Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1312: Đệ Thập Cửu Đại Tông Chủ Ti Đồ Diễm
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Không thành vấn đề, đã sinh mấy con ấu trùng, đều ở Ngự linh đường bồi dưỡng. Hôm nào ngươi đi đến Ngự linh đường đổi là được.”
Vương Trường Sinh cười nói. Diệp Hải Đường tu luyện là “Hoàng Tuyền bí điển”, nàng ở Vạn Quỷ hải vực tu luyện làm ít công to.
Hai con Phệ hồn kim thiền bay trở về bên trong tay áo Vương Trường Sinh và Uông Như Yên. Bọn họ lại tiếp tục đi tới.
Dọc theo đường đi, bọn họ đụng tới mấy trăm con quỷ vật, hình thái khác nhau. Có hồ điệp, mật phong, sa ngư, những sinh vật này đều bị quỷ vật hút khô tinh huyết, chỉ còn lại túi da.
Hai con Phệ hồn kim thiền ăn no nê một chút, phệ hồn kim thiền bậc hai sau khi căn nuốt một lượng lớn quỷ vật, trở nên lười biếng hẳn lên.
Nửa ngày sau, bọn họ dừng chân, phía trước có một hòn đảo màu đen lớn mấy ngàn dặm, trên trời điện thiểm lôi minh, thỉnh thoảng có tia chớp đánh xuống hòn đảo nhỏ.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên sắc mặt trở nên ngưng trọng dị thường. Phệ hồn kim thiền bậc ba có chút xao động bất an, giống như là gặp thứ gì đó đáng sợ. Bên cạnh có Nguyên anh kỳ quỷ vật, mới có thể kiến cho Phệ hồn kim thiền cảm thấy sợ hãi.
Uông Như Yên và Diệp Hải Đường lần lượt sử dụng Ô phượng pháp mục và Hoàng tuyền pháp mục, tìm kiếm quỷ vật.
Bên ngoài thân Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhanh chóng xẹt qua một trận lam quang, thần thắc hai người gộp lại cùng nhau. Vương Trường Sinh buông ra thần thức, quét về bốn phía.
“Hướng Tây Bắc trên đảo, nơi nào có một cái Nguyên anh kỳ quỷ vật, nếu thần thức của ta khôgn đủ mạnh mẽ, cũng vô pháp phát hiện được nó tồn tại.”
Vương Trường Sinh truyện âm cho Tử Nguyệt tiên tử và Diệp Hải Đường, sắc mặt ngưng trọng.
Trên người Tử Nguyệt tiên tử lao ra một cỗ linh áp mạnh mẽ, lạnh lùng nói: “Chính là Nguyên anh kỳ quỷ vật, cũng dám ở trước mặt bản cung mà làm ra vẻ.”
Đỉnh đầu của nàng sáng lên từng mảng lớn tử quang, hoá thành vô số tử sắc quang tiến, hướng về địa phương ẩn thân của Nguyên anh kỳ quỷ vật.
Vương Trường Sinh hướng về phía hư không vổ, một lam sắc cự chưởng lớn hơn mười trượng chợt xuất hiện trên hư không, hung hăng chụp xuống.
Cuồng phong gào thét, vô số tảng đá màu đen bay lên, nghênh hướng lam sắc cự chưởng và tử sắc quang tiến.
Oành đùng đùng!”
Một trận tiếng gầm rú thật lớn vang lên, bụi đất bay lên, một đạo hắc quang từ trên đảo bay ra, bay lên trồi cao, biến mất ở phía chân trời.
Con Nguyên anh kỳ quỷ vật này bị linh áp khủng bố từ trên người Tử Nguyệt tiên tử toả ra doạ chạy. Nếu không như thế, nó sẽ không chạy trốn nhanh như vậy.
Vương Trường Sinh thần thức đại khai, cẩn thận thăm dò. Sau khi xác nhận không có quỷ vật khác, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Nó hẳn là chạy rồi, nhưng chúng ta cần phải cẩn thật một chút. Di chỉ hẳn là ở bên dưới.”
Ánh mắt Vương Trường Sinh nhìn xuống mặt nước biển màu đen, vẻ mặt có chút kích động.
...
Tử Nguyệt tiên tử khí tức nhanh chóng uể oải xuống dưới, lồng ngực cao ngất phập phồng cao thấp không chừng, nàng thi triển bí thuật đề cao khí tức, cần tiêu hao lượng lớn pháp lực.
Diệp Hải Đường cách Tử Nguyệt tiên tử có vẻ gần, nàng liếc mắt nhìn lồng ngực cao ngất của Tử Nguyệt tiên tử, lại nhìn mình, trong mắt lộ ra một tia hâm mộ.
“Hải Đường, tại hòn đảo này bày trận mà nói, trận pháp bậc ba có bảo vệ được không?”
Thanh âm Vương Trường Sinh chợt vang bên tai Diệp Hải Đường, Diệp Hải Đường phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía đảo nhỏ.
“Nếu là có Nguyên anh tu sĩ đóng ở, thượng phẩm bậc ba trận pháp có thể bảo vệ. Nếu không có Nguyên anh tu sĩ đón ở, cho dù là trận pháp bậc ba, cũng không chịu nổi. Nơi này âm khí quá nặng, trận pháp bình thường đã chịu không nổi âm khí ăn mòn, nếu là quỷ đạo trận pháp. Nhưng thật ra khôgn có vấn đề, nhưng Nguyên anh kỳ quỷ vật không loại trừ, thuỷ chung là tai hoạ ngầm.”
Diệp Hải Đường chậm rãi nói, phân tích có lý có cứ.
“Mở ra di chỉ trước rồi nói sai, dù sao là Nguyên anh kỳ quỷ vật, cũng không cần giải quyết, doạ nó chạy là được.”
Uông Như Yên đề nghị nói, nếu có thể đi vào di chỉ, Vương gia có thể đem một bộ phận tộc nhân nhập di chỉ để tu luyện, khẳng định có thể đẩy nhanh hơn tốc độ tu luyện của tộc nhân.
Vương Trường Sinh lấy ra một mặt lệnh kỳ màu lam lất phất, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, từng mảng lớn ánh sáng màu lam mờ bay ra, hoá thành một đạo lam sắc thuỷ mạc, che kín bốn người bọn họ, từ từ chìm vào bên trong nước biển màu đen.
Đáy biển cũng có quỷ vật, nhưng bậc không cao, còn không tới gần được bốn người Vương Trường Sinh thì đã bị bọn họ giải quyết.
Chưa đến nửa khắn đồng hồ sau, bọn họ xuất hiện ở dưới đáy biển cách mấy ngàn trượng, chung quanh một mảng tối đen, nhìn không có một chút ánh sáng, càng không có sinh vật khác sống.
Một cái cốt sa dài hơn mười trượng vọt về phía bọn họ, tốc độ rất nhanh, hốc mắt nó trống rỗng đều có hai luồng hoả diễm xanh lục, hiển nhiên là Kim đan kỳ quỷ vật.
Vương Trường Sinh đang muốn ra tay, Diệp Hải Đường giành trước mở miệng nói: “Cữu cữu, để cho ta thử một lần.”
Nàng khoát tay, một đạo ô quang bay ra, rõ ràng là một thanh cốt đao hắc quang lưu chuyển không chừng, trên chuôi đao có khắc vài đầu lâu dữ tợn,
Thanh Thiên quỷ đao này là mô phỏng trấn tông chi bảo Vạn quỷ đao của Vạn quỷ tông. Thiên quỷ đao uy lực kém hơn Vạn quỷ đao, nhưng đối phó với Kim đan kỳ Quỷ vương không có vấn đề gì lớn.
Vương Trường Sinh bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân hắn và Uông Như Yên lam quang đại phong, nước biển quay cuồng kịch liệt, một phân thành hai, xuất hiện từng mảng lớn trống không
Vương Trường Sinh cười nói. Diệp Hải Đường tu luyện là “Hoàng Tuyền bí điển”, nàng ở Vạn Quỷ hải vực tu luyện làm ít công to.
Hai con Phệ hồn kim thiền bay trở về bên trong tay áo Vương Trường Sinh và Uông Như Yên. Bọn họ lại tiếp tục đi tới.
Dọc theo đường đi, bọn họ đụng tới mấy trăm con quỷ vật, hình thái khác nhau. Có hồ điệp, mật phong, sa ngư, những sinh vật này đều bị quỷ vật hút khô tinh huyết, chỉ còn lại túi da.
Hai con Phệ hồn kim thiền ăn no nê một chút, phệ hồn kim thiền bậc hai sau khi căn nuốt một lượng lớn quỷ vật, trở nên lười biếng hẳn lên.
Nửa ngày sau, bọn họ dừng chân, phía trước có một hòn đảo màu đen lớn mấy ngàn dặm, trên trời điện thiểm lôi minh, thỉnh thoảng có tia chớp đánh xuống hòn đảo nhỏ.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên sắc mặt trở nên ngưng trọng dị thường. Phệ hồn kim thiền bậc ba có chút xao động bất an, giống như là gặp thứ gì đó đáng sợ. Bên cạnh có Nguyên anh kỳ quỷ vật, mới có thể kiến cho Phệ hồn kim thiền cảm thấy sợ hãi.
Uông Như Yên và Diệp Hải Đường lần lượt sử dụng Ô phượng pháp mục và Hoàng tuyền pháp mục, tìm kiếm quỷ vật.
Bên ngoài thân Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhanh chóng xẹt qua một trận lam quang, thần thắc hai người gộp lại cùng nhau. Vương Trường Sinh buông ra thần thức, quét về bốn phía.
“Hướng Tây Bắc trên đảo, nơi nào có một cái Nguyên anh kỳ quỷ vật, nếu thần thức của ta khôgn đủ mạnh mẽ, cũng vô pháp phát hiện được nó tồn tại.”
Vương Trường Sinh truyện âm cho Tử Nguyệt tiên tử và Diệp Hải Đường, sắc mặt ngưng trọng.
Trên người Tử Nguyệt tiên tử lao ra một cỗ linh áp mạnh mẽ, lạnh lùng nói: “Chính là Nguyên anh kỳ quỷ vật, cũng dám ở trước mặt bản cung mà làm ra vẻ.”
Đỉnh đầu của nàng sáng lên từng mảng lớn tử quang, hoá thành vô số tử sắc quang tiến, hướng về địa phương ẩn thân của Nguyên anh kỳ quỷ vật.
Vương Trường Sinh hướng về phía hư không vổ, một lam sắc cự chưởng lớn hơn mười trượng chợt xuất hiện trên hư không, hung hăng chụp xuống.
Cuồng phong gào thét, vô số tảng đá màu đen bay lên, nghênh hướng lam sắc cự chưởng và tử sắc quang tiến.
Oành đùng đùng!”
Một trận tiếng gầm rú thật lớn vang lên, bụi đất bay lên, một đạo hắc quang từ trên đảo bay ra, bay lên trồi cao, biến mất ở phía chân trời.
Con Nguyên anh kỳ quỷ vật này bị linh áp khủng bố từ trên người Tử Nguyệt tiên tử toả ra doạ chạy. Nếu không như thế, nó sẽ không chạy trốn nhanh như vậy.
Vương Trường Sinh thần thức đại khai, cẩn thận thăm dò. Sau khi xác nhận không có quỷ vật khác, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
“Nó hẳn là chạy rồi, nhưng chúng ta cần phải cẩn thật một chút. Di chỉ hẳn là ở bên dưới.”
Ánh mắt Vương Trường Sinh nhìn xuống mặt nước biển màu đen, vẻ mặt có chút kích động.
...
Tử Nguyệt tiên tử khí tức nhanh chóng uể oải xuống dưới, lồng ngực cao ngất phập phồng cao thấp không chừng, nàng thi triển bí thuật đề cao khí tức, cần tiêu hao lượng lớn pháp lực.
Diệp Hải Đường cách Tử Nguyệt tiên tử có vẻ gần, nàng liếc mắt nhìn lồng ngực cao ngất của Tử Nguyệt tiên tử, lại nhìn mình, trong mắt lộ ra một tia hâm mộ.
“Hải Đường, tại hòn đảo này bày trận mà nói, trận pháp bậc ba có bảo vệ được không?”
Thanh âm Vương Trường Sinh chợt vang bên tai Diệp Hải Đường, Diệp Hải Đường phục hồi tinh thần lại, nhìn về phía đảo nhỏ.
“Nếu là có Nguyên anh tu sĩ đóng ở, thượng phẩm bậc ba trận pháp có thể bảo vệ. Nếu không có Nguyên anh tu sĩ đón ở, cho dù là trận pháp bậc ba, cũng không chịu nổi. Nơi này âm khí quá nặng, trận pháp bình thường đã chịu không nổi âm khí ăn mòn, nếu là quỷ đạo trận pháp. Nhưng thật ra khôgn có vấn đề, nhưng Nguyên anh kỳ quỷ vật không loại trừ, thuỷ chung là tai hoạ ngầm.”
Diệp Hải Đường chậm rãi nói, phân tích có lý có cứ.
“Mở ra di chỉ trước rồi nói sai, dù sao là Nguyên anh kỳ quỷ vật, cũng không cần giải quyết, doạ nó chạy là được.”
Uông Như Yên đề nghị nói, nếu có thể đi vào di chỉ, Vương gia có thể đem một bộ phận tộc nhân nhập di chỉ để tu luyện, khẳng định có thể đẩy nhanh hơn tốc độ tu luyện của tộc nhân.
Vương Trường Sinh lấy ra một mặt lệnh kỳ màu lam lất phất, nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, từng mảng lớn ánh sáng màu lam mờ bay ra, hoá thành một đạo lam sắc thuỷ mạc, che kín bốn người bọn họ, từ từ chìm vào bên trong nước biển màu đen.
Đáy biển cũng có quỷ vật, nhưng bậc không cao, còn không tới gần được bốn người Vương Trường Sinh thì đã bị bọn họ giải quyết.
Chưa đến nửa khắn đồng hồ sau, bọn họ xuất hiện ở dưới đáy biển cách mấy ngàn trượng, chung quanh một mảng tối đen, nhìn không có một chút ánh sáng, càng không có sinh vật khác sống.
Một cái cốt sa dài hơn mười trượng vọt về phía bọn họ, tốc độ rất nhanh, hốc mắt nó trống rỗng đều có hai luồng hoả diễm xanh lục, hiển nhiên là Kim đan kỳ quỷ vật.
Vương Trường Sinh đang muốn ra tay, Diệp Hải Đường giành trước mở miệng nói: “Cữu cữu, để cho ta thử một lần.”
Nàng khoát tay, một đạo ô quang bay ra, rõ ràng là một thanh cốt đao hắc quang lưu chuyển không chừng, trên chuôi đao có khắc vài đầu lâu dữ tợn,
Thanh Thiên quỷ đao này là mô phỏng trấn tông chi bảo Vạn quỷ đao của Vạn quỷ tông. Thiên quỷ đao uy lực kém hơn Vạn quỷ đao, nhưng đối phó với Kim đan kỳ Quỷ vương không có vấn đề gì lớn.
Vương Trường Sinh bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân hắn và Uông Như Yên lam quang đại phong, nước biển quay cuồng kịch liệt, một phân thành hai, xuất hiện từng mảng lớn trống không
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.