Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 811: Hoàn Thành Nhiệm Vụ (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Hai vị đạo hữu, Thái Nhất tiên môn chúng ta đang săn giết yêu thú, mời đạo hữu mau chóng rời khỏi, tránh cho hiểu lầm không cần thiết.”
Một nam tử trung niên khuôn mặt nho nhã tung người bay đến giữa không trung, khách khí nói.
“Đạo hữu đừng hiểu lầm, Vương mỗ không có ác ý. Tại hạ Vương Trường Sinh, đây là tiện nội Uông Như Yên, có thể bán nội đan Băng Lý Thú cho chúng ta hay không? Chúng ta đồng ý trả giá cao.”
Vương Trường Sinh chắp tay với nam tử trung niên, thành khẩn nói.
“Cậu, mợ, hai người sao lại ở đây?”
Một giọng nữ tử có chút vui sướng vang lên.
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên theo ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, nhìn thấy một nữ tử áo trắng mi thanh mục tú, chính là Tô Băng Băng.
Nàng đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng tám, nhìn thấy Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, nàng rất vui vẻ.
Vương Trường Sinh lần trước đi Thái Nhất tiên môn đổi đồ, mời Từ Tử Hoa chuyển giao một khoản tài nguyên tu tiên cho Tô Băng Băng.
Tô Băng Băng vẫn luôn nhớ kỹ việc này, lúc về Ngụy quốc thăm vợ chồng Tô Thừa, từng cố ý nhắc tới với vợ chồng Tô Thừa.
“Băng Băng, ngươi biết bọn họ?” Một đạo cô trung niên mặc váy hoa sen màu trắng nhìn về phía Tô Băng Băng, tò mò hỏi.
Tô Băng Băng gật gật đầu: “Vâng, sư phụ, bọn họ là cậu cùng mợ của con, cháu trai cùng cháu dâu của Minh Nhân sư huynh.”
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Băng Lý Thú bị mấy món pháp bảo linh quang lập lòe chém thành mấy khúc.
Một lão giả áo bào xanh mặt mày hồng hào thu hồi trận bàn cùng cờ trận, ra hiệu Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên hạ xuống nói chuyện.
“Thật là cháu, Băng Băng, nhiều năm không gặp, ta cũng sắp không nhận ra được cháu rồi.”
Uông Như Yên nhìn Tô Băng Băng, cười nói.
“Cháu cũng không ngờ có thể ở nơi này đụng tới cậu cùng mợ. Đúng rồi, đây là sư phụ cháu.” Tô Băng Băng chỉ vào đạo cô trung niên giới thiệu.
“Bần đạo Bạch Ngọc Liên ra mắt hai vị đạo hữu.”
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên không dám chậm trễ, vội vàng đáp lễ.
“Lão phu Hàn Hủ, Vương đạo hữu, nội đan Băng Lý Thú không thể bán cho các ngươi, chúng ta cũng có chỗ dùng tới.”
Lão giả áo bào xanh khách khí nói. Lão không dễ dàng gì tiêu diệt Băng Lý Thú, sao có khả năng dễ dàng bán Băng Lý Thú cho Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát, nói: “Như vậy đi! Ta lấy hai viên yêu đan bậc ba hạ phẩm thuộc tính hỏa đổi nội đan Băng Lý Thú với các ngươi.”
Hắn lật bàn tay, trên tay có thêm hai cái hộp gỗ, bên trong đều chứa một quả cầu màu đỏ.
Yêu thú bậc ba khác nhau, phẩm chất của nội đan cũng không giống nhau. Luyện đan sư của Nam Hải lợi dụng yêu đan luyện đan, có một số đan dược cần dùng nội đan yêu thú đặc biệt luyện chế, có một số không cần.
Vương Trường Sinh lấy ra hai viên yêu đan thuộc tính hỏa, giá trị không ở dưới yêu đan Băng Lý Thú, nhưng đối với luyện đan sư mà nói, chưa chắc nguyện ý trao đổi.
Hàn Hủ lộ vẻ mặt do dự. Đệ tử Thái Nhất tiên môn phát hiện hành tung Băng Lý Thú, bọn họ lúc này mới đến tiêu diệt.
“Hàn đạo hữu, vợ chồng chúng ta cũng ở hải vực San Hô kiếm ăn, mọi người ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, kết bạn như thế nào? Ngươi trao đổi với chúng ta, ngày sau cần vợ chồng chúng ta hỗ trợ, chỉ cần ở trong phạm vi năng lực của chúng ta, chúng ta nhất định hỗ trợ.”
Uông Như Yên mỉm cười, khách khí nói.
Hàn Hủ có chút động lòng. Một viên yêu đan bậc ba hạ phẩm đổi hai viên, lại thêm hứa hẹn của Uông Như Yên, nếu trao đổi, lão cũng không thiệt thòi.
“Hàn sư bá, cậu cùng mợ của con làm người tốt lắm, bọn họ tuyệt đối nói chuyện giữ lời. Còn có, cậu con từng đấu pháp với Yêu tộc, từng giết bán yêu Kết Đan kỳ, không chừng một ngày nào có thể giúp ngài, ngài hỗ trợ đi!”
Tô Băng Băng truyền âm cho Hàn Hủ, nói tốt cho Vương Trường Sinh.
Hàn Hủ có chút kinh ngạc, trầm giọng hỏi: “Vương đạo hữu từng chống lại Yêu tộc?”
“Ừm, từng giết vài tên bán yêu Kết Đan kỳ.”
Hàn Hủ nhìn về phía ba người bọn Bạch Ngọc Liên, ba người bọn Bạch Ngọc Liên đều gật gật đầu.
Vương Trường Sinh từng tham gia nhân yêu đại chiến, hơn nữa nghiêm khắc mà nói, Vương gia là thế lực phụ thuộc Thái Nhất tiên môn, dù sao trao đổi với Vương Trường Sinh cũng không thiệt thòi.
“Được rồi! Lão phu đồng ý trao đổi. Vương đạo hữu, hy vọng ngươi đừng quên lời nói hôm nay.”
Hàn Hủ sắc mặt ngưng trọng.
“Đây là điều tất nhiên, lời ta phu nhân nói, Vương mỗ tuyệt đối sẽ không đổi ý.”
Vương Trường Sinh cười đáp ứng, có trong phạm vi năng lực của mình hay không, còn không phải do chính hắn định đoạt.
Nếu yêu cầu của Hàn Hủ vượt qua phạm vi năng lực của hắn, hắn sẽ không đi làm.
...
Vương Trường Sinh dùng hai viên yêu đan thuộc tính hỏa cùng một cái hứa hẹn, thuận lợi đổi được nội đan Băng Lý Thú.
Uông Như Yên lấy ra một vật thể cháy đen, đưa cho Hàn Hủ, cười nói: “Hàn đạo hữu, đây là túi mật Băng Lý Thú giống cái, sau khi châm lửa sẽ phát ra mùi thơm lạ, có thể đưa tới Băng Lý Thú giống đực, ngươi nếu không chê hãy thu lấy đi!”
Hàn Hủ cảm ơn một tiếng, nhận lấy.
“Hàn đạo hữu, chúng ta còn có chuyện quan trọng trong người, ngày khác có rảnh, nhất định đi Linh Miết đảo bái phỏng, Băng Băng, đây là một chút tâm ý của cậu, cháu nhận lấy, có rảnh thăm cha mẹ cháu một chút. Đúng rồi, cháu có thêm một đệ đệ.”
Vương Trường Sinh ném cho Tô Băng Băng một cái túi trữ vật, cùng Uông Như Yên rời khỏi.
Tô Băng Băng nhận lấy túi trữ vật, nhìn theo vợ chồng Vương Trường Sinh rời khỏi.
“Hàn sư muội, cậu cùng mợ của muội là tu sĩ Kết Đan?” Tu sĩ Trúc Cơ khác đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Tô Băng Băng.
Tô Băng Băng gật gật đầu, cười nói: “Cậu của ta Kết Đan rất lâu rồi, không ngờ mợ của ta cũng Kết Đan thành công.”
“Sắc trời cũng không sớm nữa, chúng ta trở về đi!”
Hàn Hủ bọn bốn tu sĩ Kết Đan dẫn theo môn hạ đệ tử rời khỏi, giống như chưa từng xuất hiện.
Một nam tử trung niên khuôn mặt nho nhã tung người bay đến giữa không trung, khách khí nói.
“Đạo hữu đừng hiểu lầm, Vương mỗ không có ác ý. Tại hạ Vương Trường Sinh, đây là tiện nội Uông Như Yên, có thể bán nội đan Băng Lý Thú cho chúng ta hay không? Chúng ta đồng ý trả giá cao.”
Vương Trường Sinh chắp tay với nam tử trung niên, thành khẩn nói.
“Cậu, mợ, hai người sao lại ở đây?”
Một giọng nữ tử có chút vui sướng vang lên.
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên theo ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, nhìn thấy một nữ tử áo trắng mi thanh mục tú, chính là Tô Băng Băng.
Nàng đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng tám, nhìn thấy Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, nàng rất vui vẻ.
Vương Trường Sinh lần trước đi Thái Nhất tiên môn đổi đồ, mời Từ Tử Hoa chuyển giao một khoản tài nguyên tu tiên cho Tô Băng Băng.
Tô Băng Băng vẫn luôn nhớ kỹ việc này, lúc về Ngụy quốc thăm vợ chồng Tô Thừa, từng cố ý nhắc tới với vợ chồng Tô Thừa.
“Băng Băng, ngươi biết bọn họ?” Một đạo cô trung niên mặc váy hoa sen màu trắng nhìn về phía Tô Băng Băng, tò mò hỏi.
Tô Băng Băng gật gật đầu: “Vâng, sư phụ, bọn họ là cậu cùng mợ của con, cháu trai cùng cháu dâu của Minh Nhân sư huynh.”
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, Băng Lý Thú bị mấy món pháp bảo linh quang lập lòe chém thành mấy khúc.
Một lão giả áo bào xanh mặt mày hồng hào thu hồi trận bàn cùng cờ trận, ra hiệu Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên hạ xuống nói chuyện.
“Thật là cháu, Băng Băng, nhiều năm không gặp, ta cũng sắp không nhận ra được cháu rồi.”
Uông Như Yên nhìn Tô Băng Băng, cười nói.
“Cháu cũng không ngờ có thể ở nơi này đụng tới cậu cùng mợ. Đúng rồi, đây là sư phụ cháu.” Tô Băng Băng chỉ vào đạo cô trung niên giới thiệu.
“Bần đạo Bạch Ngọc Liên ra mắt hai vị đạo hữu.”
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên không dám chậm trễ, vội vàng đáp lễ.
“Lão phu Hàn Hủ, Vương đạo hữu, nội đan Băng Lý Thú không thể bán cho các ngươi, chúng ta cũng có chỗ dùng tới.”
Lão giả áo bào xanh khách khí nói. Lão không dễ dàng gì tiêu diệt Băng Lý Thú, sao có khả năng dễ dàng bán Băng Lý Thú cho Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh trầm ngâm một lát, nói: “Như vậy đi! Ta lấy hai viên yêu đan bậc ba hạ phẩm thuộc tính hỏa đổi nội đan Băng Lý Thú với các ngươi.”
Hắn lật bàn tay, trên tay có thêm hai cái hộp gỗ, bên trong đều chứa một quả cầu màu đỏ.
Yêu thú bậc ba khác nhau, phẩm chất của nội đan cũng không giống nhau. Luyện đan sư của Nam Hải lợi dụng yêu đan luyện đan, có một số đan dược cần dùng nội đan yêu thú đặc biệt luyện chế, có một số không cần.
Vương Trường Sinh lấy ra hai viên yêu đan thuộc tính hỏa, giá trị không ở dưới yêu đan Băng Lý Thú, nhưng đối với luyện đan sư mà nói, chưa chắc nguyện ý trao đổi.
Hàn Hủ lộ vẻ mặt do dự. Đệ tử Thái Nhất tiên môn phát hiện hành tung Băng Lý Thú, bọn họ lúc này mới đến tiêu diệt.
“Hàn đạo hữu, vợ chồng chúng ta cũng ở hải vực San Hô kiếm ăn, mọi người ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, kết bạn như thế nào? Ngươi trao đổi với chúng ta, ngày sau cần vợ chồng chúng ta hỗ trợ, chỉ cần ở trong phạm vi năng lực của chúng ta, chúng ta nhất định hỗ trợ.”
Uông Như Yên mỉm cười, khách khí nói.
Hàn Hủ có chút động lòng. Một viên yêu đan bậc ba hạ phẩm đổi hai viên, lại thêm hứa hẹn của Uông Như Yên, nếu trao đổi, lão cũng không thiệt thòi.
“Hàn sư bá, cậu cùng mợ của con làm người tốt lắm, bọn họ tuyệt đối nói chuyện giữ lời. Còn có, cậu con từng đấu pháp với Yêu tộc, từng giết bán yêu Kết Đan kỳ, không chừng một ngày nào có thể giúp ngài, ngài hỗ trợ đi!”
Tô Băng Băng truyền âm cho Hàn Hủ, nói tốt cho Vương Trường Sinh.
Hàn Hủ có chút kinh ngạc, trầm giọng hỏi: “Vương đạo hữu từng chống lại Yêu tộc?”
“Ừm, từng giết vài tên bán yêu Kết Đan kỳ.”
Hàn Hủ nhìn về phía ba người bọn Bạch Ngọc Liên, ba người bọn Bạch Ngọc Liên đều gật gật đầu.
Vương Trường Sinh từng tham gia nhân yêu đại chiến, hơn nữa nghiêm khắc mà nói, Vương gia là thế lực phụ thuộc Thái Nhất tiên môn, dù sao trao đổi với Vương Trường Sinh cũng không thiệt thòi.
“Được rồi! Lão phu đồng ý trao đổi. Vương đạo hữu, hy vọng ngươi đừng quên lời nói hôm nay.”
Hàn Hủ sắc mặt ngưng trọng.
“Đây là điều tất nhiên, lời ta phu nhân nói, Vương mỗ tuyệt đối sẽ không đổi ý.”
Vương Trường Sinh cười đáp ứng, có trong phạm vi năng lực của mình hay không, còn không phải do chính hắn định đoạt.
Nếu yêu cầu của Hàn Hủ vượt qua phạm vi năng lực của hắn, hắn sẽ không đi làm.
...
Vương Trường Sinh dùng hai viên yêu đan thuộc tính hỏa cùng một cái hứa hẹn, thuận lợi đổi được nội đan Băng Lý Thú.
Uông Như Yên lấy ra một vật thể cháy đen, đưa cho Hàn Hủ, cười nói: “Hàn đạo hữu, đây là túi mật Băng Lý Thú giống cái, sau khi châm lửa sẽ phát ra mùi thơm lạ, có thể đưa tới Băng Lý Thú giống đực, ngươi nếu không chê hãy thu lấy đi!”
Hàn Hủ cảm ơn một tiếng, nhận lấy.
“Hàn đạo hữu, chúng ta còn có chuyện quan trọng trong người, ngày khác có rảnh, nhất định đi Linh Miết đảo bái phỏng, Băng Băng, đây là một chút tâm ý của cậu, cháu nhận lấy, có rảnh thăm cha mẹ cháu một chút. Đúng rồi, cháu có thêm một đệ đệ.”
Vương Trường Sinh ném cho Tô Băng Băng một cái túi trữ vật, cùng Uông Như Yên rời khỏi.
Tô Băng Băng nhận lấy túi trữ vật, nhìn theo vợ chồng Vương Trường Sinh rời khỏi.
“Hàn sư muội, cậu cùng mợ của muội là tu sĩ Kết Đan?” Tu sĩ Trúc Cơ khác đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn Tô Băng Băng.
Tô Băng Băng gật gật đầu, cười nói: “Cậu của ta Kết Đan rất lâu rồi, không ngờ mợ của ta cũng Kết Đan thành công.”
“Sắc trời cũng không sớm nữa, chúng ta trở về đi!”
Hàn Hủ bọn bốn tu sĩ Kết Đan dẫn theo môn hạ đệ tử rời khỏi, giống như chưa từng xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.