Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 822: Song Song Bế Quan (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Phu nhân, nàng thật sự quyết định sửa tu công pháp sao? Ba bốn mươi năm vẫn là nhắm chừng bảo thủ, nếu thời gian dài một chút, chỉ sợ cần năm sáu mươi năm.”
Vương Trường Sinh có chút lo lắng nói.
Uông Như Yên mỉm cười, cầm bàn tay Vương Trường Sinh, nghiêm túc nói: “Phu quân, tâm ý ta đã quyết, ta muốn làm vợ hiền của chàng, mà không phải làm một cái trói buộc.”
Thực lực của nàng khá yếu, lúc đấu pháp cần Vương Trường Sinh chiếu cố nàng, cảm xúc trong lòng nàng rất không tốt.
Vương Trường Sinh khẽ thở dài một hơi, không nói gì nữa.
Hôm sau, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên rời khỏi Hải Sâm đảo, tới phường thị Linh Miết.
Chọn mua một lô vật tư, Uông Như Yên truyền tống rời khỏi.
Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh dặn dò đám người Vương Thu Diễm vài câu, bước vào mật thất bế quan.
Hắn lấy ra Lưu Ly Triều Nguyệt Thạch, lượng lớn điểm sáng màu lam hiện lên ở trong phòng, ùn ùn lao về phía Lưu Ly Triều Nguyệt Thạch.
Không qua bao lâu, thủy linh khí trong phòng trở nên cực kỳ dư thừa.
Vương Trường Sinh lấy ra một cái bình sứ màu trắng, đánh một đạo pháp quyết lên bình sứ, một mảng lớn chất lỏng màu lam tản mát ra cơn lạnh thấu xương bắn ra, ùa về phía hắn, theo lỗ chân lông mặt ngoài làn da hắn, chậm rãi rót vào trong cơ thể hắn.
Ngoài thân Vương Trường Sinh sáng lên một mảng hào quang màu lam chói mắt, cơ bắp căng lên, trong cơ thể thỉnh thoảng truyền đến tiếng xương khớp bốp bốp.
Ở chỗ đan điền của hắn, một viên nội đan màu lam nhạt bắt đầu chậm rãi xoay tròn, từng tia sương mù màu lam ùa vào trong nội đan.
Kim Hà đảo là một hòn đảo loại nhỏ, dài hai trăm ba mươi dặm, rộng một trăm hai mươi mốt dặm, một gia tộc tu tiên họ Trần ở trên đảo.
Trần gia tu vi cao nhất là Trần Văn Minh, Trúc Cơ tầng sáu.
Trần gia có bốn vị tu sĩ Trúc Cơ, hơn một trăm tu sĩ Luyện Khí, còn có hơn ba mươi vạn phàm nhân.
Trần gia thuê năm hòn đảo, hai hòn đảo loại nhỏ, ba hòn đảo loại siêu nhỏ.
Bình thường mà nói, không có việc gì lớn, tộc nhân khác là sẽ không quấy rầy Trần Văn Minh tu luyện, nhưng một ngày này, một lá bùa truyền âm bay vào.
“Thất Thúc Công, bên ngoài có ba tu sĩ Trúc Cơ tới, bọn họ tự xưng là con em Vương gia Hải Sâm đảo, có chuyện quan trọng bàn bạc với chúng ta.”
“Vương gia Hải Sâm đảo?”
Trần Văn Minh nhíu mày, hắn biết Hải Sâm đảo, hình như bị vị tiền bối nào đó thuê đi rồi.
Tu tiên giới Nam Hải là cống nạp từng tầng, đổi lấy bảo hộ, xem ra, Vương gia là tới thu lợi ích.
Hắn vội vàng đi ra ngoài, ở sảnh đón khách gặp được hai nam một nữ.
Triệu Chính, Vương Thu Diễm cùng Vương Thanh Vân, bọn họ phụ trách thu nạp gia tộc tu tiên phụ cận Hải Sâm đảo, thu một khoản phí bảo hộ, mới sẽ cung cấp bảo hộ cho bọn họ.
“Lão phu Trần Văn Minh, ra mắt ba vị Vương đạo hữu.”
Trên mặt Trần Văn Minh nặn ra một nụ cười, khách khí nói.
“Tại hạ họ Triệu, Triệu mỗ là người ở rể. Trần đạo hữu, ngươi hẳn là biết ý đồ đến của chúng ta chứ!”
Triệu Chính tự giới thiệu một lần đơn giản, vào thẳng đề tài chính.
“Biết, Trần gia chúng ta nhỏ yếu, không lấy ra được bao nhiêu thứ, mong ba vị đạo hữu thông cảm.”
Trần Văn Minh cười lấy lòng nói, tu tiên giới Nam Hải chính là quy củ này, nhưng bị người ta tới cửa thu phí bảo hộ, hắn rất không thoải mái.
“Mỗi năm một ngàn khối linh thạch, nếu có gì phiền toái cần chúng ta hỗ trợ giải quyết, tính toán riêng. Nếu là các ngươi phát hiện tài nguyên tu tiên gì, báo lên cho Vương gia chúng ta, chúng ta sẽ có ban thưởng, Trần đạo hữu hiểu không?”
Triệu Chính cười tủm tỉm nói.
“Cái gì? Một năm một ngàn khối linh thạch? Thế này cũng quá đắt rồi, chúng ta thuê Kim Hà đảo, hàng năm cũng chỉ tám trăm khối linh thạch tiền thuê. Triệu đạo hữu, mời ngươi thông cảm một chút sự khó xử của chúng ta.”
Trần Văn Minh cau mày nói.
Trên thực tế, một ngàn khối linh thạch cũng không nhiều, Nam Hải tài nguyên tu tiên phong phú, yêu thú giết mãi không hết.
“Dượng, cháu thấy đám người Trần đạo hữu cũng không dễ dàng, một ngàn khối linh thạch quả thật nhiều rồi. Dượng, như vậy đi! Trần gia hàng năm cống sáu ngàn cân linh cốc bậc một hạ phẩm.”
Vương Thu Diễm mở miệng cầu tình thay Trần Văn Minh.
Khóe miệng Trần Văn Minh run rẩy một phen, hắn hận không thể chém Vương Thu Diễm một kiếm. Ở trên chợ, một khối linh thạch có thể mua năm cân linh cốc bậc một hạ phẩm, sáu ngàn cân linh cốc bậc một hạ phẩm có thể bán một ngàn hai trăm khối linh thạch, nhưng linh cốc bậc một hạ phẩm không dễ bán, rất nhiều thế lực tu tiên đều sẽ gieo trồng linh cốc.
“Như thế nào? Trần đạo hữu không muốn? Vậy hàng năm một ngàn khối linh thạch đi!”
Trần Văn Minh là đã nhìn ra, Triệu Chính cùng Vương Thu Diễm một người đấm một người xoa.
“Hàng năm cống sáu ngàn cân linh cốc bậc một hạ phẩm đi! Trần gia chúng ta làm được.”
Chỉ cần gieo trồng thêm một ít linh cốc, thì có thể hoàn thành nhiệm vụ, dù sao linh cốc bậc một hạ phẩm rất khó bán, cơ bản giữ lại tự mình ăn.
“Được, vậy cứ quyết định như thế, nói suông không có bằng chứng, viết một tờ khế ước, hàng năm chúng ta sẽ phái người thu linh cốc.”
Triệu Chính lấy ra một tờ khế ước, hắn cùng Trần Văn Minh đều ký tên ở bên trên, xem như đã thành lập quan hệ phụ thuộc.
“Được rồi, chúng ta còn có chuyện khác, cáo từ trước.”
Trần Văn Minh không dám chậm trễ, tự mình tiễn ba người bọn Triệu Chính rời khỏi.
“Thất thúc công, sáu ngàn cân linh cốc bậc một hạ phẩm, đây cũng không phải là một số lượng nhỏ.”
Một nam tử trung niên mặt mày đau khổ nói.
“Vương gia đòi chúng ta sáu ngàn cân, chúng ta hướng ba nhà Triệu, Lý, Tôn đều đòi ba ngàn cân, còn lãi ba ngàn cân.”
Trần gia kém Vương gia, nhưng Trần gia cũng có thế lực phụ thuộc.
“Ba gia tộc tu tiên này chiếm cứ là hòn đảo siêu nhỏ, linh điền vốn không có bao nhiêu, muốn bọn họ hàng năm lấy ra ba ngàn cân linh cốc, có độ khó nhất định.”
Vương Trường Sinh có chút lo lắng nói.
Uông Như Yên mỉm cười, cầm bàn tay Vương Trường Sinh, nghiêm túc nói: “Phu quân, tâm ý ta đã quyết, ta muốn làm vợ hiền của chàng, mà không phải làm một cái trói buộc.”
Thực lực của nàng khá yếu, lúc đấu pháp cần Vương Trường Sinh chiếu cố nàng, cảm xúc trong lòng nàng rất không tốt.
Vương Trường Sinh khẽ thở dài một hơi, không nói gì nữa.
Hôm sau, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên rời khỏi Hải Sâm đảo, tới phường thị Linh Miết.
Chọn mua một lô vật tư, Uông Như Yên truyền tống rời khỏi.
Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh dặn dò đám người Vương Thu Diễm vài câu, bước vào mật thất bế quan.
Hắn lấy ra Lưu Ly Triều Nguyệt Thạch, lượng lớn điểm sáng màu lam hiện lên ở trong phòng, ùn ùn lao về phía Lưu Ly Triều Nguyệt Thạch.
Không qua bao lâu, thủy linh khí trong phòng trở nên cực kỳ dư thừa.
Vương Trường Sinh lấy ra một cái bình sứ màu trắng, đánh một đạo pháp quyết lên bình sứ, một mảng lớn chất lỏng màu lam tản mát ra cơn lạnh thấu xương bắn ra, ùa về phía hắn, theo lỗ chân lông mặt ngoài làn da hắn, chậm rãi rót vào trong cơ thể hắn.
Ngoài thân Vương Trường Sinh sáng lên một mảng hào quang màu lam chói mắt, cơ bắp căng lên, trong cơ thể thỉnh thoảng truyền đến tiếng xương khớp bốp bốp.
Ở chỗ đan điền của hắn, một viên nội đan màu lam nhạt bắt đầu chậm rãi xoay tròn, từng tia sương mù màu lam ùa vào trong nội đan.
Kim Hà đảo là một hòn đảo loại nhỏ, dài hai trăm ba mươi dặm, rộng một trăm hai mươi mốt dặm, một gia tộc tu tiên họ Trần ở trên đảo.
Trần gia tu vi cao nhất là Trần Văn Minh, Trúc Cơ tầng sáu.
Trần gia có bốn vị tu sĩ Trúc Cơ, hơn một trăm tu sĩ Luyện Khí, còn có hơn ba mươi vạn phàm nhân.
Trần gia thuê năm hòn đảo, hai hòn đảo loại nhỏ, ba hòn đảo loại siêu nhỏ.
Bình thường mà nói, không có việc gì lớn, tộc nhân khác là sẽ không quấy rầy Trần Văn Minh tu luyện, nhưng một ngày này, một lá bùa truyền âm bay vào.
“Thất Thúc Công, bên ngoài có ba tu sĩ Trúc Cơ tới, bọn họ tự xưng là con em Vương gia Hải Sâm đảo, có chuyện quan trọng bàn bạc với chúng ta.”
“Vương gia Hải Sâm đảo?”
Trần Văn Minh nhíu mày, hắn biết Hải Sâm đảo, hình như bị vị tiền bối nào đó thuê đi rồi.
Tu tiên giới Nam Hải là cống nạp từng tầng, đổi lấy bảo hộ, xem ra, Vương gia là tới thu lợi ích.
Hắn vội vàng đi ra ngoài, ở sảnh đón khách gặp được hai nam một nữ.
Triệu Chính, Vương Thu Diễm cùng Vương Thanh Vân, bọn họ phụ trách thu nạp gia tộc tu tiên phụ cận Hải Sâm đảo, thu một khoản phí bảo hộ, mới sẽ cung cấp bảo hộ cho bọn họ.
“Lão phu Trần Văn Minh, ra mắt ba vị Vương đạo hữu.”
Trên mặt Trần Văn Minh nặn ra một nụ cười, khách khí nói.
“Tại hạ họ Triệu, Triệu mỗ là người ở rể. Trần đạo hữu, ngươi hẳn là biết ý đồ đến của chúng ta chứ!”
Triệu Chính tự giới thiệu một lần đơn giản, vào thẳng đề tài chính.
“Biết, Trần gia chúng ta nhỏ yếu, không lấy ra được bao nhiêu thứ, mong ba vị đạo hữu thông cảm.”
Trần Văn Minh cười lấy lòng nói, tu tiên giới Nam Hải chính là quy củ này, nhưng bị người ta tới cửa thu phí bảo hộ, hắn rất không thoải mái.
“Mỗi năm một ngàn khối linh thạch, nếu có gì phiền toái cần chúng ta hỗ trợ giải quyết, tính toán riêng. Nếu là các ngươi phát hiện tài nguyên tu tiên gì, báo lên cho Vương gia chúng ta, chúng ta sẽ có ban thưởng, Trần đạo hữu hiểu không?”
Triệu Chính cười tủm tỉm nói.
“Cái gì? Một năm một ngàn khối linh thạch? Thế này cũng quá đắt rồi, chúng ta thuê Kim Hà đảo, hàng năm cũng chỉ tám trăm khối linh thạch tiền thuê. Triệu đạo hữu, mời ngươi thông cảm một chút sự khó xử của chúng ta.”
Trần Văn Minh cau mày nói.
Trên thực tế, một ngàn khối linh thạch cũng không nhiều, Nam Hải tài nguyên tu tiên phong phú, yêu thú giết mãi không hết.
“Dượng, cháu thấy đám người Trần đạo hữu cũng không dễ dàng, một ngàn khối linh thạch quả thật nhiều rồi. Dượng, như vậy đi! Trần gia hàng năm cống sáu ngàn cân linh cốc bậc một hạ phẩm.”
Vương Thu Diễm mở miệng cầu tình thay Trần Văn Minh.
Khóe miệng Trần Văn Minh run rẩy một phen, hắn hận không thể chém Vương Thu Diễm một kiếm. Ở trên chợ, một khối linh thạch có thể mua năm cân linh cốc bậc một hạ phẩm, sáu ngàn cân linh cốc bậc một hạ phẩm có thể bán một ngàn hai trăm khối linh thạch, nhưng linh cốc bậc một hạ phẩm không dễ bán, rất nhiều thế lực tu tiên đều sẽ gieo trồng linh cốc.
“Như thế nào? Trần đạo hữu không muốn? Vậy hàng năm một ngàn khối linh thạch đi!”
Trần Văn Minh là đã nhìn ra, Triệu Chính cùng Vương Thu Diễm một người đấm một người xoa.
“Hàng năm cống sáu ngàn cân linh cốc bậc một hạ phẩm đi! Trần gia chúng ta làm được.”
Chỉ cần gieo trồng thêm một ít linh cốc, thì có thể hoàn thành nhiệm vụ, dù sao linh cốc bậc một hạ phẩm rất khó bán, cơ bản giữ lại tự mình ăn.
“Được, vậy cứ quyết định như thế, nói suông không có bằng chứng, viết một tờ khế ước, hàng năm chúng ta sẽ phái người thu linh cốc.”
Triệu Chính lấy ra một tờ khế ước, hắn cùng Trần Văn Minh đều ký tên ở bên trên, xem như đã thành lập quan hệ phụ thuộc.
“Được rồi, chúng ta còn có chuyện khác, cáo từ trước.”
Trần Văn Minh không dám chậm trễ, tự mình tiễn ba người bọn Triệu Chính rời khỏi.
“Thất thúc công, sáu ngàn cân linh cốc bậc một hạ phẩm, đây cũng không phải là một số lượng nhỏ.”
Một nam tử trung niên mặt mày đau khổ nói.
“Vương gia đòi chúng ta sáu ngàn cân, chúng ta hướng ba nhà Triệu, Lý, Tôn đều đòi ba ngàn cân, còn lãi ba ngàn cân.”
Trần gia kém Vương gia, nhưng Trần gia cũng có thế lực phụ thuộc.
“Ba gia tộc tu tiên này chiếm cứ là hòn đảo siêu nhỏ, linh điền vốn không có bao nhiêu, muốn bọn họ hàng năm lấy ra ba ngàn cân linh cốc, có độ khó nhất định.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.