Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 712: Đường Vân Thường Cùng Cây Phượng Minh Quả (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Sẽ không lại là điều động nhân thủ chứ! Tinh nhuệ trong tộc chúng ta đều ở tiền tuyến rồi, còn điều động nhân thủ? Năm tông phái Ngụy quốc không có người sao?”
Uông Như Yên mặt lộ vẻ không vui, oán giận nói.
“Là phúc hay họa không tránh được, vẫn là đi ra ngoài nhìn một cái đi!”
Vương Thanh Khải đang đứng ở bên ngoài chỗ ở của Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh vừa đi ra, Vương Thanh Khải liền báo cáo tình huống với Vương Trường Sinh.
Ở lúc Thanh Liên sơn trang lọt vào tập kích, mấy nước chung quanh cũng lọt vào bán yêu Kết Đan kỳ tập kích, tổn thất thê thảm nặng nề, bán yêu cũng trả giá thê thảm nặng nề.
Thái Nhất tiên môn một lần nữa phái tới Tống Đức Lâm, còn có một tu sĩ Kết Đan, một mỹ phụ trung niên ngoài ba mươi, trên trang phục có dấu hiệu của Hoàng Thánh cung.
“Vương đạo hữu, nghe nói Thanh Liên sơn trang các ngươi bị tập kích, lão phu cũng toát mồ hôi thay các ngươi, trong tộc các ngươi tổn thất không nghiêm trọng chứ!”
Tống Đức Lâm dùng một loại giọng điệu quan tâm nói.
Vương Thanh Khải cũng chưa tuyên truyền với bên ngoài Vương Trường Sinh chém giết hai bán yêu Kết Đan kỳ, chỉ tuyên bố đối ngoại Thanh Liên sơn trang lọt vào bán yêu tập kích.
“Chết hơn một trăm tộc nhân, đó là hai tên bán yêu Kết Đan kỳ, bản thân ta cũng bị thương, còn đang điều dưỡng.”
Vương Trường Sinh tự nhiên phải khuếch đại thương vong, hắn cũng không muốn ra tiền tuyến, nếu hắn không tọa trấn gia tộc, lại có bán yêu Kết Đan kỳ tập kích Thanh Liên sơn trang, sẽ phiền toái to.
Nghe xong lời này, Tống Đức Lâm và mỹ phụ trung niên nhìn nhau, hai người tự nhiên sẽ không tin tưởng đoạn lời này của Vương Trường Sinh.
“Vương đạo hữu, nói suông không tin được, bây giờ tiền tuyến cần gấp nhân thủ, phàm là ai sợ chiến tránh chiến, nghiêm trị không tha, nếu là các ngươi thật sự lọt vào bán yêu Kết Đan kỳ tập kích, còn mời ngươi lấy ra chứng cớ, bằng không ta không dễ ăn nói với bên trên.”
Sắc mặt Tống Đức Lâm ngưng trọng, hắn phụ trách điều động nhân thủ, có một số thế lực cố ý lấy cớ, chính là không muốn xuất binh, phàm là thế lực sợ chiến tránh chiến, đều nghiêm trị.
Vương Trường Sinh sớm có chuẩn bị, lấy ra thi thể một bán yêu, lấy tu vi Kết Đan tầng ba của hắn, nếu là nói hắn giết hai tên bán yêu Kết Đan kỳ, chỉ sợ không mấy ai nguyện ý tin tưởng.
Vương Trường Sinh đã chặt cánh bán yêu, nhưng thân thể bán yêu cùng Nhân tộc bình thường có khác biệt rất lớn, Tống Đức Lâm có thể phân biệt ra.
“Không sai, quả thật là thi thể bán yêu, Lam phu nhân, cần ngươi đi một chuyến rồi.”
Tống Đức Lâm truyền âm cho mỹ phụ trung niên.
Tiền tuyến căng thẳng, cần điều động một đám tu sĩ, đặc biệt tu sĩ Kết Đan. Hoàng Thánh cung lúc trước điều động một vị tu sĩ Kết Đan, vốn không nên điều động tu sĩ Kết Đan của Hoàng Thánh cung nữa, nhưng bán yêu Kết Đan kỳ làm loạn ở hậu phương, môn phái khác thực lực không mạnh, bọn họ không có bao nhiêu tu sĩ Kết Đan dư thừa để phái ra, bọn họ nguyện ý phái ra thêm một ít tu sĩ Trúc Cơ.
Lý Hải Phong đang trùng kích Nguyên Anh kỳ, phải có tu sĩ Kết Đan lưu thủ, để tránh bị người ta quấy nhiễu, nếu là Lý Hải Phong tiến vào Nguyên Anh kỳ, thực lực Hoàng Thánh cung khẳng định tăng vọt, bởi vậy, Hoàng Thánh cung đặt sự chú ý tới trên người Vương Trường Sinh, hy vọng Vương Trường Sinh đi tiền tuyến.
Mỹ phụ trung niên nhíu mày, truyền âm cho Vương Trường Sinh: “Vương đạo hữu, chúng ta thật sự không rút ra nhân thủ được, ngươi có thể đại biểu Ngụy quốc chúng ta đi tiền tuyến không? Mười lăm viên Trúc Cơ Đan, như thế nào?”
“Các ngươi có chỗ khó, Vương mỗ vốn không có chỗ khó sao? Vương mỗ chém giết một tên bán yêu Kết Đan kỳ, tốt xấu là có một chút công lao, phải ra tiền tuyến, cũng không tới lượt ta.”
Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không đáp ứng, nhỡ đâu hắn chân trước đi, bán yêu Kết Đan kỳ sau lưng liền tập kích Thanh Liên sơn trang, hắn hối hận cũng không kịp.
“Như vậy, thêm nửa quận địa bàn, ta lại cho ngươi một món pháp bảo bậc một, chung quy được rồi chứ!”
Mỹ phụ trung niên cũng là không có cách nào, Vương Trường Sinh đã chém giết một tên bán yêu Kết Đan kỳ, xem như lập công, nếu ra tiền tuyến, quả thật không tới lượt Vương Trường Sinh.
Lý Hải Phong đang trùng kích Nguyên Anh kỳ, nàng phải ở lại Hoàng Thánh cung tọa trấn.
Vương Trường Sinh trầm ngâm hồi lâu, truyền âm nói: “Thêm một bộ trận kỳ bậc ba nữa, trận pháp loại phòng ngự, ta trái lại có thể cân nhắc một chút.”
Hắn nhìn ra, mỹ phụ trung niên có việc gấp không thể rời khỏi Hoàng Thánh cung, lúc này không bắt chẹt nàng một phen, nói không thông.
Một món pháp bảo bậc một hạ phẩm cộng thêm một bộ trận kỳ bậc ba, giá trị của nó vượt qua trăm vạn linh thạch, càng đừng nói còn có địa bàn nửa quận, hắn cũng lo lắng đám người Vương Thanh Sơn, ra tiền tuyến cũng có thể chiếu cố tộc nhân một chút.
Đương nhiên, hắn không thể công phu sư tử ngoạm, nếu không ép quá, sợ cái gì cũng không có.
“Không thành vấn đề, ta lập tức phái người đưa đồ tới.”
Mỹ phụ trung niên rất sảng khoái đáp ứng, so với Lý Hải Phong kết anh, mấy thứ này không tính là gì.
Nghe được Vương Trường Sinh trả lời, mỹ phụ trung niên thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói với Tống Đức Lâm: “Tống đạo hữu, Vương đạo hữu đồng ý xuất chiến rồi.”
Vương Trường Sinh gật gật đầu, vẻ mặt chính khí nói: “Tuy Vương mỗ có thương tích trong người, Yêu tộc là đại địch của Nhân tộc chúng ta, Vương mỗ thân là một phần tử Nhân tộc, đối kháng Yêu tộc làm việc nghĩa chẳng chối từ.”
Tống Đức Lâm đương nhiên không tin Vương Trường Sinh sẽ chính nghĩa như vậy, Vương Trường Sinh khẳng định là đạt thành hiệp nghị với tu sĩ Kết Đan Hoàng Thánh cung, nhưng chuyện này không liên quan hắn, chỉ cần Vương Trường Sinh đồng ý ra tiền tuyến, vậy thì dễ xử lý rồi.
“Quá tốt rồi, Vương đạo hữu chính là hình mẫu của Nhân tộc chúng ta, ngươi mau chóng xuất phát chạy tới Ngô quốc Vân Hộc thảo nguyên, chờ đợi Nguyên Anh tiền bối điều khiển. Ngươi đã đáp ứng đi, thì không cho phép đổi ý, nếu không chính là sợ chiến, Thái Nhất tiên môn chúng ta nghiêm trị không tha, ta đã xử lý hai tu sĩ Kết Đan sợ chiến.”
Nói xong lời cuối cùng, Tống Đức Lâm giọng điệu nghiêm khắc, trên mặt lộ ra sát khí lạnh lẽo.
Uông Như Yên mặt lộ vẻ không vui, oán giận nói.
“Là phúc hay họa không tránh được, vẫn là đi ra ngoài nhìn một cái đi!”
Vương Thanh Khải đang đứng ở bên ngoài chỗ ở của Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh vừa đi ra, Vương Thanh Khải liền báo cáo tình huống với Vương Trường Sinh.
Ở lúc Thanh Liên sơn trang lọt vào tập kích, mấy nước chung quanh cũng lọt vào bán yêu Kết Đan kỳ tập kích, tổn thất thê thảm nặng nề, bán yêu cũng trả giá thê thảm nặng nề.
Thái Nhất tiên môn một lần nữa phái tới Tống Đức Lâm, còn có một tu sĩ Kết Đan, một mỹ phụ trung niên ngoài ba mươi, trên trang phục có dấu hiệu của Hoàng Thánh cung.
“Vương đạo hữu, nghe nói Thanh Liên sơn trang các ngươi bị tập kích, lão phu cũng toát mồ hôi thay các ngươi, trong tộc các ngươi tổn thất không nghiêm trọng chứ!”
Tống Đức Lâm dùng một loại giọng điệu quan tâm nói.
Vương Thanh Khải cũng chưa tuyên truyền với bên ngoài Vương Trường Sinh chém giết hai bán yêu Kết Đan kỳ, chỉ tuyên bố đối ngoại Thanh Liên sơn trang lọt vào bán yêu tập kích.
“Chết hơn một trăm tộc nhân, đó là hai tên bán yêu Kết Đan kỳ, bản thân ta cũng bị thương, còn đang điều dưỡng.”
Vương Trường Sinh tự nhiên phải khuếch đại thương vong, hắn cũng không muốn ra tiền tuyến, nếu hắn không tọa trấn gia tộc, lại có bán yêu Kết Đan kỳ tập kích Thanh Liên sơn trang, sẽ phiền toái to.
Nghe xong lời này, Tống Đức Lâm và mỹ phụ trung niên nhìn nhau, hai người tự nhiên sẽ không tin tưởng đoạn lời này của Vương Trường Sinh.
“Vương đạo hữu, nói suông không tin được, bây giờ tiền tuyến cần gấp nhân thủ, phàm là ai sợ chiến tránh chiến, nghiêm trị không tha, nếu là các ngươi thật sự lọt vào bán yêu Kết Đan kỳ tập kích, còn mời ngươi lấy ra chứng cớ, bằng không ta không dễ ăn nói với bên trên.”
Sắc mặt Tống Đức Lâm ngưng trọng, hắn phụ trách điều động nhân thủ, có một số thế lực cố ý lấy cớ, chính là không muốn xuất binh, phàm là thế lực sợ chiến tránh chiến, đều nghiêm trị.
Vương Trường Sinh sớm có chuẩn bị, lấy ra thi thể một bán yêu, lấy tu vi Kết Đan tầng ba của hắn, nếu là nói hắn giết hai tên bán yêu Kết Đan kỳ, chỉ sợ không mấy ai nguyện ý tin tưởng.
Vương Trường Sinh đã chặt cánh bán yêu, nhưng thân thể bán yêu cùng Nhân tộc bình thường có khác biệt rất lớn, Tống Đức Lâm có thể phân biệt ra.
“Không sai, quả thật là thi thể bán yêu, Lam phu nhân, cần ngươi đi một chuyến rồi.”
Tống Đức Lâm truyền âm cho mỹ phụ trung niên.
Tiền tuyến căng thẳng, cần điều động một đám tu sĩ, đặc biệt tu sĩ Kết Đan. Hoàng Thánh cung lúc trước điều động một vị tu sĩ Kết Đan, vốn không nên điều động tu sĩ Kết Đan của Hoàng Thánh cung nữa, nhưng bán yêu Kết Đan kỳ làm loạn ở hậu phương, môn phái khác thực lực không mạnh, bọn họ không có bao nhiêu tu sĩ Kết Đan dư thừa để phái ra, bọn họ nguyện ý phái ra thêm một ít tu sĩ Trúc Cơ.
Lý Hải Phong đang trùng kích Nguyên Anh kỳ, phải có tu sĩ Kết Đan lưu thủ, để tránh bị người ta quấy nhiễu, nếu là Lý Hải Phong tiến vào Nguyên Anh kỳ, thực lực Hoàng Thánh cung khẳng định tăng vọt, bởi vậy, Hoàng Thánh cung đặt sự chú ý tới trên người Vương Trường Sinh, hy vọng Vương Trường Sinh đi tiền tuyến.
Mỹ phụ trung niên nhíu mày, truyền âm cho Vương Trường Sinh: “Vương đạo hữu, chúng ta thật sự không rút ra nhân thủ được, ngươi có thể đại biểu Ngụy quốc chúng ta đi tiền tuyến không? Mười lăm viên Trúc Cơ Đan, như thế nào?”
“Các ngươi có chỗ khó, Vương mỗ vốn không có chỗ khó sao? Vương mỗ chém giết một tên bán yêu Kết Đan kỳ, tốt xấu là có một chút công lao, phải ra tiền tuyến, cũng không tới lượt ta.”
Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không đáp ứng, nhỡ đâu hắn chân trước đi, bán yêu Kết Đan kỳ sau lưng liền tập kích Thanh Liên sơn trang, hắn hối hận cũng không kịp.
“Như vậy, thêm nửa quận địa bàn, ta lại cho ngươi một món pháp bảo bậc một, chung quy được rồi chứ!”
Mỹ phụ trung niên cũng là không có cách nào, Vương Trường Sinh đã chém giết một tên bán yêu Kết Đan kỳ, xem như lập công, nếu ra tiền tuyến, quả thật không tới lượt Vương Trường Sinh.
Lý Hải Phong đang trùng kích Nguyên Anh kỳ, nàng phải ở lại Hoàng Thánh cung tọa trấn.
Vương Trường Sinh trầm ngâm hồi lâu, truyền âm nói: “Thêm một bộ trận kỳ bậc ba nữa, trận pháp loại phòng ngự, ta trái lại có thể cân nhắc một chút.”
Hắn nhìn ra, mỹ phụ trung niên có việc gấp không thể rời khỏi Hoàng Thánh cung, lúc này không bắt chẹt nàng một phen, nói không thông.
Một món pháp bảo bậc một hạ phẩm cộng thêm một bộ trận kỳ bậc ba, giá trị của nó vượt qua trăm vạn linh thạch, càng đừng nói còn có địa bàn nửa quận, hắn cũng lo lắng đám người Vương Thanh Sơn, ra tiền tuyến cũng có thể chiếu cố tộc nhân một chút.
Đương nhiên, hắn không thể công phu sư tử ngoạm, nếu không ép quá, sợ cái gì cũng không có.
“Không thành vấn đề, ta lập tức phái người đưa đồ tới.”
Mỹ phụ trung niên rất sảng khoái đáp ứng, so với Lý Hải Phong kết anh, mấy thứ này không tính là gì.
Nghe được Vương Trường Sinh trả lời, mỹ phụ trung niên thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói với Tống Đức Lâm: “Tống đạo hữu, Vương đạo hữu đồng ý xuất chiến rồi.”
Vương Trường Sinh gật gật đầu, vẻ mặt chính khí nói: “Tuy Vương mỗ có thương tích trong người, Yêu tộc là đại địch của Nhân tộc chúng ta, Vương mỗ thân là một phần tử Nhân tộc, đối kháng Yêu tộc làm việc nghĩa chẳng chối từ.”
Tống Đức Lâm đương nhiên không tin Vương Trường Sinh sẽ chính nghĩa như vậy, Vương Trường Sinh khẳng định là đạt thành hiệp nghị với tu sĩ Kết Đan Hoàng Thánh cung, nhưng chuyện này không liên quan hắn, chỉ cần Vương Trường Sinh đồng ý ra tiền tuyến, vậy thì dễ xử lý rồi.
“Quá tốt rồi, Vương đạo hữu chính là hình mẫu của Nhân tộc chúng ta, ngươi mau chóng xuất phát chạy tới Ngô quốc Vân Hộc thảo nguyên, chờ đợi Nguyên Anh tiền bối điều khiển. Ngươi đã đáp ứng đi, thì không cho phép đổi ý, nếu không chính là sợ chiến, Thái Nhất tiên môn chúng ta nghiêm trị không tha, ta đã xử lý hai tu sĩ Kết Đan sợ chiến.”
Nói xong lời cuối cùng, Tống Đức Lâm giọng điệu nghiêm khắc, trên mặt lộ ra sát khí lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.