Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 731: Môn Linh Thuật Thứ Hai
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Ba hơi thở qua đi, lôi quang tan đi, Diệp Đồng nằm ở trên mặt đất, ngoài thân một mảng cháy đen, quần áo trên người rách mướp, mười mấy món pháp khí phòng ngự tàn phá rơi rải rác ở trên mặt đất.
Trên người hắn tản mát ra một luồng linh áp mạnh mẽ, rõ ràng đã tiến vào Kết Đan kỳ.
“Diệp sư đệ, ngươi không sao chứ!”
Quảng Đông Nhân bay xuống bên cạnh Diệp Đồng, cho hắn ăn vào một viên thuốc màu trắng.
“Quảng sư thúc, không, Quảng sư huynh, ta không sao, rốt cuộc tiến vào Kết Đan kỳ rồi.”
“Ngươi điều dưỡng cho tốt, ta đi xem Tô Thừa, hai người các ngươi thế mà cùng lúc trùng kích Kết Đan kỳ.”
Quảng Đông Nhân tung người bay về phía linh địa, khi hắn tới linh địa, trận pháp của linh địa toàn bộ bị hủy, trận pháp bậc ba không có tu sĩ Kết Đan kỳ chủ trì, không phát huy ra được bao nhiêu uy lực.
Tô Thừa ngã trên mặt đất, ngoài thân một mảng cháy đen, khóe miệng có một chút vết máu màu nâu, hắn cũng chưa Kết Đan thành công, cách đó không xa phân tán mấy món pháp khí phòng ngự tàn phá.
Tiểu lôi kiếp thật sự quá đáng sợ rồi, nếu không phải hắn rót toàn bộ chân nguyên vào trong pháp khí phòng ngự, sợ sớm đã chết.
Hắn chưa chết, nhưng không thể tiến vào Kết Đan kỳ, còn bị thương nặng.
“Sư phụ, ngài bây giờ mới xuất quan?”
Trên mặt Tô Thừa lộ vẻ không cam lòng, nếu là Quảng Đông Nhân hộ pháp giúp hắn, hắn khẳng định sẽ không Kết Đan thất bại.
“Diệp sư đệ của ngươi cũng đang trùng kích Kết Đan kỳ, chỗ ở của hắn không có trận pháp bậc ba, cách Địa Hỏa điện khá gần, lúc ta tỉnh lại, hắn sắp bị lôi kiếp đánh chết rồi, vốn nghĩ có trận pháp bậc ba thủ hộ, ngươi sẽ không có việc gì, đều trách vi sư không tốt.”
Quảng Đông Nhân có chút áy náy, bịa một lời nói dối.
Lòng bàn tay là thịt, mu bàn tay cũng là thịt, nhưng Tô Thừa và Vương gia liên hệ thân mật, nếu nhất định phải ở giữa Diệp Đồng cùng Tô Thừa lựa chọn một người, Quảng Đông Nhân là lựa chọn Diệp Đồng.
Diệp Đồng từ di chỉ Kim Dương tông mang về không ít linh dược ngàn năm, nếu không phải có không ít linh dược ngàn năm, Quảng Đông Nhân cũng sẽ không nhanh như vậy tiến vào Kết Đan tầng tám.
“Diệp sư đệ cũng đang trùng kích Kết Đan kỳ? Hắn không phải ở chỗ ở sao? Hắn thành công rồi?”
Quảng Đông Nhân gật gật đầu, cười nói: “Hắn đã Kết Đan thành công, về sau ngươi phải xưng hô một tiếng Diệp sư thúc.”
Ánh mắt Tô Thừa ảm đạm đi, gật đầu nói: “Đệ tử rõ, đệ tử biết làm thế nào.”
Được làm vua thua làm giặc, Diệp Đồng đã Kết Đan thành công, bây giờ nói cái gì cũng vô dụng rồi.
Tô Thừa đương nhiên không tin lời Quảng Đông Nhân, hắn suy nghĩ mãi, biết vấn đề, Quảng Đông Nhân là kiêng kị Vương gia.
Hắn nếu là Kết Đan, Quảng Đông Nhân nếu xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, Bách Linh môn rất có thể từ một môn phái biến thành một gia tộc tu tiên, loại chuyện này, tu tiên giới không phải là chưa từng xuất hiện.
Một môn phái tu tiên, bên trong có nhiều gia tộc tu tiên, phải giữ cân bằng, không thể để một nhà độc đại. Lúc trước Quảng Đông Nhân để Tô Thừa cưới Vương Trường Tuyết, là vì đối kháng một gia tộc tu tiên khác, nhiều năm trôi qua như vậy, Vương gia quật khởi, Quảng Đông Nhân phải đề phòng Vương gia.
