Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 620: Ra Biển
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh lập tức bắt tay vào làm luyện chế bản mạng pháp khí.
Hắn lấy ra một khối sắt màu đen dài cả thước, dày khoảng một tấc, ném đến giữa không trung, mở mồm phun ra một luồng đan hỏa màu lam, bao bọc khối sắt màu đen.
Khối sắt màu đen là tài liệu kim loại Hàn Thiết chỉ Nam Hải có, là tài liệu luyện chế phi kiếm tốt nhất.
Vương Trường Sinh tính luyện chế một món bản mạng pháp khí cho Vương Thanh Sơn trước, tăng cường thực lực của Vương Thanh Sơn.
Hơn hai tháng thời gian, rất nhanh đã trôi qua.
Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, một cây phi kiếm màu xanh dài tới hai thước cùng một cây cờ lệnh màu đỏ lơ lửng ở giữa không trung.
Trên chuôi kiếm điêu khắc một con cá nhỏ màu xanh, trên thân kiếm có một chút linh văn màu xanh nhạt, cả phi kiếm tản mát ra một luồng linh khí dao động cường đại.
Mặt ngoài cờ lệnh màu đỏ bao phủ một tầng hào quang màu đỏ, trên mặt cờ mơ hồ có thể thấy được lượng lớn phù văn huyền ảo.
Thanh Ngư Kiếm cùng Hỏa Vân Kỳ, lúc luyện chế Thanh Ngư Kiếm, đã thêm vào một ít Thanh Ngư Lệ, Thanh Ngư Lệ là một loại tài liệu luyện khí chỉ Nam Hải có, có thể tăng thêm tính dẻo dai của pháp khí, Hỏa Vân Kỳ dùng da thú Hỏa Vân Tê bậc ba, một khối Hỏa Tê Mộc cùng nhiều loại tài liệu luyện chế mà thành.
Hắn tốn hơn hai tháng thời gian, thuận lợi luyện chế ra hai món bản mạng pháp khí.
Vương Trường Sinh vẫy tay một cái, Thanh Ngư Kiếm và Hỏa Vân Kỳ bay vào trên tay hắn, nhẹ nhàng vung Thanh Ngư Kiếm, một đợt tiếng kiếm ngân lên thanh thúy, Hỏa Vân Kỳ nhẹ nhàng vung lên, một mảng lớn lửa màu đỏ bỗng dưng hiện ra.
Hắn hài lòng gật gật đầu, thu hồi Thanh Ngư Kiếm cùng Hỏa Vân Kỳ, đi ra ngoài.
Bốn người bọn Vương Trường Sinh ở trong một sân nhà yên tĩnh, trong sân có một tòa lầu các màu xanh, Uông Như Yên, Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Thuân đang ở trong đình đá uống trà nói chuyện phiếm, Vương Thanh Sơn cùng Vương Thanh Thuân trong khoảng thời gian này thường xuyên đi Thính Vũ lâu.
“Mọi người nói chuyện gì thế!”
Vương Trường Sinh từ trên lầu đi xuống, thuận miệng hỏi.
“Cửu thúc, chúng cháu đã có hiểu biết nhất định đối với phương thức săn giết yêu thú của người tu tiên Nam Hải, nhưng nhân số chúng ta quá ít, đội ngũ săn yêu ít thì bảy tám người, nhiều thì mấy chục người.”
Vương Thanh Sơn nói theo sự thật.
Vương Trường Sinh gật gật đầu, lật bàn tay, Thanh Ngư Kiếm xuất hiện ở trên tay hắn, cười nói:
“Thanh Sơn, cây Thanh Ngư Kiếm này là bản mạng pháp khí ta tự tay luyện chế cho ngươi, ngươi thấy thế nào?”
“Bản mạng pháp khí!”
Vương Thanh Sơn tiếp nhận Thanh Ngư Kiếm, vẻ mặt có chút kích động.
Hắn cầm trong tay Thanh Ngư Kiếm, vung về phía hư không, thân kiếm nhanh chóng lướt qua không khí, vang lên một đợt tiếng kiếm ngân thanh thúy.
Vương Thanh Thuân thấy một màn như vậy, trên mặt lộ ra biểu cảm hâm mộ.
“Kiếm tốt, cảm ơn cửu thúc.”
Vương Thanh Sơn bộ dáng yêu thích không buông tay, cảm ơn một tiếng.
“Cháu đừng cám tạ ta, cây Thanh Ngư Kiếm này không phải tặng cháu miễn phí, cần khấu trừ từ trong điểm công đức của cháu. Thanh Thuân, cây Hỏa Vân Kỳ này là cho cháu, cũng là bản mạng pháp khí, cũng cần khấu trừ từ trong điểm công đức của cháu, chờ các cháu luyện hóa bản mạng pháp khí, chúng ta lại đi săn giết yêu thú.”
Vương Trường Sinh lấy ra Hỏa Vân Kỳ, đưa cho Vương Thanh Thuân.
Vương Thanh Thuân tiếp nhận Hỏa Vân Kỳ, cảm ơn một câu, vẻ mặt dị thường kích động.
Trong đội ngũ săn yêu người tu tiên thấp nhất cũng là Trúc Cơ tầng ba, có bản mạng pháp khí, thực lực của hắn đã nâng cao không ít.
Nói chuyện phiếm hai câu, Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Thuân liền lui xuống, bọn họ sốt ruột không chờ được quay về chỗ ở luyện hóa bản mạng pháp khí.
“Nương tử, bộ phi châm này nàng cầm luyện hóa đi!”
Vương Trường Sinh lấy ra mười ba cây phi châm màu lam, đưa cho Uông Như Yên.
Bộ phi châm này luyện vào tài liệu bậc ba, uy lực so với thượng phẩm pháp khí còn cao hơn.
Uông Như Yên cũng không khách khí, nhận bộ phi châm này.
Vợ chồng hai người nói chuyện phiếm chốc lát, trở về phòng tu luyện.
Bảy ngày sau, bốn người bọn Vương Trường Sinh rời khỏi phường thị Linh Miết, bay về phía đông nam.
Vương Trường Sinh thu liễm pháp lực dao động, ở trong mắt tu sĩ Trúc Cơ, Vương Trường Sinh chỉ là Trúc Cơ tầng bảy.
Hơn hai tháng sau, vùng hải vực nào đó, một luồng hào quang màu lam nhanh chóng từ trên cao xẹt qua.
Hào quang màu lam thế mà lại là một con thuyền bay màu lam, bốn người bọn Vương Trường Sinh đứng ở trong thuyền bay.
Bọn họ di chuyển hơn hai tháng, một con yêu thú cũng chưa săn giết được, trái lại đã gặp mấy đội ngũ săn yêu.
Vương Trường Sinh đột nhiên cảm ứng được cái gì, biến đổi pháp quyết, đánh một đạo pháp quyết lên con thuyền bay màu lam.
Con thuyền bay màu lam bừng sáng, đẩy nhanh tốc độ.
Một canh giờ sau, một hòn đảo hình chữ nhật xuất hiện ở trong tầm mắt bốn người bọn Vương Trường Sinh.
Mười mấy con rùa màu vàng hình thể thật lớn nằm trên bờ cát, đang phơi nắng.
Những con rùa này đầu cá thân rùa, con lớn thì mấy trượng, con nhỏ khoảng một trượng.
Bốn người bọn Vương Trường Sinh vừa xuất hiện, một con rùa màu vàng phát ra một tiếng rống quái dị, toàn bộ rùa màu vàng đều xoay người, lao xuống biển, tốc độ của chúng nó cực nhanh.
Vương Trường Sinh nâng tay, Hắc Giao Kỳ từ trong đó bay ra, xoay vù vù, mặt cờ nở rộ ra linh quang chói mắt, nháy mắt phình to đến cả trượng.
Hắn cầm trong tay Hắc Giao Kỳ, vẫy nhẹ một cái, vô số điểm sáng màu lam hiện lên ở trên bờ cát, hóa thành một bức tường nước màu lam cao mấy trượng, dài mười mấy trượng, ngăn trở đường đi của mười mấy con rùa màu vàng.
Uông Như Yên lấy ra một cây tỳ bà màu xanh, ngón tay ngọc nhanh chóng lướt qua dây tỳ bà, một làn sóng âm màu xanh thổi quét ra, đánh về phía mười mấy con rùa màu vàng.
Vương Thanh Sơn nhún hai vai, một đợt tiếng kiếm ngân lên thanh thúy, chín thanh phi kiếm màu xanh từ trong hộp kiếm bay ra, nhanh chóng kết hợp một thể, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ màu xanh dài năm trượng, tản mát ra một luồng kiếm ý sắc bén.
Thanh kiếm khổng lồ màu xanh xoay một cái, chém về phía con rùa màu vàng.
Vương Thanh Thuân thì lấy ra một cái bình sứ màu đỏ to bằng bàn tay, nháy mắt phóng to, phun ra mấy chục quả cầu lửa màu đỏ to bằng trái dưa hấu, đánh về phía mười mấy con rùa màu vàng.
Hắn lấy ra một khối sắt màu đen dài cả thước, dày khoảng một tấc, ném đến giữa không trung, mở mồm phun ra một luồng đan hỏa màu lam, bao bọc khối sắt màu đen.
Khối sắt màu đen là tài liệu kim loại Hàn Thiết chỉ Nam Hải có, là tài liệu luyện chế phi kiếm tốt nhất.
Vương Trường Sinh tính luyện chế một món bản mạng pháp khí cho Vương Thanh Sơn trước, tăng cường thực lực của Vương Thanh Sơn.
Hơn hai tháng thời gian, rất nhanh đã trôi qua.
Vương Trường Sinh ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, một cây phi kiếm màu xanh dài tới hai thước cùng một cây cờ lệnh màu đỏ lơ lửng ở giữa không trung.
Trên chuôi kiếm điêu khắc một con cá nhỏ màu xanh, trên thân kiếm có một chút linh văn màu xanh nhạt, cả phi kiếm tản mát ra một luồng linh khí dao động cường đại.
Mặt ngoài cờ lệnh màu đỏ bao phủ một tầng hào quang màu đỏ, trên mặt cờ mơ hồ có thể thấy được lượng lớn phù văn huyền ảo.
Thanh Ngư Kiếm cùng Hỏa Vân Kỳ, lúc luyện chế Thanh Ngư Kiếm, đã thêm vào một ít Thanh Ngư Lệ, Thanh Ngư Lệ là một loại tài liệu luyện khí chỉ Nam Hải có, có thể tăng thêm tính dẻo dai của pháp khí, Hỏa Vân Kỳ dùng da thú Hỏa Vân Tê bậc ba, một khối Hỏa Tê Mộc cùng nhiều loại tài liệu luyện chế mà thành.
Hắn tốn hơn hai tháng thời gian, thuận lợi luyện chế ra hai món bản mạng pháp khí.
Vương Trường Sinh vẫy tay một cái, Thanh Ngư Kiếm và Hỏa Vân Kỳ bay vào trên tay hắn, nhẹ nhàng vung Thanh Ngư Kiếm, một đợt tiếng kiếm ngân lên thanh thúy, Hỏa Vân Kỳ nhẹ nhàng vung lên, một mảng lớn lửa màu đỏ bỗng dưng hiện ra.
Hắn hài lòng gật gật đầu, thu hồi Thanh Ngư Kiếm cùng Hỏa Vân Kỳ, đi ra ngoài.
Bốn người bọn Vương Trường Sinh ở trong một sân nhà yên tĩnh, trong sân có một tòa lầu các màu xanh, Uông Như Yên, Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Thuân đang ở trong đình đá uống trà nói chuyện phiếm, Vương Thanh Sơn cùng Vương Thanh Thuân trong khoảng thời gian này thường xuyên đi Thính Vũ lâu.
“Mọi người nói chuyện gì thế!”
Vương Trường Sinh từ trên lầu đi xuống, thuận miệng hỏi.
“Cửu thúc, chúng cháu đã có hiểu biết nhất định đối với phương thức săn giết yêu thú của người tu tiên Nam Hải, nhưng nhân số chúng ta quá ít, đội ngũ săn yêu ít thì bảy tám người, nhiều thì mấy chục người.”
Vương Thanh Sơn nói theo sự thật.
Vương Trường Sinh gật gật đầu, lật bàn tay, Thanh Ngư Kiếm xuất hiện ở trên tay hắn, cười nói:
“Thanh Sơn, cây Thanh Ngư Kiếm này là bản mạng pháp khí ta tự tay luyện chế cho ngươi, ngươi thấy thế nào?”
“Bản mạng pháp khí!”
Vương Thanh Sơn tiếp nhận Thanh Ngư Kiếm, vẻ mặt có chút kích động.
Hắn cầm trong tay Thanh Ngư Kiếm, vung về phía hư không, thân kiếm nhanh chóng lướt qua không khí, vang lên một đợt tiếng kiếm ngân thanh thúy.
Vương Thanh Thuân thấy một màn như vậy, trên mặt lộ ra biểu cảm hâm mộ.
“Kiếm tốt, cảm ơn cửu thúc.”
Vương Thanh Sơn bộ dáng yêu thích không buông tay, cảm ơn một tiếng.
“Cháu đừng cám tạ ta, cây Thanh Ngư Kiếm này không phải tặng cháu miễn phí, cần khấu trừ từ trong điểm công đức của cháu. Thanh Thuân, cây Hỏa Vân Kỳ này là cho cháu, cũng là bản mạng pháp khí, cũng cần khấu trừ từ trong điểm công đức của cháu, chờ các cháu luyện hóa bản mạng pháp khí, chúng ta lại đi săn giết yêu thú.”
Vương Trường Sinh lấy ra Hỏa Vân Kỳ, đưa cho Vương Thanh Thuân.
Vương Thanh Thuân tiếp nhận Hỏa Vân Kỳ, cảm ơn một câu, vẻ mặt dị thường kích động.
Trong đội ngũ săn yêu người tu tiên thấp nhất cũng là Trúc Cơ tầng ba, có bản mạng pháp khí, thực lực của hắn đã nâng cao không ít.
Nói chuyện phiếm hai câu, Vương Thanh Sơn và Vương Thanh Thuân liền lui xuống, bọn họ sốt ruột không chờ được quay về chỗ ở luyện hóa bản mạng pháp khí.
“Nương tử, bộ phi châm này nàng cầm luyện hóa đi!”
Vương Trường Sinh lấy ra mười ba cây phi châm màu lam, đưa cho Uông Như Yên.
Bộ phi châm này luyện vào tài liệu bậc ba, uy lực so với thượng phẩm pháp khí còn cao hơn.
Uông Như Yên cũng không khách khí, nhận bộ phi châm này.
Vợ chồng hai người nói chuyện phiếm chốc lát, trở về phòng tu luyện.
Bảy ngày sau, bốn người bọn Vương Trường Sinh rời khỏi phường thị Linh Miết, bay về phía đông nam.
Vương Trường Sinh thu liễm pháp lực dao động, ở trong mắt tu sĩ Trúc Cơ, Vương Trường Sinh chỉ là Trúc Cơ tầng bảy.
Hơn hai tháng sau, vùng hải vực nào đó, một luồng hào quang màu lam nhanh chóng từ trên cao xẹt qua.
Hào quang màu lam thế mà lại là một con thuyền bay màu lam, bốn người bọn Vương Trường Sinh đứng ở trong thuyền bay.
Bọn họ di chuyển hơn hai tháng, một con yêu thú cũng chưa săn giết được, trái lại đã gặp mấy đội ngũ săn yêu.
Vương Trường Sinh đột nhiên cảm ứng được cái gì, biến đổi pháp quyết, đánh một đạo pháp quyết lên con thuyền bay màu lam.
Con thuyền bay màu lam bừng sáng, đẩy nhanh tốc độ.
Một canh giờ sau, một hòn đảo hình chữ nhật xuất hiện ở trong tầm mắt bốn người bọn Vương Trường Sinh.
Mười mấy con rùa màu vàng hình thể thật lớn nằm trên bờ cát, đang phơi nắng.
Những con rùa này đầu cá thân rùa, con lớn thì mấy trượng, con nhỏ khoảng một trượng.
Bốn người bọn Vương Trường Sinh vừa xuất hiện, một con rùa màu vàng phát ra một tiếng rống quái dị, toàn bộ rùa màu vàng đều xoay người, lao xuống biển, tốc độ của chúng nó cực nhanh.
Vương Trường Sinh nâng tay, Hắc Giao Kỳ từ trong đó bay ra, xoay vù vù, mặt cờ nở rộ ra linh quang chói mắt, nháy mắt phình to đến cả trượng.
Hắn cầm trong tay Hắc Giao Kỳ, vẫy nhẹ một cái, vô số điểm sáng màu lam hiện lên ở trên bờ cát, hóa thành một bức tường nước màu lam cao mấy trượng, dài mười mấy trượng, ngăn trở đường đi của mười mấy con rùa màu vàng.
Uông Như Yên lấy ra một cây tỳ bà màu xanh, ngón tay ngọc nhanh chóng lướt qua dây tỳ bà, một làn sóng âm màu xanh thổi quét ra, đánh về phía mười mấy con rùa màu vàng.
Vương Thanh Sơn nhún hai vai, một đợt tiếng kiếm ngân lên thanh thúy, chín thanh phi kiếm màu xanh từ trong hộp kiếm bay ra, nhanh chóng kết hợp một thể, hóa thành một thanh kiếm khổng lồ màu xanh dài năm trượng, tản mát ra một luồng kiếm ý sắc bén.
Thanh kiếm khổng lồ màu xanh xoay một cái, chém về phía con rùa màu vàng.
Vương Thanh Thuân thì lấy ra một cái bình sứ màu đỏ to bằng bàn tay, nháy mắt phóng to, phun ra mấy chục quả cầu lửa màu đỏ to bằng trái dưa hấu, đánh về phía mười mấy con rùa màu vàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.