Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 415: Một Năm
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Phường thị Thiên Hà ban đầu đã sớm đóng cửa, người tu tiên Ninh Châu đều là đi phường thị châu quận bên cạnh mua tài nguyên tu tiên.
Trước kia gia tộc tu tiên cường đại nhất Ninh Châu là Lâm gia, Thiên Hà Tiểu Hội chính là Lâm gia cùng hai gia tộc liên hợp tổ chức, Uông Như Yên tính liên hợp hai tiểu gia tộc, mở một phường thị, hơn nữa định kỳ tổ chức hội giao dịch.
Linh cốc và con rối thú Vương gia sản xuất có thể bán ra ở Ninh Châu, tiết kiệm bộ phận sức người. Bây giờ thứ trong tộc sản xuất, đều là vận chuyển đi phường thị Thanh Nguyệt, mỗi lần đều cần tu sĩ Trúc Cơ hộ tống, mở phường thị, thứ nhất, có thể tự sản tự tiêu, tiết kiệm bộ phận nhân lực; Thứ hai, có thể mượn nó đặt địa vị Vương gia, cũng tiện cho Vương gia thu thập tài liệu; Thứ ba, lấy phường thị làm mồi, hình thành một tập đoàn ích lợi, Vương gia chính là kẻ phân phối tập đoàn ích lợi này, loại chuyện này, không chỉ môn phái tu tiên, gia tộc tu tiên thực lực lớn một chút đều làm như vậy.
“Thanh Liên Tiểu Hội? Không tệ nha! Ta đồng ý, nhưng tổ chức hội đấu giá, phải lấy ra một ít vật phẩm bậc hai chứ!”
“Đây là điều tất nhiên, lấy ra mấy lá bùa bậc hai cùng một con rối thú bậc hai, cũng đủ chống đỡ cục diện rồi, dù sao người tu tiên Ninh Châu không phải đặc biệt nhiều, thành lập phường thị, thứ nhất có thể tự sản tự tiêu, tiết kiệm bộ phận nhân lực; Thứ hai mượn nó thu thập tài liệu, đồng thời cũng là lôi kéo gia tộc tu tiên khác, để chúng ta sử dụng, phường thị châu giáp ranh không phải đều là do một gia tộc tu tiên thực lực tương đối mạnh dẫn đầu thành lập sao? Chúng ta cũng có thể làm như vậy, chúng ta có con rối bậc hai cùng lá bùa bậc hai, danh tiếng khẳng định cao hơn bọn họ.”
Uông Như Yên tràn đầy tự tin, ba người bọn Vương Minh Giang không ở nhà, nàng chẳng những cần quản lý tốt gia tộc, còn cần cân nhắc cho tương lai gia tộc.
Thật ra nàng sớm đã có ý này, nàng trước đó cũng từng đề cập với Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh cũng đã đồng ý, nhưng bọn họ bận đánh giết Trần Thanh Thư, bởi vậy trì hoãn.
Nghe xong lời này của Uông Như Yên, Vương Trường Hào không phản đối nữa, Vương Thanh Kỳ và Vương Trường Nguyệt đều không có ý kiến.
“Tẩu tử, nếu thông gia, tẩu tính để ai cưới con gái Diệp gia, sẽ không là Thanh Chí chứ!”
Bồi dưỡng một người tu tiên cũng không dễ dàng, lấy thực lực trước mắt của Vương gia, thông gia với Diệp gia, tự nhiên là Vương gia đón dâu, Diệp gia gả con gái.
“Sao có khả năng, ca của muội không có mặt, ta sẽ không tự tiện làm mối cho Thanh Chí, với lại, đứa bé này còn nhỏ, Diệp gia có một vị tu sĩ Trúc Cơ, thập tam đệ cùng thập thất đệ đều là hàng chữ “Trường”, cưới con gái Diệp gia, hai bên đều mặt mũi dễ coi, cứ để bọn họ thông gia với Diệp gia cùng Trần gia đi! Các ngươi cảm thấy như thế nào?”
Tuy là cùng thế hệ, hôn nhân đại sự của tộc nhân Luyện Khí kỳ sẽ do tu sĩ Trúc Cơ quyết định.
“Cứ làm như vậy! Phường thị gọi là phường thị Thanh Liên đi! Xây ở phụ cận nhà chúng ta, tiện chúng ta chiếu cố.”
Mấy người bọn Vương Trường Nguyệt đều tỏ vẻ đồng ý, chuyện này cứ như vậy được quyết định.
Thái Nhất tiên môn, sân nhà u tĩnh nào đó. Trong sân trồng một mẫu linh trúc màu đỏ, cạnh rừng trúc có một tòa lầu các màu đỏ cao hai tầng.
Trong gian phòng nào dods, Vương Minh Nhân ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, đôi mắt khép hờ, trong phòng lơ lửng lượng lớn ánh sáng màu vàng cùng ánh sáng màu đỏ.
Theo hắn hít thở thổ nạp, ánh sáng màu vàng cùng ánh sáng màu đỏ theo miệng mũi, ùa vào trong cơ thể hắn.
Nửa khắc đồng hồ sau, ánh sáng màu vàng cùng ánh sáng màu đỏ trong phòng đều biến mất không thấy nữa, Vương Minh Nhân mở đôi mắt.
“Không hổ là công pháp địa phẩm! Tu luyện so với trước kia nhanh hơn nhiều.”
Vương Minh Nhân lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy vui mừng.
Tu sĩ song linh căn không tính là hiếm thấy, nhưng bồi dưỡng thích đáng, tỷ lệ tiến vào Kết Đan kỳ vẫn là khá cao.
Hắn sau khi được kiểm tra đo lường ra song linh căn, do Từ Tử Hoa tự mình sắp xếp nhập môn.
Thủ tục nhập môn có chút phức tạp, cần nhiều lần kiểm tra đo lường lai lịch xuất thân, cũng may hắn gia thế trong sạch, trải qua được kiểm tra.
Sau khi nhập môn, hắn theo Từ Tử Hoa đến Tàng Kinh Các, lấy thân phận nội môn đệ tử, chọn lựa một môn công pháp địa phẩm 《 Kim Diễm Bí Điển 》, đương nhiên, hắn trước mắt chỉ đạt được phương pháp tu luyện Luyện Khí kỳ, hơn nữa lấy tâm ma thề, chưa được tông môn cho phép, sẽ không truyền công pháp ra ngoài.
Nghe Từ Tử Hoa nói, chờ hắn tiến vào Trúc Cơ kỳ, còn cần lưu lại lời thề ở trên Huyết Hồn Thư, không thể truyền công pháp ra ngoài, nếu không sẽ lọt vào Huyết Hồn Thư cắn trả.
Môn phái tu tiên khống chế rất nghiêm khắc đối với công pháp truyền thừa, đặc biệt người tu tiên xuất thân gia tộc tu tiên, bọn họ sẽ sao chép công pháp của tông môn cho gia tộc của mình, một khi phát hiện, nghiêm trị không tha.
Công pháp địa phẩm tương đối quý hiếm, tu sĩ cấp cao có được một bộ công pháp địa phẩm, đã có tư cách khai tông lập phái.
Thái Nhất tiên môn đối với công pháp địa phẩm trở lên quản lý khống chế cực nghiêm, bình thường mà nói, đệ tử bình thường không có tư cách tu luyện công pháp địa phẩm, nếu không phải Vương Minh Nhân có song linh căn, cũng không có tư cách tu luyện công pháp địa phẩm.
Vương Minh Nhân rất rõ, nếu không phải gia tộc tiêu diệt Trần Thanh Thư, hắn chưa chắc có thể bái vào Thái Nhất tiên môn, ba người bọn Vương Trường Sinh trước khi rời khỏi, lại cho hắn một vạn khối linh thạch, cuộc sống của hắn thật sự thoải mái.
“Cũng không biết cha mẹ thế nào rồi.”
Vương Minh Nhân nhỏ tuổi rời nhà, trong lòng tương đối nhớ cha mẹ.
Một lá bùa truyền âm bay vào, dừng ở trước người Vương Minh Nhân.
Vương Minh Nhân bóp nát lá bùa truyền âm, giọng một nam tử khách khí chợt vang lên: “Vương sư đệ, ta là Thần Đan nhất mạch Triệu Vô Cực, nghe nói Từ sư thúc thu một vị đệ tử, ta cùng Tiêu Thiên Chính Tiêu sư đệ muốn tới gặp Vương sư đệ một lần.”
“Triệu Vô Cực? Tiêu Thiên Chính? Chưa từng nghe nói hai người này.”
Vương Minh Nhân tuy không biết bọn họ, nhưng đối phương cố ý tới chơi, hắn không tiện đóng cửa không gặp, dù sao hắn vừa mới nhập môn.
Hắn lấy ra một khối trận bàn màu đỏ, đánh lên trên một đạo pháp quyết, đứng dậy đi ra ngoài.
Mở ra cửa sân, Vương Minh Nhân thấy được Triệu Vô Cực và Tiêu Thiên Chính.
“Tiểu đệ Vương Minh Nhân, ra mắt Triệu sư huynh, Tiêu sư huynh.”
Vương Minh Nhân ôm quyền với hai người, khách khí nói.
Trước kia gia tộc tu tiên cường đại nhất Ninh Châu là Lâm gia, Thiên Hà Tiểu Hội chính là Lâm gia cùng hai gia tộc liên hợp tổ chức, Uông Như Yên tính liên hợp hai tiểu gia tộc, mở một phường thị, hơn nữa định kỳ tổ chức hội giao dịch.
Linh cốc và con rối thú Vương gia sản xuất có thể bán ra ở Ninh Châu, tiết kiệm bộ phận sức người. Bây giờ thứ trong tộc sản xuất, đều là vận chuyển đi phường thị Thanh Nguyệt, mỗi lần đều cần tu sĩ Trúc Cơ hộ tống, mở phường thị, thứ nhất, có thể tự sản tự tiêu, tiết kiệm bộ phận nhân lực; Thứ hai, có thể mượn nó đặt địa vị Vương gia, cũng tiện cho Vương gia thu thập tài liệu; Thứ ba, lấy phường thị làm mồi, hình thành một tập đoàn ích lợi, Vương gia chính là kẻ phân phối tập đoàn ích lợi này, loại chuyện này, không chỉ môn phái tu tiên, gia tộc tu tiên thực lực lớn một chút đều làm như vậy.
“Thanh Liên Tiểu Hội? Không tệ nha! Ta đồng ý, nhưng tổ chức hội đấu giá, phải lấy ra một ít vật phẩm bậc hai chứ!”
“Đây là điều tất nhiên, lấy ra mấy lá bùa bậc hai cùng một con rối thú bậc hai, cũng đủ chống đỡ cục diện rồi, dù sao người tu tiên Ninh Châu không phải đặc biệt nhiều, thành lập phường thị, thứ nhất có thể tự sản tự tiêu, tiết kiệm bộ phận nhân lực; Thứ hai mượn nó thu thập tài liệu, đồng thời cũng là lôi kéo gia tộc tu tiên khác, để chúng ta sử dụng, phường thị châu giáp ranh không phải đều là do một gia tộc tu tiên thực lực tương đối mạnh dẫn đầu thành lập sao? Chúng ta cũng có thể làm như vậy, chúng ta có con rối bậc hai cùng lá bùa bậc hai, danh tiếng khẳng định cao hơn bọn họ.”
Uông Như Yên tràn đầy tự tin, ba người bọn Vương Minh Giang không ở nhà, nàng chẳng những cần quản lý tốt gia tộc, còn cần cân nhắc cho tương lai gia tộc.
Thật ra nàng sớm đã có ý này, nàng trước đó cũng từng đề cập với Vương Trường Sinh, Vương Trường Sinh cũng đã đồng ý, nhưng bọn họ bận đánh giết Trần Thanh Thư, bởi vậy trì hoãn.
Nghe xong lời này của Uông Như Yên, Vương Trường Hào không phản đối nữa, Vương Thanh Kỳ và Vương Trường Nguyệt đều không có ý kiến.
“Tẩu tử, nếu thông gia, tẩu tính để ai cưới con gái Diệp gia, sẽ không là Thanh Chí chứ!”
Bồi dưỡng một người tu tiên cũng không dễ dàng, lấy thực lực trước mắt của Vương gia, thông gia với Diệp gia, tự nhiên là Vương gia đón dâu, Diệp gia gả con gái.
“Sao có khả năng, ca của muội không có mặt, ta sẽ không tự tiện làm mối cho Thanh Chí, với lại, đứa bé này còn nhỏ, Diệp gia có một vị tu sĩ Trúc Cơ, thập tam đệ cùng thập thất đệ đều là hàng chữ “Trường”, cưới con gái Diệp gia, hai bên đều mặt mũi dễ coi, cứ để bọn họ thông gia với Diệp gia cùng Trần gia đi! Các ngươi cảm thấy như thế nào?”
Tuy là cùng thế hệ, hôn nhân đại sự của tộc nhân Luyện Khí kỳ sẽ do tu sĩ Trúc Cơ quyết định.
“Cứ làm như vậy! Phường thị gọi là phường thị Thanh Liên đi! Xây ở phụ cận nhà chúng ta, tiện chúng ta chiếu cố.”
Mấy người bọn Vương Trường Nguyệt đều tỏ vẻ đồng ý, chuyện này cứ như vậy được quyết định.
Thái Nhất tiên môn, sân nhà u tĩnh nào đó. Trong sân trồng một mẫu linh trúc màu đỏ, cạnh rừng trúc có một tòa lầu các màu đỏ cao hai tầng.
Trong gian phòng nào dods, Vương Minh Nhân ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, đôi mắt khép hờ, trong phòng lơ lửng lượng lớn ánh sáng màu vàng cùng ánh sáng màu đỏ.
Theo hắn hít thở thổ nạp, ánh sáng màu vàng cùng ánh sáng màu đỏ theo miệng mũi, ùa vào trong cơ thể hắn.
Nửa khắc đồng hồ sau, ánh sáng màu vàng cùng ánh sáng màu đỏ trong phòng đều biến mất không thấy nữa, Vương Minh Nhân mở đôi mắt.
“Không hổ là công pháp địa phẩm! Tu luyện so với trước kia nhanh hơn nhiều.”
Vương Minh Nhân lẩm bẩm, trong mắt tràn đầy vui mừng.
Tu sĩ song linh căn không tính là hiếm thấy, nhưng bồi dưỡng thích đáng, tỷ lệ tiến vào Kết Đan kỳ vẫn là khá cao.
Hắn sau khi được kiểm tra đo lường ra song linh căn, do Từ Tử Hoa tự mình sắp xếp nhập môn.
Thủ tục nhập môn có chút phức tạp, cần nhiều lần kiểm tra đo lường lai lịch xuất thân, cũng may hắn gia thế trong sạch, trải qua được kiểm tra.
Sau khi nhập môn, hắn theo Từ Tử Hoa đến Tàng Kinh Các, lấy thân phận nội môn đệ tử, chọn lựa một môn công pháp địa phẩm 《 Kim Diễm Bí Điển 》, đương nhiên, hắn trước mắt chỉ đạt được phương pháp tu luyện Luyện Khí kỳ, hơn nữa lấy tâm ma thề, chưa được tông môn cho phép, sẽ không truyền công pháp ra ngoài.
Nghe Từ Tử Hoa nói, chờ hắn tiến vào Trúc Cơ kỳ, còn cần lưu lại lời thề ở trên Huyết Hồn Thư, không thể truyền công pháp ra ngoài, nếu không sẽ lọt vào Huyết Hồn Thư cắn trả.
Môn phái tu tiên khống chế rất nghiêm khắc đối với công pháp truyền thừa, đặc biệt người tu tiên xuất thân gia tộc tu tiên, bọn họ sẽ sao chép công pháp của tông môn cho gia tộc của mình, một khi phát hiện, nghiêm trị không tha.
Công pháp địa phẩm tương đối quý hiếm, tu sĩ cấp cao có được một bộ công pháp địa phẩm, đã có tư cách khai tông lập phái.
Thái Nhất tiên môn đối với công pháp địa phẩm trở lên quản lý khống chế cực nghiêm, bình thường mà nói, đệ tử bình thường không có tư cách tu luyện công pháp địa phẩm, nếu không phải Vương Minh Nhân có song linh căn, cũng không có tư cách tu luyện công pháp địa phẩm.
Vương Minh Nhân rất rõ, nếu không phải gia tộc tiêu diệt Trần Thanh Thư, hắn chưa chắc có thể bái vào Thái Nhất tiên môn, ba người bọn Vương Trường Sinh trước khi rời khỏi, lại cho hắn một vạn khối linh thạch, cuộc sống của hắn thật sự thoải mái.
“Cũng không biết cha mẹ thế nào rồi.”
Vương Minh Nhân nhỏ tuổi rời nhà, trong lòng tương đối nhớ cha mẹ.
Một lá bùa truyền âm bay vào, dừng ở trước người Vương Minh Nhân.
Vương Minh Nhân bóp nát lá bùa truyền âm, giọng một nam tử khách khí chợt vang lên: “Vương sư đệ, ta là Thần Đan nhất mạch Triệu Vô Cực, nghe nói Từ sư thúc thu một vị đệ tử, ta cùng Tiêu Thiên Chính Tiêu sư đệ muốn tới gặp Vương sư đệ một lần.”
“Triệu Vô Cực? Tiêu Thiên Chính? Chưa từng nghe nói hai người này.”
Vương Minh Nhân tuy không biết bọn họ, nhưng đối phương cố ý tới chơi, hắn không tiện đóng cửa không gặp, dù sao hắn vừa mới nhập môn.
Hắn lấy ra một khối trận bàn màu đỏ, đánh lên trên một đạo pháp quyết, đứng dậy đi ra ngoài.
Mở ra cửa sân, Vương Minh Nhân thấy được Triệu Vô Cực và Tiêu Thiên Chính.
“Tiểu đệ Vương Minh Nhân, ra mắt Triệu sư huynh, Tiêu sư huynh.”
Vương Minh Nhân ôm quyền với hai người, khách khí nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.