Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 629: Kịch Liệt Chiến Đấu (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Trong lòng Vương Trường Sinh mắng một tiếng, nghe lời lẽ của đối phương, là chấp pháp trưởng lão đảo Hoàng Long bị tà tu đuổi giết, thế đạo thật sự loạn rồi, đảo Hoàng Long là một trong bốn thế lực lớn của hải vực San Hô, chẳng lẽ sắp biến thiên rồi? Đoạn thời gian trước chấp pháp trưởng lão đảo Hoàng Long truy bắt tà tu, bây giờ tà tu đuổi giết chấp pháp trưởng lão đảo Hoàng Long.
Vương Trường Sinh căn bản không phải người đảo Hoàng Long, nhưng tám tên tà tu, hắn nói không phải, tà tu sẽ tin tưởng lời hắn sao?
Hai đạo độn quang trong đó tốc độ cực nhanh, Vương Trường Sinh đã thấy rõ diện mạo hai người, nhíu mày.
Một nam tử trung niên khuôn mặt uy nghiêm, Kết Đan tầng năm, một lão giả áo bào đỏ béo lùn, Kết Đan tầng sáu, trên mặt hai người tràn đầy hoảng sợ.
Lúc trước cứu đoàn người Diệp Lãng, Vương Trường Sinh chính là đụng phải bọn họ.
Vương Trường Sinh không dám ở lâu, hóa thành một đạo độn quang màu lam xé gió chạy đi, tốc độ cực nhanh.
Nam Hải thật sự sắp biến thiên rồi, chấp pháp trưởng lão đảo Hoàng Long bị tám tà tu đuổi giết, loại chuyện này nói ra, căn bản sẽ không có ai tin tưởng.
Không phải nói chỉ có một tên tà tu sao? Sao có thể biến thành tám tên tà tu? Không lẽ có người muốn lật đổ sự thống trị của đảo Hoàng Long?
“Muốn đi, lưu lại hết cho ta.”
Một giọng nam tử tràn ngập sát ý chợt vang lên, ngay sau đó, một tiếng rống đinh tai nhức óc vang lên, thanh âm giống như tiếng gầm gừ của sư tử.
Vương Trường Sinh nghe được tiếng này, cảm giác bị người ta dùng vật nặng đánh vào đầu, choáng váng, độn tốc chậm lại, đầu váng mắt hoa, thân thể lảo đảo.
Một tiếng kêu thảm của nam tử vang lên!
Vương Trường Sinh quay đầu nhìn, chỉ thấy lão giả áo bào đỏ Kết Đan tầng sáu bị một cây giáo màu đỏ chém thành hai đoạn, một tấm khiên màu đỏ cắt thành hai nửa, rơi về phía nước biển bên dưới.
Vương Trường Sinh bị dọa toát mồ hôi lạnh, hào quang màu lam ngoài thân bùng lên, đẩy nhanh độn tốc.
Cùng lúc đó, năm tu sĩ Kết Đan của đảo Hoàng Long cũng đẩy nhanh độn tốc, bọn họ không dám tụ tập cùng một chỗ nữa, phân tán ra, hướng về phía khác nhau bay đi.
Hào quang màu đỏ là một con thuyền bay hình rắn, linh quang lập lòe, tám tu sĩ Kết Đan đứng bên trên, đứng ở phía trước là một đại hán mặt đen lưng hùm vai gấu, cao lớn vạm vỡ, Kết Đan tầng tám.
“Đừng để bọn chúng chạy, đuổi theo, không tha một ai.”
Đại hán mặt đen lạnh lùng phân phó, hóa thành một dải cầu vồng màu đen xé gió mà đi, tốc độ cực nhanh, người khác lựa chọn mục tiêu đuổi theo.
Vương Trường Sinh không dám dừng lại một khắc nào, hắn có thể cảm ứng được, phía sau có một tu sĩ Kết Đan tầng hai, tốc độ cực nhanh.
Hắn chỉ có thể đẩy nhanh độn tốc, bay về phía trước.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Trường Sinh ngừng lại, xoay người, nhìn về phía sau, trong mắt tràn đầy ánh sáng lạnh lẽo lóe lên.
Một luồng hào quang màu xanh nhanh chóng bay về phía hắn, không qua bao lâu, hào quang màu xanh liền ngừng lại, cùng hắn cách nhau trăm trượng.
Hào quang màu xanh là một yêu cầm quái dị đầu hổ thân đại bàng, dưới bụng có ba cái chân, là một con yêu cầm bậc ba hạ phẩm, một thiếu phụ váy lam dáng người đầy đặn ngồi ở trên lưng yêu cầm, vẻ mặt lạnh nhạt.
Lấy tu vi Kết Đan tầng hai của nàng, cộng thêm một con linh cầm bậc ba hạ phẩm, đối phó Vương Trường Sinh không có vấn đề gì.
“Ta nói ta không phải người đảo Hoàng Long, ngươi tin không?”
Thiếu phụ váy lam nghiêm túc gật gật đầu, nói: “Tin, nhưng ngươi vẫn phải chết.”
Bàn chân ngọc của nàng nhấn lên lưng linh cầm một cái, tung người bay lên, linh cầm vỗ cánh, nổi lên một trận cuồng phong đánh về phía Vương Trường Sinh.
Thiếu phụ váy lam nâng tay, một cái bình ngọc màu lam trong suốt lấp lánh bay ra, xoay vù vù, nháy mắt phóng to, phun ra một cơn gió lạnh trắng xoá, hóa thành một bức tượng băng màu trắng hình thể thật lớn, đánh về phía Vương Trường Sinh.
Sắc mặt Vương Trường Sinh lạnh lùng, hắn biết một trận chiến này không thể tránh được, hắn cần tốc chiến tốc thắng mới được, nếu là trì hoãn lâu, đồng bạn của đối phương đuổi kịp thì phiền toái.
Ngoài thân Vương Trường Sinh nổ vang tiếng sấm sét, vô số hồ quang màu lam hiện lên ở ngoài thân, lóe lên nhảy nhót.
Hắn nâng tay, mấy tia chớp màu lam thô to bay ra, đánh về phía linh cầm.
Vương Trường Sinh nâng tay tiếp, một luồng hào quang màu vàng tươi và một luồng hào quang màu vàng đậm từ trong đó bay ra.
Hào quang màu vàng tươi chợt lóe, một mảng lớn vòng tay màu vàng rợp trời rợp đất đánh về phía thiếu phụ váy lam, tiếng xé gió vang dội, vô số cát màu vàng từ trong hồ lô màu vàng bay ra, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ màu vàng, khí thế hùng hổ chém về phía thiếu phụ váy lam.
Thiếu phụ váy lam không chút hoang mang, bắt pháp quyết, bình ngọc màu lam tỏa sáng rực rỡ, phun ra một mảng lớn gió lạnh màu trắng. Nàng há mồm, mười mấy luồng hào quang màu lam bay ra, lóe lên nhập vào trong gió lạnh màu trắng, Vương Trường Sinh cũng chưa nhìn thấy một hành động này của nàng.
Gió lạnh màu trắng quay cuồng một trận, hóa thành một con giao long băng màu trắng hình thể thật lớn, giương nanh múa vuốt đánh về phía thanh kiếm khổng lồ màu vàng cùng vòng tay màu vàng đang ập tới.
Linh cầm hung hăng vỗ cánh, thổi lên một trận cuồng phong, thổi tan tác tia chớp màu lam đang ập tới.
Nó rung lên đôi cánh, lượn một cái, lao về phía Vương Trường Sinh.
Thanh kiếm khổng lồ màu vàng chém vỡ nát giao long băng màu trắng, hóa thành một mảng lớn sương mù màu trắng, sương mù màu trắng quay cuồng một trận, chợt bao phủ thanh kiếm khổng lồ màu vàng, ngoài thân thanh kiếm khổng lồ màu vàng nhanh chóng kết băng, bị đóng băng thành tượng băng.
Vương Trường Sinh bắt pháp quyết, vòng tay màu vàng rậm rạp vòng qua khí lạnh màu trắng, xoay một cái, từ bên trái đánh về phía thiếu phụ váy lam.
Hắn dựng thẳng lên một ngón tay, tiếng sét vang lên tanh tách, vô số hồ quang màu lam hiện lên trên ngón tay, rất nhanh, một quả cầu sét màu lam to bằng quả trứng xuất hiện ở đầu ngón tay.
Ngoài thân Vương Trường Sinh bùng lên lôi quang, hình thể quả cầu sét màu lam tăng vọt, nhanh chóng phình to tới kích cỡ căn phòng.
Linh cầm lao tới, trong miệng phát ra một tiếng mãnh thú gầm gừ, một cột sáng màu xanh thô to bay ra, đánh về phía Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh rung cổ tay, quả cầu sét cỡ lớn bay ra, đón đỡ về phía cột sáng màu xanh.
Vương Trường Sinh căn bản không phải người đảo Hoàng Long, nhưng tám tên tà tu, hắn nói không phải, tà tu sẽ tin tưởng lời hắn sao?
Hai đạo độn quang trong đó tốc độ cực nhanh, Vương Trường Sinh đã thấy rõ diện mạo hai người, nhíu mày.
Một nam tử trung niên khuôn mặt uy nghiêm, Kết Đan tầng năm, một lão giả áo bào đỏ béo lùn, Kết Đan tầng sáu, trên mặt hai người tràn đầy hoảng sợ.
Lúc trước cứu đoàn người Diệp Lãng, Vương Trường Sinh chính là đụng phải bọn họ.
Vương Trường Sinh không dám ở lâu, hóa thành một đạo độn quang màu lam xé gió chạy đi, tốc độ cực nhanh.
Nam Hải thật sự sắp biến thiên rồi, chấp pháp trưởng lão đảo Hoàng Long bị tám tà tu đuổi giết, loại chuyện này nói ra, căn bản sẽ không có ai tin tưởng.
Không phải nói chỉ có một tên tà tu sao? Sao có thể biến thành tám tên tà tu? Không lẽ có người muốn lật đổ sự thống trị của đảo Hoàng Long?
“Muốn đi, lưu lại hết cho ta.”
Một giọng nam tử tràn ngập sát ý chợt vang lên, ngay sau đó, một tiếng rống đinh tai nhức óc vang lên, thanh âm giống như tiếng gầm gừ của sư tử.
Vương Trường Sinh nghe được tiếng này, cảm giác bị người ta dùng vật nặng đánh vào đầu, choáng váng, độn tốc chậm lại, đầu váng mắt hoa, thân thể lảo đảo.
Một tiếng kêu thảm của nam tử vang lên!
Vương Trường Sinh quay đầu nhìn, chỉ thấy lão giả áo bào đỏ Kết Đan tầng sáu bị một cây giáo màu đỏ chém thành hai đoạn, một tấm khiên màu đỏ cắt thành hai nửa, rơi về phía nước biển bên dưới.
Vương Trường Sinh bị dọa toát mồ hôi lạnh, hào quang màu lam ngoài thân bùng lên, đẩy nhanh độn tốc.
Cùng lúc đó, năm tu sĩ Kết Đan của đảo Hoàng Long cũng đẩy nhanh độn tốc, bọn họ không dám tụ tập cùng một chỗ nữa, phân tán ra, hướng về phía khác nhau bay đi.
Hào quang màu đỏ là một con thuyền bay hình rắn, linh quang lập lòe, tám tu sĩ Kết Đan đứng bên trên, đứng ở phía trước là một đại hán mặt đen lưng hùm vai gấu, cao lớn vạm vỡ, Kết Đan tầng tám.
“Đừng để bọn chúng chạy, đuổi theo, không tha một ai.”
Đại hán mặt đen lạnh lùng phân phó, hóa thành một dải cầu vồng màu đen xé gió mà đi, tốc độ cực nhanh, người khác lựa chọn mục tiêu đuổi theo.
Vương Trường Sinh không dám dừng lại một khắc nào, hắn có thể cảm ứng được, phía sau có một tu sĩ Kết Đan tầng hai, tốc độ cực nhanh.
Hắn chỉ có thể đẩy nhanh độn tốc, bay về phía trước.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Trường Sinh ngừng lại, xoay người, nhìn về phía sau, trong mắt tràn đầy ánh sáng lạnh lẽo lóe lên.
Một luồng hào quang màu xanh nhanh chóng bay về phía hắn, không qua bao lâu, hào quang màu xanh liền ngừng lại, cùng hắn cách nhau trăm trượng.
Hào quang màu xanh là một yêu cầm quái dị đầu hổ thân đại bàng, dưới bụng có ba cái chân, là một con yêu cầm bậc ba hạ phẩm, một thiếu phụ váy lam dáng người đầy đặn ngồi ở trên lưng yêu cầm, vẻ mặt lạnh nhạt.
Lấy tu vi Kết Đan tầng hai của nàng, cộng thêm một con linh cầm bậc ba hạ phẩm, đối phó Vương Trường Sinh không có vấn đề gì.
“Ta nói ta không phải người đảo Hoàng Long, ngươi tin không?”
Thiếu phụ váy lam nghiêm túc gật gật đầu, nói: “Tin, nhưng ngươi vẫn phải chết.”
Bàn chân ngọc của nàng nhấn lên lưng linh cầm một cái, tung người bay lên, linh cầm vỗ cánh, nổi lên một trận cuồng phong đánh về phía Vương Trường Sinh.
Thiếu phụ váy lam nâng tay, một cái bình ngọc màu lam trong suốt lấp lánh bay ra, xoay vù vù, nháy mắt phóng to, phun ra một cơn gió lạnh trắng xoá, hóa thành một bức tượng băng màu trắng hình thể thật lớn, đánh về phía Vương Trường Sinh.
Sắc mặt Vương Trường Sinh lạnh lùng, hắn biết một trận chiến này không thể tránh được, hắn cần tốc chiến tốc thắng mới được, nếu là trì hoãn lâu, đồng bạn của đối phương đuổi kịp thì phiền toái.
Ngoài thân Vương Trường Sinh nổ vang tiếng sấm sét, vô số hồ quang màu lam hiện lên ở ngoài thân, lóe lên nhảy nhót.
Hắn nâng tay, mấy tia chớp màu lam thô to bay ra, đánh về phía linh cầm.
Vương Trường Sinh nâng tay tiếp, một luồng hào quang màu vàng tươi và một luồng hào quang màu vàng đậm từ trong đó bay ra.
Hào quang màu vàng tươi chợt lóe, một mảng lớn vòng tay màu vàng rợp trời rợp đất đánh về phía thiếu phụ váy lam, tiếng xé gió vang dội, vô số cát màu vàng từ trong hồ lô màu vàng bay ra, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ màu vàng, khí thế hùng hổ chém về phía thiếu phụ váy lam.
Thiếu phụ váy lam không chút hoang mang, bắt pháp quyết, bình ngọc màu lam tỏa sáng rực rỡ, phun ra một mảng lớn gió lạnh màu trắng. Nàng há mồm, mười mấy luồng hào quang màu lam bay ra, lóe lên nhập vào trong gió lạnh màu trắng, Vương Trường Sinh cũng chưa nhìn thấy một hành động này của nàng.
Gió lạnh màu trắng quay cuồng một trận, hóa thành một con giao long băng màu trắng hình thể thật lớn, giương nanh múa vuốt đánh về phía thanh kiếm khổng lồ màu vàng cùng vòng tay màu vàng đang ập tới.
Linh cầm hung hăng vỗ cánh, thổi lên một trận cuồng phong, thổi tan tác tia chớp màu lam đang ập tới.
Nó rung lên đôi cánh, lượn một cái, lao về phía Vương Trường Sinh.
Thanh kiếm khổng lồ màu vàng chém vỡ nát giao long băng màu trắng, hóa thành một mảng lớn sương mù màu trắng, sương mù màu trắng quay cuồng một trận, chợt bao phủ thanh kiếm khổng lồ màu vàng, ngoài thân thanh kiếm khổng lồ màu vàng nhanh chóng kết băng, bị đóng băng thành tượng băng.
Vương Trường Sinh bắt pháp quyết, vòng tay màu vàng rậm rạp vòng qua khí lạnh màu trắng, xoay một cái, từ bên trái đánh về phía thiếu phụ váy lam.
Hắn dựng thẳng lên một ngón tay, tiếng sét vang lên tanh tách, vô số hồ quang màu lam hiện lên trên ngón tay, rất nhanh, một quả cầu sét màu lam to bằng quả trứng xuất hiện ở đầu ngón tay.
Ngoài thân Vương Trường Sinh bùng lên lôi quang, hình thể quả cầu sét màu lam tăng vọt, nhanh chóng phình to tới kích cỡ căn phòng.
Linh cầm lao tới, trong miệng phát ra một tiếng mãnh thú gầm gừ, một cột sáng màu xanh thô to bay ra, đánh về phía Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh rung cổ tay, quả cầu sét cỡ lớn bay ra, đón đỡ về phía cột sáng màu xanh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.