Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 194: Phương Mộc (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Một quả nhị giai hạ phẩm yêu đan của Yêu thử, nguyên liệu luyện khí nhị giai, Hoả viêm ngọc và Lam mông ngọc. Ba món này, đổi lấy một bộ pháp khí đầy đủ. Nếu là hạ phẩm pháp khí, ít nhất phải có sáu món, trung phẩm pháp khí ít nhất có ba món.”
Một bộ pháp khí đầy đủ uy lực cường đại, rất được Trúc cơ tu sĩ ưu ái. Nhưng luyện chế một bộ pháp khí đầy đủ có độ khó khăn cao. Binh khí điếm tại Bạch Long cốc, có rất ít chỗ bán một bộ pháp khí đầy đủ. Số lượng pháp khí cũng sẽ không nhiều lắm.
Chúng tu sĩ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, đều không có ai đáp lại.
Triệu cát có chút thất vọng, nghĩ nghĩ rồi nói: “Không có một bộ pháp khí đầy đủ vậy đổi đồ vật có giá trị ngang nhau. Ba món nguyên liệu cùng đổi.”
Bạch y thư sinh đi lên phái trước, lấy ra một hộp gỗ màu đỏ đưa cho Triệu Cát. Triệu Cát mở ra hộp gỗ, đưa mắt nhìn thoáng qua, trên mặt lộ ra thần sắc do dự.
Vương Trường Sinh tiến lên hai bước, truyền âm nói: “Triệu đạo hữu, không biết ngươi có hứng thú với Nhị giai Khôi lỗi thú không? Tại hạ nguyện ý dùng hai Nhị giai hạ phẩm Khôi lỗi thú đổi.”
Thiên binh lâu tại Bạch Long cốc bán Khôi lỗi thú, nhưng Nhị giai Khôi lỗi thú cần đặt trước. Cần mấy tháng mới có thể lấy hàng, cung không đủ cầu.
Triệu Cát có chút động tâm, hỏi một chút pháp thuật Nhị giai Khôi lỗi thú mang. Sau khi hài lòng, đồng ý cùng Vương Trường Sinh trao đổi.
Bạch y thư sinh nhíu mày, thu hồi hộp gỗ, xoay người trở lại chỗ của mình.
Uông Như Yên đi đến trước bàn trống, đang định lấy ra đồ để trao đổi. Bỗng từ cầu thang truyền đến tiếng bước chân trầm nặng. Một thanh niên mặc hắc y tuổi ngoài hai mươi đi lên.
Thanh niên hắc y có khuôn mặt kiên nghị, dáng người cao gầy. Trên quần áo có hoa văn hình khô lâu, là Trúc cơ tầng năm.
Kỳ quái là, sau lưng hắn đeo một cái quan tài màu đen.
Quan tài màu đen dài khoản một trượng, rộng hai thước, trên quan tài có khắc hoa văn lệ quỷ dữ tợn.
“Hội trao đổi? Phương mỗ muốn tham gia, các ngươi không có ý kiến chứ?”
Thanh niên hắc sam tuy giọng điệu bình thản, nhưng tràn ngập hương vị không cho cự tuyệt.
Trúc cơ tu sĩ ở đây, có tu vi cao nhất là bạch y thư sinh, là Trúc cơ tầng bốn. Thanh niên hắc sam tuổi không lớn, lại có thể có tu vi Trúc cơ tầng năm, khẳng định có lai lịch không đơn giản.
Tròng mắt Vương Trường Phong chuyển động, chắp hay với thanh niên hắc sam, khách khí hỏi: “Đương nhiên có thể, tại hạ Lý Trường Phong. Không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?”
“Phương Mộc.”
Thanh niên hắc sam cất bước đi tới chỗ Uông Như Yên. Đôi mi thanh tú của Uông Như Yên nhẹ nhíu, do dự một lát, lùi sang một bên nhường chỗ.
Thanh niên hắc sam từ trong lòng lấy ra một cái túi trữ vật màu đen. Chiếc túi run lên, một đống lớn tài liệu phân tán ở trên mặt bàn.
Khoáng thạch, linh dược, phù triện, pháp khí, cái gì cần có đều có. Số lượng nhiều, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc không thôi.
“Tài liệu này, chỉ đổi với luyện khí tài liệu thuộc tính Âm có giá trị ngang nhau.”
Phương Mộc lạnh nhạt nói.
“Tại hạ Phương Tử Hư, xin hỏi Phương đạo hữu, cái hồ lô màu đen kia chứa gì vậy?”
Thư sinh áo trắng tiến bên hai bước, chỉ vào một cái hồ lô màu đen lớn bằng bàn tay. Từ linh khí mà hồ lô màu đen tản mát ra, chỉ là một món thượng phẩm linh khí.
“Bên trong là một trăm cân Ô âm hàn thuỷ pha loãng. Ô âm hành thuỷ là linh thuỷ thiên địa. Thuỷ này tuy đã pha loãng nhưng vẫn là nguyên liệu luyện khí nhị giai hạ phẩm tốt nhất.”
Nghe xong lời này, đôi mắt Vương Trường Sinh sáng ngời. Đứng dậy, bước nhanh đi đến nói: “Phương đạo hữu, ta có thể kiểm tra một chút không?”
“Tuỳ ý.”
Được Phương Mộc đồng ý, Vương Trường Sinh cầm lấy hồ lô màu đen. Hắn cảm giác giống như mình đang cầm lấy một khối hàn băng vậy.
Hắn mở ra hồ lô, một cỗ hàn ý lạnh đến thấu xương từ trong đó bay ra. Nhiệt độ chung quanh cũng bị làm chậm lại không ít.
Ô âm hàn thuỷ này còn tốt hơn so với Huyền Âm linh thuỷ, lợi dụng thuỷ này tu luyện “Quỳ thuỷ chân sát”. Khẳng định hiệu quả sẽ rất tốt.
Vương Trường Sinh lấy ra hai hộp gỗ màu đen, đưa cho Phương Mộc.
Phương Mộc vừa mở ra liền thấy, bên trong có một viên Âm châu lớn bằng quả trứng chim.
Đây là hai viên Âm châu quỷ tướng, Vương Trường Sinh đánh giá đã có thể đổi được Trúc cơ đan. Nên cố ý giữ lại hai viên Âm châu quỷ tướng này.
“Âm châu!”
Đôi mắt Phương Mộc sáng ngời, cầm lấy Âm châu, cẩn thận xem xét.
Một lát sau, hắn đem Âm châu thả lại hộp gỗ, nói với Vương Trường Sinh: “Trên người ngươi còn có Âm châu như vậy hay không? Ta có thể đổi hết, sẽ không để ngươi chịu thiệt.”
“Không còn nữa, chỉ có hai khối, có đổi không?”
“Đổi, nhưng trên người Phương mỗ có rất nhiều Ô ân hàn thuỷ, đạo hữu nếu có nguyên liệu thuộc tính Âm. Không ngại lấy ra cùng ta trao đổi, ta tuyệt đối sẽ không để cho đạo hữu phải chịu thiệt.”
Vương Trường Sinh nghe xong lời này, sắc mặt lộ ra vẻ do dự.
Phương Mộc nhìn thấy vẻ mặt của Vương Trường Sinh, không nói hai lời. Từ túi trữ vật lấy ra một cái hồ lô màu đen đưa cho Vương Trường Sinh, trịnh trọng nói: “Ở đây có năm trăm cân Ô âm hàn thuỷ. Ít nhất phải mười Âm châu, trừ bỏ luyện khí tài liệu thuộc tính Âm, những thứ khác ta đều không cần.”
Vương Trường Sinh mở hồ lô ra liền thấy một cỗ hãn ý lạnh đến thấu xương tuôn ra.
Hồ lô màu đen ở mặt ngoài có mấy chục khắc độ, đại biểu số lượng linh thuỷ. Hồ lô cấp bậc linh khí nhiều nhất chỉ có thể chứa năm trăm cân thuỷ. Đây là thường thức tu tiên giới.
Vương Trường Sinh do sự một lát, lấy ra hai hộp gỗ màu đen, đưa cho Phương Mộc.
Tại Quỷ uyên hành, hắn được không ít đồ tốt. Có ba gốc linh dược, một gốc cỏ linh chi bốn trăm năm và hai gốc hắc sắc tiểu thảo trăm năm.
Sau khi trở về Thanh Liên sơn, hắn tra tất cả điển tịch linh dược, cũng không tìm thấy ghi chép về ba gốc linh dược này.
Phương Mộc vừa mở ra hai cái hộp gỗ, chỉ thấy bên trong có chứa một gốc hắc sắc tiểu thảo dài tầm một thước, phiến lá là đường nét, hai mặt không có lông.
Hắn cầm lấy một gốc hắc sắc tiểu thảo, lật xem một chút, trong mắt lộ ra thần sắc vui sướng.
Ánh mắt Phương Mộc như lửa nóng nhìn Vương Trường Sinh rồi nói: “Các hạ còn có Huyền Âm thảo không? Giá cả dễ nói.”
“Đã hết, chỉ có hai gốc. Ta cũng là cơ duyên xảo hợp mới có được hai gốc linh thảo này. Hai gốc linh thảo này gọi là Huyền ân thảo sao?”
“Không sai, chỉ có địa phương âm khí dày đặc mới có Huyền âm thảo. Ngoại trừ hai gốc Huyền âm thảo này ra, còn có linh dược thuộc tính Âm khác hay không? Nguyên liệu luyện khí cũng được.”
Một bộ pháp khí đầy đủ uy lực cường đại, rất được Trúc cơ tu sĩ ưu ái. Nhưng luyện chế một bộ pháp khí đầy đủ có độ khó khăn cao. Binh khí điếm tại Bạch Long cốc, có rất ít chỗ bán một bộ pháp khí đầy đủ. Số lượng pháp khí cũng sẽ không nhiều lắm.
Chúng tu sĩ ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, đều không có ai đáp lại.
Triệu cát có chút thất vọng, nghĩ nghĩ rồi nói: “Không có một bộ pháp khí đầy đủ vậy đổi đồ vật có giá trị ngang nhau. Ba món nguyên liệu cùng đổi.”
Bạch y thư sinh đi lên phái trước, lấy ra một hộp gỗ màu đỏ đưa cho Triệu Cát. Triệu Cát mở ra hộp gỗ, đưa mắt nhìn thoáng qua, trên mặt lộ ra thần sắc do dự.
Vương Trường Sinh tiến lên hai bước, truyền âm nói: “Triệu đạo hữu, không biết ngươi có hứng thú với Nhị giai Khôi lỗi thú không? Tại hạ nguyện ý dùng hai Nhị giai hạ phẩm Khôi lỗi thú đổi.”
Thiên binh lâu tại Bạch Long cốc bán Khôi lỗi thú, nhưng Nhị giai Khôi lỗi thú cần đặt trước. Cần mấy tháng mới có thể lấy hàng, cung không đủ cầu.
Triệu Cát có chút động tâm, hỏi một chút pháp thuật Nhị giai Khôi lỗi thú mang. Sau khi hài lòng, đồng ý cùng Vương Trường Sinh trao đổi.
Bạch y thư sinh nhíu mày, thu hồi hộp gỗ, xoay người trở lại chỗ của mình.
Uông Như Yên đi đến trước bàn trống, đang định lấy ra đồ để trao đổi. Bỗng từ cầu thang truyền đến tiếng bước chân trầm nặng. Một thanh niên mặc hắc y tuổi ngoài hai mươi đi lên.
Thanh niên hắc y có khuôn mặt kiên nghị, dáng người cao gầy. Trên quần áo có hoa văn hình khô lâu, là Trúc cơ tầng năm.
Kỳ quái là, sau lưng hắn đeo một cái quan tài màu đen.
Quan tài màu đen dài khoản một trượng, rộng hai thước, trên quan tài có khắc hoa văn lệ quỷ dữ tợn.
“Hội trao đổi? Phương mỗ muốn tham gia, các ngươi không có ý kiến chứ?”
Thanh niên hắc sam tuy giọng điệu bình thản, nhưng tràn ngập hương vị không cho cự tuyệt.
Trúc cơ tu sĩ ở đây, có tu vi cao nhất là bạch y thư sinh, là Trúc cơ tầng bốn. Thanh niên hắc sam tuổi không lớn, lại có thể có tu vi Trúc cơ tầng năm, khẳng định có lai lịch không đơn giản.
Tròng mắt Vương Trường Phong chuyển động, chắp hay với thanh niên hắc sam, khách khí hỏi: “Đương nhiên có thể, tại hạ Lý Trường Phong. Không biết đạo hữu xưng hô như thế nào?”
“Phương Mộc.”
Thanh niên hắc sam cất bước đi tới chỗ Uông Như Yên. Đôi mi thanh tú của Uông Như Yên nhẹ nhíu, do dự một lát, lùi sang một bên nhường chỗ.
Thanh niên hắc sam từ trong lòng lấy ra một cái túi trữ vật màu đen. Chiếc túi run lên, một đống lớn tài liệu phân tán ở trên mặt bàn.
Khoáng thạch, linh dược, phù triện, pháp khí, cái gì cần có đều có. Số lượng nhiều, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc không thôi.
“Tài liệu này, chỉ đổi với luyện khí tài liệu thuộc tính Âm có giá trị ngang nhau.”
Phương Mộc lạnh nhạt nói.
“Tại hạ Phương Tử Hư, xin hỏi Phương đạo hữu, cái hồ lô màu đen kia chứa gì vậy?”
Thư sinh áo trắng tiến bên hai bước, chỉ vào một cái hồ lô màu đen lớn bằng bàn tay. Từ linh khí mà hồ lô màu đen tản mát ra, chỉ là một món thượng phẩm linh khí.
“Bên trong là một trăm cân Ô âm hàn thuỷ pha loãng. Ô âm hành thuỷ là linh thuỷ thiên địa. Thuỷ này tuy đã pha loãng nhưng vẫn là nguyên liệu luyện khí nhị giai hạ phẩm tốt nhất.”
Nghe xong lời này, đôi mắt Vương Trường Sinh sáng ngời. Đứng dậy, bước nhanh đi đến nói: “Phương đạo hữu, ta có thể kiểm tra một chút không?”
“Tuỳ ý.”
Được Phương Mộc đồng ý, Vương Trường Sinh cầm lấy hồ lô màu đen. Hắn cảm giác giống như mình đang cầm lấy một khối hàn băng vậy.
Hắn mở ra hồ lô, một cỗ hàn ý lạnh đến thấu xương từ trong đó bay ra. Nhiệt độ chung quanh cũng bị làm chậm lại không ít.
Ô âm hàn thuỷ này còn tốt hơn so với Huyền Âm linh thuỷ, lợi dụng thuỷ này tu luyện “Quỳ thuỷ chân sát”. Khẳng định hiệu quả sẽ rất tốt.
Vương Trường Sinh lấy ra hai hộp gỗ màu đen, đưa cho Phương Mộc.
Phương Mộc vừa mở ra liền thấy, bên trong có một viên Âm châu lớn bằng quả trứng chim.
Đây là hai viên Âm châu quỷ tướng, Vương Trường Sinh đánh giá đã có thể đổi được Trúc cơ đan. Nên cố ý giữ lại hai viên Âm châu quỷ tướng này.
“Âm châu!”
Đôi mắt Phương Mộc sáng ngời, cầm lấy Âm châu, cẩn thận xem xét.
Một lát sau, hắn đem Âm châu thả lại hộp gỗ, nói với Vương Trường Sinh: “Trên người ngươi còn có Âm châu như vậy hay không? Ta có thể đổi hết, sẽ không để ngươi chịu thiệt.”
“Không còn nữa, chỉ có hai khối, có đổi không?”
“Đổi, nhưng trên người Phương mỗ có rất nhiều Ô ân hàn thuỷ, đạo hữu nếu có nguyên liệu thuộc tính Âm. Không ngại lấy ra cùng ta trao đổi, ta tuyệt đối sẽ không để cho đạo hữu phải chịu thiệt.”
Vương Trường Sinh nghe xong lời này, sắc mặt lộ ra vẻ do dự.
Phương Mộc nhìn thấy vẻ mặt của Vương Trường Sinh, không nói hai lời. Từ túi trữ vật lấy ra một cái hồ lô màu đen đưa cho Vương Trường Sinh, trịnh trọng nói: “Ở đây có năm trăm cân Ô âm hàn thuỷ. Ít nhất phải mười Âm châu, trừ bỏ luyện khí tài liệu thuộc tính Âm, những thứ khác ta đều không cần.”
Vương Trường Sinh mở hồ lô ra liền thấy một cỗ hãn ý lạnh đến thấu xương tuôn ra.
Hồ lô màu đen ở mặt ngoài có mấy chục khắc độ, đại biểu số lượng linh thuỷ. Hồ lô cấp bậc linh khí nhiều nhất chỉ có thể chứa năm trăm cân thuỷ. Đây là thường thức tu tiên giới.
Vương Trường Sinh do sự một lát, lấy ra hai hộp gỗ màu đen, đưa cho Phương Mộc.
Tại Quỷ uyên hành, hắn được không ít đồ tốt. Có ba gốc linh dược, một gốc cỏ linh chi bốn trăm năm và hai gốc hắc sắc tiểu thảo trăm năm.
Sau khi trở về Thanh Liên sơn, hắn tra tất cả điển tịch linh dược, cũng không tìm thấy ghi chép về ba gốc linh dược này.
Phương Mộc vừa mở ra hai cái hộp gỗ, chỉ thấy bên trong có chứa một gốc hắc sắc tiểu thảo dài tầm một thước, phiến lá là đường nét, hai mặt không có lông.
Hắn cầm lấy một gốc hắc sắc tiểu thảo, lật xem một chút, trong mắt lộ ra thần sắc vui sướng.
Ánh mắt Phương Mộc như lửa nóng nhìn Vương Trường Sinh rồi nói: “Các hạ còn có Huyền Âm thảo không? Giá cả dễ nói.”
“Đã hết, chỉ có hai gốc. Ta cũng là cơ duyên xảo hợp mới có được hai gốc linh thảo này. Hai gốc linh thảo này gọi là Huyền ân thảo sao?”
“Không sai, chỉ có địa phương âm khí dày đặc mới có Huyền âm thảo. Ngoại trừ hai gốc Huyền âm thảo này ra, còn có linh dược thuộc tính Âm khác hay không? Nguyên liệu luyện khí cũng được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.