Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1279: Diệp Hải Đường Thay Đổi (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Nam Hải, Hồng Nguyệt hải vực.
Ngân Xà đảo, phòng nghị sự, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngồi ở ghế chủ toạ, trên mặt lộ ra tươi cười nồng đậm.
Đám ngưới Vương Thanh Thiến đứng ở bên dưới, thần sắc cung kính.
“Chúc mừng cha mẹ (lão tổ tông) kết anh, ông trời phù hộ Vương thị ta.”
Đám người Vương Thanh Thiến cúi người hành lễ với Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, trăm miệng một lời nói.
Ánh mắt Vương Trường Sinh xẹt qua tất cả tộc nhân ở đât, có một ít gương mặt quen thuộc, càng nhiều hơn là những gương mặt xa lạ. Mấy năm nay, toàn bộ tộc vụ giao cho Vương Thu Hồng quản lý. Hắn đem gia tộc sắp xếp gọn gàng kín kẽ, gia tộc không ngừng phát triển, công của Vương Thu Hồng không thể không nhắc đến.
“Thu Hồng, mấy năm nay ngươi đảm nhiệm sự vụ lớn nhỏ của gia tộc, vất vả rồi.”
Vương Thu Hồng tiến lên một bước, cung kính nói: “Tổ phụ khen sai rồi, đây là chuyện tôn nhi nên làm. Nếu không có tổ phụ và Thanh Linh biểu cô, có rất nhiều chính sách tôn nhi cũng không có biện pháp thi hành.”
Tu tiên giới thực lực vi tôn, nếu không có vũ lực mạnh mẽ, thì Vương gia đừng nói đến phát triển. Tuỳ thời còn có thể bị thế lực khác một ngụm nuốt mất.
Uông Như Yên mỉm cười nói: “Lời tuy nói như thế nhưng mà mấy năm nay Thu Hồng ngươi không có công lao cũng có khổ lao. Ngươi vất vả rồi. Những người khác cũng vậy, các ngươi đều vất vả rồi.”
“Vì gia tộc xuất lực, điều này là bổn phận của chúng ta.”
Mọi người trăm miệng một lời nói.
Vương Trường Sinh vui mừng gật đầu, lên tiếng: “Thu Hồng, ngươi phái ngươi lan truyền tin tức. Ba năm sau, Ngân Xà đảo tổ chức đại điển kết anh. Mời nhiều thế lực tham gia. Thông báo cho chi nhánh của chúng ta ở Đông Hoang, Bắc Cương và Trung Nguyên tin tức chúng ta kết anh. Để bọn họ lựa chọn đại biểu tham gia kết anh đại điển, sau đó ở lại Ngân Xà đảo tu luyện. Đừng quên tộc nhân ở Kim Thiền hải vực. Mặt khác, số lượng tộc nhân càng nhiều, khu vực phân bố phải ngày càng rộng. Nếu có gia pháp gia quy không thích hợp, các ngươi xem tình huống rồi sửa đổi một chút. Gia tăng nhân thủ của Chấp pháp đường, tăng thêm thẩm tra, nghiêm trị kẻ vi phạm, trọng thưởng công thần. Làm được phải thưởng, làm sai phải phạt.”
“Vâng, tổ phụ, tôn nhi đã biết.”
“Về phía Trương gia thì thận trọng một chút, Thanh Linh tự mình đi một chuyến đi! Mời Trương gia tham dự kết anh đại hội.”
Uông Như Yên bổ sung nói, Trương gia và Vương gia là quan hệ thông gia, cũng là quan hệ phụ thuộc. Vương gia xuất hiện Nguyên Anh tu sĩ, sau này ở chung như thế nào cũng là một vấn đề.
Nếu Trương gia có tâm nhãn nhỏ, cô lập Vương gia cũng không phải là chuyện không thể xảy ra. Nếu Trương gia có thể dung, hai nhà thật ra có thể tăng mạng hợp tác, nhiều thêm vài cái đám cưới.
