Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 280: Đường Gia (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Kim Nguyệt Lưu Tinh Chùy có thể đả thương địch thủ tầm xa, khí lực càng lớn, uy lực càng lớn. Phát huy đầy đủ ưu điểm thể tu của Vương Trường Sinh, cũng có thể dùng sợi tơ quấn quanh, cận chiến có thể dùng cán chùy hóa thành kim đao, một vật mà nhiều tác dụng.
Kim Nguyệt Lưu Tinh Chùy này là pháp khí trung phẩm, tương đương với ba món pháp khí trung phẩm kết hợp, chùy, kim đao cùng sợi tơ.
Tiếng Vương Trường Phong chợt vang lên: “Cửu đệ, Trường Tuyết cùng mấy đệ tử Bách Linh môn tới, nói là muốn điều động Vương gia chúng ta.”
Vương Trường Sinh nhíu mày, thu hồi pháp khí, mở cửa, Vương Trường Phong đứng ở cửa, khuôn mặt u sầu.
“Điều động? Sao lại thế?”
Vương Trường Phong cười khổ một tiếng, giải thích: “Còn không phải các ngươi phát hiện mỏ linh thạch đó, nghe Trường Tuyết nói, năm tông phái Ngụy quốc tính xâm nhập Thục quốc, điều động gia tộc tu tiên ra tiền tuyến. Chúng ta cũng nhận được lệnh điều động, tình huống cụ thể ta cũng không phải quá rõ, nhị thập nhất thúc đang ở bên ngoài chiêu đãi đám người Tô đạo hữu.”
Tới đại sảnh, Vương Trường Sinh nhìn thấy Vương Minh Giang đang nói chuyện phiếm với mấy người bọn Tô Thừa, Vương Trường Tuyết cũng có mặt.
“Vương đạo hữu, Tô mỗ phụng lệnh Quảng sư thúc, điều động Vương gia các ngươi ra tiền tuyến tác chiến, ít nhất một vị tu sĩ Trúc Cơ, số lượng tu sĩ Luyện Khí các ngươi quyết định, nếu là tu sĩ Trúc Cơ bị điều động xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Bách Linh môn chúng ta sẽ phát Trúc Cơ Đan, lấy để bồi thường, chết một tu sĩ Trúc Cơ phát một viên Trúc Cơ Đan, lập công lao có ban thưởng khác, ai lâm trận lùi bước, lơ là chiến cơ, giết không tha.”
Tô Thừa nhìn thấy Vương Trường Sinh, đứng dậy, nghiêm nghị nói.
Vương Trường Sinh nghe xong lời này, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi, so sánh, Bách Linh môn điều động còn có thể khiến hắn tiếp nhận, không giống bốn tông môn bọn Dược Vương cốc, tương đối hà khắc, cưỡng ép người khác ra chiến trường, tu sĩ Trúc Cơ chết cũng không có bồi thường.
“Tô đạo hữu, chúng ta cần lập tức xuất phát?”
“Cái đó lại không phải, cố gắng nhanh chóng thôi! Đúng rồi, phụng lệnh Quảng sư thúc, các ngươi báo cáo có công, ban thưởng Vương gia các ngươi trước một viên Trúc Cơ Đan, sau khi chiến sự kết thúc, căn cứ công lao ngươi lập lớn nhỏ, có thưởng khác.”
Tô Thừa nói xong, lấy ra một cái hộp gỗ màu lam, đưa cho Vương Trường Sinh.
“Trúc Cơ Đan!”
Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc, vội vàng mở ra hộp gỗ, chỉ thấy bên trong có một viên Trúc Cơ Đan.
Bách Linh môn đủ hào phóng, viên Trúc Cơ Đan này hoàn toàn có thể sau cuộc chiến rồi mới cho, tuy nói Bách Linh môn cho một viên Trúc Cơ Đan, nhưng một lần đại chiến trước, Vương gia tổn thất thê thảm nặng nề, Vương Diệu Tông chết trận.
“Tô đạo hữu, các ngươi một đường bôn ba, cũng mệt rồi, trước tiên cứ ở lại Vương gia chúng ta, ta sắp xếp xong công việc trong tộc, rồi sẽ lên đường.”
“Được, hy vọng Vương đạo hữu mau chóng dẫn theo tộc nhân xuất phát.”
Tô Thừa đáp ứng, mang theo mấy đồng môn rời khỏi, đại sảnh còn lại bốn người bọn Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh nhìn về phía Vương Trường Tuyết, hỏi: “Nhị tỷ, về đại chiến lần này, tỷ biết bao nhiêu?”
“Quảng sư thúc triệu tập thủ lãnh bốn phái khác cùng nhau bàn bạc, cụ thể bàn bạc cái gì ta không rõ, nhưng không bao lâu, Quảng sư thúc bảo ta cùng Tô sư huynh quay về Thanh Liên sơn, điều động Vương gia chúng ta ra tiền tuyến, về phần tình huống khác, ta không rõ. Chiến sự này là không thể tránh né.”
“Nhị thập nhất thúc, đại ca, một lần này ta dẫn theo hai mươi tộc nhân ra tiền tuyến đi! Các ngươi ở lại trong tộc trấn thủ, đại chiến một lần trước, đã có bọn đạo chích làm loạn, hai người các ngươi ở nhà trông coi, ta mới yên tâm.”
Vương Minh Giang trực tiếp lắc đầu, trịnh trọng nói: “Không được, ngươi là hy vọng của Vương gia chúng ta, ngươi không thể xảy ra chuyện gì, một lần này đại chiến, ta dẫn tộc nhân ra tiền tuyến, ngươi với Trường Phong lưu thủ.”
“Gia tộc nuôi dưỡng ta nhiều năm, ta còn chưa từng góp sức vì gia tộc đâu! Nhị thập nhất thúc, cửu đệ, ta dẫn đội qua đó, các ngươi lưu thủ.”
Ba người tranh chấp hơn nửa canh giờ, cuối cùng quyết định, Vương Trường Sinh và Vương Minh Giang mang theo hai mươi tộc nhân đi, Vương Trường Phong lưu thủ Thanh Liên sơn, đề phòng bọn đạo chích làm loạn.
Thương lượng xong, Vương Trường Sinh đi tạm biệt cha mẹ, biết được Vương Trường Sinh lại phải ra tiền tuyến, Liễu Thanh Nhi mặt đầy u sầu, dặn dò mãi Vương Trường Sinh cẩn thận. Vương Trường Nguyệt có chút không nỡ để Vương Trường Sinh ra tiền tuyến.
“Ca ca, ca nhất định phải an toàn trở về, muội dùng Tiểu Diễm Trận nấu mỳ cho ca ăn.”
Vương Trường Sinh mỉm cười, đáp ứng: “Được, ca ca nhất định an toàn trở về.”
Vương Minh Giang chọn lựa ra hai mươi tộc nhân, bọn họ ngồi pháp khí phi hành thượng phẩm Tô Thừa triệu ra rời khỏi Thanh Liên sơn.
Bởi vì lo lắng gia tộc xảy ra biến cố, Trúc Cơ Đan mới đạt được, giao cho Vương Minh Trung ăn vào, nếu là Vương Minh Trung tiến vào Trúc Cơ kỳ, cho dù Vương Trường Sinh với Vương Minh Giang xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có ba tu sĩ Trúc Cơ, Vương gia cũng sẽ không bại vong.
Hơn ba tháng sau, đám người Vương Trường Sinh chạy tới Vạn Xà Cốc.
Năm tông phái Ngụy quốc rút bỏ phường thị Vạn Xà, ở vị trí mỏ linh thạch xây dựng một tòa thành trì thật lớn, cũng bày ra trận pháp.
Trong tòa cung điện khí thế hoành tráng nào đó, bốn người Lý Hải Phong, Phùng Nguyệt, Tôn Quân Diễn, Đồng Thiên Kỳ đang bàn bạc điều gì đó.
“Khúc Hùng đây là ý tứ gì? Nguyện ý nhường mỏ linh thạch cỡ trung cho chúng ta? Còn chủ động rút bỏ phường thị xây ở biên cảnh.”
Lý Hải Phong nhíu mày, cầm trên tay một tấm ngọc giản.
Vốn tưởng có thể đánh ba tông phái Thục quốc một cái không kịp trở tay, không ngờ ba tông phái Thục quốc rút bỏ phường thị xây ở biên cảnh, hơn nữa phái người đưa tới thư tín, nói là hiến mỏ linh thạch cỡ trung cho năm tông phái Ngụy quốc.
“Hừ, đây khẳng định là kế hoãn binh, bọn họ chẳng những rút đi phường thị xây ở biên cảnh, nhân thủ hai châu cắt cho bọn họ, cũng lục tục bỏ chạy, bày rõ muốn bảo tồn thực lực, nếu thiếp thân không đoán sai, ba tông phái Thục quốc hẳn là liên hợp Đường quốc, liên thủ đối phó chúng ta, ngọc giản truyền tin này chính là mê hoặc chúng ta.”
Kim Nguyệt Lưu Tinh Chùy này là pháp khí trung phẩm, tương đương với ba món pháp khí trung phẩm kết hợp, chùy, kim đao cùng sợi tơ.
Tiếng Vương Trường Phong chợt vang lên: “Cửu đệ, Trường Tuyết cùng mấy đệ tử Bách Linh môn tới, nói là muốn điều động Vương gia chúng ta.”
Vương Trường Sinh nhíu mày, thu hồi pháp khí, mở cửa, Vương Trường Phong đứng ở cửa, khuôn mặt u sầu.
“Điều động? Sao lại thế?”
Vương Trường Phong cười khổ một tiếng, giải thích: “Còn không phải các ngươi phát hiện mỏ linh thạch đó, nghe Trường Tuyết nói, năm tông phái Ngụy quốc tính xâm nhập Thục quốc, điều động gia tộc tu tiên ra tiền tuyến. Chúng ta cũng nhận được lệnh điều động, tình huống cụ thể ta cũng không phải quá rõ, nhị thập nhất thúc đang ở bên ngoài chiêu đãi đám người Tô đạo hữu.”
Tới đại sảnh, Vương Trường Sinh nhìn thấy Vương Minh Giang đang nói chuyện phiếm với mấy người bọn Tô Thừa, Vương Trường Tuyết cũng có mặt.
“Vương đạo hữu, Tô mỗ phụng lệnh Quảng sư thúc, điều động Vương gia các ngươi ra tiền tuyến tác chiến, ít nhất một vị tu sĩ Trúc Cơ, số lượng tu sĩ Luyện Khí các ngươi quyết định, nếu là tu sĩ Trúc Cơ bị điều động xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Bách Linh môn chúng ta sẽ phát Trúc Cơ Đan, lấy để bồi thường, chết một tu sĩ Trúc Cơ phát một viên Trúc Cơ Đan, lập công lao có ban thưởng khác, ai lâm trận lùi bước, lơ là chiến cơ, giết không tha.”
Tô Thừa nhìn thấy Vương Trường Sinh, đứng dậy, nghiêm nghị nói.
Vương Trường Sinh nghe xong lời này, trong lòng thở phào nhẹ nhõm một hơi, so sánh, Bách Linh môn điều động còn có thể khiến hắn tiếp nhận, không giống bốn tông môn bọn Dược Vương cốc, tương đối hà khắc, cưỡng ép người khác ra chiến trường, tu sĩ Trúc Cơ chết cũng không có bồi thường.
“Tô đạo hữu, chúng ta cần lập tức xuất phát?”
“Cái đó lại không phải, cố gắng nhanh chóng thôi! Đúng rồi, phụng lệnh Quảng sư thúc, các ngươi báo cáo có công, ban thưởng Vương gia các ngươi trước một viên Trúc Cơ Đan, sau khi chiến sự kết thúc, căn cứ công lao ngươi lập lớn nhỏ, có thưởng khác.”
Tô Thừa nói xong, lấy ra một cái hộp gỗ màu lam, đưa cho Vương Trường Sinh.
“Trúc Cơ Đan!”
Vương Trường Sinh có chút kinh ngạc, vội vàng mở ra hộp gỗ, chỉ thấy bên trong có một viên Trúc Cơ Đan.
Bách Linh môn đủ hào phóng, viên Trúc Cơ Đan này hoàn toàn có thể sau cuộc chiến rồi mới cho, tuy nói Bách Linh môn cho một viên Trúc Cơ Đan, nhưng một lần đại chiến trước, Vương gia tổn thất thê thảm nặng nề, Vương Diệu Tông chết trận.
“Tô đạo hữu, các ngươi một đường bôn ba, cũng mệt rồi, trước tiên cứ ở lại Vương gia chúng ta, ta sắp xếp xong công việc trong tộc, rồi sẽ lên đường.”
“Được, hy vọng Vương đạo hữu mau chóng dẫn theo tộc nhân xuất phát.”
Tô Thừa đáp ứng, mang theo mấy đồng môn rời khỏi, đại sảnh còn lại bốn người bọn Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh nhìn về phía Vương Trường Tuyết, hỏi: “Nhị tỷ, về đại chiến lần này, tỷ biết bao nhiêu?”