“Dưỡng thương cho tốt, ta thăm Diệp sư thúc của ngươi.”
Quảng Đông Nhân cho Tô Thừa ăn vào một viên thuốc màu trắng, tung người bay đi chỗ ở của Diệp Đồng.
Vương Trường Tuyết bay tới, trên mặt đầu quan tâm nói: “Phu quân, chàng không sao chứ!”
Tô Thừa nhìn Vương Trường Tuyết, thở dài một hơi, nắm chặt bàn tay Vương Trường Tuyết, cười nói: “Ta không sao, nương tử, ta trùng kích Kết Đan kỳ thất bại, tổn hại căn cơ, đời này không có cơ hội trùng kích Kết Đan kỳ nữa rồi.”
“Phu quân, chàng đừng nói loại lời ủ rũ này, khẳng định còn có cơ hội.”
Vương Trường Tuyết an ủi. Nàng đã sớm phát hiện Diệp Đồng và Tô Thừa đồng thời trùng kích Kết Đan kỳ, Quảng Đông Nhân rõ ràng là thiên hướng Diệp Đồng, nói đến cùng là kiêng kị Vương gia.
Tô Thừa lắc lắc đầu, thở dài nói: “Vị trí chưởng môn này, vẫn là nhường cho người khác đi! Chúng ta về sau không quản nhiều chuyện như vậy nữa, sinh con đẻ cái.”
Hắn đã tổn thương căn cơ, độ khó Kết Đan tăng cao không ít.
Quảng Đông Nhân kiêng kị Vương gia, Tô Thừa cũng không muốn chiếm lấy vị trí chưởng môn mãi. So với để Quảng Đông Nhân mở miệng, còn không bằng tự mình biết điều một chút, tự động thoái vị, cùng Vương Trường Tuyết sinh con đẻ cái, khai sáng một gia tộc.
“Được, ta nghe lời chàng.”
Thanh Liên sơn trang, trong lòng Uông Như Yên bế một đứa bé trai mi thanh mục tú.
Bé trai tên Vương Thiên Chân, là con trai của Vương Thu Hồng, tằng tôn của Uông Như Yên.
Năm tháng như thoi đưa, nàng cũng làm tằng tổ mẫu rồi.
Chiến sự căng thẳng, Vương Thanh Khải vung tay, phát một lô Trúc Cơ Đan, giao cho tộc nhân vừa độ tuổi tu luyện đến Luyện Khí tầng tám tầng chín, để bọn họ trùng kích Trúc Cơ kỳ. Vương Thu Hồng vận khí không tệ, đã thuận lợi tiến vào Trúc Cơ kỳ.
Vương Thu Hồng bây giờ toàn quyền quản lý việc làm ăn của gia tộc ở phường thị Thanh Nguyệt, tửu lâu, tiệm gạo, tiệm binh khí, tiệm phù triện... đều thuộc về hắn quản lý.
Vương Thiên Chân là con thứ ba của Vương Thu Hồng, hai đứa con trai trước không có linh căn, đã đưa đi thế tục giới.
Vương Thanh Chí và Tề San San ngồi ở một bên, trên tay đều bế một đứa bé, trên tay bọn họ bế là cháu ngoại, Vương Thu Sương tìm một người con rể ở rể, sinh hạ một cặp sinh đôi.
Có con trai có con gái, con cháu cả sảnh đường, cuộc đời mỹ mãn.
“Xem ra ta trở về đúng lúc, Thu Hồng cũng làm cha rồi.”
Vương Trường Sinh đi đến, trên mặt treo nụ cười nồng đậm.
Hắn đã nói cho Vương Thanh Khải chuyện tiếp thu linh sơn, Vương Thanh Khải phái Vương Thanh Sơn đi tiếp thu linh sơn.
Đại chiến chấm dứt, trăm nghề tiêu điều, Vương Trường Sinh một lần này trở về, chuẩn bị giúp Uông Như Yên trùng kích Kết Đan kỳ. Ba phần linh vật phụ trợ Kết Đan, tỷ lệ thành công của Uông Như Yên vẫn là rất lớn.
“Cha, ngài đã trở lại.”
Vương Thanh Chí và Tề San San đứng dậy, Vương Thu Hồng đứng lên theo, hô một tiếng “tổ phụ”.
Vương Trường Sinh đánh giá cao thấp Vương Thanh Chí một lần, nhíu mày. Hắn có ba con trai một con gái, Vương Thanh Thiến và Vương Thanh Chí tiến vào Trúc Cơ kỳ, nhưng tu vi bọn họ đều không cao, Vương Thanh Chí chỉ là Trúc Cơ tầng ba, bản thân hắn đã không thích tu luyện, cả ngày ở trong phòng ngồi thiền tu luyện, hắn không làm được.
