Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1065: Đấu Kiếm
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Có thể dùng linh thạch mua không?”
Hải Tâm Nhẫm lắc lắc đầu, giải thích: “Bồi linh dịch, luyện chế cũng không dễ dàng, lại dùng nguyên liệu quý hiếm. Sẽ không dễ dàng bán ra ngoài.”
Linh dịch quả thật quý hiếm, nhưng cũng không phải không lưu truyền bên ngoài. Nhưng Hải Tâm Nhẫm chỉ muốn tinh huyết của Đồng tâm trùng bậc ba mà thôi.
Vương Thanh Sơn có chút thất vọng, gật đầu đáp ứng: “Được rồi! Nếu có được tinh huyết của Đồng tâm trùng bậc ba, tại hạ nhất định đi Vạn thú đảo trao đổi với tiên tử.”
Nói chuyện phiếm trong chốc lát, sau đó Vương Thanh Sơn cáo từ rời khỏi.
...
Ngày thứ hai, giờ Thìn.
Một toà cự phong thẳng tắp, trên núi tụ tập mấy ngàn kiếm tu, đều là tu sĩ Trúc cơ.
Đấu kiếm đại hội tổ chức là vì kiếm tu Kim Đan kỳ, kiếm tu Trúc cơ kỳ chỉ tới để xem náo nhiệt. Kiếm tu Kim Đan kỳ mới là người đến tham dự Đấu kiếm đại hội.
Đỉnh núi có một quảng trường đá rất lớn, xây mấy chục lôi đài đá lớn nhỏ.
Đấu kiếm đại hội, danh như ý nghĩa. Là để cho phi kiếm đánh nhau, kiếm tu sẽ lấy ra phi kiếm của bản thân cùng những phi kiếm khác đánh nhau, có thể thi triển các loại ngự kiếm thuật.
Lần này có hơn trăm kiếm tu Kim Đan kỳ tham gia Đấu kiếm đại hội. Có kiếm tu là tán tu, có khi là đệ tử của gia tộc tu tiên, nhiều hơn là đệ tử các môn phái tu tiên.
Thái Nhất tiên môn cũng phái người tham gia Đấu kiếm đại hội lần này, nhưng Vương Thanh Sơn không biết bọn họ.
Một lão giả áo bào đỏ xuất hiện, đứng trên một lôi đài đá. Sắc mặt hắn hồng nhuận, đôi mắt hổ không giận tự uy.
“Lão phu Đỗ Vân Long, hoan nghênh các vị tham gia Đấu kiếm đại hội mà Vạn kiếm môn tổ chức. Đấu kiếm đại hội dùng phi kiếm đánh nhau, quyết đấu hai hai, không thể gây thương đối phương. Nếu phạm quy nghiêm trị không tha, mười người đứng đầu bảng sẽ nhận được giải thưởng hậu hĩnh. Không nói thêm nhiều lời thừa nữa, bắt đầu rút thăm tỷ thí.”
Lão giả áo bào lam giới thiệu đơn giản một chút, sau đó để cho những tu sĩ dự thi rút thăm tỷ thí.
Vương Thanh Sơn rút được số mười lăm, đối thủ của hắn là một người nam trung niên cao gầy. Người nam trung niên lưng đeo một cây cự kiếm màu đỏ, Kim Đan tầng bốn.
Đấu kiếm đại hội là phi kiếm đánh nhau, kiểm nghiệm là ngự kiếm thuật của kiếm tu và chất lượng phi kiếm.
Tỷ thí vừa bắt đầu, Vương Thanh Sơn nhún vai phải, một trận tiếng kêu thanh thuý vang lên. Năm thanh phi kiếm bay ra từ cái hộp sau lưng Vương Thanh Sơn, xoay quanh trên đỉnh đầu hắn.
Bản mạng pháp bảo của Vương Thanh Sơn là Thanh ly kiếm, Đấu kiếm đại hội vẫn chưa quy định chỉ có thể dùng bản mạng pháp bảo đánh nhau. Vương Thanh Sơn tính trước tiên dùng năm thanh phi kiếm đánh nhau trước. Nếu không địch lại thì lại lấy ra Thanh ly kiếm cũng không muộn.
Trung niên nam tử bấm niệm kiếm quyết, cự kiếm màu đỏ trên lưng xuất vỏ mà ra. Kiếm quyết biến đổi, cự kiếm một hoá mười, mười hoá trăm.
Rất nhanh, mấy trăm thanh cự kiếm màu đỏ đã xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn. Mỗi một cây đều mang linh quang lập loè, giống nhau như đúc.
Vương Thanh Sơn bấm niệm kiếm quyết, năm thanh Ngọc hư kiếm đồng thời phát ra một trận thanh âm thanh thuý. Huyễn hoá ra một mảng lớn bóng kiếm màu xanh, chém về phía mấy trăm thanh phi kiếm.
Khanh khanh khanh!
Vang lên tiếng kim loại trầm đục chạm vào nhau, mấy trăm thanh cự kiếm màu đỏ va chạm một chỗ với màu xanh phi kiếm. Hai mũi nhọn xanh hồng giao chiến, tựa như pháo hoa rực rỡ.
Những lôi đài khác kiếm tu không ngừng thi triển chiêu thức, khống chế phi kiếm đánh nhau.
Bọn họ đều không vội lật ra con át chủ bài, chỉ đều thi triển những kiếm thuật trụ cột, thử một chút phi kiếm của đối thủ.
Có kiếm tu dùng pháp lực biến đổi phi kiếm thành hình dáng yêu thú, công kích phi kiếm của đối thủ. Lại có kiếm tu lấy ra mấy chục thanh phi kiếm quang mang lập loè, hoá thành hơn một ngàn thanh phi kiếm công kích phi kiếm của đối thủ. Lại có kiếm tu đem phi kiếm biển ảo thành vòng tròn, thả ra lượng lớn kiếm khí công kích phi kiếm đối thủ.
Trong lúc nhất thời, kiếm quang trên lôi đài không ngừng chớp động, các màu sắc kiếm quang giao đấu.
Vương Thanh Sơn biến đổi kiếm quyết, mấy trăm thanh phi kiếm màu xanh nhanh chóng hợp thể. Hoá thành một cây cự kiếm dài hơn mười trượng, nhảy vào bên trong mấy trăm thanh phi kiếm màu đỏ.
Khanh khanh khanh!
Tiếng kim loại giao chiến vang lên trầm đục, một mảng lớn phi kiếm màu đỏ bị cự kiếm màu xanh chém vỡ nát.
Trung niên nam tử không cam lòng yếu thế, biến đổi kiếm quyết, mấy trăm thanh phi kiếm màu xanh rất nhanh kết hợp thành một thể. Hoá thành một thanh cự kiếm màu đỏ ngênh đón. Hắn lại mở miệng, một cây tiểu kiếm màu đỏ dài hai thước bay ra, tiểu kiếm màu đỏ óng ánh trong suốt, hào quang không ngừng lưu chuyển.
Tiểu kiếm màu đỏ phát ra tiếng vang thanh thuý, hoá thành một đạo cầu vồng màu đỏ dài hơn mười trượng, đánh về phía cự kiếm màu xanh.
Tiếng kim thiết giao tranh vang lên trầm đục, cự kiếm màu xanh lấy một địch hai, tựa như có chút cố sức.
Mũi nhọn của tiểu kiếm quang màu đỏ bành trướng, cùng cự kiếm màu đỏ kết hợp thành một thể. Màu đỏ cự kiếm hiện ra một mảng kiếm quang màu đỏ, đồng thời nhiều hơn một hoả diễm màu đỏ, khí thể hùng hổ chém về phía cự kiếm màu xanh.
Khanh!
Màu xanh cự kiếm và màu đỏ cự kiếm va chạm vào nhau, nhất thời bay ngược ra ngoài. Sau đó thừa cơ hoá thành năm thanh phi kiếm màu xanh, bao quanh cự kiếm màu đỏ.
Kiếm trận!
Vương Thanh Sơn hai tay không ngừng bấm quyết, năm thanh phi kiếm màu xanh đồng thời phát ra một tiếng minh thanh, rất nhanh chuyển động.
Cuồng phong gào thét, một cỗ lốc xoáy màu xanh hiện lên giữa không gian trống rỗng, đem cự kiếm màu đỏ bao vây lại. Không ngừng chuyển động, cường đại khí lưu khiến cho quần áo Vương Thanh Sơn và người nam trung niên không ngừng lay động.
Hải Tâm Nhẫm lắc lắc đầu, giải thích: “Bồi linh dịch, luyện chế cũng không dễ dàng, lại dùng nguyên liệu quý hiếm. Sẽ không dễ dàng bán ra ngoài.”
Linh dịch quả thật quý hiếm, nhưng cũng không phải không lưu truyền bên ngoài. Nhưng Hải Tâm Nhẫm chỉ muốn tinh huyết của Đồng tâm trùng bậc ba mà thôi.
Vương Thanh Sơn có chút thất vọng, gật đầu đáp ứng: “Được rồi! Nếu có được tinh huyết của Đồng tâm trùng bậc ba, tại hạ nhất định đi Vạn thú đảo trao đổi với tiên tử.”
Nói chuyện phiếm trong chốc lát, sau đó Vương Thanh Sơn cáo từ rời khỏi.
...
Ngày thứ hai, giờ Thìn.
Một toà cự phong thẳng tắp, trên núi tụ tập mấy ngàn kiếm tu, đều là tu sĩ Trúc cơ.
Đấu kiếm đại hội tổ chức là vì kiếm tu Kim Đan kỳ, kiếm tu Trúc cơ kỳ chỉ tới để xem náo nhiệt. Kiếm tu Kim Đan kỳ mới là người đến tham dự Đấu kiếm đại hội.
Đỉnh núi có một quảng trường đá rất lớn, xây mấy chục lôi đài đá lớn nhỏ.
Đấu kiếm đại hội, danh như ý nghĩa. Là để cho phi kiếm đánh nhau, kiếm tu sẽ lấy ra phi kiếm của bản thân cùng những phi kiếm khác đánh nhau, có thể thi triển các loại ngự kiếm thuật.
Lần này có hơn trăm kiếm tu Kim Đan kỳ tham gia Đấu kiếm đại hội. Có kiếm tu là tán tu, có khi là đệ tử của gia tộc tu tiên, nhiều hơn là đệ tử các môn phái tu tiên.
Thái Nhất tiên môn cũng phái người tham gia Đấu kiếm đại hội lần này, nhưng Vương Thanh Sơn không biết bọn họ.
Một lão giả áo bào đỏ xuất hiện, đứng trên một lôi đài đá. Sắc mặt hắn hồng nhuận, đôi mắt hổ không giận tự uy.
“Lão phu Đỗ Vân Long, hoan nghênh các vị tham gia Đấu kiếm đại hội mà Vạn kiếm môn tổ chức. Đấu kiếm đại hội dùng phi kiếm đánh nhau, quyết đấu hai hai, không thể gây thương đối phương. Nếu phạm quy nghiêm trị không tha, mười người đứng đầu bảng sẽ nhận được giải thưởng hậu hĩnh. Không nói thêm nhiều lời thừa nữa, bắt đầu rút thăm tỷ thí.”
Lão giả áo bào lam giới thiệu đơn giản một chút, sau đó để cho những tu sĩ dự thi rút thăm tỷ thí.
Vương Thanh Sơn rút được số mười lăm, đối thủ của hắn là một người nam trung niên cao gầy. Người nam trung niên lưng đeo một cây cự kiếm màu đỏ, Kim Đan tầng bốn.
Đấu kiếm đại hội là phi kiếm đánh nhau, kiểm nghiệm là ngự kiếm thuật của kiếm tu và chất lượng phi kiếm.
Tỷ thí vừa bắt đầu, Vương Thanh Sơn nhún vai phải, một trận tiếng kêu thanh thuý vang lên. Năm thanh phi kiếm bay ra từ cái hộp sau lưng Vương Thanh Sơn, xoay quanh trên đỉnh đầu hắn.
Bản mạng pháp bảo của Vương Thanh Sơn là Thanh ly kiếm, Đấu kiếm đại hội vẫn chưa quy định chỉ có thể dùng bản mạng pháp bảo đánh nhau. Vương Thanh Sơn tính trước tiên dùng năm thanh phi kiếm đánh nhau trước. Nếu không địch lại thì lại lấy ra Thanh ly kiếm cũng không muộn.
Trung niên nam tử bấm niệm kiếm quyết, cự kiếm màu đỏ trên lưng xuất vỏ mà ra. Kiếm quyết biến đổi, cự kiếm một hoá mười, mười hoá trăm.
Rất nhanh, mấy trăm thanh cự kiếm màu đỏ đã xuất hiện trên đỉnh đầu của hắn. Mỗi một cây đều mang linh quang lập loè, giống nhau như đúc.
Vương Thanh Sơn bấm niệm kiếm quyết, năm thanh Ngọc hư kiếm đồng thời phát ra một trận thanh âm thanh thuý. Huyễn hoá ra một mảng lớn bóng kiếm màu xanh, chém về phía mấy trăm thanh phi kiếm.
Khanh khanh khanh!
Vang lên tiếng kim loại trầm đục chạm vào nhau, mấy trăm thanh cự kiếm màu đỏ va chạm một chỗ với màu xanh phi kiếm. Hai mũi nhọn xanh hồng giao chiến, tựa như pháo hoa rực rỡ.
Những lôi đài khác kiếm tu không ngừng thi triển chiêu thức, khống chế phi kiếm đánh nhau.
Bọn họ đều không vội lật ra con át chủ bài, chỉ đều thi triển những kiếm thuật trụ cột, thử một chút phi kiếm của đối thủ.
Có kiếm tu dùng pháp lực biến đổi phi kiếm thành hình dáng yêu thú, công kích phi kiếm của đối thủ. Lại có kiếm tu lấy ra mấy chục thanh phi kiếm quang mang lập loè, hoá thành hơn một ngàn thanh phi kiếm công kích phi kiếm của đối thủ. Lại có kiếm tu đem phi kiếm biển ảo thành vòng tròn, thả ra lượng lớn kiếm khí công kích phi kiếm đối thủ.
Trong lúc nhất thời, kiếm quang trên lôi đài không ngừng chớp động, các màu sắc kiếm quang giao đấu.
Vương Thanh Sơn biến đổi kiếm quyết, mấy trăm thanh phi kiếm màu xanh nhanh chóng hợp thể. Hoá thành một cây cự kiếm dài hơn mười trượng, nhảy vào bên trong mấy trăm thanh phi kiếm màu đỏ.
Khanh khanh khanh!
Tiếng kim loại giao chiến vang lên trầm đục, một mảng lớn phi kiếm màu đỏ bị cự kiếm màu xanh chém vỡ nát.
Trung niên nam tử không cam lòng yếu thế, biến đổi kiếm quyết, mấy trăm thanh phi kiếm màu xanh rất nhanh kết hợp thành một thể. Hoá thành một thanh cự kiếm màu đỏ ngênh đón. Hắn lại mở miệng, một cây tiểu kiếm màu đỏ dài hai thước bay ra, tiểu kiếm màu đỏ óng ánh trong suốt, hào quang không ngừng lưu chuyển.
Tiểu kiếm màu đỏ phát ra tiếng vang thanh thuý, hoá thành một đạo cầu vồng màu đỏ dài hơn mười trượng, đánh về phía cự kiếm màu xanh.
Tiếng kim thiết giao tranh vang lên trầm đục, cự kiếm màu xanh lấy một địch hai, tựa như có chút cố sức.
Mũi nhọn của tiểu kiếm quang màu đỏ bành trướng, cùng cự kiếm màu đỏ kết hợp thành một thể. Màu đỏ cự kiếm hiện ra một mảng kiếm quang màu đỏ, đồng thời nhiều hơn một hoả diễm màu đỏ, khí thể hùng hổ chém về phía cự kiếm màu xanh.
Khanh!
Màu xanh cự kiếm và màu đỏ cự kiếm va chạm vào nhau, nhất thời bay ngược ra ngoài. Sau đó thừa cơ hoá thành năm thanh phi kiếm màu xanh, bao quanh cự kiếm màu đỏ.
Kiếm trận!
Vương Thanh Sơn hai tay không ngừng bấm quyết, năm thanh phi kiếm màu xanh đồng thời phát ra một tiếng minh thanh, rất nhanh chuyển động.
Cuồng phong gào thét, một cỗ lốc xoáy màu xanh hiện lên giữa không gian trống rỗng, đem cự kiếm màu đỏ bao vây lại. Không ngừng chuyển động, cường đại khí lưu khiến cho quần áo Vương Thanh Sơn và người nam trung niên không ngừng lay động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.