Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1252: Mộc Yêu Dụ Điệp

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Uông Như Yên hài lòng gật gật đầu nói: “Mạnh Ưởng, mấy năm nay chịu khổ, chúng ta lúc này đây đặc biệt đến thăm ngươi. Nếu ngươi có chuyện gì khó xử, cứ nói với chúng ta.”

Vương Mạnh Ưởng hơi chần chừ, vẻ mặt chờ mong nói: “Không dấu gì hai vị lão tổ tông. Tông nhi quả thật có việc cần hai vị lão tổ tông tương trợ. Thương minh cao giai để cho chúng ta thu thập Tam thải linh điệp dược thạch bậc ba. Nếu có thể hoàn thành nhiệm vụ này, vị trí tôn nhi sẽ càng ổn.”

“Mạnh Ưởng, nếu bây giờ cho ngươi rời khỏi Thiên Phong thương minh, quay về gia tộc, ngươi có bằng lòng hay không?”

Vương Trường Sinh mở miệng hỏi nói, giọng điệu ngưng trọng.

“Tôn nhi nguyện ý. Tôn nhi chính là phụng mệnh gia nhập Thiên Phong thương minh. Gia tộc có cần, tôn nhi tùy thời có thể quay về gia tộc.”

Vương Mạnh Ưởng không cần nghĩ ngợi nói. Nói thật, lúc trước, nếu có tộc nhân hỏi vấn đề này, Vương Mạnh Ưởng sẽ chần chờ. Dù sao hắn cũng không xắc định được là lão tổ tông có tồn tại hay không. Hiện tại tận mắt nhìn thấy Vương Trường Sinh và Uông Như Yên, như cho hắn viên thuốc an thần, Vương Mạnh Ưởng tự nhiên sẽ không dám phản bội gia tộc.

“Có những lời này của ngươi là đủ rồi. Ngươi trước tiên cứ ở Thiên Phong thương minh phát triển. Hữu San, về sau gia tộc có thêm đại lực, giúp Mạnh Ưởng đề cao chức vụ ở Thiên Phong thương minh.”

Vương Trường Sinh thực hài lòng với thái độ Vương Mạnh Ưởng, quay sang dặn dò Vương Hữu San.

Vương Mạnh Ưởng hiện tại chức vụ quá thấp, giúp đỡ gia tộc không được nhiều. Nếu hắn có thể tiến vào Kim đan kỳ, ở Thiên Phong thương minh đảm nhiệm chức vụ quan trọng thì có thể cung cấp gia tộc nhiều hơn nữa.

“Vâng, lão tổ tông.”

Vương Hữu San đáp ứng, nàng đã sớm ý thức được tầm quan trọng của Vương Mạnh Ưởng, mấy năm nay không ngừng giúp đỡ Vương Mạnh Ưởng.

...



“Tam thải phong điệp bậc ba? Loại yêu trùng này cũng không thấy nhiều, nếu biết nơi nào có Tam thải phong điệp, vậy thì dễ rồi.”

Tam thải phong điệp tốc độ phi hành cực nhanh, kịch độc vô cùng. Bình thường ở biển hoa liên miên mới xuất hiện được. Tam thải phong điệp tới bậc ba, trong cơ thể sẽ tạo ra dược thạch. Dược thạch nó tạo ra là thượng giai tài liệu giải độc đan dược.

Vương Mạnh Ưởng mặt lộ vẻ chần chờ, do dự nửa này nói: “Chỗ giao giới hai tộc nhân yêu ở Van Linh cốc có xuất hiện Tam thải phong điệp bậc ba. Tài nguyên yêu thú ở Vạn Linh cốc phong phú, còn sinh trưởng không ít linh dược. Nhưng ở Vạn Linh cốc có khi xuất hiện bán yêu. Nếu đụng phải tới Nhân tộc, bán yêu cũng sẽ không khách khí, hay là thôi đi. Lão tổ tông, không vì thế mà mạo hiểm. Chỉ cần vận chuyển một ít hàng hóa Nam Hải bán cho ta, ta cũng có thể lập công.”

Vạn Linh cốc là một cái hạp cốc thật lớn, sinh trưởng lượng lớn linh dược và yêu thú, bởi vậy nên mới có tên gọi như vậy. Không hề thiếu người tu tiên ở đây vây giết yêu thú, ngắt lấy linh dược. Người tu tiên có đôi khi đụng tới bán yêu, song phương có tử thương.

Uông Như Yên nghĩ nghĩ hỏi: “Có Kim đan tu sĩ đến Vạn Linh cốc vây giết yêu thú thì sao? Thường xuyên đụng tới bán yêu? Có Kim đan kỳ bán yêu xuất hiện?”

Với thực lực của bọn họ, nếu chỉ là Kim đan kỳ bán yêu thì không thành vấn đề.

“Không hề thiếu, chỉ cần không tiến vào chỗ sâu ở Vạn Yêu cốc, nếu chỉ cần hoạt động ở phạm vi bên ngoài, thì tỷ lệ đụng tới bán yêu rất thấp. Nhưn thế sự vô tuyệt đối. Lão tổ tông, hay là thôi đi, không nên vì tôn nhi mà làm chuyện mạo hiểm.

Vương Mạnh Ưởng không hy vọng Vương Trường Sinh và Uông Như Yên mạo hiểm, nếu bọn họ có gì ngoài ý muốn, chính hắn cảm thấy áy náy.

“Nếu là như vật, chúng ta có thể thử một lần. Yên tâm đi, chúng ta sẽ cẩn thận.”

Vương Trường Sinh cười nói, nếu là chỉ hoạt động bên ngoài, hẳn là không có vấn đề gì.

Đươn nhiên, ngoài trừ là giúp Vương Mạnh Ưởng, Vương Trường Sinh cũng muốn thả ra linh thú hoạt động một chút.



“Lão tổ tông, thương minh có bản đồ của Vạn Linh cốc, ta sẽ đi lấy một phần, người ngồi một lát, tôn nhi đi một chút sẽ trở lại.”

Vương Mạnh Ưởng nói xong lời này, xoay người rời khỏi.

Không quá bao lâu, Vương Mạnh Ưởng đả trở lại, đem một thanh sắc ngọc giản đưa cho Vương Trường Sinh.

“Lão tổ tông, đây là bản đồ Vạn Linh cốc và các hạng mục cần chú ý, các người tận lực hoạt động ở phạm vi bân ngoài, không cần đi vào sâu ở bên trong, bán yêu này cũng là chỗ dễ chọc.”

Vương Mạnh Ưởng trịnh trọng dặn dò nói, cùng với so sánh công lao, hắn càng thêm lo lắng Vương Trường Sinh và Uông Như Yên gặp mặt không may.

“Yên tâm đi! Chúng ta trong lòng hiểu rõ. Đúng rồi, chúng ta trên người có dẫn theo một đám tài nguyên tu tiên, chúng ta không dùng được, có thể bán lại cho ngươi.”

Uông Như Yên lấy ra một chuỗi Trữ vật châu, đổ đồ vật bên trong ra, đều là yêu thú tài liệu, yêu đan, dạ thú các loại, cũng có khoáng thạch, linh dược.

“Nhiều như vậy, số lượng này, ta không làm chủ được, cần thỉnh đại trưởng quỹ ra mặt. Hai vị lão tổ tông, các ngươi chờ một lát, ta đi mời đại chưởng quỷ.”

“Chờ một chút, thời điểm ngươi giới thiệu đại chưởng quỹ, liền nói ngươi là ân nhân cứu mạng ta.”

Vương Trường Sinh dặn dò nói, một vị Kim đan tu sĩ đem tài nguyên tu tiên giá trị mấy chục vạn vận chuyển đến Ngự Yêu quốc bán, không có lí do nào biện minh không được.

Lấy mười vạn khối ra giao dịch, Vương Mạnh Ưởng có thể tự mình xử trí. Mười vạn khối đã ngoài giao dịch, hắn muốn xin chỉ thị đại chưởng quỹ kiểm định một chút.

Không quá bao nhiêu lâu, Vương Mạnh Ưởng đã trở lại, đi theo bên cạnh là một cô gái váy trắng dáng người cao gầy, miệng đỏ mũi ngọc, khuôn mặt mượt mà, da trắng như tuyết, cô gáic ó tu vi Trúc cơ tầng tám.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook