Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 522: Kết Đan (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Ngoài thân hắn nhất thời nở rộ hào quang màu lam, quả cầu màu lam chỗ đan điền tốc độ xoay tròn nhanh hơn không chỉ gấp đôi, thể tích quả cầu màu lam nhanh chóng thu nhỏ lại.

Nửa khắc đồng hồ sau, cột sáng màu vàng che kín Vương Trường Sinh thu nhỏ lại to bằng cánh tay người trưởng thành, thể tích vẫn đang thu nhỏ lại.

Vương Trường Sinh đầu đầy mồ hôi, tâm thần luôn luôn lưu ý tình huống đan điền, không dám có chút sơ ý.

Lại qua một khắc đồng hồ, cột sáng màu vàng bao phủ hắn biến mất hết, một quả cầu màu lam nhạt to bằng trứng gà lơ lửng ở chỗ đan điền Vương Trường Sinh.

Cả người Vương Trường Sinh tản mát ra một luồng linh áp cường đại, đúng lúc này, một đợt tiếng sấm thật lớn vang lên, một đám mây đen thật lớn bỗng dưng hiện lên ở trên không Hạo Thiên điện.

“Ầm ầm ầm!”

Một đợt tiếng sấm thật lớn vang lên, mấy tia chớp màu bạc thô to từ trong mây đen bay ra, lao thẳng đến Vương Trường Sinh.

Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra một chút vẻ mặt ngưng trọng, không có ai thay hắn hộ pháp, hắn chỉ có thể bằng vào bản thân đối kháng lôi kiếp.

Tia chớp màu bạc lóe lên đánh ở trên người Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh chỉ cảm thấy thân thể tê dại, quần áo trên người rách tung toé.

Đây còn là bắt đầu, theo một đợt tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc vang lên, từng tia chớp màu bạc thô to từ trong đám mây đen to lớn bay ra, lục tục đánh ở trên người Vương Trường Sinh, một mảng lớn lôi quang màu bạc chói mắt bao phủ thân thể hắn.

Ngoài Hạo Thiên điện, Từ Tử Hoa cùng đạo sĩ áo bào xanh đứng chung một chỗ, quan sát mây đen thật lớn trên không Hạo Thiên điện.

Vương Minh Nhân đứng ở phía sau bọn họ, trong mắt tràn đầy lo lắng. Hắn do dự một lát, nói: “Sư phụ, Trần sư bá, có thể giúp Trường Sinh một chút hay không?”

Người tu tiên trùng kích Kết Đan kỳ, cần vượt qua lôi kiếp, nếu là có người hỗ trợ ngăn cản lôi kiếp một lần, tỷ lệ tiến vào Kết Đan kỳ vẫn là khá lớn, nếu không có người hỗ trợ, tỷ lệ ngã xuống khá lớn.

“Nếu hắn là đệ tử bản tông, ta có lẽ sẽ giúp hắn, đáng tiếc hắn không phải đệ tử bản tông, nếu là vì hắn, dẫn tới pháp bảo của vi sư bị hao tổn, ai bỏ linh thạch chữa trị? Kế tiếp phải xem chính hắn, lôi kiếp một cửa ải này, là một cửa khó nhất của Kết Đan, gia tộc tu tiên sở dĩ không xuất hiện tu sĩ Kết Đan, một là tài nguyên, hai là công pháp, thứ ba chính là lôi kiếp. Con đường tu tiên, vốn là nghịch thiên làm việc, sống chết có số, có thể thành công hay không, phải xem tạo hóa của hắn. Ngươi yên tâm, vị tộc chất (cháu họ) này của ngươi khí huyết tràn đầy, nếu vi sư không đoán sai, hắn hẳn là một gã thể tu, tỷ lệ vượt qua kiếp nạn này vẫn là rất lớn.”

Từ Tử Hoa vẻ mặt lạnh nhạt nói, hắn có thể giúp đã giúp, hắn cũng không phải là người gì của Vương Trường Sinh, giúp đỡ mọi chuyện.



Vương Minh Nhân thở dài một hơi, gật đầu bất đắc dĩ.

Đến lúc này, hắn hy vọng Vương Trường Sinh có thể thuận lợi tiến vào Kết Đan kỳ, tương lai còn có thể giúp hắn một phen! Về phần Từ Tử Hoa, trong lòng hắn không tin lắm, Từ Tử Hoa dù sao cũng là người ngoài, xa không tin cậy bằng Vương Trường Sinh đồng tông đồng tộc.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, mây đen thu nhỏ lại đến hơn mười trượng.

Mây đen vần vũ, hóa thành một con mãng xà lôi điện màu bạc thân to bằng lưng người ta, mở ra cái mồm như chậu máu, lao về phía Vương Trường Sinh bên dưới.

Vương Minh Nhân thấy một màn như vậy, trái tim lập tức nhấc lên tới cổ họng, đến thở mạnh cũng không dám.

“Ầm ầm ầm!”

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, một luồng ánh sáng bạc chói mắt sáng lên.

Trong căn phòng đá, Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên giường đá, vách đá cùng mặt đất bị một tầng hào quang màu vàng thật dày che kín, hiển nhiên là cấm chế.

Quần áo trên người Vương Trường Sinh rách tung toé, thân thể một mảng cháy đen, khí tức uể oải, ngoài thân mơ hồ có thể thấy được vết máu.

Hắn thở ra một hơi, trên khuôn mặt tái nhợt lộ ra nét vui mừng nồng đậm.

“Rốt cuộc Kết Đan rồi, tổ tông phù hộ.”

Khi Thiên Cương chi khí cùng Địa Sát chi khí kết hợp, tuy thống khổ, có Kiền Nguyên Hộ Linh Phù bảo hộ, hắn còn có thể nghiến răng chống đỡ qua, trái lại lôi kiếp, thiếu chút nữa đã lấy cái mạng nhỏ của hắn.

Nếu không phải hắn là thể tu, chỉ sợ còn không chống đỡ được một cửa ải này, khó trách tán tu rất khó Kết Đan, gia tộc tu tiên có được tu sĩ Kết Đan cũng không nhiều, nhắm chừng quá nửa chết ở dưới lôi kiếp.

Hắn nhìn hào quang màu vàng trên vách đá một cái, khóe miệng lộ ra một chút châm chọc.

Thái Nhất tiên môn quả nhiên không đáng tin cậy, thời khắc mấu chốt vẫn cần dựa vào chính mình.



Hắn cũng không cảm thấy kỳ quái, không thân chẳng quen, người Thái Nhất tiên môn sẽ không giúp hắn độ kiếp.

Từ hôm nay trở đi, Vương gia đã bước vào bậc thang mới, bây giờ có hai vấn đề bày ở trước mặt Vương Trường Sinh, một là món nợ lớn ba mươi vạn, hai là pháp bảo.

Thân là một tu sĩ Kết Đan, không có pháp bảo của mình, tựa như nói không thông.

Pháp bảo, là thể diện của tu sĩ Kết Đan, vừa nghĩ đến món nợ lớn ba mươi vạn, hắn liền cảm thấy đau đầu.

Hắn phải nhanh một chút trả nợ, để tránh liên lụy con đường của Vương Minh Nhân. Từ Tử Hoa bay đến đỉnh mật thất, trên mặt nặn ra một nụ cười, chúc mừng nói: “Vương đạo hữu, chúc mừng nha!”

“Đạo hữu?”

Nghe được xưng hô này, Vương Trường Sinh cảm giác cực kỳ sảng khoái, từ hôm nay trở đi, hắn đã là tu sĩ Kết Đan.

“Còn may mà có Từ đạo hữu hỗ trợ, Từ đạo hữu, đa tạ.”

Vương Trường Sinh ôm quyền hướng Từ Tử Hoa, cảm kích nói.

Việc nào ra việc đấy, Từ Tử Hoa nguyện ý đảm bảo cho hắn, còn chỉ điểm hắn lợi dụng một tấm Hạo Thiên Kính nào trùng kích Kết Đan kỳ, cũng cho hắn quan sát quá trình trưởng lão Thái Nhất tiên môn lợi dụng Thiên Cương chi khí Kết Đan, hắn thiếu Từ Tử Hoa một cái nhân tình lớn.

“Cái nhấc tay mà thôi. Vương đạo hữu, ngươi vừa Kết Đan, Từ mỗ đề nghị ngươi tiếp tục ở lại mật thất, tu luyện một đoạn thời gian, củng cố cảnh giới, nếu rời khỏi nơi này, ngươi còn muốn trở lại mật thất tu luyện, là không dễ dàng.”

Từ Tử Hoa nhiệt tình đề nghị.

“Đa tạ Từ đạo hữu chỉ điểm, Vương mỗ cũng nghĩ như vậy, phiền Từ đạo hữu phái người cho nương tử ta biết, để nàng yên tâm.”

“Không thành vấn đề, việc rất nhỏ, Từ mỗ sẽ không quấy rầy Vương đạo hữu tiềm tu, cáo từ.”

Từ Tử Hoa miệng đầy đáp ứng, tung người bay về phía xa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook