Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 755: Hung Hăng Bắt Chẹt Tôn Quân Diễn
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Quảng Đông Nhân gật gật đầu, cười nói: “Ta cùng Diệp sư đệ đang nói chuyện này, Ngự Linh môn tổ chức một hồi Ngự Linh đại hội, chúng ta có thể mượn cơ hội này nói chuyện hợp tác với Ngự Linh môn. Ngự Linh môn chỉ còn lại có một tu sĩ Kết Đan, không nên chiếm nhiều địa bàn như vậy, nên thích hợp nhường ra một chút, chung quy không thể để chúng ta bỏ sức không công chứ!”
Địa bàn của Ngự Linh môn không ít, thuần dưỡng không ít linh thú linh trùng, Bách Linh môn và Vương gia tự nhiên sẽ không hỗ trợ không công.
Vương Trường Sinh gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hắn chủ yếu là muốn một ít thuật bồi dưỡng linh thú linh trùng, nếu là có thể đòi một ít địa bàn, vậy không còn gì tốt hơn, cũng không thể đòi quá nhiều, dẫn tới Ngự Linh môn phản cảm, ép Ngự Linh môn ngả về phía Thiên Binh môn.
Ba người bàn bạc một phen đối sách cụ thể, Diệp Đồng và Vương Trường Sinh cùng nhau tới Ngự Linh môn, đàm phán với tu sĩ Kết cảu Đan Ngự Linh môn.
“Vậy cứ quyết định như thế, chúng ta ngày mai lại xuất phát. Quảng đạo hữu, Diệp đạo hữu, có thể phái người dẫn ta đi thăm nhị tỷ cùng tỷ phu của ta hay không.”
“Đây là tự nhiên, việc nhỏ.”
Quảng Đông Nhân gọi tới một đệ tử, bảo hắn dẫn Vương Trường Sinh đi chỗ ở của vợ chồng Tô Thừa.
Nửa khắc đồng hồ sau, Vương Trường Sinh tới bên ngoài một thung lũng yên tĩnh, trong thung lũng bị một tầng sương mù màu trắng che kín, thấy không rõ linh khí dao động bên trong.
Vị trí thung lũng này có chút hẻo lánh, linh khí không tính là dư thừa.
Vương Trường Sinh nhíu mày, Tô Thừa Kết Đan thất bại, cũng không cần phải để hắn ở nơi này chứ! Thế này không phải làm người ta thất vọng đau khổ sao?
Hắn ném một lá bùa truyền âm vào trong thung lũng, không lâu sau, Tô Thừa và Vương Trường Tuyết đi ra.
Vương Trường Tuyết bụng to, hiển nhiên đã mang thai.
Vương Trường Sinh chú ý tới, hai người bọn họ vẫn luôn nắm tay, trên mặt Vương Trường Tuyết treo nụ cười nồng đậm, bọn họ so với trước kia ân ái hơn nhiều.
Tô Thừa trùng kích Kết Đan thất bại, chủ động từ đi vị trí chưởng môn, cùng Vương Trường Tuyết đổi chỗ ở. Vương Trường Tuyết luôn bầu bạn ở bên người Tô Thừa, an ủi Tô Thừa, Tô Thừa lúc này mới chậm rãi từ trong bóng ma thất bại đi ra.
Hắn bây giờ không muốn quản chuyện, Lý Như Nguyệt từng cho hắn một chức vị quan trọng, Tô Thừa từ chối. Với hắn mà nói, thường thường mới là thật, hắn không muốn đi quản chuyện, cùng Vương Trường Tuyết bạc đầu bên nhau cũng tốt, rời xa những thị phi kia.
Tô Băng Băng bái ở Thái Nhất tiên môn, Tô Thừa còn là đệ tử của Quảng Đông Nhân, Lý Như Nguyệt cũng không dám ngược đãi Tô Thừa.
“Cửu đệ, đệ đã đến rồi, ta vừa rồi nhắc tới đệ với tỷ phu của đệ đấy!”
Vương Trường Tuyết cười nói, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
Trước kia Tô Thừa đảm nhiệm chưởng môn Bách Linh môn, rất ít về nhà, cũng may có Tô Băng Băng bàu bạn với nàng. Tô Băng Băng sau khi bái vào Thái Nhất tiên môn, nàng thường xuyên một mình canh giữ khuê phòng, bởi vì Tô Thừa cần bế quan tu luyện, trùng kích Kết Đan kỳ.
Nói thật, Vương Trường Tuyết không nhiệt tình tu luyện. Đối với nàng mà nói, người một nhà bên nhau so với cái gì cũng quý giá hơn, nàng rất nhớ lúc còn nhỏ, cùng nhau làm ruộng với thím bác, cùng nhau làm bánh ngọt, thường thường thản nhiên mới là thật, nàng không thích đánh đánh giết giết.
“Đúng vậy! Băng Băng một tháng trước từng trở về, nó nói đệ cho nó không ít linh thạch, cửu đệ, đa tạ.”
Tô Thừa cười nói, giọng điệu thành khẩn.
Vương Trường Sinh cảm giác Tô Thừa đã thay đổi rất nhiều, từ một chưởng môn hăng hái, đã biến thành một người chồng tốt.
Vợ chồng Tô Thừa mời Vương Trường Sinh vào trong sân, Vương Trường Tuyết muốn đi lấy bánh ngọt, bị Tô Thừa ngăn cản.
“Nàng đang mang thai, ngồi ở chỗ này là được rồi, ta đi lấy là được.”
“Đây là linh trà Băng Nhi mang về, chàng pha trước cho cửu đệ một ấm.”
Vương Trường Tuyết cười đáp ứng, lấy ra một hũ lá trà, đưa cho Tô Thừa.
Nhìn bóng lưng Tô Thừa rời đi, trên mặt Vương Trường Tuyết tràn đầy nụ cười, có chồng như thế, còn cầu gì hơn.
“Tỷ, hai người có phải bị người ta đuổi đến nơi đây hay không? Cho dù tỷ phu trùng kích Kết Đan thất bại, Quảng đạo hữu cũng không nên đối đãi hai người như vậy chứ!”
Sắc mặt Vương Trường Sinh âm trầm, truyền âm nói.
Vương Trường Tuyết lắc lắc đầu, cười nói: “Không quan hệ với Quảng sư bá, là tỷ phu của đệ tự mình yêu cầu, hắn nói không muốn đi quản lý công việc, rời xa ồn ào náo động, theo ta học làm bánh, bây giờ tay nghề làm bếp của hắn so với ta còn cao hơn, thật ra thường thường thản nhiên cũng không có gì không tốt, tu tiên tu tiên, lại có mấy ai có thể đi đến cuối cùng.”
Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh khẽ thở dài một hơi, Tô Thừa Kết Đan thất bại, đối với Vương Trường Tuyết mà nói, chưa chắc không phải chuyện tốt, hắn đã rất lâu chưa thấy Vương Trường Tuyết cười vui vẻ như vậy.
Không lâu sau, Tô Thừa bưng bánh ngọt cùng nước trà đi ra.
Ba người vừa uống trà, vừa nói chuyện phiếm.
Tô Băng Băng đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng bảy, theo sư môn trưởng bối tới Nam Hải rèn luyện.
Vương Trường Sinh đột nhiên nghĩ tới cái gì, hắn nhìn Tô Thừa một cái, muốn nói lại thôi.
“Cửu đệ, nơi này không có người ngoài, có lời gì, đệ nói thẳng là được.”
Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Tỷ phu, ngươi có thể nói với ta một tình huống ngươi trùng kích Kết Đan hay không? Như Yên chuẩn bị trùng kích Kết Đan kỳ, có lẽ nàng có thể tham khảo một chút.”
Vương Trường Sinh lợi dụng Thiên Cương chi khí trùng kích Kết Đan kỳ, loại phương pháp này tương đối cổ xưa, Uông Như Yên lợi dụng linh vật Kết Đan trùng kích Kết Đan kỳ, quá trình Tô Thừa trùng kích Kết Đan hẳn là có trợ giúp đối với Uông Như Yên.
Tô Thừa cười cười, từ trong lòng lấy ra một ngọc giản màu lam, đưa cho Vương Trường Sinh, nói: “Đây là quá trình ta trùng kích Kết Đan kỳ, vốn là muốn để lại cho cháu trai của đệ, đệ nếu muốn, cầm xem đi! Ta tự mình làm một phần nữa là được.”
Vương Trường Sinh nói một tiếng cảm ơn, nhận lấy ngọc giản.
Sau non nửa canh giờ, Tô Thừa và Vương Trường Tuyết tay nắm tay, tự mình tiễn Vương Trường Sinh.
“Tỷ phu, nhị tỷ, hai người không cần tiễn nữa, về sau có thời gian, ta lại đến thăm hai người.”
Vương Trường Sinh nói xong lời này, hóa thành một độn quang màu lam rời khỏi.
Địa bàn của Ngự Linh môn không ít, thuần dưỡng không ít linh thú linh trùng, Bách Linh môn và Vương gia tự nhiên sẽ không hỗ trợ không công.
Vương Trường Sinh gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hắn chủ yếu là muốn một ít thuật bồi dưỡng linh thú linh trùng, nếu là có thể đòi một ít địa bàn, vậy không còn gì tốt hơn, cũng không thể đòi quá nhiều, dẫn tới Ngự Linh môn phản cảm, ép Ngự Linh môn ngả về phía Thiên Binh môn.
Ba người bàn bạc một phen đối sách cụ thể, Diệp Đồng và Vương Trường Sinh cùng nhau tới Ngự Linh môn, đàm phán với tu sĩ Kết cảu Đan Ngự Linh môn.
“Vậy cứ quyết định như thế, chúng ta ngày mai lại xuất phát. Quảng đạo hữu, Diệp đạo hữu, có thể phái người dẫn ta đi thăm nhị tỷ cùng tỷ phu của ta hay không.”
“Đây là tự nhiên, việc nhỏ.”
Quảng Đông Nhân gọi tới một đệ tử, bảo hắn dẫn Vương Trường Sinh đi chỗ ở của vợ chồng Tô Thừa.
Nửa khắc đồng hồ sau, Vương Trường Sinh tới bên ngoài một thung lũng yên tĩnh, trong thung lũng bị một tầng sương mù màu trắng che kín, thấy không rõ linh khí dao động bên trong.
Vị trí thung lũng này có chút hẻo lánh, linh khí không tính là dư thừa.
Vương Trường Sinh nhíu mày, Tô Thừa Kết Đan thất bại, cũng không cần phải để hắn ở nơi này chứ! Thế này không phải làm người ta thất vọng đau khổ sao?
Hắn ném một lá bùa truyền âm vào trong thung lũng, không lâu sau, Tô Thừa và Vương Trường Tuyết đi ra.
Vương Trường Tuyết bụng to, hiển nhiên đã mang thai.
Vương Trường Sinh chú ý tới, hai người bọn họ vẫn luôn nắm tay, trên mặt Vương Trường Tuyết treo nụ cười nồng đậm, bọn họ so với trước kia ân ái hơn nhiều.
Tô Thừa trùng kích Kết Đan thất bại, chủ động từ đi vị trí chưởng môn, cùng Vương Trường Tuyết đổi chỗ ở. Vương Trường Tuyết luôn bầu bạn ở bên người Tô Thừa, an ủi Tô Thừa, Tô Thừa lúc này mới chậm rãi từ trong bóng ma thất bại đi ra.
Hắn bây giờ không muốn quản chuyện, Lý Như Nguyệt từng cho hắn một chức vị quan trọng, Tô Thừa từ chối. Với hắn mà nói, thường thường mới là thật, hắn không muốn đi quản chuyện, cùng Vương Trường Tuyết bạc đầu bên nhau cũng tốt, rời xa những thị phi kia.
Tô Băng Băng bái ở Thái Nhất tiên môn, Tô Thừa còn là đệ tử của Quảng Đông Nhân, Lý Như Nguyệt cũng không dám ngược đãi Tô Thừa.
“Cửu đệ, đệ đã đến rồi, ta vừa rồi nhắc tới đệ với tỷ phu của đệ đấy!”
Vương Trường Tuyết cười nói, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
Trước kia Tô Thừa đảm nhiệm chưởng môn Bách Linh môn, rất ít về nhà, cũng may có Tô Băng Băng bàu bạn với nàng. Tô Băng Băng sau khi bái vào Thái Nhất tiên môn, nàng thường xuyên một mình canh giữ khuê phòng, bởi vì Tô Thừa cần bế quan tu luyện, trùng kích Kết Đan kỳ.
Nói thật, Vương Trường Tuyết không nhiệt tình tu luyện. Đối với nàng mà nói, người một nhà bên nhau so với cái gì cũng quý giá hơn, nàng rất nhớ lúc còn nhỏ, cùng nhau làm ruộng với thím bác, cùng nhau làm bánh ngọt, thường thường thản nhiên mới là thật, nàng không thích đánh đánh giết giết.
“Đúng vậy! Băng Băng một tháng trước từng trở về, nó nói đệ cho nó không ít linh thạch, cửu đệ, đa tạ.”
Tô Thừa cười nói, giọng điệu thành khẩn.
Vương Trường Sinh cảm giác Tô Thừa đã thay đổi rất nhiều, từ một chưởng môn hăng hái, đã biến thành một người chồng tốt.
Vợ chồng Tô Thừa mời Vương Trường Sinh vào trong sân, Vương Trường Tuyết muốn đi lấy bánh ngọt, bị Tô Thừa ngăn cản.
“Nàng đang mang thai, ngồi ở chỗ này là được rồi, ta đi lấy là được.”
“Đây là linh trà Băng Nhi mang về, chàng pha trước cho cửu đệ một ấm.”
Vương Trường Tuyết cười đáp ứng, lấy ra một hũ lá trà, đưa cho Tô Thừa.
Nhìn bóng lưng Tô Thừa rời đi, trên mặt Vương Trường Tuyết tràn đầy nụ cười, có chồng như thế, còn cầu gì hơn.
“Tỷ, hai người có phải bị người ta đuổi đến nơi đây hay không? Cho dù tỷ phu trùng kích Kết Đan thất bại, Quảng đạo hữu cũng không nên đối đãi hai người như vậy chứ!”
Sắc mặt Vương Trường Sinh âm trầm, truyền âm nói.
Vương Trường Tuyết lắc lắc đầu, cười nói: “Không quan hệ với Quảng sư bá, là tỷ phu của đệ tự mình yêu cầu, hắn nói không muốn đi quản lý công việc, rời xa ồn ào náo động, theo ta học làm bánh, bây giờ tay nghề làm bếp của hắn so với ta còn cao hơn, thật ra thường thường thản nhiên cũng không có gì không tốt, tu tiên tu tiên, lại có mấy ai có thể đi đến cuối cùng.”
Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh khẽ thở dài một hơi, Tô Thừa Kết Đan thất bại, đối với Vương Trường Tuyết mà nói, chưa chắc không phải chuyện tốt, hắn đã rất lâu chưa thấy Vương Trường Tuyết cười vui vẻ như vậy.
Không lâu sau, Tô Thừa bưng bánh ngọt cùng nước trà đi ra.
Ba người vừa uống trà, vừa nói chuyện phiếm.
Tô Băng Băng đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng bảy, theo sư môn trưởng bối tới Nam Hải rèn luyện.
Vương Trường Sinh đột nhiên nghĩ tới cái gì, hắn nhìn Tô Thừa một cái, muốn nói lại thôi.
“Cửu đệ, nơi này không có người ngoài, có lời gì, đệ nói thẳng là được.”
Vương Trường Sinh gật gật đầu, nói: “Tỷ phu, ngươi có thể nói với ta một tình huống ngươi trùng kích Kết Đan hay không? Như Yên chuẩn bị trùng kích Kết Đan kỳ, có lẽ nàng có thể tham khảo một chút.”
Vương Trường Sinh lợi dụng Thiên Cương chi khí trùng kích Kết Đan kỳ, loại phương pháp này tương đối cổ xưa, Uông Như Yên lợi dụng linh vật Kết Đan trùng kích Kết Đan kỳ, quá trình Tô Thừa trùng kích Kết Đan hẳn là có trợ giúp đối với Uông Như Yên.
Tô Thừa cười cười, từ trong lòng lấy ra một ngọc giản màu lam, đưa cho Vương Trường Sinh, nói: “Đây là quá trình ta trùng kích Kết Đan kỳ, vốn là muốn để lại cho cháu trai của đệ, đệ nếu muốn, cầm xem đi! Ta tự mình làm một phần nữa là được.”
Vương Trường Sinh nói một tiếng cảm ơn, nhận lấy ngọc giản.
Sau non nửa canh giờ, Tô Thừa và Vương Trường Tuyết tay nắm tay, tự mình tiễn Vương Trường Sinh.
“Tỷ phu, nhị tỷ, hai người không cần tiễn nữa, về sau có thời gian, ta lại đến thăm hai người.”
Vương Trường Sinh nói xong lời này, hóa thành một độn quang màu lam rời khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.