Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 894: Hoàng Long Chân Nhân Cơ Trí Hơn Người (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Lầu ba có sáu gian phòng đá, bên trong gian phòng đá thứ nhất có hai con Xích Dương Điêu, có bậc hai hạ phẩm. Gian phòng đá thứ hai có hai con hải báo ngoài thân trải rộng vảy màu đỏ, bậc hai hạ phẩm, bởi vì Vương gia đột nhiên giết tới cửa, trận pháp có cũng như không, tu sĩ Lưu gia không kịp thả ra linh thú linh cầm đối địch, nhưng dù thả ra cũng không có tác dụng gì.
Vương Thanh Linh đẩy ra gian phòng đá thứ ba, bên trong có một quả trứng màu bạc to bằng trái dưa hấu, mặt ngoài quả trứng có các tia hồ quang màu bạc, tỏ ra rất kỳ lạ. Trên mặt đất trải một đống linh thạch trung phẩm, hơn phân nửa linh thạch đã biến thành màu xám trắng.
“Trứng linh thú lôi thuộc tính?” Đôi mắt Vương Thanh Linh sáng ngời, bước nhanh đi lên phía trước, thu lại quả trứng linh thú này, linh thạch trên mặt đất cũng không buông tha.
Nàng đã nuôi quá nhiều linh thú rồi, không có khả năng nuôi nữa, nhưng có thể nộp lên cho gia tộc, nếu là tiềm lực không tệ, coi như hộ tộc linh thú để bồi dưỡng.
Ba gian phòng đá khác là trống, không có cái gì cả.
Hơn một canh giờ sau, Vương Thanh Linh dẫn người rời khỏi Đông Hoa đảo, chạy tới Hắc Dương đảo, đó là nơi gia tộc Dương gia trú đóng.
Hồng Liên đảo, bầu trời vạn dặm không mây chợt dày đặc mây đen, cuồng phong gào thét, linh khí phạm vi mấy chục dặm ùn ùn ùa về phía Hồng Liên đảo, hình thành một vòng xoáy thật lớn.
Thiên địa linh khí biến hóa dẫn tới Vương Thu Hồng chú ý, hắn lao ra khỏi chỗ ở, kinh ngạc phát hiện, một vòng xoáy thật lớn xuất hiện ở trên không Hồng Liên đảo.
“Đây là có người đang Kết Đan? Thất bá, là thất bá đang trùng kích Kết Đan kỳ.”
Vương Thu Hồng lộ vẻ mặt vui mừng, vội vàng phân phó toàn bộ tộc nhân, không thể tới gần chỗ ở của Vương Thanh Sơn.
Trong mật thất, Vương Thanh Sơn ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, để trần trên thân, trên người bôi một ít chất lỏng màu đỏ lam, trước người có hai cái bình rỗng.
Ngực Vương Thanh Sơn có một cái khóa nhỏ màu xanh, tản mát ra linh khí dao động kinh người, đây là một món pháp bảo sơ hình loại phòng ngự.
Hắn bắt pháp quyết, ngoài thân sáng lên thanh quang chói mắt, vòng xoáy trên không Hồng Liên đảo chậm rãi hạ xuống chỗ ở của Vương Thanh Sơn.
Trái tim Vương Thu Hồng treo lên cổ họng, vẻ mặt khẩn trương.
Một khi Vương Thanh Sơn tiến vào Kết Đan kỳ, Vương gia sẽ có vị tu sĩ Kết Đan thứ ba, đối với gia tộc phát triển có lợi rất lớn.
Chỗ đan điền Vương Thanh Sơn có một vòng xoáy màu xanh nhạt, không ngừng cắn nuốt thiên địa linh khí tụ tập tới, tốc độ xoay tròn của vòng xoáy màu xanh càng lúc càng nhanh, thể tích trở nên càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng ngưng thực, cuối cùng biến thành một quả cầu màu xanh to bằng quả trứng gà.
Kim Đan đã thành, chỉ còn lại tiểu lôi kiếp.
Ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một đám mây đen lớn mấy trăm trượng xuất hiện ở trên không chỗ ở của Vương Thanh Sơn.
Ánh sáng bạc lóe lên, một tia chớp màu bạc thô to bay ra, bổ về phía chỗ ở của Vương Thanh Sơn.
Một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ bỗng dưng hiện ra, hóa thành biển lửa cuồn cuộn, bao phủ chỗ ở của Vương Thanh Sơn.
Hồng Liên đảo có địa hỏa linh mạch, bố trí trận pháp phòng ngự bậc ba hỏa thuộc tính, lực phòng ngự sẽ càng mạnh hơn.
Một tia chớp màu bạc thô to bổ vào trong biển lửa, giống như bùn vào biển lớn, thế lửa không giảm mà còn tăng.
Thời gian qua đi từng chút một, từng tia chớp màu bạc thô to lục tục bay ra từ bên trong mây đen, bổ về phía biển lửa.
Thời gian một chén trà nhỏ qua đi, lửa tắt, chỗ ở của Vương Thanh Sơn chia năm xẻ bảy, một màn hào quang màu bạc nhạt bao phủ toàn thân hắn, khóa nhỏ màu bạc ở ngực hắn nở rộ ra từng đợt ánh sáng bạc chói mắt.
Ầm ầm ầm!
Mấy tia chớp màu bạc thô to từ trong mây đen bay ra, bổ chuẩn xác vào trên màn hào quang màu bạc.
...
Chớp lóe sấm rền không ngừng, một mảng lớn lôi quang màu bạc bao phủ bóng người Vương Thanh Sơn, lôi quang màu bạc không ngừng phóng to, thanh thế kinh người.
Gần nửa nén hương sau, mây đen chỉ còn kích thước mấy trượng.
Ầm ầm ầm!
Một trận tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, mây đen hóa thành một cột sét màu bạc thô to, nhập vào bên trong lôi quang màu bạc, lôi quang bừng lên, sóng khí cuồn cuộn.
Thời gian ba hơi thở qua đi, lôi quang màu bạc tan rã, Vương Thanh Sơn áo không che thân, khóa nhỏ màu bạc ở ngực biến mất, ngoài thân hắn có chút cháy đen, trên người tản mát ra một luồng pháp lực dao động mạnh mẽ.
“Rốt cuộc Kết Đan rồi.” Vương Thanh Sơn khẽ thở ra một hơi, ánh mắt có chút kích động.
Khổ tu nhiều năm, hắn rốt cuộc Kết Đan, từ nay về sau, hắn chính là tu sĩ Kết Đan rồi.
“Chúc mừng thất bá kết đan Kim Đan.”
Vương Thu Hồng bay tới, mặt lộ vẻ vui mừng chúc mừng Vương Thanh Sơn.
Vương Thanh Sơn cười gật gật đầu, đứng dậy, hỏi: “Trong lúc ta bế quan, trong tộc không có việc gì chứ!”
“Trước đó không lâu có ba gia tộc nhỏ liên thủ tập kích Vương gia chúng ta, di mỗ gia (chồng của bà dì) lợi dụng trận pháp, bắt tu sĩ tới xâm phạm lại, di mỗ gia dẫn đám người thập cô đi diệt ba gia tộc này. Ba gia tộc tu tiên lấy Lưu gia cầm đầu diệt năm đời chủ nhân của Hồng Liên đảo, một lần này nếu không có di mỗ gia, chỉ sợ đã phải mời thất bá ra mặt.”
Vương Thanh Sơn nhíu nhíu mày, nói: “Tập kích? Ngươi nói chi tiết một lần tình hình sự việc với ta!”
Vương Thanh Hồng không dám chậm trễ, nói chi tiết một lần tình huống sự việc.
“Chút việc nhỏ này, sao phải làm phiền dượng?”
Vương Thanh Sơn là biết tình huống của Diệp Lâm, hắn biết Diệp Lâm từng là tu sĩ Kết Đan.
“Là di mỗ gia tự mình đưa ra, có thể di mỗ gia không yên tâm với đám người Thanh Linh đi! Nhân thủ có thể dùng của chúng ta quá ít.”
“Lần này thì thôi, lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa, dượng là trưởng bối, loại việc nhỏ này để người khác đi làm là được. Được rồi, ta vừa mới Kết Đan, cần bế quan tiềm tu một đoạn thời gian, không có chuyện quan trọng, đừng quấy rầy ta.”
Vương Thanh Hồng lập tức đáp ứng. Vương Thanh Sơn đã Kết Đan, địa vị cao hơn so với trước kia.
Vương Thanh Linh đẩy ra gian phòng đá thứ ba, bên trong có một quả trứng màu bạc to bằng trái dưa hấu, mặt ngoài quả trứng có các tia hồ quang màu bạc, tỏ ra rất kỳ lạ. Trên mặt đất trải một đống linh thạch trung phẩm, hơn phân nửa linh thạch đã biến thành màu xám trắng.
“Trứng linh thú lôi thuộc tính?” Đôi mắt Vương Thanh Linh sáng ngời, bước nhanh đi lên phía trước, thu lại quả trứng linh thú này, linh thạch trên mặt đất cũng không buông tha.
Nàng đã nuôi quá nhiều linh thú rồi, không có khả năng nuôi nữa, nhưng có thể nộp lên cho gia tộc, nếu là tiềm lực không tệ, coi như hộ tộc linh thú để bồi dưỡng.
Ba gian phòng đá khác là trống, không có cái gì cả.
Hơn một canh giờ sau, Vương Thanh Linh dẫn người rời khỏi Đông Hoa đảo, chạy tới Hắc Dương đảo, đó là nơi gia tộc Dương gia trú đóng.
Hồng Liên đảo, bầu trời vạn dặm không mây chợt dày đặc mây đen, cuồng phong gào thét, linh khí phạm vi mấy chục dặm ùn ùn ùa về phía Hồng Liên đảo, hình thành một vòng xoáy thật lớn.
Thiên địa linh khí biến hóa dẫn tới Vương Thu Hồng chú ý, hắn lao ra khỏi chỗ ở, kinh ngạc phát hiện, một vòng xoáy thật lớn xuất hiện ở trên không Hồng Liên đảo.
“Đây là có người đang Kết Đan? Thất bá, là thất bá đang trùng kích Kết Đan kỳ.”
Vương Thu Hồng lộ vẻ mặt vui mừng, vội vàng phân phó toàn bộ tộc nhân, không thể tới gần chỗ ở của Vương Thanh Sơn.
Trong mật thất, Vương Thanh Sơn ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, để trần trên thân, trên người bôi một ít chất lỏng màu đỏ lam, trước người có hai cái bình rỗng.
Ngực Vương Thanh Sơn có một cái khóa nhỏ màu xanh, tản mát ra linh khí dao động kinh người, đây là một món pháp bảo sơ hình loại phòng ngự.
Hắn bắt pháp quyết, ngoài thân sáng lên thanh quang chói mắt, vòng xoáy trên không Hồng Liên đảo chậm rãi hạ xuống chỗ ở của Vương Thanh Sơn.
Trái tim Vương Thu Hồng treo lên cổ họng, vẻ mặt khẩn trương.
Một khi Vương Thanh Sơn tiến vào Kết Đan kỳ, Vương gia sẽ có vị tu sĩ Kết Đan thứ ba, đối với gia tộc phát triển có lợi rất lớn.
Chỗ đan điền Vương Thanh Sơn có một vòng xoáy màu xanh nhạt, không ngừng cắn nuốt thiên địa linh khí tụ tập tới, tốc độ xoay tròn của vòng xoáy màu xanh càng lúc càng nhanh, thể tích trở nên càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng ngưng thực, cuối cùng biến thành một quả cầu màu xanh to bằng quả trứng gà.
Kim Đan đã thành, chỉ còn lại tiểu lôi kiếp.
Ầm ầm ầm!
Một chuỗi tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một đám mây đen lớn mấy trăm trượng xuất hiện ở trên không chỗ ở của Vương Thanh Sơn.
Ánh sáng bạc lóe lên, một tia chớp màu bạc thô to bay ra, bổ về phía chỗ ở của Vương Thanh Sơn.
Một mảng lớn ngọn lửa màu đỏ bỗng dưng hiện ra, hóa thành biển lửa cuồn cuộn, bao phủ chỗ ở của Vương Thanh Sơn.
Hồng Liên đảo có địa hỏa linh mạch, bố trí trận pháp phòng ngự bậc ba hỏa thuộc tính, lực phòng ngự sẽ càng mạnh hơn.
Một tia chớp màu bạc thô to bổ vào trong biển lửa, giống như bùn vào biển lớn, thế lửa không giảm mà còn tăng.
Thời gian qua đi từng chút một, từng tia chớp màu bạc thô to lục tục bay ra từ bên trong mây đen, bổ về phía biển lửa.
Thời gian một chén trà nhỏ qua đi, lửa tắt, chỗ ở của Vương Thanh Sơn chia năm xẻ bảy, một màn hào quang màu bạc nhạt bao phủ toàn thân hắn, khóa nhỏ màu bạc ở ngực hắn nở rộ ra từng đợt ánh sáng bạc chói mắt.
Ầm ầm ầm!
Mấy tia chớp màu bạc thô to từ trong mây đen bay ra, bổ chuẩn xác vào trên màn hào quang màu bạc.
...
Chớp lóe sấm rền không ngừng, một mảng lớn lôi quang màu bạc bao phủ bóng người Vương Thanh Sơn, lôi quang màu bạc không ngừng phóng to, thanh thế kinh người.
Gần nửa nén hương sau, mây đen chỉ còn kích thước mấy trượng.
Ầm ầm ầm!
Một trận tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, mây đen hóa thành một cột sét màu bạc thô to, nhập vào bên trong lôi quang màu bạc, lôi quang bừng lên, sóng khí cuồn cuộn.
Thời gian ba hơi thở qua đi, lôi quang màu bạc tan rã, Vương Thanh Sơn áo không che thân, khóa nhỏ màu bạc ở ngực biến mất, ngoài thân hắn có chút cháy đen, trên người tản mát ra một luồng pháp lực dao động mạnh mẽ.
“Rốt cuộc Kết Đan rồi.” Vương Thanh Sơn khẽ thở ra một hơi, ánh mắt có chút kích động.
Khổ tu nhiều năm, hắn rốt cuộc Kết Đan, từ nay về sau, hắn chính là tu sĩ Kết Đan rồi.
“Chúc mừng thất bá kết đan Kim Đan.”
Vương Thu Hồng bay tới, mặt lộ vẻ vui mừng chúc mừng Vương Thanh Sơn.
Vương Thanh Sơn cười gật gật đầu, đứng dậy, hỏi: “Trong lúc ta bế quan, trong tộc không có việc gì chứ!”
“Trước đó không lâu có ba gia tộc nhỏ liên thủ tập kích Vương gia chúng ta, di mỗ gia (chồng của bà dì) lợi dụng trận pháp, bắt tu sĩ tới xâm phạm lại, di mỗ gia dẫn đám người thập cô đi diệt ba gia tộc này. Ba gia tộc tu tiên lấy Lưu gia cầm đầu diệt năm đời chủ nhân của Hồng Liên đảo, một lần này nếu không có di mỗ gia, chỉ sợ đã phải mời thất bá ra mặt.”
Vương Thanh Sơn nhíu nhíu mày, nói: “Tập kích? Ngươi nói chi tiết một lần tình hình sự việc với ta!”
Vương Thanh Hồng không dám chậm trễ, nói chi tiết một lần tình huống sự việc.
“Chút việc nhỏ này, sao phải làm phiền dượng?”
Vương Thanh Sơn là biết tình huống của Diệp Lâm, hắn biết Diệp Lâm từng là tu sĩ Kết Đan.
“Là di mỗ gia tự mình đưa ra, có thể di mỗ gia không yên tâm với đám người Thanh Linh đi! Nhân thủ có thể dùng của chúng ta quá ít.”
“Lần này thì thôi, lần sau không được viện dẫn lẽ này nữa, dượng là trưởng bối, loại việc nhỏ này để người khác đi làm là được. Được rồi, ta vừa mới Kết Đan, cần bế quan tiềm tu một đoạn thời gian, không có chuyện quan trọng, đừng quấy rầy ta.”
Vương Thanh Hồng lập tức đáp ứng. Vương Thanh Sơn đã Kết Đan, địa vị cao hơn so với trước kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.