Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 358: Cường Công (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Năm người bọn Vương Minh Giang khống chế con rối thú bậc hai và pháp khí, đánh ở trên màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng chập chờn không thôi.
Hai đệ tử Ngự Linh môn đều thả ra một con quạ đen cỡ lớn toàn thân màu đỏ, đều phun ra một ngọn lửa màu đỏ thô to, đánh ở trên màn hào quang màu vàng.
Tiếng nổ “ầm ầm ầm” không ngừng, màn hào quang màu vàng ảm đạm đi một chút.
Lúc này, tiếng chú ngữ trong miệng năm người bọn Lý Phong dừng lại, một bộ xương màu máu thật lớn lơ lửng ở trên không đỉnh đầu bọn họ, tản mát ra một mùi máu tươi nồng đậm.
Rống lên một tiếng quái dị, bộ xương màu máu bay ra màn hào quang màu vàng, há mồm phun ra một mảng lớn ngọn lửa màu máu, đánh về phía pháp khí cùng con rối thú bậc hai.
Pháp khí dính ngọn lửa màu máu, lung lay cao thấp, không bao lâu đã từ giữa không trung rơi xuống. Con rối thú va chạm vào ngọn lửa màu máu, mặt ngoài gồ ghề, lắc lư cao thấp, một bộ dáng mất đi nhiều linh tính.
“Phá cho ta.”
Hai tay Triệu Hạ cùng giơ lên, phóng ra một mảng lớn kiếm khí màu xanh, hóa thành một đạo kiếm quang màu xanh thật lớn, hung hăng chém ở trên bộ xương màu máu, chém nó vỡ nát.
Lý Phong há mồm, phun ra một cây cờ lệnh màu máu to bằng bàn tay, ánh sáng màu máu lưu chuyển không ngừng, sau khi rót vào pháp lực, nhanh chóng phóng to dài hơn một trượng, trên mặt cờ thêu một hình đầu lâu dữ tợn.
Bốn người khác cũng lần lượt lấy ra một cây cờ lệnh lập lòe ánh sáng màu máu, trên mặt cờ đều thêu một hình đầu lâu dữ tợn.
“Không ổn, bọn hắn muốn phóng Huyền Âm Huyết Diễm, đừng để bọn hắn phóng ra ngọn lửa này, nếu không chúng ta đều phải chết.”
Vương Minh Giang la to, sắc mặt dị thường ngưng trọng.
Huyền Âm Huyết Diễm là một môn bí thuật của Huyết Lâu môn, bằng vào một bí thuật này, một tên Trúc Cơ tầng ba của Huyết Lâu môn giết được một tu sĩ Trúc Cơ tầng năm, đây là điều Vương Minh Giang tận mắt nhìn thấy. Đương nhiên, bí thuật này thời gian làm phép dài, không phải lập tức có thể làm phép thành công.
Triệu Hạ nhíu mày, mở mồm ra, một luồng thanh quang từ trong đó bay ra, thế mà lại là một thanh kiếm nhỏ màu xanh dài hơn một thước, linh khí bức người.
Thanh kiếm nhỏ màu xanh lóe lên nhập vào trong thanh kiếm lớn màu xanh, thanh kiếm lớn màu xanh tỏa sáng rực rỡ, mặt ngoài hiện ra một tầng lửa màu xanh.
“Chém cho ta.”
Thanh kiếm lớn màu xanh nhanh chóng chém về phía dưới, sáu người bọn Vương Minh Giang khống chế con rối thú bậc hai và pháp khí, theo sát sau đó.
Đúng lúc này, năm người bọn Lý Phong đều lấy ra một cái đầu lâu lập lòe ánh sáng màu máu, bay ra khỏi màn hào quang màu vàng, phun ra vô số sợi tơ máu nhỏ bé, đi lên nghênh đón.
Mấy chục sợi tơ nhỏ màu máu đánh ở trên thân con rối thú bậc hai, nhanh chóng bao bọc lại, pháp khí chạm vào sợi tơ nhỏ màu máu, nhất thời lay động lên xuống, linh quang ảm đạm xuống.
Sợi tơ nhỏ màu máu vừa tới gần thanh kiếm lớn màu xanh, đã bị kiếm khí sắc bén chặt đứt, không thể chạm vào thanh kiếm lớn màu xanh, thanh kiếm lớn màu xanh chém ở trên màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng kịch liệt nhoáng lên một lần.
Lúc này, năm người bọn Lý Phong liều mạng vẫy cờ phướn màu máu, cờ phướn màu máu tỏa sáng rực rỡ, đầu lâu trên mặt cờ giống như sống lại.
