Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1369: Hải Đại Thiện

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

“Ngày phản công không xa, hậu phương đang không ngừng phân phối cái loại vật tư tu tiên, tăng cường phái người thủ. Vương gia chúng ta còn tốt, ít nhất có hai Nguyên anh tu sĩ, bậc cao không dám quá phận. Cá biệt tiểu gia tộc toàn tộc bị giết, nhiều thế lực Kim đan kỳ bị đánh cho tàn phế, bọn họ đều trở thành vật hi sinh, để tiêu hao thế lực Yêu tộc.”

Trận đại chiến này phát huy hết quy luật kẻ mạnh kẻ yếu vô cùng nhuần nhuyễn. Lượng lớn tiểu thế lực bị điều động ra tiền tuyến, cấp thấp tu sĩ và yêu thú cấp thấp chém giết. Lượng lớn cấp thấp tu sĩ chết ở trên tay yêu thú cấp thấp, cũng đã giết chết không ít yêu thú. Thế lực lớn cũng tổn thất một đám tu sĩ cấp thấp, nhưng không đủ để thương cân động cốt.

Trận chiến này qua đi, thế lực càng ngày càng mạnh, tiểu thế lực biến mất trong sông dài lịch sử, điều kiện tiên quyết là đánh tan kẻ địch.

Vương Thanh Linh nói cho bọn họ sự việc đơn gỉan trong vài năm một lần. Không có Nguyên anh tu sĩ che chở cho Kim đan tu sĩ, thường thường bị phái đi chấp hành nhiệm vụ rất nguy hiểm. Ví dụ như tập kích quấy rối hậu phương Yêu tộc, rất dễ dàng bị Yêu tộc làm thành sủi cảo. Đương nhiên, loại nhiệm vụ này, sẽ có Nguyên anh tu sĩ dẫn đội, Nguyên anh tu sĩ đều là có thể trở về, Kim đan tu sĩ thì phần lớn không về được.

Một tấm truyện âm phù bay vào, dừng lại ở trước mặt Vương Thanh Linh.

Vương Thanh Linh bóp nát truyện âm phù, một đạo thanh âm người nam có chút cung kính nhất thời van lên: “Vương tiền bối, vãn bối Hoàng Dương, phụ gia sự chi mệnh, thỉnh hai vị tiền bối tiến về Kim Long điện, thương thảo kế sách lui địch.”

“Thương thảo chiến sự! Thanh Linh, Thu Minh, các ngươi trước tiên ở lại nơi này, không cần chạy loạn, chúng ta đi gặp Lý đạo hữu, xem thử hắn nói thế nào.”

Vương Trường Sinh đã sớm liệu đến Lý Thiên Dương sẽ thỉnh bọn họ đi đến thương thảo chiến sự. Nếu bọn họ đi đến tiền tuyến, tự nhiên trong lòng sẽ chuẩn bị tốt.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi ra bên ngoài, thì một gã người na trung niên khuôn mặt nho nhã đứng bến cạnh, thần sắc vô cùng cung kính.

Vương Trường Sinh cao thấp đánh giá một chút Hoàng Dương, vẻ mặt ôn hoà hỏi: “Hoàng tiểu hữu, không biết lệnh sư à?”

“Gia sư là Cửu Dương chân quân, sư phụ đã chờ lâu, mời hai vị tiền bối cùng vãn bối đến.”

Hoàng Dương làm một thế thỉnh thủ, đi phía trước dẫn đường cho Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Nửa khắc đồng hồ sau, bọn họ đi đến một toà cung điện màu vàng rộng rãi, cửa điện có khắc một hình giao long trông rất sống động, trên bảng hiệu có khắc na chỡ “Kim Long điện” mười phần thấy được.

Cửa điện rộng mở, ở cửa có hai gã Kim đan tu sĩ thủ hộ.



Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tiến vào, Cửu Dương chân quân ngồi ở vị trí chủ toạ, bảy Nguyên anh tu sĩ năm nam hai nữ ngồi ở hai bên, ánh mắt bọn họ tò mò nhìn Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên Kết anh dẫn phát dị tượng, chuyện này lan truyền khắp tu tiên giới Nam Hải. Nguyên anh tu sĩ ở đây đều biết đến chuyện nàiy. Môn nhân đệ tử bọn họ đều thấy bức hoạ của Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, nhưng bọn họ vẫn là lần đầu nhìn thấy chân nhân.

“Tại hạ Vương Trường Sinh, đây là phu nhân Uông Như Yên, ra mắt các vị đạo hữu.”

Vương Trường Sinh nhìn đám người Lý Thiên Dương liền ôm quyền, khách khí nói.

Chỉ là Kim Long đảo còn lại nhiều Nguyên anh tu sĩ như vật, Nguyên anh tu sĩ ở cứ điểm khác cũng không thiếu bao nhiêu.

“Vương đạo hữu không cần khách khí, lão phu nghe nói các ngươi đến Kim Long đảo, không thắng mừng rỡ. Khó mới được hai vị đạo hữu nguyện ý tham chiến, lão phu đại diện Cửu Dương tông, cảm tạ hai vị đạo hữu.”

Lý Thiên Dương đứng dậy, ôm quyền về phúa Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, giọng điệu thành khẩn.

Uông Như Yên thản nhiên cười nói: “Lý đạo hữu khách khí rồi, chúng ta đều là vù Nhân tộc. Yêu tộc, Hải tộc và Man tộc xâm chiến, theo lý chúng ta nên tham chiến. Sau khi chúng ta Kết anh không lâu, luận thực lực xa không bằng ở các vị đạo hữu ở đây, chỉ có thể tận sức mọn.”

Lý Thiên Dương là đại trưởng lão của Cửu Dương tông, hàng năm toạ trấn ở Vạn Tiên đảo. Có được uy vọng rất lớn ở Nhân tộc, hắn thật ra không cần phải cảm tạ với Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo. Uông Như Yên nói mấy câu, chẳng những đem Nguyên anh tu sĩ ở đây khen một phen, cũng là nói cho bọn họ. Chuyện rất nguy hiểm, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên sẽ không đi làm, muốn để cho bọn họ làm vật hi sinh, bọn họ cũng không làm.

Khai chiến đến nay, Nguyên anh tu sĩ đều ngã xuống hơn mười người, đều là chấp hành nhiệm vụ tập kích quấy rối hậu phương địch, chết dưới bao vây công kích của Yêu tộc nhiều.

Vương Trường Sinh và Uông Như Yên Kết anh không lâu, ngay cả Vương Trường Sinh có trong tay chín viên Định hải châu, bọn họ cũng sẽ không dễ dàng mà đáp ứng đi tập kích quấy rối địch hậu. Hai người bọn họ liên thủ thực lực quả thật không nhỏ, nhưng ai dám cam đoan kẻ địch không nắm chắc bài?

Lý Thiên Dương cười sảng sảng nói: “Vương phu nhân yên tâm, các ngươi kết anh không lâu, lão phu có thể sẽ không để cho các ngươi chấp hành nhiệm vụ quan trọng. Vừa lúc ngày mai đại đánh, các ngươi cùng Hải đạo hữu, Tôn phu nhân, Triệu đạo hữu đại diện Nhân tộc chúng ta xuất chiến, nghênh chiến Nguyên Anh kỳ Yêu tộc. Các ngươi yên tâm, nếu các ngươi xuất hiện nguy hiểm, lão phu sẽ ra tay cứu giúp. Tuyệt đối không ngồi xem mặc kệ.”

Vương Thanh Linh có nói qua với Vương Trường Sinh về việc này. Cái gọi là đại đánh này, địch ta hai bên đều phái ra một bộ phận binh lực giao chiến. Nói như vậy thì ngã xuống đều là Nguyên anh tu sĩ trở xuống. niat và Nguyên Anh kỳ Yêu tộc đấu pháp, nhiều nhất thì là bị thương, không có tính mạng chi ưu, nhưng sẽ không đứng nhìn bàng quan.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook