Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1290: Cửu Chuyển Đoán Thần Thuật

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Vương Trường Sinh thu hồi Truyện tấn loa, dặn dò Vương Thanh Thiến: “Thanh Thiến, ngươi trở về Vân Hải Tông đi! Cẩn thận một chút, đừng để Ngạc Ngư đảo nhìn ra sơ hở.”

“Đã biết, cha, mẹ, ta trở về rồi, các ngài phải cẩn thận.”

Vương Thanh Thiến đáp ứng xuống dưới, xoay người rời khỏi.

Bên ngoài Ngân Xà đảo, sau khi Vương Hữu Phú nhận được tin của Vương Thu Hồng, dẫn đường cho đám người Lưu Kiếm.

Đám người Lưu Kiếm đứng ở trên lưng cá voi màu vàng, cá voi màu vàng rất nhanh bơi về hướng Ngân Xà đảo.

Không qua bao lâu, bọn họ chỉ còn cách Ngân Xà đảo ba mươi dặm.

Cá voi màu càng tiếp tục chuyển động về phía trước, nó đột nhiên ngừng lại, giống như bị thứ gì chặn lại vậy.

“Cấm chế? Có chút ý tứ.”

Lưu Kiếm trên mặt lộ ra một chút thần sắc hứng thú. Phải biết rằng, Vương gia ở Hồng Nguyệt hải vực sống yên còn chưa đến hai trăm năm, xuất hiện Nguyên Anh tu sĩ còn chưa nói. Trận pháp dường như cũng không yếu.

Chẳng lẽ Vương gia là quân cờ thế lực lớn khác sắp xếp tại Hồng Nguyệt hải vực? Nếu không thì thật giải thích không thông!

“Lưu tiền bối, lại đi về phía trước sẽ đụng tới đại trận hộ tộc của Vương gia chúng ta. Còn thỉnh ngài ngự khí phi hành, đi theo vãn bối, nếu động vào cấm chế thi rất phiền toái.”

Vương Hữu Phú khách khí nói.

Lưu Kiếm cũng không cự tuyệt, dặn dò một tiếng rồi bay đến trời cao. Đám người Chu Thiên Mộc cũng bay lên trời cao, Lưu Kiếm thu hồi cá voi màu vàng.



Bọn họ bay theo hướng Vương Thiên Phú, không qua bao lâu , một toà đảo nhỏ có ngoại hình giống con rắn xuất hiện trước mặt bọn họ.

Trời cao điện thiểm lôi minh, từng đạo tia chớp màu bạc thô to từ trên trời giáng xuống, bổ trên Ngân Xà đảo.

Đại bộ phận khu vực trên đảo bị sương trắng nồng hậu che kín, thấy không rõ lắm tình hình bên trong. Trên đảo thảm thực vật rậm rạp, ở giữa những ngọn núi vây quanh có thể nhìn thấy được lượng lớn kiến trúc. Có cung điện nằm bên trên vách núi đen, có xây dựng ở bên trong sơn cốc. Một đám linh điệp đủ loại màu sắc khiêu vũ bên trong biển hoa. Mấy thác nước thật lớn từ trên cao đổ xuống, một đội mỹ nữ tu sĩ trẻ tuổi mỹ mạo ngồi ở trên linh cầm, từ trên cao bay qua bay lại. có vài phần hương vị của chốn bồng lai tiên cảnh.

Một toà tháp cao hơn trăm trượng đứng sừng sững ở giữa quảng trường đá, có lượng lớn tộc nhân Vương thị từ đó mà ra.

...

Sau khi Vương Trường Sinh đem Linh nhãn thụ dời đến Ngân Xà đảo, linh khí ở Ngân Xà đảo chậm rãi trở nên dư thừa hẳn lên. Diệp Hải Đường mượn dùng trận pháp, đem linh mạch ở Ngân Xà đảo từ trung phẩm bậc ba tăng lên thượng phẩm bậc ba.

Lưu Kiếm híp hai mắt, buông ra thần thức, quét tới địa phương bị màn sương mù dày đặc che lấp. Hắn kinh ngạc phát hiện thần thức mình bị cấm chế chặn lại. Nếu hắn cậy mạnh công kích, cũng có thể dò xét tình huống bên trong, nhưng nếu làm như vậy thì gây ra động tĩnh quá lớn.

Nói thật, hắn đã đi qua nơi trú ngụ của không ít thế lực phụ thuộc, đều không gặp phải loại tình huống này.

Có thể ngăn cản thần thức của Nguyên Anh tu sĩ tra xét, cũng không phải là loại cấm chế tầm thường. Khẳng định không đơn giản.

Đại tộc hộ trận của Ngân Xà đảo là do Diệp Lâm tự mình bố trí. Bởi vì e ngại lộ quan hệ với hắn, hắn không thể bố trí trận pháp bâc bốn chân chính. Nhưng bố trí mấy bộ trận pháp bậc bốn đơn giản ngăn cách thần thức của Nguyên Anh tu sĩ tra xét lại không thành vấn đề. Lưu Kiếm nếu cậy mạnh phá cấm chế, cũng không ai có thể ngăn cản hắn được.

“Lưu đạo hữu đường xa mà đến, Vương mỗ không kịp đón tiếp từ xa. Còn mời Lưu đạo hữu đến Nghênh khách thính, hai vợ chồng chúng ta đã chuẩn bị sẵn yến hội, khoản đãi Lưu đạo hữu.”

Thanh âm Vương Trường Sinh chợt vang lên, một cỗ thần thức kinh khủng nhanh chóng xẹt qua đám người Lưu Kiếm.

Trong mắt Lưu Kiếm chợt loé ra ngạc nhiên, sắc mặt trở nên nghiêm túc hẳn lên. Nguyên Anh tu sĩ của Vương gia có thần thức không hề thua kém so với Nguyên Anh hậu kỳ, vừa kết anh đã có thể có thần thức mạnh như vậy? Đây cũng quá doạ người rồi.

Đám người Chu Thiên Mộc có chút thấp thỏm lo âu, lông tơ dựng ngược. Bọn họ thế mà có loại cảm giác không thể phản kháng, mặc người xâm lược.



“Nguyên Anh tu sĩ và Kim Đan tu sĩ có chênh lệch lớn như vậy sao?”

Chu Thiên Mộc âm thầm nghĩ, tâm tình có chút trầm trọng.

Bọn họ không biết là Vương Trường Sinh lợi dụng bí thuật, đem thần thức của hắn và Uông Như Yên tăng mạnh lên. Ra uy lần đầu cho đám người Lưu Kiếm.

Vương Thanh Kỳ bay ra từ chỗ ở, dừng ở trước mặt Lưu Kiếm, cúi người hành lễ nói: “Vãn bối Vương Thanh Kỳ bái kiến Lưu tiền bối. Mời Lưu tiền bối đi bên này, Cửu thúc, Cửu thẩm ở Nghênh khách thính đợi đã lâu, chúng ta sẽ an trí thoả đáng.”

Ba người Vương Thanh Linh chưa về, Diệp Hải Đường sửa tu công pháp quỷ đạo. Đành phải để cho Vương Thanh Kỳ ra đón khách để tỏ vẻ tôn trọng.

Lưu Kiếm gật gật đầu, dẫn theo Chu Thiên Mộc đi theo hướng Vương Thanh Kỳ. Vương Thu Hồng an trí tốt những người còn lại.

Rất nhanh, Lưu Kiếm đã xuất hiện ở Nghênh khách điện, gặp được Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

“Lưu đạo hữu, không có tiếp đón từ xa, không có tiếp đón từ xa. Vương gia chúng ta chỉ là một cái tiểu gia tộc, nếu có chỗ chậm trễ, còn mong ngươi lượng thứ.”

Vương Trường Sinh chắp tay với Lưu Kiếm, nói vài lời khách khí.

“Đã sớm nghe nói đến Lưu đạo hữu có diện mạo bất phàm. Hôm nay vừa thấy, quả thật danh bất hư truyền.”

Uông Như Yên khen tặng một câu, ánh mắt lại dừng ở trên người Chu Thiên Mộc.

Nàng và Vương Trường Sinh đối với vị cường địch Chu Thiên Mộc này có ấn tượng khắc sâu. Hôm nay Chu Thiên Mộc đã tu luyện đến Kim Đan tầng sáu.

Chu Thiên Mộc tu luyện thiên phẩm công pháp, bình cảnh có vẻ nhiều.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook