Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1120: Bí Cảnh Mở Ra (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Bốn người Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Thiến, Vương Thanh Linh cùng Vương Thu Minh gật gật đầu đáp ứng.
“Tốt rồi, chuyện này các ngươi biết là tốt rồi, không cần truyền ra bên ngoài, lại không cần vội vàng đi báo thù. Dù sao cũng không có chứng cớ.”
Uông Như Yên có chút lo lắng dặn dò nói.
“Tốt rồi, thu thập một chút rồi chuẩn bị xuất phát đi. Hải Đường, ngươi vất vả một chút, thành lập một tòa Truyền tống trậncỡ trung, đem Hải Vân tông và Ngân Xà đảo chúng ta ở cùng một chỗ, thuận tiện trợ giúp. Thành lập Truyền tống trận ở Hải Vân tông phải bí mật. Thu Minh nếu có cường địch đến xâm phạm, thì ngươi phải lập tức phái người đến Hải Vân tông, cùng Điền sư muội cầu cứu.”
Vương Thu Minh biết bọn người Hải Vân tông đã bị Vương gia không chế. Chuyện này cũng không gạt bọn họ, ngày sau Vương Thanh Thiến và Vương Thu Minh ở tại Vân Hải tông tu luyện. Ba người Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và Vương Thanh Linh ở Ngân Xà đảo tu luyện. Còn về phần Vương Thanh Sơn, hắn là chấp sự ở Thái Nhất tiên môn, có rất nhiều chuyện cần xử lý, không có thuận tiện ở lại một thời gian dài ở Hồng Nguyệt hải vực.
Ngày thứ hai, Vương Trường Sinh dẫn theo hơn bốn mươi tộc nhân rời khỏi Ngân Xà đảo, biến mất ở phía chân trời.
Kim Thiềm hải vực vốn dĩ bởi vì sản xuất ra Kim thiềm thú nên mới có tên này. Kim thiềm thú là yêu thú đặc hữu của Kim thiềm hải vực. Ở những hải vực khác rất ít thấy đc bóng dáng Kim thiềm thú.
Hình dạng bên ngoài đảo Chu Sơn rất giống một cái phi chu, thì ra nơi này là một gia tộc họ Tông cư trú, sau này bùng nổ tiểu thú triều, gia tộc này đã bị yêu thú diệt tộc. Một gia tộc họ Vương đã di chuyển đến đây, ở trên Chu Sơn đảo nghỉ ngơi lấy lại sức.
Ở Chu Sơn, Vương gia có năm tu sĩ Trúc cơ, hơn bảy mươi tu sĩ Luyện khí.
Chu Sơn Vương gia, thật ra là mộ cứ điểm của Vương gia. Gia chủ Vương Hữu Du. Ngày Hải Tham đảo bị tập kích, nàng may mắn tránh thoát được một kiếp. Phụng mệnh đến Kim Thiền hải vực, ở trên Chu Sơn đảo nghỉ ngơi lấy lại sức.
Một ngày này, một đạo độn quang xuất hiện ở phía chân trời, từ phía xa đến gần xuất hiện trên bầu trời của Chu Sơn đảo. Động quang chợt tắt, hiện ra một con cự thuyền màu làm dài hơn mười trượng, trên mặt thuyền có hơn năm mươi người tu tiên đang đứng. Đúng vậy, chính là đoàn người Vương Trường Sinh.
Chu Sơn đảo bị từng mảng sương mù màu trắng che kín dày đặt, không nhìn thấy rõ được tình hình bên trong.
Vương Trường Sinh chờ năm tu sĩ Kim Đan thu liễm khí tức, thành tu sĩ cấp thấp để không ai biết được tu vi bọn họ.
Vương Thu Hâm lấy ra một tấm Truyện âm phù, ném vào bên trong Chu Sơn đảo.
Không quá bao lâu, sương mù dày đặc màu trắng quay cuồng, Vương Hữu Du dẫn theo một đội tu sĩ bay ra, thỉnh đám người Vương Trường Sinh đi vào.
Nửa khắc đồng hồ sau, đám người Vương Trường Sinh xuất hiện bên trong phòng nghị sự. Vương Hữu Du hội báo Vương Trường Sinh về tình hình phát triển của gia tộc.
Vương gia ở Chu Sơn đảo có vẻ ít nổi danh, cũng không bắt mắt. Dựa vào đai tộc Lý gia, Lý gia có ba Kim Đan tu sĩ.
“Hữu Du, ngươi làm tốt lắm. Sắp xếp cho bọn họ chỗ ở. Nhớ kĩ, đừng để cho họ tiếp xúc với những người khác. Nghỉ ngơi một đêm, ta tự có an bài.”
Vương Trường Sinh dặn dò nói.
“Vâng, Lão tổ tông.”
Bí cảnh ở ngay lối vào ở Chu Sơn đảo. Vì để giữ bí mật, bọn họ phải cực kỳ thận trọng. Cụ thể vị trí của bí cảnh chỉ có Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và ba người Vương Thanh Sơn.
Bí cảnh này trước kia ba mươi năm mở ra một lần. Trấn Hải tông đã bị diệt hơn bảy trăm năm, nhiều năm như vậy đã không mở ra, cho dù không có linh dược ngàn năm, dù là linh dược tám trăm năm, Vương Trường Sinh cũng đủ thỏa mãn rồi.
Bọn họ có bản đồ bí cảnh, nhiều chỗ ghi lại địa phương có nhiều linh dược. Bất quá thế sự không có tuyệt đối, nhiều năm như vậy đã trôi qua, ai mà biết được bí cảnh này sẽ phát sinh biến hóa gì.”
Ngày thứ hai, Vương Trường Sinh triệu tập bốn mươi tộc nhân Luyện khí kỳ lại với nhau.
“Chúng ta phát hiện ra một chỗ bí cảnh, vị trí bí cảnh là bí mật. Các ngươi không thể tiết lộ ra bên ngoài. Để ta truyền tống các ngươi đi vào. Sau khi đi vào, các ngươi tận khả năng tìm kiếm linh dược và các nguyên liệu tu tiên khác. Sau khi đi ra, các ngươi có thể giữ lại một phần mười thu hoặc. Mặt khác chín phần mười giao lại cho gia tộc, đem đổi thành điểm công đức. Lập được công lớn, sẽ chọn làm Thanh Liên thất kiệt, sẽ là trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc. Đều hiểu rõ rồi chứ?”
Vương Trường Sinh trầm giọng dặn dò nói.
“Đã rõ, Lão tổ tông.”
Bốn mươi tộc nhân Luyện khí kỳ trăm miệng một lời, thanh âm truyền đi rất xa.
Vương Trường Sinh dẫn bọn hắn đi vào không tòa sân yên tính, trong viện có một Truyện tống trận to lớn mấy trượng. Hắn dẫ đầu truyền tống vào, những người khác đi theo sau đó.
Vương Trường Sinh chờ đám người đi đến phía Tây bắc Chu Sơn đảo thì bên trong có một sơn động bí ẩn. Cửa động có từng mảng lớn lam thủy mạc che lại, trong động có thủy khí rất nặng.
"Động thủ đi! Cùng nhau mở ra bí cảnh."
Vương Trường Sinh nói xong liền lấy ra một tiểu kính màu lam, rót vào pháp lực, mặt kính của tiểu kính màu lam phát ra Lam quang chói mắt. Bốn người Uông Như Yên cũng lấy ra một mặt tiểu kính màu lam rồi rót vào pháp lực.
Năm đạo lam quang thô to bay ra, đánh vào một hư không.
Hư không tạo nên một trận gợn sóng, từ từ xuất hiện một cái lỗ hổng nhỏ. Lỗ hổng từ từ mở rộng, biến thành một phiến lam quang môn.
“Tám người một đội, lục tục đi vào, tốc độ phải nhanh. Nhớ kỹ, bí cảnh chỉ mở một tháng, các ngươi trước tiên phải hội hợp, cùng nhau ngắt lấy linh dược, không cần tỏ ra can đảm.”
Vương Trường Sinh trầm giọng dặn dò nói.
“Tốt rồi, chuyện này các ngươi biết là tốt rồi, không cần truyền ra bên ngoài, lại không cần vội vàng đi báo thù. Dù sao cũng không có chứng cớ.”
Uông Như Yên có chút lo lắng dặn dò nói.
“Tốt rồi, thu thập một chút rồi chuẩn bị xuất phát đi. Hải Đường, ngươi vất vả một chút, thành lập một tòa Truyền tống trậncỡ trung, đem Hải Vân tông và Ngân Xà đảo chúng ta ở cùng một chỗ, thuận tiện trợ giúp. Thành lập Truyền tống trận ở Hải Vân tông phải bí mật. Thu Minh nếu có cường địch đến xâm phạm, thì ngươi phải lập tức phái người đến Hải Vân tông, cùng Điền sư muội cầu cứu.”
Vương Thu Minh biết bọn người Hải Vân tông đã bị Vương gia không chế. Chuyện này cũng không gạt bọn họ, ngày sau Vương Thanh Thiến và Vương Thu Minh ở tại Vân Hải tông tu luyện. Ba người Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và Vương Thanh Linh ở Ngân Xà đảo tu luyện. Còn về phần Vương Thanh Sơn, hắn là chấp sự ở Thái Nhất tiên môn, có rất nhiều chuyện cần xử lý, không có thuận tiện ở lại một thời gian dài ở Hồng Nguyệt hải vực.
Ngày thứ hai, Vương Trường Sinh dẫn theo hơn bốn mươi tộc nhân rời khỏi Ngân Xà đảo, biến mất ở phía chân trời.
Kim Thiềm hải vực vốn dĩ bởi vì sản xuất ra Kim thiềm thú nên mới có tên này. Kim thiềm thú là yêu thú đặc hữu của Kim thiềm hải vực. Ở những hải vực khác rất ít thấy đc bóng dáng Kim thiềm thú.
Hình dạng bên ngoài đảo Chu Sơn rất giống một cái phi chu, thì ra nơi này là một gia tộc họ Tông cư trú, sau này bùng nổ tiểu thú triều, gia tộc này đã bị yêu thú diệt tộc. Một gia tộc họ Vương đã di chuyển đến đây, ở trên Chu Sơn đảo nghỉ ngơi lấy lại sức.
Ở Chu Sơn, Vương gia có năm tu sĩ Trúc cơ, hơn bảy mươi tu sĩ Luyện khí.
Chu Sơn Vương gia, thật ra là mộ cứ điểm của Vương gia. Gia chủ Vương Hữu Du. Ngày Hải Tham đảo bị tập kích, nàng may mắn tránh thoát được một kiếp. Phụng mệnh đến Kim Thiền hải vực, ở trên Chu Sơn đảo nghỉ ngơi lấy lại sức.
Một ngày này, một đạo độn quang xuất hiện ở phía chân trời, từ phía xa đến gần xuất hiện trên bầu trời của Chu Sơn đảo. Động quang chợt tắt, hiện ra một con cự thuyền màu làm dài hơn mười trượng, trên mặt thuyền có hơn năm mươi người tu tiên đang đứng. Đúng vậy, chính là đoàn người Vương Trường Sinh.
Chu Sơn đảo bị từng mảng sương mù màu trắng che kín dày đặt, không nhìn thấy rõ được tình hình bên trong.
Vương Trường Sinh chờ năm tu sĩ Kim Đan thu liễm khí tức, thành tu sĩ cấp thấp để không ai biết được tu vi bọn họ.
Vương Thu Hâm lấy ra một tấm Truyện âm phù, ném vào bên trong Chu Sơn đảo.
Không quá bao lâu, sương mù dày đặc màu trắng quay cuồng, Vương Hữu Du dẫn theo một đội tu sĩ bay ra, thỉnh đám người Vương Trường Sinh đi vào.
Nửa khắc đồng hồ sau, đám người Vương Trường Sinh xuất hiện bên trong phòng nghị sự. Vương Hữu Du hội báo Vương Trường Sinh về tình hình phát triển của gia tộc.
Vương gia ở Chu Sơn đảo có vẻ ít nổi danh, cũng không bắt mắt. Dựa vào đai tộc Lý gia, Lý gia có ba Kim Đan tu sĩ.
“Hữu Du, ngươi làm tốt lắm. Sắp xếp cho bọn họ chỗ ở. Nhớ kĩ, đừng để cho họ tiếp xúc với những người khác. Nghỉ ngơi một đêm, ta tự có an bài.”
Vương Trường Sinh dặn dò nói.
“Vâng, Lão tổ tông.”
Bí cảnh ở ngay lối vào ở Chu Sơn đảo. Vì để giữ bí mật, bọn họ phải cực kỳ thận trọng. Cụ thể vị trí của bí cảnh chỉ có Vương Trường Sinh, Uông Như Yên và ba người Vương Thanh Sơn.
Bí cảnh này trước kia ba mươi năm mở ra một lần. Trấn Hải tông đã bị diệt hơn bảy trăm năm, nhiều năm như vậy đã không mở ra, cho dù không có linh dược ngàn năm, dù là linh dược tám trăm năm, Vương Trường Sinh cũng đủ thỏa mãn rồi.
Bọn họ có bản đồ bí cảnh, nhiều chỗ ghi lại địa phương có nhiều linh dược. Bất quá thế sự không có tuyệt đối, nhiều năm như vậy đã trôi qua, ai mà biết được bí cảnh này sẽ phát sinh biến hóa gì.”
Ngày thứ hai, Vương Trường Sinh triệu tập bốn mươi tộc nhân Luyện khí kỳ lại với nhau.
“Chúng ta phát hiện ra một chỗ bí cảnh, vị trí bí cảnh là bí mật. Các ngươi không thể tiết lộ ra bên ngoài. Để ta truyền tống các ngươi đi vào. Sau khi đi vào, các ngươi tận khả năng tìm kiếm linh dược và các nguyên liệu tu tiên khác. Sau khi đi ra, các ngươi có thể giữ lại một phần mười thu hoặc. Mặt khác chín phần mười giao lại cho gia tộc, đem đổi thành điểm công đức. Lập được công lớn, sẽ chọn làm Thanh Liên thất kiệt, sẽ là trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc. Đều hiểu rõ rồi chứ?”
Vương Trường Sinh trầm giọng dặn dò nói.
“Đã rõ, Lão tổ tông.”
Bốn mươi tộc nhân Luyện khí kỳ trăm miệng một lời, thanh âm truyền đi rất xa.
Vương Trường Sinh dẫn bọn hắn đi vào không tòa sân yên tính, trong viện có một Truyện tống trận to lớn mấy trượng. Hắn dẫ đầu truyền tống vào, những người khác đi theo sau đó.
Vương Trường Sinh chờ đám người đi đến phía Tây bắc Chu Sơn đảo thì bên trong có một sơn động bí ẩn. Cửa động có từng mảng lớn lam thủy mạc che lại, trong động có thủy khí rất nặng.
"Động thủ đi! Cùng nhau mở ra bí cảnh."
Vương Trường Sinh nói xong liền lấy ra một tiểu kính màu lam, rót vào pháp lực, mặt kính của tiểu kính màu lam phát ra Lam quang chói mắt. Bốn người Uông Như Yên cũng lấy ra một mặt tiểu kính màu lam rồi rót vào pháp lực.
Năm đạo lam quang thô to bay ra, đánh vào một hư không.
Hư không tạo nên một trận gợn sóng, từ từ xuất hiện một cái lỗ hổng nhỏ. Lỗ hổng từ từ mở rộng, biến thành một phiến lam quang môn.
“Tám người một đội, lục tục đi vào, tốc độ phải nhanh. Nhớ kỹ, bí cảnh chỉ mở một tháng, các ngươi trước tiên phải hội hợp, cùng nhau ngắt lấy linh dược, không cần tỏ ra can đảm.”
Vương Trường Sinh trầm giọng dặn dò nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.