Trên người hắn tản mát ra một luồng linh áp mạnh mẽ, rõ ràng đã tiến vào Kết Đan kỳ.
“Diệp sư đệ, ngươi không sao chứ!”
Quảng Đông Nhân bay xuống bên cạnh Diệp Đồng, cho hắn ăn vào một viên thuốc màu trắng.
“Quảng sư thúc, không, Quảng sư huynh, ta không sao, rốt cuộc tiến vào Kết Đan kỳ rồi.”
“Ngươi điều dưỡng cho tốt, ta đi xem Tô Thừa, hai người các ngươi thế mà cùng lúc trùng kích Kết Đan kỳ.”
Quảng Đông Nhân tung người bay về phía linh địa, khi hắn tới linh địa, trận pháp của linh địa toàn bộ bị hủy, trận pháp bậc ba không có tu sĩ Kết Đan kỳ chủ trì, không phát huy ra được bao nhiêu uy lực.
Tô Thừa ngã trên mặt đất, ngoài thân một mảng cháy đen, khóe miệng có một chút vết máu màu nâu, hắn cũng chưa Kết Đan thành công, cách đó không xa phân tán mấy món pháp khí phòng ngự tàn phá.
Tiểu lôi kiếp thật sự quá đáng sợ rồi, nếu không phải hắn rót toàn bộ chân nguyên vào trong pháp khí phòng ngự, sợ sớm đã chết.
Hắn chưa chết, nhưng không thể tiến vào Kết Đan kỳ, còn bị thương nặng.
“Sư phụ, ngài bây giờ mới xuất quan?”
Trên mặt Tô Thừa lộ vẻ không cam lòng, nếu là Quảng Đông Nhân hộ pháp giúp hắn, hắn khẳng định sẽ không Kết Đan thất bại.
“Diệp sư đệ của ngươi cũng đang trùng kích Kết Đan kỳ, chỗ ở của hắn không có trận pháp bậc ba, cách Địa Hỏa điện khá gần, lúc ta tỉnh lại, hắn sắp bị lôi kiếp đánh chết rồi, vốn nghĩ có trận pháp bậc ba thủ hộ, ngươi sẽ không có việc gì, đều trách vi sư không tốt.”
Quảng Đông Nhân có chút áy náy, bịa một lời nói dối.
Lòng bàn tay là thịt, mu bàn tay cũng là thịt, nhưng Tô Thừa và Vương gia liên hệ thân mật, nếu nhất định phải ở giữa Diệp Đồng cùng Tô Thừa lựa chọn một người, Quảng Đông Nhân là lựa chọn Diệp Đồng.
Diệp Đồng từ di chỉ Kim Dương tông mang về không ít linh dược ngàn năm, nếu không phải có không ít linh dược ngàn năm, Quảng Đông Nhân cũng sẽ không nhanh như vậy tiến vào Kết Đan tầng tám.
“Diệp sư đệ cũng đang trùng kích Kết Đan kỳ? Hắn không phải ở chỗ ở sao? Hắn thành công rồi?”
Quảng Đông Nhân gật gật đầu, cười nói: “Hắn đã Kết Đan thành công, về sau ngươi phải xưng hô một tiếng Diệp sư thúc.”
Ánh mắt Tô Thừa ảm đạm đi, gật đầu nói: “Đệ tử rõ, đệ tử biết làm thế nào.”
Được làm vua thua làm giặc, Diệp Đồng đã Kết Đan thành công, bây giờ nói cái gì cũng vô dụng rồi.
Tô Thừa đương nhiên không tin lời Quảng Đông Nhân, hắn suy nghĩ mãi, biết vấn đề, Quảng Đông Nhân là kiêng kị Vương gia.
Hắn nếu là Kết Đan, Quảng Đông Nhân nếu xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, Bách Linh môn rất có thể từ một môn phái biến thành một gia tộc tu tiên, loại chuyện này, tu tiên giới không phải là chưa từng xuất hiện.
Một môn phái tu tiên, bên trong có nhiều gia tộc tu tiên, phải giữ cân bằng, không thể để một nhà độc đại. Lúc trước Quảng Đông Nhân để Tô Thừa cưới Vương Trường Tuyết, là vì đối kháng một gia tộc tu tiên khác, nhiều năm trôi qua như vậy, Vương gia quật khởi, Quảng Đông Nhân phải đề phòng Vương gia.
“Dưỡng thương cho tốt, ta thăm Diệp sư thúc của ngươi.”
Quảng Đông Nhân cho Tô Thừa ăn vào một viên thuốc màu trắng, tung người bay đi chỗ ở của Diệp Đồng.
Vương Trường Tuyết bay tới, trên mặt đầu quan tâm nói: “Phu quân, chàng không sao chứ!”
Tô Thừa nhìn Vương Trường Tuyết, thở dài một hơi, nắm chặt bàn tay Vương Trường Tuyết, cười nói: “Ta không sao, nương tử, ta trùng kích Kết Đan kỳ thất bại, tổn hại căn cơ, đời này không có cơ hội trùng kích Kết Đan kỳ nữa rồi.”
“Phu quân, chàng đừng nói loại lời ủ rũ này, khẳng định còn có cơ hội.”
Vương Trường Tuyết an ủi. Nàng đã sớm phát hiện Diệp Đồng và Tô Thừa đồng thời trùng kích Kết Đan kỳ, Quảng Đông Nhân rõ ràng là thiên hướng Diệp Đồng, nói đến cùng là kiêng kị Vương gia.
Tô Thừa lắc lắc đầu, thở dài nói: “Vị trí chưởng môn này, vẫn là nhường cho người khác đi! Chúng ta về sau không quản nhiều chuyện như vậy nữa, sinh con đẻ cái.”
Hắn đã tổn thương căn cơ, độ khó Kết Đan tăng cao không ít.
Quảng Đông Nhân kiêng kị Vương gia, Tô Thừa cũng không muốn chiếm lấy vị trí chưởng môn mãi. So với để Quảng Đông Nhân mở miệng, còn không bằng tự mình biết điều một chút, tự động thoái vị, cùng Vương Trường Tuyết sinh con đẻ cái, khai sáng một gia tộc.
“Được, ta nghe lời chàng.”
Thanh Liên sơn trang, trong lòng Uông Như Yên bế một đứa bé trai mi thanh mục tú.
Bé trai tên Vương Thiên Chân, là con trai của Vương Thu Hồng, tằng tôn của Uông Như Yên.
Năm tháng như thoi đưa, nàng cũng làm tằng tổ mẫu rồi.
Chiến sự căng thẳng, Vương Thanh Khải vung tay, phát một lô Trúc Cơ Đan, giao cho tộc nhân vừa độ tuổi tu luyện đến Luyện Khí tầng tám tầng chín, để bọn họ trùng kích Trúc Cơ kỳ. Vương Thu Hồng vận khí không tệ, đã thuận lợi tiến vào Trúc Cơ kỳ.
Vương Thu Hồng bây giờ toàn quyền quản lý việc làm ăn của gia tộc ở phường thị Thanh Nguyệt, tửu lâu, tiệm gạo, tiệm binh khí, tiệm phù triện... đều thuộc về hắn quản lý.
Vương Thiên Chân là con thứ ba của Vương Thu Hồng, hai đứa con trai trước không có linh căn, đã đưa đi thế tục giới.
Vương Thanh Chí và Tề San San ngồi ở một bên, trên tay đều bế một đứa bé, trên tay bọn họ bế là cháu ngoại, Vương Thu Sương tìm một người con rể ở rể, sinh hạ một cặp sinh đôi.
Có con trai có con gái, con cháu cả sảnh đường, cuộc đời mỹ mãn.
“Xem ra ta trở về đúng lúc, Thu Hồng cũng làm cha rồi.”
Vương Trường Sinh đi đến, trên mặt treo nụ cười nồng đậm.
Hắn đã nói cho Vương Thanh Khải chuyện tiếp thu linh sơn, Vương Thanh Khải phái Vương Thanh Sơn đi tiếp thu linh sơn.
Đại chiến chấm dứt, trăm nghề tiêu điều, Vương Trường Sinh một lần này trở về, chuẩn bị giúp Uông Như Yên trùng kích Kết Đan kỳ. Ba phần linh vật phụ trợ Kết Đan, tỷ lệ thành công của Uông Như Yên vẫn là rất lớn.
“Cha, ngài đã trở lại.”
Vương Thanh Chí và Tề San San đứng dậy, Vương Thu Hồng đứng lên theo, hô một tiếng “tổ phụ”.
Vương Trường Sinh đánh giá cao thấp Vương Thanh Chí một lần, nhíu mày. Hắn có ba con trai một con gái, Vương Thanh Thiến và Vương Thanh Chí tiến vào Trúc Cơ kỳ, nhưng tu vi bọn họ đều không cao, Vương Thanh Chí chỉ là Trúc Cơ tầng ba, bản thân hắn đã không thích tu luyện, cả ngày ở trong phòng ngồi thiền tu luyện, hắn không làm được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.