Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1363: Định Hải Châu (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Yêu tộc. Hải tộc và Man tộc liên thủ, sử dụng lượng lớn yêu thú công kích Nhân tộc tu sĩ. Hoàng Phú Vanh bản mạng pháp bảo đều bị hao tổn, bản thân bị thương nặng. Nếu không gặp được Vương Thanh Linh, hắn chỉ sợ đã bị yêu thú ăn.

“Cái gì? Cự yêu thành bị bắt rồi?”

Vương Thanh Linh khinh ngạc nói, lúc này mới qua nửa năm, Hỏa Đồn hải vực cũng đình trệ?

Hoàng Phù Vanh trịnh trọng gật đầu nói: “Không sai, chúng ta chỉ có thể rút lui về hậu phương. Hiện tại Hỏa Đồn hải vực là Yêu tộc và thiên hạ Man tộc. Độn địa chạy trốn có vẻ tốt, từ trên cao chạy trốn, thực dễ dàng gặp được Yêu tộc và Hải tộc.”

Vương Thanh Linh thở dài một hơi nói: “Chỉ có thể như vậy. Con Địa long khâu này ta đã chăn nuôi tốt, bằng không sẽ không có cách nào chạy đến.”

Địa long khâu đứng hàng thứ mười ba trong Thiên địa kỳ trùng bảng. Có được Chân long huyết mạch thuộc tính thổ, tinh thông độn thổ thuật. Cho dù là Kim đan tu sĩ tu luyện công pháp hệ thổ, chưa hẳn có thể so sánh được với Địa long khâu, nhanh hơn.

“Vương tiên tử cứu mạng, tại hạ vô vùng cảm kích. Đợi đến địa phương an toàn, tại hạ nhất định có trọng báo.”

Hoàng Phủ vanh thành khẩn nói.

Vương Thanh Linh bũi môi. Hoàng Phủ Vanh vừa rồi còn muốn bỏ lại nàng chạy trốn. Nàng còn không có quên, nàng không có nói chuyện tình vừa rồi. Hiện tại so đo với Hoàng Phú Vanh không có ích lợi gì. Nàng để cho Địa long khâu độn tốc nhanh hơn.

Địa long khâu phát ra một tiếng quái minh, bên ngoài thân hoàng quang đại phóng, độn tốc nhanh hơn không chỉ gấp đôi.

Không quá bao lâu, hai người liền trùng trùng biến mất.

...

Vạn Quỷ hải vực, trong Trấn Hải tông di chỉ

Trong một gian mật thất, Uông Như Yên ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, bên người phân tán không ít tài liệu chế phù.

Sắc mặt Uông Như Yên ngưng trọng, hơi tái nhợt.



Một quả cầu xích sắc hoả cầu lơ lửng ở giữa không trung, tản mát ra khí nóng kinh người.

Uông Như Yên lấy ra một cái lam sắc ngọc hạp, mở ngọc hạp ra, lấy ra một khối lam sắc ngọc thạch, nhập vào bên trong xích sắc hoả cầu.

Thời gian từng chút một qua đi, Uông Như Yên bấm niệm pháp quyết không thôi, từng đạo pháp quyết đánh vào bên trong quả cầu màu đỏ.

Một lúc lâu sau, bên trong xích sắc hoả cầu sáng lên một trận lam quang chói mắt, vô số lam sắc phù văn như ẩn như hiện.

Uông Như Yên bấm niệm pháp quyết thu lại, xích sắc hoả cầu tán loạn biến mất, hiệun ra một tấm lam sắc thù bì dài khoảng một thước.

Lam sắc thú bì mặt ngoài trải rộng lam sắc phù văn. Phù văn này mơ hồ tạo thành một đồ án hình người, tản mát ra một cỗ tinh thuần thuộc tính thuỷ dao động.

“Khởi.”

Cùng với tiếng hô của Uông Như Yên, mặt ngoài lam sắc da thú hào quang đại trướng. Một cái mơ hồ sau, một thanh niên người nam thân hình cao lớn xuất hiện ở trước mặt Uông Như Yên.

Thanh niên áo lam ánh mắt dại ra, khuyết thiếu linh tính.

Đây là Thuỷ nguyên phù binh Uông Như Yên chế luyện. Thuỷ nguyên phù bình bên trong phù binh xem như một loại bình thường, tấm Thuỷ nguyên phù binh này có thực lực Kim đan tần ba.

Nàng đi vào Trấn Hải tông di chỉ được ba năm, dựa vào lượng lớn chế phù bên trong bảo khố của Trấn Hải tông di chỉ, nàng có thể buông tay ra chân luyện tập. Sau khi thất bại mấy mươi lần, rốt cuộc cũng luyện chế ra được phù binh.

Uông Như Yên trước mắt có thể luyện chế ra được phù binh Kim đan tầng ba. Trong thời gian ba năm, nàng có thể luyện chế ra được phù binh thì quả là rất tốt rồi.

Nàng rất rõ ràng, mình có thể tiến bộ được nhiều như vậy, thứ nhất là trong bảo khố của Trấn Hải tông có lượng lớn chế phù tài liệu, nàng không cần cân nhắc phí tốn, lớn mật luyện tập. Thứ hai là nhờ có Hồi ảnh tinh của Phù Vân Tử, Uông Như Yên có thể quan sát hình ảnh học tập. Nếu không có, nàng cũng vô pháp trong ba năm luyện chế ra phù binh.

Uông Như Yên tâm niệm vừa động, thanh niên áo lam hoá thành nhiều điểm lam quang biến mất không thấy.

Phía sau thân thể của nàng chợt sáng lên nhiều điểm lam quang, hoá thành bóng người thanh niên áo lam.



Thân hình thanh niên áo lam một cái mơ hồ, rồi chợt biến mất không thấy. Ngay sau đó xuất hiện ở bên trong góc, thanh niên áo lam không ngừng thay đổi vị trí, tinh thông thuỷ độn thuật.

Uông Như Yên hài lòng gật gật đầu, bấm niệm pháp quyết, bên ngoài thân thanh niên áo lam sáng lên vô số lam sắc phù văn, hoá thành một tấm lam sắc da bì, bay vào ống tay áo nàng biến mất không thấy.

“Cũng không biết phu quaan và Điền sư muội luyện chế pháp bảo ra sao?”

Uông Như Yên lẩm bẩm, rồi đi ra ngoài.

Trấn Hải tông di chỉ chỉ có bốn người, xem ra có chút trống trải.

Gần ngàn năm không có người ở lại, nhìn qua có chút hoang vắng, không ít nhà cửa cỏ dại mọc đầy.

Uông Như Yên nhìn rừng thông xanh um úc, lấy ra Kim liên cầm, đạn tấu hẳn lên.

Tiếng đàn duyên dán chỉ vang lên ở trong di chỉ trống trải, tựa như kể ra một câu chuyện vui xưa.

Thời gian sau một chén trà nhỏ, tiếng đàn ngừng lại. Mặt đất truyền đến một trận trầm đục, một cái hoàng sắc viên cầu lớn bằng viên cầu tười dưới núi lăn lên, đứng ở trước mặt Uông Như Yên.

Oành đùng đùng!

Hoàng sắc viên cầu bị vỡ ra, Song đồng thử chạy ra, chui vào tay Uông Như Yên, trong miệng phát ra tiếng kêu chít chít.

Uông Như Yên sờ sờ cái bụng tròn trịa của Song đồng thử cươi nói: “Tiểu gia hoả ngươi này, chỉ có biết ăn thồi, nếu chúng ta đều có thể nghĩ ngươi là một bộ dạng thì tốt rồi.”

Nàng lấy ra một quả trái cây màu xanh nhạt đút cho Song đồng thử.

Song đồng thử ăn trái cây xong thì chui vào đất biến mất.

Tại Địa hoả điện, Vương Trường Sinh và Tử Nguyệt tiên tử ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, trên đất phân tán không ít tài liệu luyện khí.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook