Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 793: Đao Kiếm Nhất Kích (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Trong mắt Vương Thanh Sơn lóe lên sự ngạc nhiên, Chu Vân Tiêu trước đó phóng ra đao khí màu đỏ, mang theo lửa công kích, tốc độ khá chậm, lần này phóng ra đao khí màu xanh, tốc độ tương đối mau, mang theo sóng khí công kích, xem ra đao khí màu sắc khác nhau có thuộc tính khác nhau, chỉ không biết Chu Vân Tiêu nắm giữ đao khí bao nhiêu loại thuộc tính.

Chu Vân Tiêu khẽ hừ một tiếng, dang hai tay, hình thành một chữ Đại, trên lôi đài chợt nổi một trận cuồng phong, trường đao trên lưng hắn chớp lên không ngừng, phát ra từng đợt tiếng rít.

Không trung chợt hiện lên những cây phi đao màu vàng dài cả thước, mỗi một cây phi đao màu vàng trong suốt lấp lánh, chớp lên không ngừng, tỏ ra tràn đầy linh tính.

Hắn khép hai tay lại, bổ về phía khoảng không đối diện.

Hơn một ngàn cây phi đao màu vàng nhanh chóng khép lại, hóa thành một lưỡi đao khổng lồ màu vàng dài hơn ba mươi trượng, lấy thế Thái Sơn áp đỉnh bổ về phía Lý Viện.

Lưỡi đao khổng lồ màu vàng chưa hạ xuống, một trọng lực khó có thể thừa nhận đã bao phủ xuống.

Vô số cánh hoa màu xanh trong sương mù màu xanh hóa thành một bàn tay khổng lồ màu xanh, nâng lưỡi đao khổng lồ màu vàng.

“Phá cho ta.”

Chu Vân Tiêu hét lớn một tiếng, tiến lên một bước, khí thế cả người tăng vọt.

Lưỡi đao khổng lồ màu vàng tỏa sáng rực rỡ, bộc phát ra một luồng trọng lực mạnh mẽ, bàn tay khổng lồ màu xanh điên cuồng lóe lên không ngừng, xuất hiện vài vết nứt nhỏ bé, không lâu sau, bàn tay khổng lồ màu xanh liền chia năm xẻ bảy.

Ầm ầm ầm!

Cả lôi đài bị lưỡi đao khổng lồ màu vàng chém thành hai nửa, đá vụn văng khắp nơi, một trận sóng khí mạnh mẽ thổi quét ra xung quanh, cuốn lên lượng lớn khói bụi.

Thấy một màn như vậy, mọi người đều ngừng thở, ánh mắt nhìn chằm chằm lôi đài.

Thời gian ba hơi thở qua đi, khói bụi tan, Lý Viện, không, chuẩn xác mà nói, là một mảng lớn máu thịt phân tán trong đống đá vụn.

“Đao khí màu vàng là trọng lực!”

Ánh mắt Vương Thanh Sơn nhìn về phía Chu Vân Tiêu tràn ngập kiêng kị, Chu Vân Tiêu tuyệt đối không phải người bình thường, có thể là hậu nhân hoặc đệ tử của tu sĩ Nguyên Anh.

Nhìn thấy thi thể Lý Viện, sắc mặt Lãnh Như Mị cùng Tử Dương đạo nhân trở nên rất khó coi, tu sĩ cấp thấp ở đây không hẹn mà cùng hít một ngụm khí lạnh, bọn họ dùng một loại ánh mắt nhìn quái vật nhìn về phía Chu Vân Tiêu.



Hắn chưa sử dụng pháp khí đã mạnh như vậy, nếu sử dụng pháp khí, chẳng phải là càng thêm biến thái?

Chu Vân Tiêu tiến lên một bước, ánh mắt tràn ngập ngạo ý nhìn về phía đám người Vương Thanh Sơn, lạnh lùng nói: “Người kế tiếp đi chịu chết là ai?”

Đám người Vương Thanh Sơn nhìn nhau, ai cũng không muốn làm chim đầu đàn. Vương Thanh Sơn không phải không dám ứng chiến, hắn muốn quan sát thêm một chút thủ đoạn của Chu Vân Tiêu.

“Tại hạ Thiên Cơ môn Liễu Vân Phi, mong Chu đạo hữu chỉ giáo.”

Một đại hán trung niên làn da ngăm đen tung người bay đến trên lôi đài, ôm quyền nói.

“Được, ngươi muốn chết, ta thành toàn ngươi.”

Chu Vân Tiêu gật đầu đáp ứng, vẻ mặt lạnh như băng.

Một màn hào quang màu lam nhạt bỗng dưng hiện lên, bao phủ cả tòa lôi đài.

Đấu pháp vừa bắt đầu, Liễu Vân Phi hất tay áo, hai mươi hai quả cầu kim loại to như trái dưa hấu bay ra, hóa thành hai mươi hai con rối thú.

Hai mươi hai con rối thú bậc hai hạ phẩm, tương đương với hai mươi hai tu sĩ Trúc Cơ.

Liễu Vân Phi bắt pháp quyết, hai mươi hai con rối thú hầu như đồng thời há mồm, trong miệng có các đốm sáng hiện lên, không lâu sau, chúng nó đều phun ra một cột sáng thô to, đánh về phía Chu Vân Tiêu.

Hai mươi hai cột sáng thô to bay tới trước mặt, thanh thế làm người ta sợ hãi.

Cho dù là pháp khí phòng ngự thượng phẩm, cũng không có khả năng chống đỡ được.

Chu Vân Tiêu hừ nhẹ một tiếng, chân phải hung hăng giẫm xuống mặt đất.

“Keng” một tiếng đao ngân lên thanh thúy, một cây trường đao cả vỏ đỏ chói mắt bay ra khỏi vỏ đao, trên chuôi đao điêu khắc hình vẽ một con giao long nhỏ ba đầu, trên thân đao có hoa văn hình vẽ tinh xảo đẹp đẽ, xem nó tản mát ra kinh người pháp lực dao động, rõ ràng là một món pháp bảo sơ hình.

Chu Vân Tiêu nâng tay phải, trường đao màu đỏ liền rơi vào trên tay hắn.



Hắn cầm chuôi đao, bổ về phía không trung đối diện.

“Phong Diễm Trảm.”

Ánh sáng cầu vồng màu đỏ chói mắt bay ra, hóa thành một vòi rồng màu đỏ cao mười mấy trượng, thổi quét về phía đối diện.

Vòi rồng màu đỏ tựa như do lửa ngưng tụ thành, tản mát ra sóng nhiệt kinh người.

Hai mươi hai cột sáng đánh ở trên vòi rồng màu đỏ, giống như bùn vào biển lớn, chưa vang lên chút động tĩnh nào.

Vòi rồng màu đỏ tốc độ cực nhanh, cùng lúc di động, hình thể không ngừng phóng to, chỉ một lát, vòi rồng màu đỏ đã tới trước mặt Liễu Vân Phi, cao hơn ba mươi trượng, một luồng sóng khí mạnh mẽ bỗng dưng hiện lên, con rối thú không tự chủ bay về phía vòi rồng màu đỏ, mặc cho Liễu Vân Phi thúc giục như thế nào, con rối thú đều không có phản ứng.

Liễu Vân Phi nhìn vòi rồng màu đỏ trước mắt, bị dọa nhảy dựng.

Hắn vội vàng lấy ra một lá bùa màu xanh nhạt, hóa thành một cơn lốc màu xanh cao mấy chục trượng, đi lên nghênh đón.

Ầm ầm ầm!

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, cơn lốc màu xanh cùng cơn lốc màu đỏ va chạm, đồng quy vu tận, lửa tản ra, một làn sóng khí mạnh mẽ hướng thổi quét ra bốn phương tám hướng, cuốn lên lượng lớn khói bụi, lượng lớn đá vụn bay ra chung quanh.

Khói bụi chưa tan đi, một đợt tiếng xé gió vang lên, khói bụi trước người Liễu Vân Phi tan đi, một vòi rồng màu đỏ cao hơn năm mươi trượng chợt xuất hiện ở trước mặt Liễu Vân Phi, sóng khí mạnh mẽ đẩy hắn về phía vòi rồng màu đỏ.

“Không...”

Ở trong ánh mắt tuyệt vọng của Liễu Vân Phi, hắn bị sóng khí mạnh mẽ đẩy vào vòi rồng màu đỏ.

Chu Vân Tiêu cắm trường đao màu đỏ về trong vỏ đao, vẻ mặt lạnh nhạt.

Ầm ầm ầm!

Một chuỗi tiếng nổ thật lớn vang lên, vòi rồng màu đỏ nổ tung ra, hóa thành một mảng biển lửa màu đỏ, sóng nhiệt cuồn cuộn.

Không lâu sau, lửa tan đi, Liễu Vân Phi ngã trong đống đá vụn, cả người biến thành một cục than đne, bốc ra một mùi cháy khét, khí tức hoàn toàn biến mất.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook