Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 236: Ra Tay (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Vương Diệu Tông khống chế một con rối thú bậc hai hạ phẩm, mơ hồ chiếm vài phần thượng phong.

Tu sĩ Ngụy quốc cũng có thương vong, nhưng số người thương vong ít hơn tu sĩ Tống quốc.

Triệu Ngọc Tuệ là Trúc Cơ tầng bốn, đối thủ của nàng là một đại hán râu quai nón thân hình cao lớn, Trúc Cơ tầng bốn, hai người đánh cân sức ngang tài.

Ba đệ tử Thiên Tinh phái mượn dùng trận pháp, phóng ra mấy con yêu thú bậc hai hơn trăm con yêu thú bậc một, đã giết chết ba tu sĩ Tống quốc.

Bộ trận pháp này mang đến phiền toái rất lớn cho tu sĩ Tống quốc, mấy con yêu thú bậc hai vây công một tu sĩ Trúc Cơ kỳ, tu sĩ Trúc Cơ căn bản không ngăn cản được bao lâu.

Một tiếng hét thảm vang lên, vòng bảo hộ trên người một tu sĩ Tống quốc tan vỡ, thân thể bị giao long màu đen xé thành hai nửa.

“Mau phá trận pháp một chút, nếu không chúng ta đều có nguy hiểm tính mạng.”

Trần Thiên Minh hét to, sắc mặt tỏ ra tái nhợt, hắn bị thanh niên áo sam đỏ quấn gắt gao, không thoát thân được.

Vừa dứt lời, một đệ tử Tử Tiêu môn triệu ra một lá bùa lập lòe ánh sáng màu đỏ, lóe lên bay đến trên không ba cây cờ phướn màu đen.

Có một tiếng vang trầm, lá bùa màu đỏ nổ tung, hóa thành một đám mây lửa màu đỏ kích thước mấy trăm trượng.

Trong tiếng nổ “Ầm ầm ầm”, một rồi lại một khối vẫn thạch bị ngọn lửa màu đỏ bao vây từ trong đám mây lửa màu đỏ bay ra, hướng tới mặt đất rơi xuống.

Ba đệ tử Thiên Tinh phái đều lấy ra một lá bùa mặt ngoài trải rộng phù văn màu vàng, lá bùa màu vàng bay về phía mặt đất gần đó.

Ba tiếng vang trầm liên tiếp vang lên, ba lá bùa màu vàng trước sau nổ tung ra, hóa thành một mảng lớn sương mù màu vàng dày đặc, bao phủ ba đệ tử Thiên Tinh phái.

Vẫn thạch bị ngọn lửa bao vây nhập vào trong sương mù màu vàng dày đặc, giống như bùn vào biển lớn.

“Trận phù bậc hai!” Không biết ai hô to một tiếng.

Một thanh niên áo bào đỏ mặc trang phục Dược Vương cốc lấy ra một lá bùa thanh quang lập lòe vỗ lên trên người, thanh quang lóe lên, một màn hào quang màu xanh dạng nhím biển hiện lên bên người.

Hắn khoanh chân ngồi xuống, lấy ra một lá bùa lập lòe ánh sáng màu đỏ, mặt ngoài vẽ hình vẽ một cây thước ngắn.



Hai đệ tử Dược Vương cốc tự động bay đến bên cạnh thanh niên áo bào đỏ, hộ pháp cho thanh niên áo bào đỏ.

“Phù bảo! Đừng để hắn kích hoạt phù bảo, mau ngăn hắn.”

Thanh niên áo sam đỏ của Bách Linh môn tựa như nghĩ tới cái gì, lớn tiếng phân phó.

Vừa dứt lời, tu sĩ Ngụy quốc đều tập trung hỏa lực thanh niên áo bào đỏ, tu sĩ Tống quốc ùn ùn tới gần thanh niên áo bào đỏ, hộ pháp cho hắn.

Nếu là thanh niên áo bào đỏ có thể kích hoạt phù bảo, trận chiến đấu này cũng liền kết thúc.

Yêu thú bậc hai lấy giao long màu đen cầm đầu, dẫn theo hơn trăm con yêu thú bậc một lao về phía mọi người.

Giao long màu đen lúc còn sống là yêu thú bậc hai thượng phẩm, da thô thịt dày, pháp khí đánh lên trên, vẫn chưa tạo thành bao nhiêu thương tổn cho nó.

Hai đệ tử Tử Tiêu môn đều lấy ra hai lá bùa lập lòe ánh vàng, mặt ngoài che kín phù văn to bằng hạt gạo.

Bốn lá bùa màu vàng trước sau nổ tung, hóa thành một màn hào quang màu vàng to khoảng một mẫu, bên trên có lượng lớn phù văn Phật môn lưu chuyển, bảo vệ tất cả mọi người ở trong, đồng thời một đợt tiếng phạm âm Phật xướng vang lên.

Bộ Tiểu Kim Cương Trận Phù này là trận pháp bậc hai thượng phẩm, lực phòng ngự rất mạnh.

“Mọi người cùng nhau ra tay, đừng để bọn hắn phá đi trận pháp, chỉ cần Lưu đạo hữu kích hoạt phù bảo, hôm nay một trận chiến này, chúng ta thắng rồi.”

Có trận pháp phòng hộ, lòng tin của mọi người tăng vọt, đều khống chế pháp khí công kích yêu thú đám giao long màu đen.

Tu sĩ Ngụy quốc đều tăng thêm thế công, pháp khí linh quang lập lòe đánh lên màn hào quang màu vàng, vang lên từng đợt tiếng vang trầm trầm.

Giao long màu đen há mồm phun ra một đám lửa màu đen rộng lớn, đánh lên màn hào quang màu vàng, cái đuôi đột nhiên vung lên, hung hăng vỗ ở trên màn hào quang màu vàng.

Màn hào quang màu vàng lập lòe không thôi, nhoáng lên rất khẽ.

Rất nhanh, phù văn Phật môn mặt ngoài màn hào quang màu vàng tỏa sáng rực rỡ, ngọn lửa màu đen ùn ùn dập tắt.

Yêu thú lấy giao long màu đen cầm đầu không ngừng công kích màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng chớp lên không ngừng.



Một đệ tử Thanh Dương tông lấy ra một cái đỉnh nhỏ màu xanh, trên thân đỉnh khắc nổi hình vẽ một ngọn lửa.

Đỉnh nhỏ màu xanh vừa bay ra khỏi màn hào quang màu vàng, phình to cao cả trượng, hình vẽ ngọn lửa trên thân đỉnh giống như sống lại.

Lượng lớn lửa màu xanh từ trong cái đỉnh lớn màu xanh bay ra, hóa thành một con chim lửa màu xanh thật lớn, dang đôi cánh lao về phía giao long màu đen.

Cái đuôi thật dài của giao long màu đen đột nhiên đảo qua, đập nát chim lửa màu xanh, lửa màu xanh hóa thành một mảng lớn chim lửa màu xanh, bộ phận nhỏ bám vào trên cái đuôi của giao long màu đen, nhanh chóng lan tràn ra.

Cùng lúc đó, những con chim lửa màu xanh to bằng bàn tay từ trong cái đỉnh lớn màu xanh bay ra, lao về phía yêu thú.

Tiếng nổ “Ầm ầm ầm” không dứt, ngọn lửa tản ra xung quanh.

Vương Trường Sinh lấy ra ba thanh phi đao màu lam, chiến đấu quấn lấy ba thanh đoản kiếm màu vàng, con rối quạ đen quấn lấy một con rối chim điêu màu xanh.

Tống quốc bên này hơn ba mươi tu sĩ Trúc Cơ, lại thêm trận phù phòng hộ, nắm chắc thắng lợi.

Ba luồng ánh sáng màu vàng từ trong tu sĩ Ngụy quốc bay ra, lóe lên một cái đã tới trên không màn hào quang màu vàng.

Ba tiếng vang trầm, ba luồng ánh sáng màu vàng nổ tung, hóa thành lượng lớn tảng đá màu vàng, từ trên cao trút xuống, nện ở trên màn hào quang màu vàng, màn hào quang màu vàng chớp lên không thôi, hào quang ảm đạm đi một chút.

“Tế linh phù.”

Tu sĩ Ngụy quốc thi nhau lấy ra linh phù, hơn trăm tấm linh phù bay về phía tu sĩ Tống quốc.

Lá bùa hóa thành quả cầu lửa thật lớn, mãng xà băng, đao gió, mũi tên đất vân vân, tranh nhau lao về phía tu sĩ Tống quốc, thanh thế kinh người.

Tu sĩ Tống quốc hoặc triệu ra lá bùa, hoặc khống chế pháp khí, đi lên nghênh đón.

Tiếng nổ không dứt, linh quang lóe lên không ngừng, hóa thành một mảng lớn sóng khí.

Bảy luồng ánh sáng màu vàng từ trong sóng khí bay ra, lóe lên rồi biến mất nhập vào mặt đất ở gần màn hào quang màu vàng không thấy nữa.

Ngay sau đó, một màn ánh sáng màu vàng cực lớn bỗng dưng hiện lên, bao phủ đám người Vương Trường Sinh ở trong, mặt đất thổi lên lượng lớn cát bay đá chạy, giữa không trung hiện ra lượng lớn ánh sáng màu vàng, hóa thành trường mâu màu vàng dài hơn một trượng, số lượng nhiều tới mấy trăm cái.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook