Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1092: Ngẫu Nhiên Gặp Hoàng Phú Quý (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Người nam mặt tròn là Vương Mạnh Ưởng, Luyện khí tầng chín. Hắn vốn lệ thuộc vào tình báo đường, ở ngoài mặt kinh doanh một gian tiểu điếm, nhưng thực ra là vì gia tộc tìm hiểu tình báo.
Gia tộc bị trọng thương nặng, từ sáng chuyển vào tối. Vương Mạnh Ưởng phụng mệnh gia nhập Thiên Phong thương minh.
Thiên Phong thương minh là một tổ chức thương hội, thế lực vượt qua Đông Hoang, Nam Hải và Trung Nguyên. Kim Nguyệt phường thị có Thiên Phong thương minh là một chi nhánh, lão giả áo bào đỏ là chưởng quầy Ngô Phong.
Trước đó, Vương Mạnh Ưởng căn cứ vào yêu thích của Ngô Phong, đúng bệnh hốt thuốc, cùng Ngô Phong kết hạ giao tình.
Ngô Phong hai mắt nhíu lại, ý vị thâm thường nói: “Nhưng cơm của chúng ta không dễ dàng ăn, chúng ta tuy là thương hội, nhưng chúng ta cũng có chế độ của mình. Nếu ngươi là ra chuyện tình tổn hại đến lợi ích Thương minh chúng ta, chúng ta cũng sẽ không khách khí với ngươi. Ăn cơm chúng ta, phải phục tùng mệnh lệnh chúng ta mà làm việc, ngươi nghĩ kỹ chưa?”
“Nghĩ kỹ rồi. Đầu năm năm nay, không có ai làm chỗ dựa, làm ăn quả thật không tốt. Ngô chưởng quầy, về sau còn thỉnh chiếu cố nhiều hơn, ta trước kính ngài một ly.”
Vương Mạnh Ưởng vẻ mặt nịnh nọt, bưng chén rượu lên một hơi uống cạn sạch.
Ngô Phong rất là hài lòng với thái độ của Vương Mạnh Ưởng, gật đầu nói: “Được rồi. Từ mai trở đi, ngươi liền đến hỗ trợ trong điếm, bắt đầu làm tiểu nhị. Mỗi tháng lương tạm thời năm khối linh thạch, bán được càng nhiều, bổng lộc càng cao.”
“Tạ chưởng quầy. Tiểu nhân lại kính ngài một ly.”
Vương Mạnh Ưởng đứng dậy lộ vẻ mặt vui mừng, kính Ngô Phong một chén rượu.
Ngô Phong ha ha cười nói: “Trẻ nhỏ cũng dễ dạy.”
…
Ngụy quốc, Thanh Nguyệt phường thị.
Trong một tòa lầu các màu xanh, Vương Thiên Văn chờ hơn mười người tu sĩ Vương gia tụ tập cùng một chỗ, bọn họ vẻ mặt bi phẫn, đốt giấy để tang.
“Đông Hoang không thể ở, các ngươi theo ta đến tu tiên giới Trung Nguyên. Nói không chừng chúng ta có thể ở tu tiên giới Trung Nguyên có được một ít đất.”
Vương Thiên Văn thở dài nói, trước đó hắn quay về gia tộc thăm người thân, kết quả trở về phát hiện gia tộc bị diệt. Nhìn thấy phế tích của Thanh Liên sơn trang, Vương Thiên Văn trong lòng bi thống đan xen.
Dựa theo mệnh lệnh của Vương Thanh Linh, tộc nhân phân chia ra thành nhiều chi nhánh để phát triển.
“Gia chủ, chúng ta nên thay tên đổi họ không?”
Vương Thiên Văn lắc lắc đầu nói: “Không cần sửa họ, chỉ sửa lại tên, bối tự cũng sửa lại. Ta cũng không nổi danh, biết tộc nhân ta tồn tại cũng không nhiều, về sau chúng ta chính là một chi nhánh gia chủ. Các ngươi đi theo ta đến tu tiên giới Trung Nguyên. Một ngày nào đó, chúng ta sẽ trở về, nợ máu phải trả bằng máu.”
Nói xong, Vương Thiên Văn đằng đằng sát khí.
“Vâng, gia chủ.”
Cùng một cảnh, xuất hiện ở các nơi ở Đông Hoang, tu sĩ Vương gia phân chia ra, phân tán. Lấy Trúc cơ tu sĩ làm trung tâm, thành lập nhiều chi nhánh, gia nhập nhiều môn phái tu tiên, thay danh đổi họ, có gia nhập thương hội, còn có thành lập thế lực.
Cừu hận khiến cho bọn họ càng thêm đoàn kết, bọn họ đều hạ quyết tâm, tương lai trùng kiến Thanh liên.
...
Chi nhánh quan trọng trong gia tộc.
Dụ quốc Tử Phong sơn mạch, Vương Hữu San là gia chủ, hai Trúc cơ, hơn năm mươi Luyện khí.
Huyền Thủy cung: Vương Vinh Miểu, Trúc cơ tu sĩ.
Thiên Phong thương minh: Vương Mạnh Ưởng, Luyện khí tu sĩ.
Tu tiên giới Trung Nguyên: Vương Thiên Văn.
Nam Hải Ngân Xà đảo: Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.
Tông môn, gia tộc, thương minh, vương triều đều có bóng người đệ tử Vương gia. Trước kia xem lượng kiếm tấn công huyện thành một đoạn tặc nhiệt huyết, binh hùng tướng mạnh, phân tán tộc nhân, ủng hộ cho tài chính và nhân tài, tương lai trùng kiến Thanh Liên. Cảnh đó, há há, thú vị.
...
Bắc Cương, Hỏa Nha phường thị.
Trong một gian mật thất, Vương Minh Nhân ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, sắc mặt rất khó coi, hai đệt tử Thái Hư tông đứng trước mặt hắn, thần sắc cung kính.
“Thanh Liên sơn trang, Ngự Yêu quốc và Hải Tham đải đều bị diệt?”
Vương Minh Nhân có chút không tin được liền hỏi. Gia tộc cung cấp cho hắn càng ngày càng ít nhưng mặc kệ nói nhưu thế nào, đó cũng là gia tộc sinh dưỡng của hắn. ia tộc bị nhân diệt, hắn vẫn là rất khó chịu.
Vương Minh Nhân xuất thân Vương gia, gia tộc bị giết, Thái Nhất tiên môn cũng phái người thông báo cho Vương Minh Nhân.
Vương Minh Nhân phẫn nộ rất nhiều, cũng có chút hoảng sợ.
Gia tộc trêu chọc phải kẻ địch gì? Căn cứ Thái Nhất tiên môn tình báo điện phân tích, rất có thể là Nguyên Anh tu sĩ động thủ.
Đám tu sĩ Nguyên Anh diệt Vương gia, cũng dám diệt Vương Minh Nhân.
Nói thật, Vương Minh Nhân phần lớn thời gian đều ở tông môn, đối với tình hình gia tộc không thể hiểu hết được. Lần trước Vương Trường Sinh tìm hắn hỗ trợ là vì Vương Minh Giang bị tham dục choáng ván đầu óc, kiếp sát đệ tử Thái Nhất tiên môn.
Vương Minh Nhân sau khi điều tra qua, tên đệ tử kia kết thù kết oán với rất nhiều người, dính đến một ít hậu nhân cao tằng. Hơn nữa tên đệ tử phong bình kia cũng không tốt, chuyện này cũng không giải quyết được gì, trở thành vô đầu oan án. Lúc này đây, gia tộc lại có thể trêu chọc Nguyên Anh tu sĩ.
Vương Minh Nhân có chút hoảng loạn, vừa nghĩ tới Nguyên Anh tu sĩ núp trong nơi bí mật nào đó, hắn bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
May mắn là, có rấ ít người biết hắn xuất thân từ Thanh Liên sơn trang, nhưng cẩn thận một chút, hắn muốn đề phòng một tay.
“Các ngươi tận khả năng liên hệ với chất tử Vương Trường Sinh lão phu. Hỏi hắn một chút có biết hung thủ là ai không?”
Vương Minh Nhân cảm thấy chuyện này Vương Trường Sinh hẳn là hiểu rõ, nhưng hắn cũng không biết Vương Trường Sinh còn sống không, nếu còn sống thì Vương Trường Sinh đang ở nơi nào?
Gia tộc bị trọng thương nặng, từ sáng chuyển vào tối. Vương Mạnh Ưởng phụng mệnh gia nhập Thiên Phong thương minh.
Thiên Phong thương minh là một tổ chức thương hội, thế lực vượt qua Đông Hoang, Nam Hải và Trung Nguyên. Kim Nguyệt phường thị có Thiên Phong thương minh là một chi nhánh, lão giả áo bào đỏ là chưởng quầy Ngô Phong.
Trước đó, Vương Mạnh Ưởng căn cứ vào yêu thích của Ngô Phong, đúng bệnh hốt thuốc, cùng Ngô Phong kết hạ giao tình.
Ngô Phong hai mắt nhíu lại, ý vị thâm thường nói: “Nhưng cơm của chúng ta không dễ dàng ăn, chúng ta tuy là thương hội, nhưng chúng ta cũng có chế độ của mình. Nếu ngươi là ra chuyện tình tổn hại đến lợi ích Thương minh chúng ta, chúng ta cũng sẽ không khách khí với ngươi. Ăn cơm chúng ta, phải phục tùng mệnh lệnh chúng ta mà làm việc, ngươi nghĩ kỹ chưa?”
“Nghĩ kỹ rồi. Đầu năm năm nay, không có ai làm chỗ dựa, làm ăn quả thật không tốt. Ngô chưởng quầy, về sau còn thỉnh chiếu cố nhiều hơn, ta trước kính ngài một ly.”
Vương Mạnh Ưởng vẻ mặt nịnh nọt, bưng chén rượu lên một hơi uống cạn sạch.
Ngô Phong rất là hài lòng với thái độ của Vương Mạnh Ưởng, gật đầu nói: “Được rồi. Từ mai trở đi, ngươi liền đến hỗ trợ trong điếm, bắt đầu làm tiểu nhị. Mỗi tháng lương tạm thời năm khối linh thạch, bán được càng nhiều, bổng lộc càng cao.”
“Tạ chưởng quầy. Tiểu nhân lại kính ngài một ly.”
Vương Mạnh Ưởng đứng dậy lộ vẻ mặt vui mừng, kính Ngô Phong một chén rượu.
Ngô Phong ha ha cười nói: “Trẻ nhỏ cũng dễ dạy.”
…
Ngụy quốc, Thanh Nguyệt phường thị.
Trong một tòa lầu các màu xanh, Vương Thiên Văn chờ hơn mười người tu sĩ Vương gia tụ tập cùng một chỗ, bọn họ vẻ mặt bi phẫn, đốt giấy để tang.
“Đông Hoang không thể ở, các ngươi theo ta đến tu tiên giới Trung Nguyên. Nói không chừng chúng ta có thể ở tu tiên giới Trung Nguyên có được một ít đất.”
Vương Thiên Văn thở dài nói, trước đó hắn quay về gia tộc thăm người thân, kết quả trở về phát hiện gia tộc bị diệt. Nhìn thấy phế tích của Thanh Liên sơn trang, Vương Thiên Văn trong lòng bi thống đan xen.
Dựa theo mệnh lệnh của Vương Thanh Linh, tộc nhân phân chia ra thành nhiều chi nhánh để phát triển.
“Gia chủ, chúng ta nên thay tên đổi họ không?”
Vương Thiên Văn lắc lắc đầu nói: “Không cần sửa họ, chỉ sửa lại tên, bối tự cũng sửa lại. Ta cũng không nổi danh, biết tộc nhân ta tồn tại cũng không nhiều, về sau chúng ta chính là một chi nhánh gia chủ. Các ngươi đi theo ta đến tu tiên giới Trung Nguyên. Một ngày nào đó, chúng ta sẽ trở về, nợ máu phải trả bằng máu.”
Nói xong, Vương Thiên Văn đằng đằng sát khí.
“Vâng, gia chủ.”
Cùng một cảnh, xuất hiện ở các nơi ở Đông Hoang, tu sĩ Vương gia phân chia ra, phân tán. Lấy Trúc cơ tu sĩ làm trung tâm, thành lập nhiều chi nhánh, gia nhập nhiều môn phái tu tiên, thay danh đổi họ, có gia nhập thương hội, còn có thành lập thế lực.
Cừu hận khiến cho bọn họ càng thêm đoàn kết, bọn họ đều hạ quyết tâm, tương lai trùng kiến Thanh liên.
...
Chi nhánh quan trọng trong gia tộc.
Dụ quốc Tử Phong sơn mạch, Vương Hữu San là gia chủ, hai Trúc cơ, hơn năm mươi Luyện khí.
Huyền Thủy cung: Vương Vinh Miểu, Trúc cơ tu sĩ.
Thiên Phong thương minh: Vương Mạnh Ưởng, Luyện khí tu sĩ.
Tu tiên giới Trung Nguyên: Vương Thiên Văn.
Nam Hải Ngân Xà đảo: Vương Trường Sinh và Uông Như Yên.
Tông môn, gia tộc, thương minh, vương triều đều có bóng người đệ tử Vương gia. Trước kia xem lượng kiếm tấn công huyện thành một đoạn tặc nhiệt huyết, binh hùng tướng mạnh, phân tán tộc nhân, ủng hộ cho tài chính và nhân tài, tương lai trùng kiến Thanh Liên. Cảnh đó, há há, thú vị.
...
Bắc Cương, Hỏa Nha phường thị.
Trong một gian mật thất, Vương Minh Nhân ngồi xếp bằng trên bồ đoàn, sắc mặt rất khó coi, hai đệt tử Thái Hư tông đứng trước mặt hắn, thần sắc cung kính.
“Thanh Liên sơn trang, Ngự Yêu quốc và Hải Tham đải đều bị diệt?”
Vương Minh Nhân có chút không tin được liền hỏi. Gia tộc cung cấp cho hắn càng ngày càng ít nhưng mặc kệ nói nhưu thế nào, đó cũng là gia tộc sinh dưỡng của hắn. ia tộc bị nhân diệt, hắn vẫn là rất khó chịu.
Vương Minh Nhân xuất thân Vương gia, gia tộc bị giết, Thái Nhất tiên môn cũng phái người thông báo cho Vương Minh Nhân.
Vương Minh Nhân phẫn nộ rất nhiều, cũng có chút hoảng sợ.
Gia tộc trêu chọc phải kẻ địch gì? Căn cứ Thái Nhất tiên môn tình báo điện phân tích, rất có thể là Nguyên Anh tu sĩ động thủ.
Đám tu sĩ Nguyên Anh diệt Vương gia, cũng dám diệt Vương Minh Nhân.
Nói thật, Vương Minh Nhân phần lớn thời gian đều ở tông môn, đối với tình hình gia tộc không thể hiểu hết được. Lần trước Vương Trường Sinh tìm hắn hỗ trợ là vì Vương Minh Giang bị tham dục choáng ván đầu óc, kiếp sát đệ tử Thái Nhất tiên môn.
Vương Minh Nhân sau khi điều tra qua, tên đệ tử kia kết thù kết oán với rất nhiều người, dính đến một ít hậu nhân cao tằng. Hơn nữa tên đệ tử phong bình kia cũng không tốt, chuyện này cũng không giải quyết được gì, trở thành vô đầu oan án. Lúc này đây, gia tộc lại có thể trêu chọc Nguyên Anh tu sĩ.
Vương Minh Nhân có chút hoảng loạn, vừa nghĩ tới Nguyên Anh tu sĩ núp trong nơi bí mật nào đó, hắn bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh.
May mắn là, có rấ ít người biết hắn xuất thân từ Thanh Liên sơn trang, nhưng cẩn thận một chút, hắn muốn đề phòng một tay.
“Các ngươi tận khả năng liên hệ với chất tử Vương Trường Sinh lão phu. Hỏi hắn một chút có biết hung thủ là ai không?”
Vương Minh Nhân cảm thấy chuyện này Vương Trường Sinh hẳn là hiểu rõ, nhưng hắn cũng không biết Vương Trường Sinh còn sống không, nếu còn sống thì Vương Trường Sinh đang ở nơi nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.