Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1266: Hảo Cảm? (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Phu quân, cái này hình như là Kết anh thiên tượng, có người đánh sâu vào Nguyên anh kỳ? Thiếp nhớ không lầm thì phía trước là tổng đàn Vân Hải tông, chẳng lẽ là Đường sư muội?”
Uông Như Yên có chút kinh ngạc nói, tính toán, Tử Nguyệt tiên tử bế quang mười mấy năm, đưa đến Kết anh thiên tượng cũng không kỳ quái.
Vương Trường Sinh từ trên tay Nam Cung miểu có được Kết anh tâm đắc, tâm đắc quy tâm, có thể chính mắt thấy được người khác Kết anh, cảm giác này có chút không giống.
“Hẳn là, chúng ta trước tiên quay về, truyền tống đi qua quan sát, hy vọng có thể có thu hoạch.”
Hai người Vương Trường Sinh và Uông Như Yên hóa thành một đạo lam sắc độn quang phá không mà đi, rất nhanh biến mất ở phía chân trời.
Vân Hải tông, Vương Thanh Thiến đang đứng ở trong một thạch đình màu xanh, nhìn xa xa thấy một đoàn lốc xoáy thật lớn, mặt lộ vẻ lo lắng.
Tử Nguyệt tiên tử đối với nàng rất tốt, truyền thụ nàng luyện khí thuật và Khôi lỗi thuật, không có phân nửa giấu diếm. Vương Thanh Thiến hy vọng Tử Nguyệt tiên tử thuận lợi Kết anh. Một khi Tử Nguyệt tiên tử Kết anh, vô luận là đối với Vương gia hay là Vân Hải tông đều có lợi.
Nàng nhìn chăm chú xuống, lộc xoáy thật lớn từ từ nhập vào Vân Hải điện.
Hơn nửa canh giờ sau, một đoàn mây đen thật lớn xuất hiện trên không Vân Hải điện, mây đen kịch liệt quay cuồng, mơ hồ có thể nhìn thấy được tia chớp màu bạc chớp động. Điện thiểm lôi minh, phong vân cuốn ngược, làm cho người ta cảm thấy áp lực.
Vương Thanh Thiến nhìn thấy mây đen, tâm sinh ra một loại cảm giác áp bạch, cảm giác hô hấp đều trở nên khó thở hẳn lên.
“Thanh Thiến, thế nào? Điền sư muội khi nào thì đưa đến Kết anh thiên tượng?”
Vương Trường Sinh thanh âm chợt vang lên, Vương Thanh Thiên quay đầu nhìn thấy Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không biết từ khi nào xuất hiện ở phía sau nàng.
“Cha, mẹ, các ngươi đã trả lại? Điền sư cô hơn nửa canh giờ trước đưa đến Kết anh thiên tượng, cũng không biết là nàng có tiến vào Nguyên anh kỳ không?”
Vương Thanh Thiến có chút không xác định hỏi, nàng cũng không biết Tử Nguyệt tiên tử có tiến vào Nguyên anh kỳ hay không.
“Ta tin tưởng Điền sư muội nhất định có thể tiến vào Nguyên anh kỳ, chúng ta chờ đợi tin tức tốt của nàng. Quan sát kỹ một chút, sẽ có lợi trong việc sau này chúng ta đánh sâu vào Nguyên anh kỳ.”
Uông Như Yên cười nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mây đen thật lớn, ánh mắt lộ ra một tia sợ hãi.
Oành đùng đùng!
Một đạo tia chớp màu bạc thô to bay ra, bổ vào Vân Hải điện thành một cái động lớn.
Từng mảng lớn sương mù màu vàng ùa vào mặt, che kín cả toàn Vân Hải điện.
Sấm xét vang dội, từng đạo tia chớp màu bạc thô to bay ra. Lam sắclôi quang đại trướng, sương mù màu vàng từ từ tán đi.
Gần nửa canh giờ sau, mây đen quay cuồng kịch liệt, hóa thành từng mảng tia chớp màu bạc đánh xuống. Lôi quang đại trướng, khí lưu cuồn cuộn, tiếng gầm rú không ngừng.
Ba người Vương Trường Sinh hóa thành ba đạo độn quang bay về phía chỗ ở Tử Nguyệt tiên tử, đập vào mắt là một bãi đá vụng, khói đặc cuồn cuộn.
Oành đùng đùng!
Một đạo bónh hình xinh đẹp từ bên trong đá vụn bay ra, đúng vậy là Tử Nguyệt tiên tử.
Khóe miệng của nàng có một luồng vết máu, sắc mặt có chút tái nhợt, quần áo trên người hơi rách nát, hai vú tựa như muốn xé áo mà ra, dáng người đầy đặng vừa ẩn vừa hiện, trên người tả mát ra từng cổ linh áp cường đại, rõ ràng là tiến vào Nguyên anh ky.
Nhìn thấy Vương Trường Sinh, mặt nàng cười ửng đỏ, lấy ra một bộ trường bào, che lại cảnh xuân.
Vương Trường Sinh cũng không ngờ dáng người Tử Nguyệt tiên tử có dáng người đẹp như vậy, hai mắt liền nhìn theo bản năng, Uông Như Yên lấy khủy tay va vào thân thể Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh xấu hổ cười.
Vợ chồng nhiều năm, Vương Trường Sinh tự nhiên hiểu được ý tứ Uông Như Yên.
Ba người nhìn Tử Nguyệt tiên tử cúi người hành lễ, trăm miệng một lời nói: “Vãn bối chúc mừng tiền bối tiến vào Nguyên anh kỳ.”
Cấp bậc tu tiên giới giới nghiêm ngặt, Tử Nguyệt tiên tử tiến vào Nguyên anh kỳ, ba người Vương Trường Sinh cũng không dám khinh thường.
Tử Nguyệt tiên tử thản nhiên cười nói: “Vương sư huynh, các ngươi khách khí rồi. Các ngươi đã là Kim Đan tầng chín, nếu tu luyện công pháp trấn tông của Trấn Hải tông, tỷ lệ tiến vào Nguyên Anh kỳ cũng rất lớn. Các ngươi vẫn là xưng hô ta như trước đi. Bằng không ta thật có chút không quen. Thanh Thiến, mấy năm nay ngươi chiếu khán Vân Hải tông không ít, nên ta mới có thể an tâm tu luyện.”
Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm. Nói thật, nếu Tử Nguyệt tiên tử trở mặt, muốn lợi dụng việc này để khống chế Vương gia, thì Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đúng là không có cách nào. Dù sao Tử Nguyệt tiên tử đã Kết anh.
Từ đủ loại dấu hiệu đến xem, Tử Nguyệt tiên tử cũng không tham luyên quyền thế, càng chú trọng tu luyện hơn.
“Điền tiền bối nói đùa, ngươi đã Kết anh, chúng ta làm sao dám…”
Vương Trường Sinh còn chưa nói xong, đã bị Tử Nguyệt tiên tử chặn nói: “Điền sư huynh, nếu ngươi nói như vậy, ta sẽ tức giận. Các ngươi hẳn biết là ta không chú trọng đến lễ nghi phiền phức này. Thời điểm tằng tổ phụ, chúng ta xưng hô sư huynh sư muội. Tằng tổ phụ mất, quan hệ chúng ta không thay đổi. Nhật Nguyệt cung là kẻ thù chung của chúng ta. Điểm này vĩnh viễn không thay đổi.”
Vương Trường Sinh cười khổ một tiếng nói: “Vậy ta đành dựa vào muội rồi. Điền sư muôi, chúc mừng ngươi Kết anh.”
“Thanh Thiến, ngươi đi trước trấn an đệ tử môn nhân, đừng để cho bọn họ đến gần nơi này. Cũng không cần lộ ra là Kết anh thành công, thật sự không được, tự mình tuyên bố Kết thất bại.”
Tử Nguyệt tiên tử dặn dò nói, nếu Vân hải tông xuất hiện Nguyên anh tu sĩ, cân bằng tự nhiên sẽ bị đánh vỡ. Nếu Vẫn Hải tông và Vương gia vẫn còn hòa bình với nhau, thực dễ dàng khiến cho người ngoài hoài nghi.
Uông Như Yên có chút kinh ngạc nói, tính toán, Tử Nguyệt tiên tử bế quang mười mấy năm, đưa đến Kết anh thiên tượng cũng không kỳ quái.
Vương Trường Sinh từ trên tay Nam Cung miểu có được Kết anh tâm đắc, tâm đắc quy tâm, có thể chính mắt thấy được người khác Kết anh, cảm giác này có chút không giống.
“Hẳn là, chúng ta trước tiên quay về, truyền tống đi qua quan sát, hy vọng có thể có thu hoạch.”
Hai người Vương Trường Sinh và Uông Như Yên hóa thành một đạo lam sắc độn quang phá không mà đi, rất nhanh biến mất ở phía chân trời.
Vân Hải tông, Vương Thanh Thiến đang đứng ở trong một thạch đình màu xanh, nhìn xa xa thấy một đoàn lốc xoáy thật lớn, mặt lộ vẻ lo lắng.
Tử Nguyệt tiên tử đối với nàng rất tốt, truyền thụ nàng luyện khí thuật và Khôi lỗi thuật, không có phân nửa giấu diếm. Vương Thanh Thiến hy vọng Tử Nguyệt tiên tử thuận lợi Kết anh. Một khi Tử Nguyệt tiên tử Kết anh, vô luận là đối với Vương gia hay là Vân Hải tông đều có lợi.
Nàng nhìn chăm chú xuống, lộc xoáy thật lớn từ từ nhập vào Vân Hải điện.
Hơn nửa canh giờ sau, một đoàn mây đen thật lớn xuất hiện trên không Vân Hải điện, mây đen kịch liệt quay cuồng, mơ hồ có thể nhìn thấy được tia chớp màu bạc chớp động. Điện thiểm lôi minh, phong vân cuốn ngược, làm cho người ta cảm thấy áp lực.
Vương Thanh Thiến nhìn thấy mây đen, tâm sinh ra một loại cảm giác áp bạch, cảm giác hô hấp đều trở nên khó thở hẳn lên.
“Thanh Thiến, thế nào? Điền sư muội khi nào thì đưa đến Kết anh thiên tượng?”
Vương Trường Sinh thanh âm chợt vang lên, Vương Thanh Thiên quay đầu nhìn thấy Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không biết từ khi nào xuất hiện ở phía sau nàng.
“Cha, mẹ, các ngươi đã trả lại? Điền sư cô hơn nửa canh giờ trước đưa đến Kết anh thiên tượng, cũng không biết là nàng có tiến vào Nguyên anh kỳ không?”
Vương Thanh Thiến có chút không xác định hỏi, nàng cũng không biết Tử Nguyệt tiên tử có tiến vào Nguyên anh kỳ hay không.
“Ta tin tưởng Điền sư muội nhất định có thể tiến vào Nguyên anh kỳ, chúng ta chờ đợi tin tức tốt của nàng. Quan sát kỹ một chút, sẽ có lợi trong việc sau này chúng ta đánh sâu vào Nguyên anh kỳ.”
Uông Như Yên cười nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào mây đen thật lớn, ánh mắt lộ ra một tia sợ hãi.
Oành đùng đùng!
Một đạo tia chớp màu bạc thô to bay ra, bổ vào Vân Hải điện thành một cái động lớn.
Từng mảng lớn sương mù màu vàng ùa vào mặt, che kín cả toàn Vân Hải điện.
Sấm xét vang dội, từng đạo tia chớp màu bạc thô to bay ra. Lam sắclôi quang đại trướng, sương mù màu vàng từ từ tán đi.
Gần nửa canh giờ sau, mây đen quay cuồng kịch liệt, hóa thành từng mảng tia chớp màu bạc đánh xuống. Lôi quang đại trướng, khí lưu cuồn cuộn, tiếng gầm rú không ngừng.
Ba người Vương Trường Sinh hóa thành ba đạo độn quang bay về phía chỗ ở Tử Nguyệt tiên tử, đập vào mắt là một bãi đá vụng, khói đặc cuồn cuộn.
Oành đùng đùng!
Một đạo bónh hình xinh đẹp từ bên trong đá vụn bay ra, đúng vậy là Tử Nguyệt tiên tử.
Khóe miệng của nàng có một luồng vết máu, sắc mặt có chút tái nhợt, quần áo trên người hơi rách nát, hai vú tựa như muốn xé áo mà ra, dáng người đầy đặng vừa ẩn vừa hiện, trên người tả mát ra từng cổ linh áp cường đại, rõ ràng là tiến vào Nguyên anh ky.
Nhìn thấy Vương Trường Sinh, mặt nàng cười ửng đỏ, lấy ra một bộ trường bào, che lại cảnh xuân.
Vương Trường Sinh cũng không ngờ dáng người Tử Nguyệt tiên tử có dáng người đẹp như vậy, hai mắt liền nhìn theo bản năng, Uông Như Yên lấy khủy tay va vào thân thể Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh xấu hổ cười.
Vợ chồng nhiều năm, Vương Trường Sinh tự nhiên hiểu được ý tứ Uông Như Yên.
Ba người nhìn Tử Nguyệt tiên tử cúi người hành lễ, trăm miệng một lời nói: “Vãn bối chúc mừng tiền bối tiến vào Nguyên anh kỳ.”
Cấp bậc tu tiên giới giới nghiêm ngặt, Tử Nguyệt tiên tử tiến vào Nguyên anh kỳ, ba người Vương Trường Sinh cũng không dám khinh thường.
Tử Nguyệt tiên tử thản nhiên cười nói: “Vương sư huynh, các ngươi khách khí rồi. Các ngươi đã là Kim Đan tầng chín, nếu tu luyện công pháp trấn tông của Trấn Hải tông, tỷ lệ tiến vào Nguyên Anh kỳ cũng rất lớn. Các ngươi vẫn là xưng hô ta như trước đi. Bằng không ta thật có chút không quen. Thanh Thiến, mấy năm nay ngươi chiếu khán Vân Hải tông không ít, nên ta mới có thể an tâm tu luyện.”
Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không hẹn mà cùng thở phào nhẹ nhõm. Nói thật, nếu Tử Nguyệt tiên tử trở mặt, muốn lợi dụng việc này để khống chế Vương gia, thì Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đúng là không có cách nào. Dù sao Tử Nguyệt tiên tử đã Kết anh.
Từ đủ loại dấu hiệu đến xem, Tử Nguyệt tiên tử cũng không tham luyên quyền thế, càng chú trọng tu luyện hơn.
“Điền tiền bối nói đùa, ngươi đã Kết anh, chúng ta làm sao dám…”
Vương Trường Sinh còn chưa nói xong, đã bị Tử Nguyệt tiên tử chặn nói: “Điền sư huynh, nếu ngươi nói như vậy, ta sẽ tức giận. Các ngươi hẳn biết là ta không chú trọng đến lễ nghi phiền phức này. Thời điểm tằng tổ phụ, chúng ta xưng hô sư huynh sư muội. Tằng tổ phụ mất, quan hệ chúng ta không thay đổi. Nhật Nguyệt cung là kẻ thù chung của chúng ta. Điểm này vĩnh viễn không thay đổi.”
Vương Trường Sinh cười khổ một tiếng nói: “Vậy ta đành dựa vào muội rồi. Điền sư muôi, chúc mừng ngươi Kết anh.”
“Thanh Thiến, ngươi đi trước trấn an đệ tử môn nhân, đừng để cho bọn họ đến gần nơi này. Cũng không cần lộ ra là Kết anh thành công, thật sự không được, tự mình tuyên bố Kết thất bại.”
Tử Nguyệt tiên tử dặn dò nói, nếu Vân hải tông xuất hiện Nguyên anh tu sĩ, cân bằng tự nhiên sẽ bị đánh vỡ. Nếu Vẫn Hải tông và Vương gia vẫn còn hòa bình với nhau, thực dễ dàng khiến cho người ngoài hoài nghi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.