“Quảng sư thúc triệu tập thủ lãnh bốn phái khác cùng nhau bàn bạc, cụ thể bàn bạc cái gì ta không rõ, nhưng không bao lâu, Quảng sư thúc bảo ta cùng Tô sư huynh quay về Thanh Liên sơn, điều động Vương gia chúng ta ra tiền tuyến, về phần tình huống khác, ta không rõ. Chiến sự này là không thể tránh né.”
“Nhị thập nhất thúc, đại ca, một lần này ta dẫn theo hai mươi tộc nhân ra tiền tuyến đi! Các ngươi ở lại trong tộc trấn thủ, đại chiến một lần trước, đã có bọn đạo chích làm loạn, hai người các ngươi ở nhà trông coi, ta mới yên tâm.”
Vương Minh Giang trực tiếp lắc đầu, trịnh trọng nói: “Không được, ngươi là hy vọng của Vương gia chúng ta, ngươi không thể xảy ra chuyện gì, một lần này đại chiến, ta dẫn tộc nhân ra tiền tuyến, ngươi với Trường Phong lưu thủ.”
“Gia tộc nuôi dưỡng ta nhiều năm, ta còn chưa từng góp sức vì gia tộc đâu! Nhị thập nhất thúc, cửu đệ, ta dẫn đội qua đó, các ngươi lưu thủ.”
Ba người tranh chấp hơn nửa canh giờ, cuối cùng quyết định, Vương Trường Sinh và Vương Minh Giang mang theo hai mươi tộc nhân đi, Vương Trường Phong lưu thủ Thanh Liên sơn, đề phòng bọn đạo chích làm loạn.
Thương lượng xong, Vương Trường Sinh đi tạm biệt cha mẹ, biết được Vương Trường Sinh lại phải ra tiền tuyến, Liễu Thanh Nhi mặt đầy u sầu, dặn dò mãi Vương Trường Sinh cẩn thận. Vương Trường Nguyệt có chút không nỡ để Vương Trường Sinh ra tiền tuyến.
“Ca ca, ca nhất định phải an toàn trở về, muội dùng Tiểu Diễm Trận nấu mỳ cho ca ăn.”
Vương Trường Sinh mỉm cười, đáp ứng: “Được, ca ca nhất định an toàn trở về.”
Vương Minh Giang chọn lựa ra hai mươi tộc nhân, bọn họ ngồi pháp khí phi hành thượng phẩm Tô Thừa triệu ra rời khỏi Thanh Liên sơn.
Bởi vì lo lắng gia tộc xảy ra biến cố, Trúc Cơ Đan mới đạt được, giao cho Vương Minh Trung ăn vào, nếu là Vương Minh Trung tiến vào Trúc Cơ kỳ, cho dù Vương Trường Sinh với Vương Minh Giang xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có ba tu sĩ Trúc Cơ, Vương gia cũng sẽ không bại vong.
Hơn ba tháng sau, đám người Vương Trường Sinh chạy tới Vạn Xà Cốc.
Năm tông phái Ngụy quốc rút bỏ phường thị Vạn Xà, ở vị trí mỏ linh thạch xây dựng một tòa thành trì thật lớn, cũng bày ra trận pháp.
Trong tòa cung điện khí thế hoành tráng nào đó, bốn người Lý Hải Phong, Phùng Nguyệt, Tôn Quân Diễn, Đồng Thiên Kỳ đang bàn bạc điều gì đó.
“Khúc Hùng đây là ý tứ gì? Nguyện ý nhường mỏ linh thạch cỡ trung cho chúng ta? Còn chủ động rút bỏ phường thị xây ở biên cảnh.”
Lý Hải Phong nhíu mày, cầm trên tay một tấm ngọc giản.
Vốn tưởng có thể đánh ba tông phái Thục quốc một cái không kịp trở tay, không ngờ ba tông phái Thục quốc rút bỏ phường thị xây ở biên cảnh, hơn nữa phái người đưa tới thư tín, nói là hiến mỏ linh thạch cỡ trung cho năm tông phái Ngụy quốc.
“Hừ, đây khẳng định là kế hoãn binh, bọn họ chẳng những rút đi phường thị xây ở biên cảnh, nhân thủ hai châu cắt cho bọn họ, cũng lục tục bỏ chạy, bày rõ muốn bảo tồn thực lực, nếu thiếp thân không đoán sai, ba tông phái Thục quốc hẳn là liên hợp Đường quốc, liên thủ đối phó chúng ta, ngọc giản truyền tin này chính là mê hoặc chúng ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.