Thời điểm Vương Thanh Sơn hoạt động ở Hồng Nguyệt hải vực, đều dịch dung. Vương Thanh Linh là tu sĩ Kim Đan nổi danh nhất của Vương gia, Vương Thanh Linh tự mình đưa thiệp mời, đã tính là rất thành ý rồi.
“Vâng, Cửu thẩm, ngày mai ta sẽ đi Trương gia đưa thiệp mời.”
Vương Thanh Linh gật đầu, đáp ứng xuống dưới.
Vương Trường Sinh lại dặn dò thêm vài câu, sau đó để cho những người khác lui xuống, lưu lại Vương Thanh Thiến.
“Thanh Thiến, Điền sư muội còn đang bế quan sao?”
Vương Thanh Thiến cố ý để đệ tử của Vân Hải tông tiết lộ Tử Nguyệt tiên tử kết anh thất bại. Bởi vậy đối với bên ngoài, Vân Hải tông không có Nguyên Anh tu sĩ. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đưa tới dị tượng, muốn phủ nhận không có kết anh cũng khó.
Kể từ đó, thế cân bằng bị đánh vỡ, Vương gia cùng Vân Hải tông ở chung như thế nào, đây là một vấn đề nghiêm trọng. Dù sao hai thế lực đều cho bên ngoài thấy không ngừng tranh giành, nhiều lần ra tay đại chiến. Nếu Vương gia xuất hiện Nguyên Anh tu sĩ, không cùng Vân Hải tông làm gì đó thì cũng không hợp tình hợp lý.
“Điền sư cô còn chưa xuất quan. Nhưng nàng trước khi bế quan có nói với con, nếu cha mẹ kết anh trước khi nàng xuất quan, lại không thể che giấu tu vi. Con có thể đi Ngạc Ngư đảo cầu viện.”
Uông Như Yên cười thản nhiên, cất lời: “Vẫn là Điền sư muội suy xét chu toàn. Thanh Thiến, con đi Ngạc Ngư đảo một chuyến, đại biểu Vân Hải tông cầu viện. Thỉnh Ngạc Ngư đảo ra mặt, xao dịu quan hệ giữa Vân Hải tông và Vương gia. Cứ như vậy, sau này chúng ta cũng không cần đóng kịch nữa.”
“Con đã biết, mẹ.”
Vương Trường Sinh đột nhiên nhớ tới điều gì, lên tiếng hỏi: “Đúng rồi, Hải Đường còn đang bế quan tu luyện sao? Nàng sao lại bế quan lâu như vậy?”
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng không nhìn thấy Diệp Hải Đường. Theo Vương Thanh Linh nói, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên bế quan không bao lâu, Diệp Hải Đường cũng bế quan theo. Đến nay vẫn chưa xuất quan.
“Con cũng không rõ lắm, nàng bây giờ còn chưa xuất quan, đã…”
Vương Thanh Thiến còn chưa dứt lời, Vương Trường Sinh nhướn mày, hoá thành một đạo độn quang màu lam bay ra ngoài.
Không qua bao lâu, Vương Trường Sinh xuất hiện ở bên ngoài một sơn cốc tĩnh lặng. Trong cốc trồng không ít hoa hải đường, không khí tràn ngập hương hoa nồng đậm.
Cổ tay Vương Trường Sinh nhoáng lên một cái, bắn ra một đạo kim quang, rõ ràng là Phệ hồn kim thiền.
Sau khi nó cắn nuốt lượng lớn quỷ vật, đã từ hạ phẩm bậc ba tiến vào trung phẩm bậc ba, đối với quỷ vật mẫn cảm.
Phệ hồn kim thiền vừa cảnh bảo cho Vương Trường Sinh, giống như nơi này có quỷ vật.
Vương Trường Sinh thả ra thần thức, thời điểm hắn Kim Đan kỳ thần thức có thể so với tu sĩ Nguyên Anh. Sau khi kết anh, thần thức tăng trưởng không chỉ gấp đôi.
Người tu tiên tấn thăng một đại cảnh giới, pháp lực và thần thức cũng sẽ tăng trưởng so với trụ cột ban đầu. Mỗi một người tu tiên có thần thức mạnh yếu cùng độ dày pháp lực không giống nhau.
Ngân Xà đảo, phòng nghị sự, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ngồi ở ghế chủ toạ, trên mặt lộ ra tươi cười nồng đậm.
Đám ngưới Vương Thanh Thiến đứng ở bên dưới, thần sắc cung kính.
“Chúc mừng cha mẹ (lão tổ tông) kết anh, ông trời phù hộ Vương thị ta.”
Đám người Vương Thanh Thiến cúi người hành lễ với Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, trăm miệng một lời nói.
Ánh mắt Vương Trường Sinh xẹt qua tất cả tộc nhân ở đât, có một ít gương mặt quen thuộc, càng nhiều hơn là những gương mặt xa lạ. Mấy năm nay, toàn bộ tộc vụ giao cho Vương Thu Hồng quản lý. Hắn đem gia tộc sắp xếp gọn gàng kín kẽ, gia tộc không ngừng phát triển, công của Vương Thu Hồng không thể không nhắc đến.
“Thu Hồng, mấy năm nay ngươi đảm nhiệm sự vụ lớn nhỏ của gia tộc, vất vả rồi.”
Vương Thu Hồng tiến lên một bước, cung kính nói: “Tổ phụ khen sai rồi, đây là chuyện tôn nhi nên làm. Nếu không có tổ phụ và Thanh Linh biểu cô, có rất nhiều chính sách tôn nhi cũng không có biện pháp thi hành.”
Tu tiên giới thực lực vi tôn, nếu không có vũ lực mạnh mẽ, thì Vương gia đừng nói đến phát triển. Tuỳ thời còn có thể bị thế lực khác một ngụm nuốt mất.
Uông Như Yên mỉm cười nói: “Lời tuy nói như thế nhưng mà mấy năm nay Thu Hồng ngươi không có công lao cũng có khổ lao. Ngươi vất vả rồi. Những người khác cũng vậy, các ngươi đều vất vả rồi.”
“Vì gia tộc xuất lực, điều này là bổn phận của chúng ta.”
Mọi người trăm miệng một lời nói.
Vương Trường Sinh vui mừng gật đầu, lên tiếng: “Thu Hồng, ngươi phái ngươi lan truyền tin tức. Ba năm sau, Ngân Xà đảo tổ chức đại điển kết anh. Mời nhiều thế lực tham gia. Thông báo cho chi nhánh của chúng ta ở Đông Hoang, Bắc Cương và Trung Nguyên tin tức chúng ta kết anh. Để bọn họ lựa chọn đại biểu tham gia kết anh đại điển, sau đó ở lại Ngân Xà đảo tu luyện. Đừng quên tộc nhân ở Kim Thiền hải vực. Mặt khác, số lượng tộc nhân càng nhiều, khu vực phân bố phải ngày càng rộng. Nếu có gia pháp gia quy không thích hợp, các ngươi xem tình huống rồi sửa đổi một chút. Gia tăng nhân thủ của Chấp pháp đường, tăng thêm thẩm tra, nghiêm trị kẻ vi phạm, trọng thưởng công thần. Làm được phải thưởng, làm sai phải phạt.”
“Vâng, tổ phụ, tôn nhi đã biết.”
“Về phía Trương gia thì thận trọng một chút, Thanh Linh tự mình đi một chuyến đi! Mời Trương gia tham dự kết anh đại hội.”
Uông Như Yên bổ sung nói, Trương gia và Vương gia là quan hệ thông gia, cũng là quan hệ phụ thuộc. Vương gia xuất hiện Nguyên Anh tu sĩ, sau này ở chung như thế nào cũng là một vấn đề.
Nếu Trương gia có tâm nhãn nhỏ, cô lập Vương gia cũng không phải là chuyện không thể xảy ra. Nếu Trương gia có thể dung, hai nhà thật ra có thể tăng mạng hợp tác, nhiều thêm vài cái đám cưới.
Thời điểm Vương Thanh Sơn hoạt động ở Hồng Nguyệt hải vực, đều dịch dung. Vương Thanh Linh là tu sĩ Kim Đan nổi danh nhất của Vương gia, Vương Thanh Linh tự mình đưa thiệp mời, đã tính là rất thành ý rồi.
“Vâng, Cửu thẩm, ngày mai ta sẽ đi Trương gia đưa thiệp mời.”
Vương Thanh Linh gật đầu, đáp ứng xuống dưới.
Vương Trường Sinh lại dặn dò thêm vài câu, sau đó để cho những người khác lui xuống, lưu lại Vương Thanh Thiến.
“Thanh Thiến, Điền sư muội còn đang bế quan sao?”
Vương Thanh Thiến cố ý để đệ tử của Vân Hải tông tiết lộ Tử Nguyệt tiên tử kết anh thất bại. Bởi vậy đối với bên ngoài, Vân Hải tông không có Nguyên Anh tu sĩ. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đưa tới dị tượng, muốn phủ nhận không có kết anh cũng khó.
Kể từ đó, thế cân bằng bị đánh vỡ, Vương gia cùng Vân Hải tông ở chung như thế nào, đây là một vấn đề nghiêm trọng. Dù sao hai thế lực đều cho bên ngoài thấy không ngừng tranh giành, nhiều lần ra tay đại chiến. Nếu Vương gia xuất hiện Nguyên Anh tu sĩ, không cùng Vân Hải tông làm gì đó thì cũng không hợp tình hợp lý.
“Điền sư cô còn chưa xuất quan. Nhưng nàng trước khi bế quan có nói với con, nếu cha mẹ kết anh trước khi nàng xuất quan, lại không thể che giấu tu vi. Con có thể đi Ngạc Ngư đảo cầu viện.”
Uông Như Yên cười thản nhiên, cất lời: “Vẫn là Điền sư muội suy xét chu toàn. Thanh Thiến, con đi Ngạc Ngư đảo một chuyến, đại biểu Vân Hải tông cầu viện. Thỉnh Ngạc Ngư đảo ra mặt, xao dịu quan hệ giữa Vân Hải tông và Vương gia. Cứ như vậy, sau này chúng ta cũng không cần đóng kịch nữa.”
“Con đã biết, mẹ.”
Vương Trường Sinh đột nhiên nhớ tới điều gì, lên tiếng hỏi: “Đúng rồi, Hải Đường còn đang bế quan tu luyện sao? Nàng sao lại bế quan lâu như vậy?”
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng không nhìn thấy Diệp Hải Đường. Theo Vương Thanh Linh nói, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên bế quan không bao lâu, Diệp Hải Đường cũng bế quan theo. Đến nay vẫn chưa xuất quan.
“Con cũng không rõ lắm, nàng bây giờ còn chưa xuất quan, đã…”
Vương Thanh Thiến còn chưa dứt lời, Vương Trường Sinh nhướn mày, hoá thành một đạo độn quang màu lam bay ra ngoài.
Không qua bao lâu, Vương Trường Sinh xuất hiện ở bên ngoài một sơn cốc tĩnh lặng. Trong cốc trồng không ít hoa hải đường, không khí tràn ngập hương hoa nồng đậm.
Cổ tay Vương Trường Sinh nhoáng lên một cái, bắn ra một đạo kim quang, rõ ràng là Phệ hồn kim thiền.
Sau khi nó cắn nuốt lượng lớn quỷ vật, đã từ hạ phẩm bậc ba tiến vào trung phẩm bậc ba, đối với quỷ vật mẫn cảm.
Phệ hồn kim thiền vừa cảnh bảo cho Vương Trường Sinh, giống như nơi này có quỷ vật.
Vương Trường Sinh thả ra thần thức, thời điểm hắn Kim Đan kỳ thần thức có thể so với tu sĩ Nguyên Anh. Sau khi kết anh, thần thức tăng trưởng không chỉ gấp đôi.
Người tu tiên tấn thăng một đại cảnh giới, pháp lực và thần thức cũng sẽ tăng trưởng so với trụ cột ban đầu. Mỗi một người tu tiên có thần thức mạnh yếu cùng độ dày pháp lực không giống nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.