Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 215: Đại Chiến Sắp Nổi Lên

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Linh văn màu máu trên người Lý Thiên Chính tỏa sáng rực rỡ, bộ lông con sói to lớn màu máu càng thêm sáng bóng.

“Hú!”

Con sói to lớn màu máu bắt đầu chạy ở trong căn phòng bí mật, bề mặt cơ thể Lý Thiên Chính hiện ra lượng lớn linh văn màu máu, sắc mặt có chút dữ tợn, như đang thừa nhận sự đau khổ nào đó.

Non nửa khắc đồng hồ sau, con sói to lớn màu máu hóa thành ánh sáng màu máu chói mắt, bay trở về ngực Lý Thiên Chính, hóa thành một cái đầu sói màu máu sống động như thật.

Con sói to lớn màu máu vừa bay về trong cơ thể, khí tức Lý Thiên Chính liền nâng cao không ít, đạt tới Trúc Cơ tầng bốn.

Hắn thu lại pháp quyết, linh văn màu máu cùng đầu sói màu máu ngoài thân đều biến mất không thấy nữa.

Hắn cầm lấy bình sứ màu đỏ lắc lắc, nhíu mày, lẩm bẩm: “Tinh huyết dùng hết rồi, cần tìm tiếp vài tên huyết thực mới được.”

Người ngoài căn bản không thể ngờ được, Lý Thiên Chính lại là một tên tà tu.

Hắn vốn là một đệ tử Luyện Khí kỳ của Bạch Vân quan, một lần dưới cơ duyên xảo hợp, hắn giết một tên tà tu, từ trên tay gã đạt được một quyển công pháp huyết đạo tên là 《 Huyết Lang Công 》.

《 Huyết Lang Công 》 là một công pháp huyền phẩm bậc hai, có thể từ Luyện Khí tầng một tu luyện đến Trúc Cơ tầng chín, thông qua cắn nuốt tinh huyết người tu tiên tu luyện, cực kỳ ác độc, nhưng tương đối, tốc độ tu luyện khá nhanh.

Lý Thiên Chính từ nhỏ lớn lên ở Bạch Vân quan, biết phân biệt đúng sai, tự nhiên sẽ không tu luyện loại công pháp này, nhưng hắn ham một môn bí thuật kèm theo của công pháp này, chưa nộp công pháp lên cho tông môn.

Hắn tư chất bình thường, hắn không thể không cố gắng làm nhiệm vụ, tích góp điểm cống hiến, ở năm đó hắn ba mươi tuổi, hắn rốt cuộc gom đủ điểm cống hiến, đổi được một viên Trúc Cơ Đan.

Tiếc nuối là, hắn Trúc Cơ thất bại, đồng môn sư huynh đệ ngày xưa trước sau Trúc Cơ, hắn nhìn thấy phải gọi một tiếng sư thúc sư bá, điều này làm trong lòng hắn cảm thấy rất khó chịu.

Phiền toái là, hắn trước kia đắc tội một vị đồng môn Trúc Cơ, đối phương lợi dụng chức vụ, nhiều lần bắt chẹt hắn, khiến hắn chật vật không chịu nổi.

Trải qua nhiều lần giãy dụa tư tưởng, hắn cuối cùng lựa chọn tu luyện 《 Huyết Lang Công 》.

Hắn chạy đến nơi xa xôi, trước sau giết hơn năm mươi tán tu Luyện Khí kỳ, lợi dụng tinh huyết của bọn họ tu luyện Huyết Lang Công, không đến năm năm, hắn thuận lợi Trúc Cơ, nở mày nở mặt.



Đương nhiên, hắn dối xưng là đạt được địa sát chi khí, lợi dụng địa sát chi khí thành công Trúc Cơ.

Loại ví dụ này ở tu tiên giới cũng không hiếm thấy, Lý Thiên Chính cũng chưa làm đồng môn hoài nghi.

Sau khi Trúc Cơ, nghe đệ tử Luyện Khí kỳ xưng hô hắn là sư thúc, Lý Thiên Chính cảm thấy rất vui sướng, đồng môn đắc tội cũng không tiếp tục làm khó hắn.

Thường đi ở bờ sông sao tránh được ướt giày, Lý Thiên Chính lo lắng sự tình bại lộ, sau khi Trúc Cơ, hắn liền đi Tàng Kinh Các của tông môn tìm kiếm công pháp thích hợp, tính sửa tu công pháp.

Hắn hoảng sợ phát hiện, 《 Huyết Lang Công 》 một khi bắt đầu tu luyện, thì không thể bỏ dở nửa chừng, con sói máu nếu là không thể hút được đủ tinh huyết, sẽ hấp thụ tinh huyết của người tu luyện, thẳng đến khi hút khô tinh huyết người tu luyện mới thôi.

Ngay từ đầu, Lý Thiên Chính dùng đan dược bổ sung khí huyết, bổ sung tinh huyết bị con sói máu hút, nhưng con sói máu hút tinh huyết quá nhiều, hắn chung quy không thể luôn cầm linh thạch mua đan dược loại bổ sung khí huyết chứ! Hắn cũng cần tu luyện.

Hắn từng thử hấp thu tinh huyết yêu thú, thiếu chút nữa nổ tan xác mà chết.

Sau khi nhiều lần thử đều thất bại, Lý Thiên Chính không có cách nào, đành phải tiếp tục tu luyện 《 Huyết Lang Công 》.

Tán tu Luyện Khí kỳ không ít, nhưng chỉ có thể duy trì tu luyện, từ sau khi hắn giết một tu sĩ Trúc Cơ, được lợi rất lớn, hắn liền to gan hẳn lên.

Mượn dùng tên tuổi đệ tử Bạch Vân quan, hắn kết bạn không ít tu sĩ Trúc Cơ, đã có đệ tử gia tộc tu tiên, cũng có đệ tử môn phái tu tiên, mấy vị đồng môn đã chết ở trên tay hắn.

Tuy hắn làm rất kín đáo, nhưng nhiều vị tu sĩ Trúc Cơ quen biết với hắn mất tích, hắn vẫn khiến người khác hoài nghi, nhưng bằng vào thân phận đệ tử Bạch Vân quan, không có chứng cứ rõ ràng, hắn vẫn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật.

Bởi vì giết quá nhiều người tu tiên, sát khí trên người hắn khá nặng, hắn không thể không mua sâm Thanh Dương, luyện chế đan dược bậc hai hạ phẩm Thanh Dương Đan dùng, tiêu trừ sát khí trên người.

“Tống Nhất Hàng, Uông Như Yên, tinh huyết hai người đó, hẳn là đủ ta dùng một đoạn thời gian, nhưng phải lập một cái bẫy hoàn mỹ mới được.”

Lý Thiên Chính lẩm bẩm, trên mặt lộ ra vẻ mặt như có chút đăm chiêu.

Bách Hương lâu, gian phòng nào đó.



Vương Trường Sinh, Uông Như Yên, Vương Minh Chiến và Uông Thư Xung bọn mười hai tu sĩ cùng ngồi một bàn, chén chú chén anh.

Vương Trường Sinh là thọ tinh công, bị trút không ít rượu, mặt ửng đỏ.

“Vương tiền bối, ngươi sao gọi nhiều món thanh đạm như vậy? Món ăn cay độc một chút cũng không có.”

Uông Thư Xung nhíu mày nói.

“Ta gần đây thích ăn thanh đạm, ngươi nếu không thích, có thể gọi riêng, thích ăn cái gì, cứ việc gọi.”

“Không cần, ta cũng thích ăn món thanh đạm, không chỉ ta thích, Như Yên cũng thích.”

Uông Thư Xung lắc đầu, ý vị sâu xa nói.

Uông Như Yên nghe vậy, má ửng đỏ, nàng làm sao không biết, Vương Trường Sinh là biết nàng thích ăn món thanh đạm, lúc này mới gọi rất nhiều thức ăn thanh đạm.

“Uông lão, đến, chúng ta cạn chén, cửu thúc thật không dễ gì đặt trước được hai vò rượu Thanh Phong Ngọc Sâm, đừng phí phạm nữa.”

Vương Thanh Trạch chúc rượu một vòng, cầm lấy bầu rượu, rót cho Uông Thư Xung một chén.

Vương Minh Chiến đảo tròng mắt, cười nói với Uông Như Yên: “Uông tiền bối, ngươi tuổi còn trẻ đã ra ngoài, thực sự khó được, lệnh tôn không lo lắng sao?”

“Gia phụ luôn cổ vũ ta tự lập tự cường, gia mẫu cũng ủng hộ.”

“Uông tiên tử, mấy ngày hôm trước lục thúc có được một quyển nhạc phổ, chúng ta không biết gì cả đối với âm luật, giữ lại cũng vô dụng, Uông tiên tử rất có nghiên cứu đối với âm luật, Uông tiên tử nếu không chê, thì nhận lấy đi!”

Vương Trường Sinh lấy ra một quyển sách đóng gói tinh xảo đẹp đẽ, đưa cho Uông Như Yên.

Hai năm qua ở chung, Vương Trường Sinh nói bóng nói gió, đã hiểu biết đối với Uông Như Yên thêm vài phần.

Uông Như Yên tu luyện là công pháp phương diện âm luật, thích thu thập linh mộc và tơ tằm, pháp khí sử dụng đều là nhạc khí.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook