Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 771: Điển Tịch Chế Phù
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Thúc công, chúng cháu có linh thạch, ý tốt của ngài, trong lòng chúng cháu xin nhận, ngài thu về đi!”
Uông Như Yên uyển chuyển từ chối. Trong túi trữ vật của Vương Trường Sinh nhét hơn hai trăm vạn linh thạch, Uông Hoa Sơn trước đó dùng linh thuật đổi pháp bảo với Vương Trường Sinh, có thể thấy được cuộc sống của lão cũng không dễ dàng gì, Uông Như Yên xấu hổ lấy linh thạch của lão.
“Các cháu có là chuyện của các cháu, đây là thúc công cho, các cháu cứ thu lấy đi! Trừ phi các cháu chê ít.”
Nghe xong lời này, Uông Như Yên cũng không tiện kiên trì, cảm ơn một tiếng, nhận ba vạn khối linh thạch này.
Nói chuyện phiếm chốc lát, ba người liền ai về chỗ ở người nấy nghỉ ngơi.
Sáng sớm thứ hai, hội đấu giá chính thức tổ chức, cửa Sùng Vân cung xếp hàng dài.
Hội trường đấu giá sáng ngời rộng rãi, ở một cái đài cao bạch ngọc, bên trên bày một cái bàn gỗ màu xanh, xung quanh đặt lượng lớn bàn. Vương Trường Sinh, Uông Như Yên cùng Uông Hoa Sơn tới khá sớm, ngồi xuống ở vị trí gần với phía trước.
Lục tục có tu sĩ Kết Đan đi vào, bọn họ tốp năm tốp ba tụ tập cùng một chỗ, truyền âm trao đổi.
Non nửa khắc đồng hồ sau, cửa chính Sùng Vân cung liền đóng lại, một lão giả áo bào trắng mặt mày hồng hào tung người bay xuống trên đài cao bạch ngọc. Lão chắp tay với mọi người, ôm quyền nói: “Hoan nghênh các vị tới tham gia hội đấu giá lần này, lão phu Thịnh Nguyên, phụ trách chủ trì hội đấu giá, ai giá cao thì được, bây giờ bắt đầu đấu giá.”
Lão hất tay áo bào về phía mặt bàn, một tấm da thú màu lam thật lớn xuất hiện ở trên mặt bàn.
“Vật phẩm bán đấu giá đầu tiên, một tấm da thú yêu thú bậc ba hoàn chỉnh, giá khởi điểm một vạn khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn.”
“Một vạn!”
“Một vạn mốt!”
“Một vạn hai!”
...
Tiếng ra giá lúc trầm lúc bổng, da thú yêu thú bậc ba có thể luyện chế lá bùa trống bậc ba, còn có thể lấy để luyện chế pháp bảo loại cờ phướn.
Trên người Vương Trường Sinh nhét hơn hai trăm vạn linh thạch, giàu có nên cũng tự tin.
Uông Như Yên là chế phù sư bậc hai thượng phẩm, nếu nàng trở thành chế phù sư bậc ba, có thể cho Vương Trường Sinh càng nhiều trợ giúp hơn nữa.
Vương Trường Sinh tiêu sáu vạn năm ngàn khối linh thạch, đấu giá được tấm da thú yêu thú bậc ba hoàn chỉnh này.
Vật phẩm bán đấu giá thứ hai là một lọ đan dược bậc ba Bách Linh Tán, nghe nói có thể giải bách độc, lấy giá cao tám vạn khối linh thạch, bị Hoàng Phú Quý đấu giá được.
Thịnh Nguyên lấy ra từng vật phẩm bán đấu giá, đan dược, phù triện, pháp bảo sơ hình, trận phù, linh thú vân vân, mỗi một vật phẩm bán đấu giá đều bán được giá cao.
Uông Hoa Sơn tốn hơn mười vạn linh thạch, đấu giá mua hai tấm phù triện bậc ba, Vương Trường Sinh tốn hơn hai mươi vạn linh thạch, đấu giá mua hai tấm phù triện phòng ngự bậc ba.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, sau khi đấu giá xong một món pháp bảo sơ hình, Thịnh Nguyên lấy ra một cây tỳ bà hào quang màu lam lưu chuyển không ngừng, tỳ bà màu lam tản mát ra một luồng linh khí dao động kinh người, hiển nhiên là pháp bảo.
“Phía dưới là thời gian vật phẩm bán đấu giá áp trục, pháp bảo bậc một hạ phẩm, Huyền Nguyệt Tỳ Bà, giá khởi điểm ba mươi vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn ba vạn.”
Tu sĩ Kết Đan sử dụng pháp bảo nhạc khí không nhiều, Vương Trường Sinh lấy giá năm mươi lăm vạn, thuận lợi đấu giá được Huyền Nguyệt Tỳ Bà này.
Vật phẩm bán đấu giá thứ hai là một cây phi kiếm màu đỏ dài hai thước, trên chuôi kiếm có hình một con cá chép, Hồng Lý Kiếm bậc một trung phẩm, có thể phóng thích lửa đả thương địch thủ, lấy giá sáu mươi năm vạn thành giao.
“Pháp bảo bậc một trung phẩm, Hoàng Phong Kỳ, pháp bảo phòng ngự, giá khởi điểm bốn mươi vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn ba vạn.”
Thịnh Nguyên cầm trên tay một cây cờ lệnh màu vàng, cao giọng nói.
“Công phòng đủ cả!”
Vương Trường Sinh có chút động lòng, nói tới, trên tay hắn còn chưa có pháp bảo phòng ngự thật sự. Cửu Khúc Thần Sa được xưng đủ cả công phòng, thật ra thiên hướng công kích, lực phòng ngự thật ra không mạnh.
Vương Trường Sinh ra giá sáu mươi vạn, cũng chưa thể đấu giá được bảo vật này.
Hoàng Phong Phiên lấy giá sáu mươi bảy vạn, bị Hoàng Phú Quý mua đi.
Hoàng Phú Quý lấy ra nhiều linh thạch như vậy, Vương Trường Sinh cũng không kỳ quái. Hoàng Phú Quý căn bản không cần thể diện, lúc trước Yêu tộc rút lui, có không ít yêu thú cấp thấp ngưng lại ở Ngô quốc, các yêu thú cấp thấp này vốn để lại cho tu sĩ Trúc Cơ dọn dẹp, Hoàng Phú Quý hạ thân phận chém giết yêu thú cấp thấp, trên người hắn đeo một chuỗi trữ vật châu, nhiều tới hơn trăm viên.
Vương Trường Sinh chỉ là chém giết một đám yêu thú cấp thấp, liền dừng tay, Hoàng Phú Quý không muốn dừng tay, một mình hắn đã làm công việc của hơn trăm tu sĩ Trúc Cơ, chém giết lượng lớn yêu thú cấp thấp.
Cuối cùng vẫn là tu sĩ Nguyên Anh lên tiếng, Hoàng Phú Quý mới dừng tay.
“Pháp bảo phòng ngự bậc một trung phẩm Kim Lý Thuẫn, dùng mai rùa Kim Lý Quy luyện chế thành, giá khởi điểm bốn mươi vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn bốn vạn.”
Trước mặt Thịnh Nguyên lơ lửng một tấm khiên hào quang màu vàng lập lòe, linh khí bức người.
“Bốn mươi vạn!”
“Bốn mươi ba vạn!”
“Bốn mươi sáu vạn!”
...
Vương Trường Sinh rất hứng thú đối với Kim Lý Thuẫn này, trả giá cao bảy mươi lăm vạn, đấu giá được pháp bảo phòng ngự này.
“Bộ pháp bảo Huyền Chu Kiếm, dùng móng vuốt Lưu Sa Chu bậc ba luyện chế thành, tổng cộng có bốn thanh, mỗi một thanh đều là pháp bảo bậc một hạ phẩm, uy lực cực lớn, đạo hữu tu luyện kiếm đạo không nên bỏ qua.”
Trên bàn gỗ trước người Thịnh Nguyên đặt một cái hộp gấm màu vàng, bên trong có bốn thanh phi kiếm màu vàng dài hai thước, trên thân kiếm bắn ra từng luồng ánh sáng lạnh lẽo.
Uy lực của bộ pháp bảo lớn hơn so với từng món pháp bảo, bộ pháp bảo này lấy giá một trăm tám mươi vạn, bị một thanh niên áo vàng thân hình cao lớn đấu giá được. Hắn đeo một thanh phi kiếm màu vàng, nhắm chừng là kiếm tu.
Uông Như Yên uyển chuyển từ chối. Trong túi trữ vật của Vương Trường Sinh nhét hơn hai trăm vạn linh thạch, Uông Hoa Sơn trước đó dùng linh thuật đổi pháp bảo với Vương Trường Sinh, có thể thấy được cuộc sống của lão cũng không dễ dàng gì, Uông Như Yên xấu hổ lấy linh thạch của lão.
“Các cháu có là chuyện của các cháu, đây là thúc công cho, các cháu cứ thu lấy đi! Trừ phi các cháu chê ít.”
Nghe xong lời này, Uông Như Yên cũng không tiện kiên trì, cảm ơn một tiếng, nhận ba vạn khối linh thạch này.
Nói chuyện phiếm chốc lát, ba người liền ai về chỗ ở người nấy nghỉ ngơi.
Sáng sớm thứ hai, hội đấu giá chính thức tổ chức, cửa Sùng Vân cung xếp hàng dài.
Hội trường đấu giá sáng ngời rộng rãi, ở một cái đài cao bạch ngọc, bên trên bày một cái bàn gỗ màu xanh, xung quanh đặt lượng lớn bàn. Vương Trường Sinh, Uông Như Yên cùng Uông Hoa Sơn tới khá sớm, ngồi xuống ở vị trí gần với phía trước.
Lục tục có tu sĩ Kết Đan đi vào, bọn họ tốp năm tốp ba tụ tập cùng một chỗ, truyền âm trao đổi.
Non nửa khắc đồng hồ sau, cửa chính Sùng Vân cung liền đóng lại, một lão giả áo bào trắng mặt mày hồng hào tung người bay xuống trên đài cao bạch ngọc. Lão chắp tay với mọi người, ôm quyền nói: “Hoan nghênh các vị tới tham gia hội đấu giá lần này, lão phu Thịnh Nguyên, phụ trách chủ trì hội đấu giá, ai giá cao thì được, bây giờ bắt đầu đấu giá.”
Lão hất tay áo bào về phía mặt bàn, một tấm da thú màu lam thật lớn xuất hiện ở trên mặt bàn.
“Vật phẩm bán đấu giá đầu tiên, một tấm da thú yêu thú bậc ba hoàn chỉnh, giá khởi điểm một vạn khối linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn một ngàn.”
“Một vạn!”
“Một vạn mốt!”
“Một vạn hai!”
...
Tiếng ra giá lúc trầm lúc bổng, da thú yêu thú bậc ba có thể luyện chế lá bùa trống bậc ba, còn có thể lấy để luyện chế pháp bảo loại cờ phướn.
Trên người Vương Trường Sinh nhét hơn hai trăm vạn linh thạch, giàu có nên cũng tự tin.
Uông Như Yên là chế phù sư bậc hai thượng phẩm, nếu nàng trở thành chế phù sư bậc ba, có thể cho Vương Trường Sinh càng nhiều trợ giúp hơn nữa.
Vương Trường Sinh tiêu sáu vạn năm ngàn khối linh thạch, đấu giá được tấm da thú yêu thú bậc ba hoàn chỉnh này.
Vật phẩm bán đấu giá thứ hai là một lọ đan dược bậc ba Bách Linh Tán, nghe nói có thể giải bách độc, lấy giá cao tám vạn khối linh thạch, bị Hoàng Phú Quý đấu giá được.
Thịnh Nguyên lấy ra từng vật phẩm bán đấu giá, đan dược, phù triện, pháp bảo sơ hình, trận phù, linh thú vân vân, mỗi một vật phẩm bán đấu giá đều bán được giá cao.
Uông Hoa Sơn tốn hơn mười vạn linh thạch, đấu giá mua hai tấm phù triện bậc ba, Vương Trường Sinh tốn hơn hai mươi vạn linh thạch, đấu giá mua hai tấm phù triện phòng ngự bậc ba.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, sau khi đấu giá xong một món pháp bảo sơ hình, Thịnh Nguyên lấy ra một cây tỳ bà hào quang màu lam lưu chuyển không ngừng, tỳ bà màu lam tản mát ra một luồng linh khí dao động kinh người, hiển nhiên là pháp bảo.
“Phía dưới là thời gian vật phẩm bán đấu giá áp trục, pháp bảo bậc một hạ phẩm, Huyền Nguyệt Tỳ Bà, giá khởi điểm ba mươi vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn ba vạn.”
Tu sĩ Kết Đan sử dụng pháp bảo nhạc khí không nhiều, Vương Trường Sinh lấy giá năm mươi lăm vạn, thuận lợi đấu giá được Huyền Nguyệt Tỳ Bà này.
Vật phẩm bán đấu giá thứ hai là một cây phi kiếm màu đỏ dài hai thước, trên chuôi kiếm có hình một con cá chép, Hồng Lý Kiếm bậc một trung phẩm, có thể phóng thích lửa đả thương địch thủ, lấy giá sáu mươi năm vạn thành giao.
“Pháp bảo bậc một trung phẩm, Hoàng Phong Kỳ, pháp bảo phòng ngự, giá khởi điểm bốn mươi vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn ba vạn.”
Thịnh Nguyên cầm trên tay một cây cờ lệnh màu vàng, cao giọng nói.
“Công phòng đủ cả!”
Vương Trường Sinh có chút động lòng, nói tới, trên tay hắn còn chưa có pháp bảo phòng ngự thật sự. Cửu Khúc Thần Sa được xưng đủ cả công phòng, thật ra thiên hướng công kích, lực phòng ngự thật ra không mạnh.
Vương Trường Sinh ra giá sáu mươi vạn, cũng chưa thể đấu giá được bảo vật này.
Hoàng Phong Phiên lấy giá sáu mươi bảy vạn, bị Hoàng Phú Quý mua đi.
Hoàng Phú Quý lấy ra nhiều linh thạch như vậy, Vương Trường Sinh cũng không kỳ quái. Hoàng Phú Quý căn bản không cần thể diện, lúc trước Yêu tộc rút lui, có không ít yêu thú cấp thấp ngưng lại ở Ngô quốc, các yêu thú cấp thấp này vốn để lại cho tu sĩ Trúc Cơ dọn dẹp, Hoàng Phú Quý hạ thân phận chém giết yêu thú cấp thấp, trên người hắn đeo một chuỗi trữ vật châu, nhiều tới hơn trăm viên.
Vương Trường Sinh chỉ là chém giết một đám yêu thú cấp thấp, liền dừng tay, Hoàng Phú Quý không muốn dừng tay, một mình hắn đã làm công việc của hơn trăm tu sĩ Trúc Cơ, chém giết lượng lớn yêu thú cấp thấp.
Cuối cùng vẫn là tu sĩ Nguyên Anh lên tiếng, Hoàng Phú Quý mới dừng tay.
“Pháp bảo phòng ngự bậc một trung phẩm Kim Lý Thuẫn, dùng mai rùa Kim Lý Quy luyện chế thành, giá khởi điểm bốn mươi vạn linh thạch, mỗi lần tăng giá không thể ít hơn bốn vạn.”
Trước mặt Thịnh Nguyên lơ lửng một tấm khiên hào quang màu vàng lập lòe, linh khí bức người.
“Bốn mươi vạn!”
“Bốn mươi ba vạn!”
“Bốn mươi sáu vạn!”
...
Vương Trường Sinh rất hứng thú đối với Kim Lý Thuẫn này, trả giá cao bảy mươi lăm vạn, đấu giá được pháp bảo phòng ngự này.
“Bộ pháp bảo Huyền Chu Kiếm, dùng móng vuốt Lưu Sa Chu bậc ba luyện chế thành, tổng cộng có bốn thanh, mỗi một thanh đều là pháp bảo bậc một hạ phẩm, uy lực cực lớn, đạo hữu tu luyện kiếm đạo không nên bỏ qua.”
Trên bàn gỗ trước người Thịnh Nguyên đặt một cái hộp gấm màu vàng, bên trong có bốn thanh phi kiếm màu vàng dài hai thước, trên thân kiếm bắn ra từng luồng ánh sáng lạnh lẽo.
Uy lực của bộ pháp bảo lớn hơn so với từng món pháp bảo, bộ pháp bảo này lấy giá một trăm tám mươi vạn, bị một thanh niên áo vàng thân hình cao lớn đấu giá được. Hắn đeo một thanh phi kiếm màu vàng, nhắm chừng là kiếm tu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.