“Tốc chiến tốc thắng, đừng cho bọn hắn thời gian phóng thích Huyền Âm Huyết Diễm.”
Triệu Hạ lấy ra một con dấu màu xanh, đón gió phình to tới kích thước ngọn núi nhỏ, nhanh chóng đánh về phía màn hào quang màu vàng bên dưới.
Bốn người khác hoặc lấy ra linh phù bậc hai, hoặc lấy ra pháp khí tự bạo, hoặc khống chế linh cầm công kích.
Vương Minh Giang hơi do dự, giày dưới chân bừng lên ánh sáng màu lam, hóa thành một luồng ánh sáng màu lam bay xuống phía dưới.
“Grao!”
Rống lên một tiếng quái dị, năm bộ xương màu máu đều phun ra một ngọn lửa màu máu thô to, ba cái đánh về phía con dấu màu xanh, hai cái đánh về phía Vương Minh Giang.
Ngoài thân Vương Minh Giang chợt mơ hồ, một hóa bốn, nhanh chóng bay về phía màn hào quang màu vàng, thân thể hai gã Vương Minh Giang bị ngọn lửa màu máu đánh trúng, hóa thành các điểm linh quang tán loạn.
Ba ngọn lửa màu máu vừa tiếp xúc con dấu màu xanh, con dấu màu xanh bị một mảng lớn ngọn lửa màu máu bao phủ, lay động cao thấp, tiếng “xẹt xẹt” vang to, tơ máu rậm rạp từ trong mồm năm cái đầu lâu bay ra, xuyên thủng con dấu màu xanh.
Phù triện bậc hai và pháp khí tự bạo hóa thành tia chớp thô to. Ngọn lửa màu đỏ, phi kiếm màu vàng, đao gió màu xanh, linh quang đan xen, tiếng nổ không dứt, bao phủ hơn phân nửa màn hào quang màu vàng.
Sau khi linh quang tán loạn, màn hào quang màu vàng càng thêm ảm đạm.
Lúc này, hào quang của cờ phướn màu máu trên tay năm người bọn Lý Phong càng thêm chói mắt, một mảng lớn quả cầu lửa màu máu tản mát ra mùi máu tươi nồng đậm lơ lửng ở đỉnh đầu bọn họ, số lượng có nhiều hơn một ngàn, Lý Phong còn chưa có gì khác thường, sắc mặt người khác trở nên cực kỳ tái nhợt, mượn dùng pháp khí thi triển bí thuật này, pháp lực tiêu hao đặc biệt lớn, thời gian tiêu tốn cũng khá dài.
Vương Minh Giang cũng đến trước màn hào quang màu vàng, tay trái hắn không biết khi nào đeo bao tay màu lam, xem pháp lực dao động của nó, thế mà là pháp khí trung phẩm.
Hắn lấy ra một lá bùa màu vàng, vỗ về phía cánh tay trái, ánh sáng màu vàng lóe lên, cánh tay trở nên thô to không chỉ một vòng, tràn ngập lực lượng.
Phù triện bậc hai trung phẩm Thập Quân Phù, có thể tăng cường khí lực của người sử dụng, tăng phúc là gấp ba ban đầu.
Bản thân Vương Minh Giang chính là thể tu, có tấm Thập Quân Phù này, khí lực càng lớn hơn nữa.
Lý Phong nhìn thấy Vương Minh Giang đeo bao tay, trong lòng thầm kêu không ổn, vội vàng lấy ra ba thanh phi đao màu máu, chém về phía Vương Minh Giang.
Vương Minh Giang lấy ra một lá bùa tỏa ra bốn loại linh quang, vỗ lên trên người, linh quang lóe lên, một bộ chiến giáp bốn màu dày đặc hiện ra bên người. Tứ Tượng Giáp Y Phù, linh phù phòng ngự bậc hai thượng phẩm.
Bóng người hắn mơ hồ, một hóa bốn, bốn gã Vương Minh Giang, nắm tay trái không hẹn mà cùng đánh về phía màn hào quang màu vàng hào quang ảm đạm.
Một tiếng nổ vang lên, màn hào quang màu vàng tan vỡ.
Ba thanh phi đao màu máu cũng bổ vào trên người ba gã Vương Minh Giang, hai gã Vương Minh Giang hóa thành nhiều điểm linh quang tán loạn, một gã Vương Minh Giang khác tay phải cản phía trước, phi đao màu máu bổ vào trên chiến giáp bốn màu, nơi bị phi đao màu máu đánh trúng, hào quang ảm đạm đi.
Hai đệ tử Ngự Linh môn đều thả ra một con quạ đen cỡ lớn toàn thân màu đỏ, đều phun ra một ngọn lửa màu đỏ thô to, đánh ở trên màn hào quang màu vàng.
Tiếng nổ “ầm ầm ầm” không ngừng, màn hào quang màu vàng ảm đạm đi một chút.
Lúc này, tiếng chú ngữ trong miệng năm người bọn Lý Phong dừng lại, một bộ xương màu máu thật lớn lơ lửng ở trên không đỉnh đầu bọn họ, tản mát ra một mùi máu tươi nồng đậm.
Rống lên một tiếng quái dị, bộ xương màu máu bay ra màn hào quang màu vàng, há mồm phun ra một mảng lớn ngọn lửa màu máu, đánh về phía pháp khí cùng con rối thú bậc hai.
Pháp khí dính ngọn lửa màu máu, lung lay cao thấp, không bao lâu đã từ giữa không trung rơi xuống. Con rối thú va chạm vào ngọn lửa màu máu, mặt ngoài gồ ghề, lắc lư cao thấp, một bộ dáng mất đi nhiều linh tính.
“Phá cho ta.”
Hai tay Triệu Hạ cùng giơ lên, phóng ra một mảng lớn kiếm khí màu xanh, hóa thành một đạo kiếm quang màu xanh thật lớn, hung hăng chém ở trên bộ xương màu máu, chém nó vỡ nát.
Lý Phong há mồm, phun ra một cây cờ lệnh màu máu to bằng bàn tay, ánh sáng màu máu lưu chuyển không ngừng, sau khi rót vào pháp lực, nhanh chóng phóng to dài hơn một trượng, trên mặt cờ thêu một hình đầu lâu dữ tợn.
Bốn người khác cũng lần lượt lấy ra một cây cờ lệnh lập lòe ánh sáng màu máu, trên mặt cờ đều thêu một hình đầu lâu dữ tợn.
“Không ổn, bọn hắn muốn phóng Huyền Âm Huyết Diễm, đừng để bọn hắn phóng ra ngọn lửa này, nếu không chúng ta đều phải chết.”
Vương Minh Giang la to, sắc mặt dị thường ngưng trọng.
Huyền Âm Huyết Diễm là một môn bí thuật của Huyết Lâu môn, bằng vào một bí thuật này, một tên Trúc Cơ tầng ba của Huyết Lâu môn giết được một tu sĩ Trúc Cơ tầng năm, đây là điều Vương Minh Giang tận mắt nhìn thấy. Đương nhiên, bí thuật này thời gian làm phép dài, không phải lập tức có thể làm phép thành công.
Triệu Hạ nhíu mày, mở mồm ra, một luồng thanh quang từ trong đó bay ra, thế mà lại là một thanh kiếm nhỏ màu xanh dài hơn một thước, linh khí bức người.
Thanh kiếm nhỏ màu xanh lóe lên nhập vào trong thanh kiếm lớn màu xanh, thanh kiếm lớn màu xanh tỏa sáng rực rỡ, mặt ngoài hiện ra một tầng lửa màu xanh.
“Chém cho ta.”
Thanh kiếm lớn màu xanh nhanh chóng chém về phía dưới, sáu người bọn Vương Minh Giang khống chế con rối thú bậc hai và pháp khí, theo sát sau đó.
Đúng lúc này, năm người bọn Lý Phong đều lấy ra một cái đầu lâu lập lòe ánh sáng màu máu, bay ra khỏi màn hào quang màu vàng, phun ra vô số sợi tơ máu nhỏ bé, đi lên nghênh đón.
Mấy chục sợi tơ nhỏ màu máu đánh ở trên thân con rối thú bậc hai, nhanh chóng bao bọc lại, pháp khí chạm vào sợi tơ nhỏ màu máu, nhất thời lay động lên xuống, linh quang ảm đạm xuống.
Sợi tơ nhỏ màu máu vừa tới gần thanh kiếm lớn màu xanh, đã bị kiếm khí sắc bén chặt đứt, không thể chạm vào thanh kiếm lớn màu xanh, thanh kiếm lớn màu xanh chém ở trên màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng kịch liệt nhoáng lên một lần.
Lúc này, năm người bọn Lý Phong liều mạng vẫy cờ phướn màu máu, cờ phướn màu máu tỏa sáng rực rỡ, đầu lâu trên mặt cờ giống như sống lại.
“Tốc chiến tốc thắng, đừng cho bọn hắn thời gian phóng thích Huyền Âm Huyết Diễm.”
Triệu Hạ lấy ra một con dấu màu xanh, đón gió phình to tới kích thước ngọn núi nhỏ, nhanh chóng đánh về phía màn hào quang màu vàng bên dưới.
Bốn người khác hoặc lấy ra linh phù bậc hai, hoặc lấy ra pháp khí tự bạo, hoặc khống chế linh cầm công kích.
Vương Minh Giang hơi do dự, giày dưới chân bừng lên ánh sáng màu lam, hóa thành một luồng ánh sáng màu lam bay xuống phía dưới.
“Grao!”
Rống lên một tiếng quái dị, năm bộ xương màu máu đều phun ra một ngọn lửa màu máu thô to, ba cái đánh về phía con dấu màu xanh, hai cái đánh về phía Vương Minh Giang.
Ngoài thân Vương Minh Giang chợt mơ hồ, một hóa bốn, nhanh chóng bay về phía màn hào quang màu vàng, thân thể hai gã Vương Minh Giang bị ngọn lửa màu máu đánh trúng, hóa thành các điểm linh quang tán loạn.
Ba ngọn lửa màu máu vừa tiếp xúc con dấu màu xanh, con dấu màu xanh bị một mảng lớn ngọn lửa màu máu bao phủ, lay động cao thấp, tiếng “xẹt xẹt” vang to, tơ máu rậm rạp từ trong mồm năm cái đầu lâu bay ra, xuyên thủng con dấu màu xanh.
Phù triện bậc hai và pháp khí tự bạo hóa thành tia chớp thô to. Ngọn lửa màu đỏ, phi kiếm màu vàng, đao gió màu xanh, linh quang đan xen, tiếng nổ không dứt, bao phủ hơn phân nửa màn hào quang màu vàng.
Sau khi linh quang tán loạn, màn hào quang màu vàng càng thêm ảm đạm.
Lúc này, hào quang của cờ phướn màu máu trên tay năm người bọn Lý Phong càng thêm chói mắt, một mảng lớn quả cầu lửa màu máu tản mát ra mùi máu tươi nồng đậm lơ lửng ở đỉnh đầu bọn họ, số lượng có nhiều hơn một ngàn, Lý Phong còn chưa có gì khác thường, sắc mặt người khác trở nên cực kỳ tái nhợt, mượn dùng pháp khí thi triển bí thuật này, pháp lực tiêu hao đặc biệt lớn, thời gian tiêu tốn cũng khá dài.
Vương Minh Giang cũng đến trước màn hào quang màu vàng, tay trái hắn không biết khi nào đeo bao tay màu lam, xem pháp lực dao động của nó, thế mà là pháp khí trung phẩm.
Hắn lấy ra một lá bùa màu vàng, vỗ về phía cánh tay trái, ánh sáng màu vàng lóe lên, cánh tay trở nên thô to không chỉ một vòng, tràn ngập lực lượng.
Phù triện bậc hai trung phẩm Thập Quân Phù, có thể tăng cường khí lực của người sử dụng, tăng phúc là gấp ba ban đầu.
Bản thân Vương Minh Giang chính là thể tu, có tấm Thập Quân Phù này, khí lực càng lớn hơn nữa.
Lý Phong nhìn thấy Vương Minh Giang đeo bao tay, trong lòng thầm kêu không ổn, vội vàng lấy ra ba thanh phi đao màu máu, chém về phía Vương Minh Giang.
Vương Minh Giang lấy ra một lá bùa tỏa ra bốn loại linh quang, vỗ lên trên người, linh quang lóe lên, một bộ chiến giáp bốn màu dày đặc hiện ra bên người. Tứ Tượng Giáp Y Phù, linh phù phòng ngự bậc hai thượng phẩm.
Bóng người hắn mơ hồ, một hóa bốn, bốn gã Vương Minh Giang, nắm tay trái không hẹn mà cùng đánh về phía màn hào quang màu vàng hào quang ảm đạm.
Một tiếng nổ vang lên, màn hào quang màu vàng tan vỡ.
Ba thanh phi đao màu máu cũng bổ vào trên người ba gã Vương Minh Giang, hai gã Vương Minh Giang hóa thành nhiều điểm linh quang tán loạn, một gã Vương Minh Giang khác tay phải cản phía trước, phi đao màu máu bổ vào trên chiến giáp bốn màu, nơi bị phi đao màu máu đánh trúng, hào quang ảm đạm đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.