Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1303: Đề Cử Tân Gia Chủ, Sửa Chữa Chế Độ (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Thái Nhất tiên môn tính đem Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cột vào trên chiến thuyền cuả Thái Nhất tiên môn. Trước đó, bọn họ đã muốn mời Vương Thanh Sơn làm ngoại sự trưởng lão, nhưng trước mắt xem ra, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tiềm lực rất cao, chẳng qua là lúc trước bọn họ không có danh tiếng.

"Không thành vấn đề."

Vương Trường Sinh chính là muốn những lời này của Mạnh Thiên Chính, bọn họ được mời vì Thái Nhất tiên môn cung phịng, nếu Cửu U tông đối với Vương gia mà động thủ, Thái Nhất tiên môn không có khả năng khoanh tay đứng nhìn. Nếu không thì thế lực phụ thuộc khác làm sao dám tận tâm vì Thái Nhất tiên môn làm việc.

“Được rồi, thúc cháu các ngươi nhiều năm không gặp, các ngươi tán gẫu đi, ta đi tìm Lý đạo hữu Vạn Kiếm môn đàm điểm sự.”

Mạnh Thiên Chính tìm lấy một cái cớ rồi rời khỏi.

“Trường Sinh, cái này cũng là một phần tâm ý của chúng ta, chúc mừng các ngươi Kết anh. Có một môn phụ trợ linh thuật cùng một phương pháp luyện chế một món phi hành pháp bảo.”

Vương Minh Nhân ánh mắt nhìn Tây Môn Phượng, Tây Môn Phượng lấy ra một cái ngọc hoạp màu đỏ đưa cho Vương Trường Sinh.

“Phụ trợ linh thuật? Phi hành pháp bảo? Không phải là Không tịch độn linh thuật và phi hành pháp bảo Thanh Liên pháp tọa à.”

Vương Trường Sinh tiếp nhận màu đỏ ngọc hạp, thuận miệng nói.

Vương Minh Nhân trong lòng cả kinh nói: “Ngươi như thế nào biết?”

Vương Trường Sinh cười khẽ một chút nói: “Tộc nhân chúng ta ở Bắc Cương bị một vị gọi là Hoàng Phú Quý tu sĩ Kim đan mua. Với sự hiểu biết của ta về Hoàn Phú Quý, nếu hắn không phục chế nhiều mấy phàn buốn bán, hắn sẽ không là Hoàng Phú Quý.”



Tây Môn phượng cười khổ một tiếng rồi giải thích nói: “Chúng ta cũng là mua bán với hắn, người này lại có thể dám trêu đùa chúng ta. Vương tiền bối, chúng ta trước đó không biết sự tình, không phải cố ý lừa gạt ngài.”

Vương Trường Sinh khoát tay áo nói: “Ta không có trách các ngươi, Hoàng Phú Quý cũng không biết gian cửa hàng kia là gia tộc chúng ta mở. Hoàng Phú Quý nếu như lấy công pháp điển tịch thì khẳng định sẽ tới chỗ bán, đừng nói là bán cho các ngươi, coi như hắn bán tới Bắc Cương tu tiên giới, ta cũng không thấy kỳ quái.”

Vương Trường Sinh tiếp xúc với Hoàng Phú Quý vài lần, biết được cái gì gọi là vô liêm sỉ. Hoàng Phú Quý là điển hình của việc không biết xấu hổ. Hắn vì chào bán những mặt hàng rác rưởi, buông thể diện đi bày quán cũng không nói làm gì. Đằng này còn nói dối, đem những pháp bảo tàn nói thành pháp bảo của một vị chân nhân Nguyên Anh từng sử dụng qua, lừa bán cho những tu sĩ cấp thấp.

Vương Minh Nhân khinh thở phào một hơi nhẹ nhõm cười nói: “Người này quả thật là một kỳ nhân, cùng Kim đan ba tần tu sĩ kết thù kếtoán, ở vùng hoang vu dã ngoại đụng phải, người ta còn không có chạy, hắn đã chạy trước.”

“Các người khó mới đến được một chuyến, ở lại Ngân Xà đảo vài ngày. Sắc trời không còn sớm, ta sẽ không quấy rầy các ngươi nghỉ ngơi.”

Vương Minh Nhân và Tây Môn Phượng tự nhiên sẽ không nói không, tự mình tiễn Vương Trường Sinh rời khỏi.

“Vương lang, vị cháu này của chàng không giống như đặc biệt thân thiết.”

Tây Môn Phượng nghi hoặc nói. Theo nàng được biết, Vương Minh Nhân còn nhỏ đi theo Vương Trường Sinh học tập luyện khí thuật, sau lại được Vương Trường Sinh đưa đến Thái Nhất tiên môn. Theo lý mà nói, quan hệ bọn họ hẳn là tốt lắm mới đúng. Nhưng mà trong cách nói chuyện vừa rồi, nàng cảm giác quan hệ của Vương Trường Sinh và Vương Minh Nhân không được tốt.

Vương Minh Nhân cười khổ một tiếng nói: “Ta bái nhập Thái Nhất tiên môn về sau, liên hệ với gia tộc ít. Nhưng nếu không có quan hệ, chúng ta khó đến được đây một chuyến, vở lại thêm ài ngày, thân cận với tộc nhân nhiều hơn. Phượng nhi, ta tính ở lại Ngân Xà đảo kết làm song tu đạo lữ với nàng, để cho Trường Sinh bọn họ làm chứng, ý của nàng như nào?”

Trần Hải Tân đã Kết anh, ngay tại một năm trước, Vương Minh Nhân nhất định phải cải thiện quan hệ gia tộc.

“Thiếp đều nghe lời chàng, như vậy cũng tốt, để cho bọn họ làm chứng cho chúng ta.”



Tây Môn phượng gật gật đầu, tựa vào trong lòng Vương Minh Nhân.

...

Trong phòng nghị sự, Uông Như Yên ngồi ở vị trí chủ tọa, hơn năm mươi vị tộc nhân ngồi ở hai bên.

Nói thật, tuyển gia chủ cùng cải thiện chế độ, Uông Như Yên không cần quan tâm, nàng chỉ cần tỏ thái độ là được.

Vương Thu Hồng đề cử Vương Thu Ly đảm nhiệm gia chủ đời tiếp theo. Nàng là hậu nhân của Vương Trường Hào, nhỏ hơn Vương Thu Hồng một giáp. Vương Thu Ly là từ dưới chót đi lên, một đường đi, được làm chưởng quầy, trước mắt là phó gia chủ.

Mấy năm nay, Vương Thu Hồng không thiếu ma luyện Vương Thu Ly, Vương Thu Ly đã là Trúc cơ tầng chín, nếu nàng có thể tiến vào Kim đan kỳ, là người lựa chọn gia chủ tốt nhất.

Uông Như Yên cũng đồng ý, Vương Thu Ly trước khi tiến vào Kim đan kỳ, chức vụ gia chủ Vương Mạnh Phần tạm thời đảm nhiệm, hắn trước kia là gia chủ chi nhanh ở Du quốc.

Nếu Vương Thu Ly không thể tiến vào Kim đan kỳ, Vương Mạnh Phần chính thức là gia chủ.

Phía dưới gia chủ, có năm vị trưởng lão, lần lượt là Vương Thanh Kỳ, Vương Thanh Linh, Vương Thu Minh, Vương Mạnh Bân, Diệp Hải Đường, bọn họ lần lượt phân côngp quản lý Luyện đan đường, Ngự linh đường, Luyện khí đường, Kiếm đường, Trận pháp đường. Ngoại trừ năm vị trưởng lão, còn có năm mươi vị Trúc cơ kỳ chấp sự, phân công quản lý chuyện vụ khác nhau, phân tán quyền lực, đề cao hiệu suất.

Kiếm đường đường chủ không có, đây là vị trí của Vương Thanh Sơn, Vương Mạnh Bân chỉ là phó đường chủ.

Đương nhiên, đám người Vương Thanh Linh chỉ là trên danh nghĩ, sự vụ cụ thể, để tộc nhân bên dưới đi làm, bọn họ chỉ là ra lệnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook