Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 68: Lục Thúc Răn Dạy (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

18/10/2021

Mộc Ngữ yên hơi do dự, chân thành nói: “Vương đạo hữu, tiểu muội có một yêu cầu quá đáng. Mong rằng ngươi đáp ứng.”

“Nói đi!”

“Tiểu muội hi vọng ngươi sẽ không bán bản điển tịch này cho người khác. Mong ngươi sẽ giữ gìn nó.”

Vương Trường Sinh mỉm cười, gật đầu đáp ứng.

Hắn đương nhiên sẽ không bán cho những người khác, nhưng có thể đưa cho Ngũ cô cô và Thập thất thúc tham khảo. Đột nhiên nhớ tới cái gì, hắn nghi hoặc hỏi: “Đúng rồi, sao ngươi biết ta họ Vương?”

Mộc Ngữ Yên do dự một lát, truyền âm giải thích: “Ngươi quên rồi sao, luyện khí lô là chúng ta bán cho ngươi. Trên quảng trường tuy nhiều quầy hàng, nhưng quầy hàng buôn bán linh khí không nhiều lắm. Các ngươi ở đây bày hàng vài ngày, vẫn luôn bày bán phòng ngự linh khí. Có rất nhiều tu sĩ đều biết đến các ngươi. Chỉ cần lưu tâm để ý, tra ra lai lịch của các ngươi không có gì là khó.”

Vương Trường Sinh bừng tỉnh đại ngộ, trong lòng âm thầm cảnh giác. Xem ra phải nhắc nhở Tam ca cùng Thất tỷ một chút.

Thiên Hà phường thị ngư long hỗn tạp, Vương Trường Tinh ở đây bày sạp vài ngày, sợ rằng đã bị người có tâm để mắt đến.

Sau khi Mộc Ngữ Hi và Mộc Ngữ yên rời khỏi, Vương Trường Sinh truyền âm cho Vương Trường Tinh và Vương Trường Vũ, nói về việc này.

Vương Trường Tinh không đem chuyện này để trong lòng, chẳng hề để ý nói: “Sợ cái gì? Chúng ta không trộm không cướp. Chẳng lẽ chúng ta chỉ bán vài món linh khí đã muốn đòi đánh đòi giết chúng ta sao? Hơn nữa, chúng ta cũng không phải tán tu, chúng ta có gia tộc để dựa vào. Ta cũng không tin, có người dám hạ độc thủ đối với chúng ta.”

Vương Trường Sinh ngẫm lại cũng thấy đúng, trên đời làm gì có nhiều tà tu như vậy.

“Cửu đệ, ngươi vẫn là nên nhanh đi mua nguyên liệu, rồi quay về luyện khí đi! Thừa dịp dòng người mấy ngày nay có vẻ nhiều, nói không chừng có thể bán thêm được vài tấm Thanh Vân thuẫn.”



Vương Trường Vũ thúc giục.

Vương Trường Sinh gật đầu, đứng dậy rời khỏi.

Hắn dùng hơn bảy trăm khối linh thạch, mua hơn bốn mươi phần tài liệu.

Trở lại Bách cốc các, đang muốn trở về phòng luyện khí thì bị Vương Minh Chiến gọi vào hậu viện.

Vương Minh Chiến khoát tay, phóng ra một cái Cách âm tráo, nghiêm túc hỏi: “Trường Sinh, ta hỏi ngươi, có phải ngươi cùng bọn Trường Tuyết buôn bán linh khí? Trả lời chi tiết.”

Vương Trường Sinh gật đầu nói: “Đúng vậy! Lục thúc.”

“Linh khí đều là do ngươi luyện chế phải không?”

“Vâng, là ta luyện chế. Sao vậy, Lục thúc? Chúng ta buôn bán linh khí thì có gì sai sao?”

Đầu óc Vương Trường Sinh mờ mịt, tộc quy cũng không có quy định không thể buôn bán linh khí. Hắn không biết mình làm sai chỗ nào.

“Mỏ huyền kim khoáng thạch là do ngươi phát hiện. Bọn Cửu thúc vì bảo vệ bí mật của mỏ huyền kim khoáng thạch mà chết thảm trên tay tặc nhân. Tam ca vì bảo vệ bí mật, không dám ở Ninh Châu bán ra bất kì một món linh khí nào. Mà đều vận chuyển đến Tiên Duyên thành bí mật bán đi. Hiện tại các ngươi là tự mình buôn bán, nhưng nếu để cho các gia tộc khác biết được, lỡ như bọn họ liên hệ chuyện này và mỏ huyền kim khoáng thạch lại với nhau. Gia tộc sẽ gặp phiền toái. Ngươi gây ra đại họa rồi, có biết không?”

Vương Trường Sinh rùng mình, có chút khó có thể tin nói: “Lục thúc, không có nghiêm trọng như ngươi nói đâu phải không? Ta tự mình học tập luyện khí, may mắn thành công. Điểm này đâu có gì kì quái.”



“Ngu xuẩn. Lý do này của ngươi trăm ngàn lỗ hở. Ngươi xem mấy bản điển tịch là có thể học được luyện khí sao? Không có trải qua nhiều lần luyện tập, ngươi sẽ biết luyện khí? Một phần nguyên liệu cần phải tốn mấy chục khối linh thạch. Ngươi ít nhất cũng phải luyện tập mấy chục lần, thì sẽ phải tốn mấy trăm khối linh thạch. Với tư chất của ngươi, cho dù Tam ca, Tam tẩu có thương ngươi bao nhiêu. Cũng không có khả năng bỏ ra mấy trăm khối linh thạch cho ngươi học luyện khí. Cho dù có, dựa theo suy nghĩ của người bình thường, đều sẽ lấy trăm khối linh thạch đi mua linh cốc, đan dược để tăng tiến tu vi. Mà không phải đi học tập luyện khí. Ngươi trăm phần trăm xác định mình sẽ học thành công sao? Không nên lo lắng? Người có đầu óc nhất định sẽ nhìn ra vấn đề.

Lại lùi một bước mà nghĩ, ngươi may mắn trở thành Luyện khí sư, đã đạt đến trình độ có thể thu được lợi nhuận. Gia tộc vì sao lại không cung cấp tài nguyên luyện khí cho ngươi? Giành lấy lợi ích lớn hơn nữa? Mà lại để ngươi ra ngoài luyện khí kiếm linh thạch? Hiển nhiên, là do Vương gia chúng ta có Luyện khí sư cao minh hơn. Thậm chí, có thể không chỉ một người. Nếu không, sao lại không bồi dưỡng ngươi? Phải biết rằng, Tam ca là gia chủ, ngươi là nhi tử của Tam ca, trình độ luyện khí của ngươi có thể thu lợi nhuận. Gia tộc lại không cung cấp tài nguyên luyện khí cho ngươi. Điều này căn bản không giải thích được.”

Đối mặt với chất vất của Vương Minh Chiến, phía sau lưng Vương Trường Sinh ướt đẫm, trên trán cũng chảy ra một tầng mồ hôi.

Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường. Người ngoài cuộc tỉnh táo, người trong cuộc u mê. Chỉ nấy câu nói của Vương Minh Chiến, đã chỉ ra lỗ hổng của vấn đề.

Hắn tưởng rằng mình tìm được một phương thức phát tài, không nghĩ đến sẽ có mối họa lớn như vậy.

Vương Trường Sinh nuốt nước miếng, khẩn trương nói: “Lục thúc, vậy làm thế nào mới tốt? Ta không phải cố ý. Ta chỉ là muốn kiếm một chút linh thạch.”

Vương Minh Chiến trầm ngâm nửa ngày, rồi nói: “Ngươi trước đừng luyện khí nữa. Ta sẽ xử lý tốt chuyện này. Nhớ kỹ, nếu có người hỏi, cứ bảo rằng gia tộc vì lần Thiên hà tiểu hội này, cố ý mua một đám pháp khí phòng ngự từ Tiên Duyên thành. Các ngươi là vâng theo mệnh lệnh của gia tộc, đi bán linh khí. Về phần các ngươi mua nguyên liệu luyện khí. Thì nói là các ngươi nhìn thấy lợi ích của luyện khí, nên muốn học tập luyện khí. Các ngươi nhớ ở trước mặt nhiều người, thảo luận chuyện này. Thật giả lẫn lộn, sẽ có thể che giấu được bí mật của mỏ huyền kim khoáng thạch.”

“Vâng, Lục thúc, ta đã biết. Nhưng ta vừa nãy lại mua bốn mươi phần nguyên liệu luyện khí. Ta cùng bọn Nhị tỷ đã góp toàn bộ tiền của mình vào đây, người xem.”

“Luyện xong bốn mươi phần nguyên liệu này thì đừng luyện nữa. Linh khí được luyện chế xong, ta sẽ lấy danh nghĩa gia tộc, mua lại với giá cao hơn thị trường thu mua một chút. Như vậy các ngươi cũng sẽ có lời, gia tộc cũng sẽ không lỗ vốn. Nhớ kỹ, tuyệt đối không thể mang linh khí được luyện chế bán cho linh khí điếm.”

“Vâng, Lục thúc. Chất nhi đã rõ.”

Vương Trường Sinh thở phào một hơi, lên tiếng đáp ứng.

Hắn đã đem vấn đề nghĩ đơn giản quá rồi. Luyện chế được linh khí vẫn nên giao cho gia tộc xử lý, như vậy sẽ an toàn hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook