Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1227: Chiến Sự Kết Thúc

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Vương hữu San mày liễu hơi nhíu, lấy ra một ốc biển màu lam, đánh vào một đạo pháp quyết, một thanh âm có chút kích động vang lên: “Cô cô, ta là Mạnh Phần, tin vui, thiên đại hỉ sự. Trời phù hộ Vương thị ta, trời phù hộ Vương thị ta.”

“Đợi một chút, ta đang ở cùng tộc lão mở hội họp. Ngươi lập tức đến phòng nghị sự, gặp mặt nói với ta.”

“Vâng, gia chủ.”

Vương Hữu San khoát tay áo dặn dò nói: “Các ngươi lui xuống trước đi. Sự tình hôm nay không được ngoại truyền.

“Vâng, đại gia chủ.”

Chúng tộc lão trăm miệng một lời đáp ứng, lục tục rời khỏi.

Không quá bao nhiêu lâu, một người nam thanh sam đi đến, hắn dẫn đến một nam đồng áo xanh năm tuổi.

"Mạnh Phần, hắn là?"

Người nam thanh sam là Vương Mạnh Phần, hắn là gia chủ một chi nhánh khác của Vương gia, quản hơn ba trăm người tu tiên.

“Cô cô, đây là Vương Phong, hắn là dị linh căn thuộc tính phong, là dị linh căn.”

Vương Mạnh Phần vẻ mặt mười phần kích động, tộc nhân hắn quản lý xuất hiện một tộc nhân dị linh căn, đây là một công lớn.

Vương Thu Hồng cũng cho phép Vương Mạnh Bân một phần bút tài vật. Vương Mạnh Bân tổ chức kết hôn rộng rãi với các gia tộc tu tiên, cổ vũ sinh đẻ, thu nạp tán tu. Trời không phụ người có lòng. Mười mấy năm trôi qua, tộc nhân hắn quản lý xuất hiện một người dị linh căn thuộc tính phong. Nếu không có gì ngoài ý muốn, Vương Phong khẳng định sẽ tiến vào Kim đan kỳ, tương đương với việc đặt trước một Kim đan tu sĩ.



“Cái gì? Dị linh căn thuộc tính phong?”

Vương Hữu San ngọc dung biến đổi, hô hấp trở nên dồn dập hẳnlên.

Vương Thu Hồng đầu nhập lượng lớn tài chính, là hy vọng Đông Hoang xuất hiện một tộc nhân có tư chất tốt. Mười mấy năm trôi qua, cuối cùng cũng có hồi báo.

Vương Mạnh Phần gật gật đầu trịnh trọng nói: “Thiên chân vạn xác, chúng ta đã lặp lại kiểm tra đo lường mấy lần, quả thật là dị linh căn thuộc tính phong.”

Hắn đơn giản giới thiệu qua một chút cha mẹ của Vương Phong. Cha mẹ của Vương Phong là Vương Anh Hùng và Đường Khả Khanh. Đường Khả Khanh là chi thứ đệ tử của đại gia tộc tu tiên Đường gia ở Du quốc. Đường Khả Khanh cùng Đường gia bái nhập Vạn hoa cung tộc nhân thiên linh căn xuất từ vị tổ tiên. Hai người cách mấy chục đời, người tu tiên Đường gia có hơn bốn ngàn người, Đường Khả Khanh cũng không bắt mắt. Vương Anh Hùng cơ duyên xảo hợp cứu Đường Khả Khanh, hai người sinh ra hảo cảm.

Đường gia lại hy vọng xuất hiện tộc nhân tư chất tốt, cổ vũ sinh đẻ, rộng rãi kết hôn với các tu tiên gia tộc khác. Đường Khả Khanh là tam linh căn, nhưng Luyện khí kỳ, Vương Anh Hùng thượng môn cầu hôn.

Lần chi viện này của Vương Mạnh Phần chi không ít Luyện khí sư, giỏi về luyện chế Khôi lỗi thú, có chút danh tiếng ở Du quốc. Đường gia mừng rỡ thành toàn hôn nhân này, hai nhà tổ chức đám cưới. Vương gia hằng năm bán cho Đường gia số lượng Khôi lỗi thú nhất định. Đường gia bằng vào con đường tự thân tiêu thụ, vận chuyển Khôi lỗi thú đến địa phương khác bán, đồng thời mượn mượn sức trụ của Vương gia, củng cố nên thống trị của mình.

Vương Hữu San bừng tỉnh đại ngộ, khó trách Vương Phong có thể có được dị linh căn thuộc tính phong. Thì ra mẹ nó là đệ tử Đường gia.

“Thì ra mẹ đẻ hắn là tu sĩ Đường gia, Đường gia không biết chuyện đó?”

Vương Hữu San có chút khẩn trương hỏi. Đường gia ở Du quốc có thế lực rất lớn. Khoảng cách Du quốc khác Khánh quốc không xa lắm. Nếu thượng môn Đường gia đòi Vương Phong, thì Vương gia không đảm bảo được hắn.

“Khẳng định không biết chuyện. Hai người con trước của Khả Khanh đều không có linh căn. Đường gia có tân tấn Kim đan tu sĩ, Anh Hùng và Khả Khanh quay về Đường gia ăn mừng, ta kiểm tra đo lường đứa nhỏ này thân có dị linh căn thuộc tính phong, liền lập tức đưa đứa bé đến đây. Cô cô, người mau chóng phái người đưa đứa nhỏ này đến Nam Hải, ta đã rất lo lắng Đường gia phát hiện được.”

Đường gia không phải là tiểu gia tộc mà là tu tiên đại tộc. Vương gia ở Đông Hoang lực lượng cũng không đủ để đối kháng với Đường gia. Cẩn thận khởi kiến, mau chóng mang đứa nhỏ này đi.



Vương Hữu San trịnh trọng gật gật đầu nói: “Vừa đúng lúc muốn đưa một đám tài nguyên tu tiên đến Nam Hải. Ngày mai, không, ta lập tức phái người đưa hắn đến Nam Hải.

Một vị Kim đan mầm móng, giá trị không thể đo lường được.

Vương Mạnh Phần ôm lấy Vương Phong, vẻ mặt ôn hòa nói: “Vương Phong ngoan, ngươi phải nghe lời. Thúc thúc bọn họ sẽ đưa ngươi đến bên người lão tô tông, ngươi sẽ phát triển tốt, biết không?”

“Lão tổ tông, cha mẹ ta đâu . Bọn họ cũng theo ta đi sao?”

Vương Phong trường mắt nhìn, tò mò hỏi.

“Tối nay đi. Ngươi đi trước. Bọn họ ở lại một chút. Yên tâm, bọn họ sẽ chiếu cố tốt cho ngươi.”

Vương Mạnh Phần lấy một cái cớ. Chờ Vương Phong quen với cuộc sống ở Nam Hải, cũng sẽ không nhớ tới cha mẹ hắn nữa. Nếu không phải mẹ hắn là đệ tử Đường gia, ngược lại có thể để cho bọn họ cùng Vương Phong đến Nam Hải sinh sống. Đương nhiên, nếu Lão tổ tông đồng ý, thật ra có thể đưa cha mẹ Vương Phong đi đến Nam Hải.

Nếu Đường gia biết Vương Phong là dị linh căn thuộc tinh phong, thì nhất định sẽ không tha. Vương gia phải mau chóng đưa Vương Phong đi, để tránh đêm dài lắm mộng.

Vương Hữu San lập tức triệu tập Trúc cơ tu sĩ trong tộc, sai bảy Trúc cơ tu sĩ, để cho bọn họ tự mình đưa Vương Phong đến Nam Hải.

“Mạnh Phần, ngươi đi về trước. Nhất định khôn thể lộ ra sơ hở. Đừng làm cho Đường gia truy ra được.”

“Đã rõ. Cô cô, ta làm việc người yên tâm.”

Vương Mạnh Phần tiễn một đám trẻ, đều không phải chỉ một mình tiễn bước Vương Phong. Biết Vương Phong dị linh căn thuộc tính phong có ba người là Vương Hữu San, Vương Mạnh Phần và Vương Phong. Đây là tuyệt mật.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook