Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 768: Luận Bàn
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Tâm tình Uông Như Yên cùng Vương Trường Sinh rất đau thương, Vương Thanh Dương là con trai nhỏ nhất của bọn họ, tư chất tứ linh căn, dùng một viên Trúc Cơ Đan cũng không thể nào Trúc Cơ, nhưỡng tửu sư bậc một thượng phẩm.
Nửa tháng sau, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tổ chức lễ tang cho Vương Thanh Dương.
Xong xuôi lễ tang, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên dẫn theo một đám tộc nhân, chạy tới Đào Sơn.
Đào Sơn hàng năm sáng tạo lượng lớn lợi ích cho Vương gia, Vương Thanh Sơn ở đây tọa trấn mười mấy năm, về công về tư, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều nên đến thăm một cái, cũng là giữ thể diện cho Vương Thanh Sơn, tiện cho Vương gia ngày sau phát triển.
Hơn bốn tháng sau, đoàn người Vương Trường Sinh đã chạy tới Đào Sơn.
Đào Sơn bày ra trận pháp bậc ba hạ phẩm Thiên Mộc Diệt Linh Trận, bộ trận pháp này là Vương Trường Nguyệt và Diệp Lâm bố trí xuống, trận này vận chuyển cần linh khí lượng lớn cỏ cây, bởi vậy, trên Đào Sơn trồng không ít linh mộc, tuổi cao nhất là một cây đào thiêng năm trăm năm, cây đào thiêng ngàn năm kết ra đào thiêng, có công hiệu kéo dài tuổi thọ nhất định.
Biết được Uông Như Yên đã Kết Đan, Vương Thanh Sơn cực kỳ vui vẻ.
“Cửu thẩm, đây là một khối Mặc Vân Linh Mộc năm trăm năm, chúc mừng cửu thẩm Kết Đan.”
Vương Thanh Sơn lấy ra một khối linh mộc tối đen như mực, đưa cho Uông Như Yên.
“Thanh Sơn, cháu có lòng rồi. Cháu đã tu luyện đến Kết Đan tầng bảy, không tệ, cố gắng lên, chờ cháu tu luyện đến Trúc Cơ tầng chín, ta và cửu thúc của cháu nhất định giúp cháu trùng kích Kết Đan kỳ.”
Uông Như Yên nhận lấy linh mộc, cười nói.
Vương Thanh Sơn gật gật đầu, cười nói: “Đây là điều cháu nên làm. Đúng rồi, cửu thúc, ngài đến vừa đúng lúc, có một việc, cần ngài ra mặt mới được.”
Cửu Dương sơn Trần gia và Bạch Liên quan liên hợp nhiều gia tộc tu tiên, dọn dẹp đầm lầy chỗ giao giới hai châu, Vương gia bỏ ra một ít sức, cũng đạt được lợi ích thuộc về mình, nhưng gần đây, Trần gia cùng Bạch Liên quan muốn lấy về mấy cửa hàng, Vương Thu Linh đã trao đổi với Trần gia cùng Bạch Liên quan, không có kết quả gì.
“Việc này giao cho chúng ta, ta và cửu thẩm cháu đi Trần gia cùng Bạch Liên quan một chuyến. Đào Sơn rất quan trọng, gia tộc sẽ phái thêm nhân thủ tới Đào Sơn, Thanh Sơn, cháu phải chiếu cố tốt Đào Sơn.”
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên cố ý đến Đào Sơn một chuyến, chính là lo lắng xảy ra loại chuyện này.
“Cháu biết, cửu thúc cùng cửu thẩm yên tâm đi!”
Vương Thanh Sơn vỗ ngực đáp ứng.
“Cháu làm việc, ta vẫn luôn yên tâm. Được rồi, chúng ta bây giờ đi Cửu Dương sơn, Đào Sơn giao cho cháu.”
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên rời khỏi Đào Sơn, đến thẳng Cửu Dương sơn.
Cửu Dương sơn, Trần gia.
Sân vườn yên tĩnh nào đó, Trần Vân Nguyệt cùng quan chủ Bạch Liên quan Diệp Như Thị đang chơi cờ.
Lúc trước bọn họ vì lôi kéo thế lực tu tiên khác, hứa hẹn, tham dự dọn dẹp đầm lầy, thì có thể đạt được số lượng cửa hàng nhất định. Phường thị Vân Mộng trải qua mấy năm kinh doanh, thương lữ lui tới đông đúc, buôn bán phồn hoa, dựa theo xu thế phát triển trước mắt, phường thị sẽ càng ngày càng phồn hoa, cửa hàng lúc trước cho gia tộc tu tiên khác quá nhiều, bọn họ tính thu hồi bộ phận cửa hàng.
Lợi ích tới tay, tự nhiên không có ai nguyện ý nôn ra, sau lưng bọn họ đều có tu sĩ Kết Đan, tự nhiên không sợ, Trần Vân Nguyệt cùng Diệp Như Thị đang bàn bạc đối sách.
“Những gia tộc tu tiên này sau lưng đều có tu sĩ Kết Đan, đắc tội hết, chúng ta cũng không dễ chịu, ta thấy vẫn là biện pháp cũ, lôi kéo bộ phận số người, chèn ép bộ phận người, ví dụ như có bảy cửa hàng, thu hồi bốn cái, có hai cửa hàng, cho một cái, như vậy, thanh âm phản đối liền nhỏ đi.”
Mặt Diệp Như Thị lộ vẻ tán thưởng, tán dương: “Chủ ý này không tệ, cứ xử lý như vậy.”
Đúng lúc này, một nam tử trung niên bước nhanh đi đến, nhìn Diệp Như Thị một cái, muốn nói lại thôi.
“Có chuyện gì cứ nói đi! Diệp phu nhân không phải người ngoài.”
Nếu thật sự có chuyện quan trọng, đã trực tiếp truyền âm.
“Tam thúc công, bên ngoài có Vương tiền bối cùng Uông tiền bối tới, bọn họ tự xưng đến từ Đào Sơn Vương gia.”
“Hai vị Kết Đan? Nếu ta nhớ không lầm, Vương gia không phải chỉ có một vị tu sĩ Kết Đan sao?”
Diệp Như Thị lắc lắc đầu, nói: “Đó cũng là chuyện mười mấy năm trước rồi, có thể Vương gia xuất hiện vị tu sĩ Kết Đan thứ hai cũng không nhất định.”
“Người tới là khách, mau mời bọn họ đến nơi đây.”
Nam tử trung niên đáp ứng, xoay người rời khỏi.
Không lâu sau, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi đến.
Ánh mắt Vương Trường Sinh đảo ở trên người Trần Vân Nguyệt cùng Diệp Như Thị, ôm quyền với hai người, cười nói: “Tại hạ Vương Trường Sinh, đây là tiện nội Uông Như Yên, ra mắt hai vị đạo hữu.”
“Lão phu Trần Vân Nguyệt, hai vị đạo hữu đến chơi, vẻ vang cho Trần gia chúng ta.”
Trần Vân Nguyệt lộ ra một nụ cười thành khẩn, khách khí nói,
Vương gia thế mà có hai vị tu sĩ Kết Đan, xem ra không thể xuống tay với Vương gia nữa, ngược lại cần giao hảo Vương gia.
Trần Vân Nguyệt có chút hối hận, lúc trước dọn dẹp đầm lầy, hắn coi trọng Vương Thanh Sơn, nhưng Vương Thanh Sơn từ chối, hắn liền thông gia với một gia tộc tu tiên khác, nhưng bây giờ thông gia cũng không muộn.
“Bần đạo Bạch Liên quan Diệp Như Thị, ra mắt Vương đạo hữu, Vương phu nhân.”
Diệp Như Thị khách khí nói. Bạch Liên quan có hai vị Kết Đan, tu vi cao nhất Kết Đan tầng bốn.
“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, các ngươi là tới vì phân phối cửa hàng của phường thị phải không?”
Vương Trường Sinh lắc lắc đầu, cười nói: “Không phải, lúc trước đã nói, Vương gia chúng ta có thể đạt được năm cửa hàng, bây giờ muốn thu hồi đi ba cái, loại chuyện này, Vương mỗ tin tưởng hai vị đạo hữu không làm ra, khẳng định là người bên dưới tự tiện làm chủ. Tại hạ nghe nói Trần đạo hữu đạo pháp cao thâm, lần này đến, là muốn luận bàn với Trần đạo hữu một phen, Trần đạo hữu có thể chỉ giáo hay không?”
Vương Trường Sinh thử một lần uy lực của pháp bảo sơ hình, cho dù không địch lại, hắn cũng không có gì mất mặt.
Tu tiên giới vẫn là dựa vào nắm tay nói chuyện, hắn cũng không muốn tốn nước bọt với Trần Vân Nguyệt, cho dù hắn cùng Trần Vân Nguyệt bất phân thắng bại, ngày sau Trần Vân Nguyệt cũng không tiện nhằm vào Vương gia.
Nửa tháng sau, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên tổ chức lễ tang cho Vương Thanh Dương.
Xong xuôi lễ tang, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên dẫn theo một đám tộc nhân, chạy tới Đào Sơn.
Đào Sơn hàng năm sáng tạo lượng lớn lợi ích cho Vương gia, Vương Thanh Sơn ở đây tọa trấn mười mấy năm, về công về tư, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đều nên đến thăm một cái, cũng là giữ thể diện cho Vương Thanh Sơn, tiện cho Vương gia ngày sau phát triển.
Hơn bốn tháng sau, đoàn người Vương Trường Sinh đã chạy tới Đào Sơn.
Đào Sơn bày ra trận pháp bậc ba hạ phẩm Thiên Mộc Diệt Linh Trận, bộ trận pháp này là Vương Trường Nguyệt và Diệp Lâm bố trí xuống, trận này vận chuyển cần linh khí lượng lớn cỏ cây, bởi vậy, trên Đào Sơn trồng không ít linh mộc, tuổi cao nhất là một cây đào thiêng năm trăm năm, cây đào thiêng ngàn năm kết ra đào thiêng, có công hiệu kéo dài tuổi thọ nhất định.
Biết được Uông Như Yên đã Kết Đan, Vương Thanh Sơn cực kỳ vui vẻ.
“Cửu thẩm, đây là một khối Mặc Vân Linh Mộc năm trăm năm, chúc mừng cửu thẩm Kết Đan.”
Vương Thanh Sơn lấy ra một khối linh mộc tối đen như mực, đưa cho Uông Như Yên.
“Thanh Sơn, cháu có lòng rồi. Cháu đã tu luyện đến Kết Đan tầng bảy, không tệ, cố gắng lên, chờ cháu tu luyện đến Trúc Cơ tầng chín, ta và cửu thúc của cháu nhất định giúp cháu trùng kích Kết Đan kỳ.”
Uông Như Yên nhận lấy linh mộc, cười nói.
Vương Thanh Sơn gật gật đầu, cười nói: “Đây là điều cháu nên làm. Đúng rồi, cửu thúc, ngài đến vừa đúng lúc, có một việc, cần ngài ra mặt mới được.”
Cửu Dương sơn Trần gia và Bạch Liên quan liên hợp nhiều gia tộc tu tiên, dọn dẹp đầm lầy chỗ giao giới hai châu, Vương gia bỏ ra một ít sức, cũng đạt được lợi ích thuộc về mình, nhưng gần đây, Trần gia cùng Bạch Liên quan muốn lấy về mấy cửa hàng, Vương Thu Linh đã trao đổi với Trần gia cùng Bạch Liên quan, không có kết quả gì.
“Việc này giao cho chúng ta, ta và cửu thẩm cháu đi Trần gia cùng Bạch Liên quan một chuyến. Đào Sơn rất quan trọng, gia tộc sẽ phái thêm nhân thủ tới Đào Sơn, Thanh Sơn, cháu phải chiếu cố tốt Đào Sơn.”
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên cố ý đến Đào Sơn một chuyến, chính là lo lắng xảy ra loại chuyện này.
“Cháu biết, cửu thúc cùng cửu thẩm yên tâm đi!”
Vương Thanh Sơn vỗ ngực đáp ứng.
“Cháu làm việc, ta vẫn luôn yên tâm. Được rồi, chúng ta bây giờ đi Cửu Dương sơn, Đào Sơn giao cho cháu.”
Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên rời khỏi Đào Sơn, đến thẳng Cửu Dương sơn.
Cửu Dương sơn, Trần gia.
Sân vườn yên tĩnh nào đó, Trần Vân Nguyệt cùng quan chủ Bạch Liên quan Diệp Như Thị đang chơi cờ.
Lúc trước bọn họ vì lôi kéo thế lực tu tiên khác, hứa hẹn, tham dự dọn dẹp đầm lầy, thì có thể đạt được số lượng cửa hàng nhất định. Phường thị Vân Mộng trải qua mấy năm kinh doanh, thương lữ lui tới đông đúc, buôn bán phồn hoa, dựa theo xu thế phát triển trước mắt, phường thị sẽ càng ngày càng phồn hoa, cửa hàng lúc trước cho gia tộc tu tiên khác quá nhiều, bọn họ tính thu hồi bộ phận cửa hàng.
Lợi ích tới tay, tự nhiên không có ai nguyện ý nôn ra, sau lưng bọn họ đều có tu sĩ Kết Đan, tự nhiên không sợ, Trần Vân Nguyệt cùng Diệp Như Thị đang bàn bạc đối sách.
“Những gia tộc tu tiên này sau lưng đều có tu sĩ Kết Đan, đắc tội hết, chúng ta cũng không dễ chịu, ta thấy vẫn là biện pháp cũ, lôi kéo bộ phận số người, chèn ép bộ phận người, ví dụ như có bảy cửa hàng, thu hồi bốn cái, có hai cửa hàng, cho một cái, như vậy, thanh âm phản đối liền nhỏ đi.”
Mặt Diệp Như Thị lộ vẻ tán thưởng, tán dương: “Chủ ý này không tệ, cứ xử lý như vậy.”
Đúng lúc này, một nam tử trung niên bước nhanh đi đến, nhìn Diệp Như Thị một cái, muốn nói lại thôi.
“Có chuyện gì cứ nói đi! Diệp phu nhân không phải người ngoài.”
Nếu thật sự có chuyện quan trọng, đã trực tiếp truyền âm.
“Tam thúc công, bên ngoài có Vương tiền bối cùng Uông tiền bối tới, bọn họ tự xưng đến từ Đào Sơn Vương gia.”
“Hai vị Kết Đan? Nếu ta nhớ không lầm, Vương gia không phải chỉ có một vị tu sĩ Kết Đan sao?”
Diệp Như Thị lắc lắc đầu, nói: “Đó cũng là chuyện mười mấy năm trước rồi, có thể Vương gia xuất hiện vị tu sĩ Kết Đan thứ hai cũng không nhất định.”
“Người tới là khách, mau mời bọn họ đến nơi đây.”
Nam tử trung niên đáp ứng, xoay người rời khỏi.
Không lâu sau, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đi đến.
Ánh mắt Vương Trường Sinh đảo ở trên người Trần Vân Nguyệt cùng Diệp Như Thị, ôm quyền với hai người, cười nói: “Tại hạ Vương Trường Sinh, đây là tiện nội Uông Như Yên, ra mắt hai vị đạo hữu.”
“Lão phu Trần Vân Nguyệt, hai vị đạo hữu đến chơi, vẻ vang cho Trần gia chúng ta.”
Trần Vân Nguyệt lộ ra một nụ cười thành khẩn, khách khí nói,
Vương gia thế mà có hai vị tu sĩ Kết Đan, xem ra không thể xuống tay với Vương gia nữa, ngược lại cần giao hảo Vương gia.
Trần Vân Nguyệt có chút hối hận, lúc trước dọn dẹp đầm lầy, hắn coi trọng Vương Thanh Sơn, nhưng Vương Thanh Sơn từ chối, hắn liền thông gia với một gia tộc tu tiên khác, nhưng bây giờ thông gia cũng không muộn.
“Bần đạo Bạch Liên quan Diệp Như Thị, ra mắt Vương đạo hữu, Vương phu nhân.”
Diệp Như Thị khách khí nói. Bạch Liên quan có hai vị Kết Đan, tu vi cao nhất Kết Đan tầng bốn.
“Vương đạo hữu, Vương phu nhân, các ngươi là tới vì phân phối cửa hàng của phường thị phải không?”
Vương Trường Sinh lắc lắc đầu, cười nói: “Không phải, lúc trước đã nói, Vương gia chúng ta có thể đạt được năm cửa hàng, bây giờ muốn thu hồi đi ba cái, loại chuyện này, Vương mỗ tin tưởng hai vị đạo hữu không làm ra, khẳng định là người bên dưới tự tiện làm chủ. Tại hạ nghe nói Trần đạo hữu đạo pháp cao thâm, lần này đến, là muốn luận bàn với Trần đạo hữu một phen, Trần đạo hữu có thể chỉ giáo hay không?”
Vương Trường Sinh thử một lần uy lực của pháp bảo sơ hình, cho dù không địch lại, hắn cũng không có gì mất mặt.
Tu tiên giới vẫn là dựa vào nắm tay nói chuyện, hắn cũng không muốn tốn nước bọt với Trần Vân Nguyệt, cho dù hắn cùng Trần Vân Nguyệt bất phân thắng bại, ngày sau Trần Vân Nguyệt cũng không tiện nhằm vào Vương gia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.