Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 726: Thân Phận Chân Thật Của Trần Ngọc Hoa
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Đi, mau đuổi theo, Thanh Tiểu một mình, nói không chừng sẽ gặp phải cái gì nguy hiểm.”
Vương Thanh Sơn thu hồi con thuyền bay màu xanh, thi triển thổ độn thuật, chui vào trong vách đá.
Người khác chui vào theo, tìm kiếm Vương Thanh Tiểu.
Không qua bao lâu, bọn họ liền xuất hiện ở bên trong một cái hang động, Vương Thanh Tiểu ngã dưới đất, miệng sùi bọt mép, một cái xác be bét máu thịt nằm ở trên mặt đất, hai con rối thú đứng ở một bên, không nhúc nhích.
“Thanh Tiểu!”
Vương Thanh Thuân bước nhanh đi lên phía trước, nâng Vương Thanh Tiểu dậy, tra xét cẩn thận.
“Cô ấy còn có khí tức, chỉ là đã ngất đi.”
Vương Thanh Sơn nhíu nhíu mày, nghi hoặc nói: “Ngất đi? Cô ấy đụng phải cái gì vậy? Một tu sĩ Trúc Cơ có thể ngất? Hai con rối thú bậc hai hoàn hảo không tổn hao gì, nơi này cũng không có dấu vết chiến đấu, thật sự là cổ quái.”
“Nếu ta không nhìn lầm, con bé là bị người ta đoạt xá, chỉ có đoạt xá mới có thể giải thích thông.”
Uông Như Yên bình tĩnh phân tích, Uông gia nàng xuất thân so với Vương gia truyền thừa còn xa xưa hơn, kiến thức rộng rãi.
Đoạt xá là một hành vi cực kỳ tổn thương nguyên thần, cho dù đoạt xá thành công, cũng cần bế quan nghỉ ngơi hơn một tháng thời gian, mới có thể vận dụng tự nhiên thân thể người khác.
“Lục soát túi trữ vật trên thi thể, xem xem bên trong có cái gì.”
Vương Thanh Thuân từ trên cái xác máu me lục soát ra một cái túi trữ vật màu vàng, đổ ra toàn bộ mọi thứ bên trong, có hai cây phi đao linh khí bức người, rõ ràng là pháp bảo, bên trong túi trữ vật có một tấm lệnh bài hình vuông, mặt ngoài viết hai chữ “Bách Thú”.
“Đây là lệnh bài thân phận Tây Lương quốc Bách Thú tông, sẽ không sai.”
Vương Thanh Sơn nhận ra lai lịch lệnh bài, hắn từng chém giết tu sĩ lôi linh căn của Bách Thú tông, từng đạt được lệnh bài tương tự, nhưng bị hắn hủy diệt.
Vương Thanh Tiểu bị tu sĩ Kết Đan của Bách Thú tông đoạt xá, đây cũng không phải là việc nhỏ.
“Chúng ta đưa Thanh Tiểu về Bình Yêu thành, việc này không thể lộ ra ngoài, các ngươi đều giữ kỹ miệng!”
Uông Như Yên vẻ mặt ngưng trọng dặn dò.
Mặc Thải Vân gọi lại Uông Như Yên, nói: “Như Yên, vị tiền bối này có dấu hiệu trúng độc, hẳn là thân thể bị hủy, trùng hợp nhìn thấy Thanh Tiểu xông tới, nàng liền đoạt xá thân thể Thanh Tiểu. Có hai khả năng, nàng là bị yêu thú giết chết, cái này còn dễ xử lý, nếu nàng là bị tu sĩ cấp cao giết chết, nói không chừng tu sĩ cấp cao đang tìm tung tích của nàng, nếu như bị tu sĩ cấp cao phát hiện Thanh Tiểu khác thường, chúng ta đều sẽ xui xẻo theo.”
Nội bộ người tu tiên cũng không phải bền chắc như thép, có người nhân cơ hội này báo thù riêng, cũng không kỳ quái.
“Nhị thập nhất thẩm, ý của người là?”
“Nếu là có người đụng tới, cứ nói Thanh Tiểu trúng độc, ta nơi này có viên Mặc Vân Đan, bản thân đan này không có độc, người dùng sẽ xuất hiện dấu hiệu trúng độc, cho một người nữa ăn vào Mặc Vân Đan, nếu đụng phải ai điều tra, vậy cũng có thể giải thích được.”
“Cháu đến đi! Nếu không phải cô cô, chỉ sợ cháu đã bị đoạt xá rồi.”
Mặc Thải Vân lấy ra hai viên thuốc màu đen, cho Vương Thanh Tiểu ăn vào, Vương Thu Minh cũng ăn vào một viên.
Không qua bao lâu, hai người mặt đầy khí đen, một bộ dáng trúng kịch độc.
Ra khỏi hang núi, Vương Thanh Sơn thả ra con thuyền bay màu xanh, chở mọi người bay lên bầu trời.
Trên đường đụng phải không ít tu sĩ Trúc Cơ, bọn họ chỉ là đơn giản hỏi một lần nguyên nhân đám người Vương Thanh Sơn đi ngược chiều, biết được là tộc nhân trúng kịch độc, bọn họ không nghĩ nhiều, tùy ý đám người Vương Thanh Sơn rời khỏi.
Hơn nửa tháng sau, bọn họ về tới Bình Yêu thành, khi bọn họ về tới chỗ ở, vừa lúc đụng phải Vương Trường Sinh ra ngoài.
Nhìn thấy Vương Thanh Tiểu và Vương Thu Minh mặt đầy khí đen, Vương Trường Sinh nhíu mày hỏi: “Chuyện gì vậy? Thanh Tiểu và Thu Minh làm sao vậy?”
“Phu quân, về trong phòng nói.”
Trở lại trong phòng, Uông Như Yên kích hoạt cấm chế trong phòng, nói một lần tình huống sự việc.
“Đoạt xá! Bách Thú tông!”
Sắc mặt Vương Trường Sinh lạnh đi, tính ra, Vương gia cùng Bách Thú tông có thù oán, không ngờ Vương Thanh Tiểu lại bị tu sĩ Kết Đan của Bách Thú tông đoạt xá.
Hai nhà có thù oán, Vương Trường Sinh đúng ra nên giết chết người này, nhưng Vương Trường Sinh muốn từ trong miệng nàng lấy ra một ít tin tức hữu dụng, ví dụ như công pháp chủ tu của nàng, đạt được công pháp của nàng, lại giết nàng cũng không muộn.
Nói thật, nếu không phải sau khi đoạt xá cần điều dưỡng một đoạn thời gian, đám người Uông Như Yên chưa chắc có thể phát hiện Vương Thanh Tiểu khác thường.
“Chuyện này tuyệt đối không thể lộ ra ngoài, các ngươi cũng đừng chạy lung tung, thành thật ở lại chỗ ở, bên ngoài rất loạn. Thanh Sơn, cháu đi Chấp Sự điện đổi hai viên đan dược giải độc, diễn trò làm nguyên bộ.”
“Vâng, cửu thúc.”
Ba ngày sau, Vương Thanh Tiểu đã tỉnh, nàng đã hoàn toàn tiêu hóa ký ức của Vương Thanh Tiểu, nhìn thấy Uông Như Yên và Mặc Thải Vân vây quanh ở bên giường của nàng, trên mặt của nàng lộ ra một nụ cười, nói: “Tổ mẫu, cửu thẩm, chúng ta sao lại ở chỗ này?”
“Được rồi, Liễu Hiểu Hiểu Liễu đạo hữu, ngươi đừng giả bộ nữa, nói đi! Ngươi muốn chết như thế nào, dám đoạt xá tộc nhân của ta.”
Vương Trường Sinh cười lạnh nói, mặt đầy sát khí.
Khuôn mặt Vương Thanh Tiểu biến sắc, đảo tròng mắt, sắc mặt khôi phục bình thường.
Nàng sau khi đoạt xá, chỉ có được tu vi của người bị đoạt xá, tu vi Trúc Cơ kỳ, nàng không lật nổi trời.
“Một tu sĩ Trúc Cơ mà thôi, Vương đạo hữu làm gì thế! Ngươi thả ta đi, sau này ta chắc chắn báo đáp thật lớn.”
Vương Trường Sinh cười khẩy nói: “Là ngươi ngốc hay ta khờ? Bách Thú tông các ngươi có thù oán riêng với Vương gia chúng ta, ngươi đoạt xá tộc nhân của ta, ta giết ngươi là thiên kinh địa nghĩa, còn thả ngươi đi?”
“Muốn ta làm như thế nào, ngươi mới không giết ta?”
“Nói xem, ngươi có tác dụng gì? Có thể giúp ta cái gì?”
Vương Thanh Tiểu nheo mắt, tựa cười mà không cười nói: “Ngươi muốn công pháp chủ tu của ta? Ta nói theo sự thật cho ngươi, chỉ sợ ta cũng không sống nổi nữa, như vậy đi! Ta nói cho ngươi một bí mật kinh thiên, ngươi thả ta đi.”
“Ta không có khả năng thả ngươi đi, không giết ngươi, đã là khoan thứ lớn nhất đối với ngươi, nói đi! Bí mật gì?”
Vương Trường Sinh lạnh lùng nói ra, ánh mắt tràn ngập ánh sáng lạnh lẽo.
Vương Thanh Sơn thu hồi con thuyền bay màu xanh, thi triển thổ độn thuật, chui vào trong vách đá.
Người khác chui vào theo, tìm kiếm Vương Thanh Tiểu.
Không qua bao lâu, bọn họ liền xuất hiện ở bên trong một cái hang động, Vương Thanh Tiểu ngã dưới đất, miệng sùi bọt mép, một cái xác be bét máu thịt nằm ở trên mặt đất, hai con rối thú đứng ở một bên, không nhúc nhích.
“Thanh Tiểu!”
Vương Thanh Thuân bước nhanh đi lên phía trước, nâng Vương Thanh Tiểu dậy, tra xét cẩn thận.
“Cô ấy còn có khí tức, chỉ là đã ngất đi.”
Vương Thanh Sơn nhíu nhíu mày, nghi hoặc nói: “Ngất đi? Cô ấy đụng phải cái gì vậy? Một tu sĩ Trúc Cơ có thể ngất? Hai con rối thú bậc hai hoàn hảo không tổn hao gì, nơi này cũng không có dấu vết chiến đấu, thật sự là cổ quái.”
“Nếu ta không nhìn lầm, con bé là bị người ta đoạt xá, chỉ có đoạt xá mới có thể giải thích thông.”
Uông Như Yên bình tĩnh phân tích, Uông gia nàng xuất thân so với Vương gia truyền thừa còn xa xưa hơn, kiến thức rộng rãi.
Đoạt xá là một hành vi cực kỳ tổn thương nguyên thần, cho dù đoạt xá thành công, cũng cần bế quan nghỉ ngơi hơn một tháng thời gian, mới có thể vận dụng tự nhiên thân thể người khác.
“Lục soát túi trữ vật trên thi thể, xem xem bên trong có cái gì.”
Vương Thanh Thuân từ trên cái xác máu me lục soát ra một cái túi trữ vật màu vàng, đổ ra toàn bộ mọi thứ bên trong, có hai cây phi đao linh khí bức người, rõ ràng là pháp bảo, bên trong túi trữ vật có một tấm lệnh bài hình vuông, mặt ngoài viết hai chữ “Bách Thú”.
“Đây là lệnh bài thân phận Tây Lương quốc Bách Thú tông, sẽ không sai.”
Vương Thanh Sơn nhận ra lai lịch lệnh bài, hắn từng chém giết tu sĩ lôi linh căn của Bách Thú tông, từng đạt được lệnh bài tương tự, nhưng bị hắn hủy diệt.
Vương Thanh Tiểu bị tu sĩ Kết Đan của Bách Thú tông đoạt xá, đây cũng không phải là việc nhỏ.
“Chúng ta đưa Thanh Tiểu về Bình Yêu thành, việc này không thể lộ ra ngoài, các ngươi đều giữ kỹ miệng!”
Uông Như Yên vẻ mặt ngưng trọng dặn dò.
Mặc Thải Vân gọi lại Uông Như Yên, nói: “Như Yên, vị tiền bối này có dấu hiệu trúng độc, hẳn là thân thể bị hủy, trùng hợp nhìn thấy Thanh Tiểu xông tới, nàng liền đoạt xá thân thể Thanh Tiểu. Có hai khả năng, nàng là bị yêu thú giết chết, cái này còn dễ xử lý, nếu nàng là bị tu sĩ cấp cao giết chết, nói không chừng tu sĩ cấp cao đang tìm tung tích của nàng, nếu như bị tu sĩ cấp cao phát hiện Thanh Tiểu khác thường, chúng ta đều sẽ xui xẻo theo.”
Nội bộ người tu tiên cũng không phải bền chắc như thép, có người nhân cơ hội này báo thù riêng, cũng không kỳ quái.
“Nhị thập nhất thẩm, ý của người là?”
“Nếu là có người đụng tới, cứ nói Thanh Tiểu trúng độc, ta nơi này có viên Mặc Vân Đan, bản thân đan này không có độc, người dùng sẽ xuất hiện dấu hiệu trúng độc, cho một người nữa ăn vào Mặc Vân Đan, nếu đụng phải ai điều tra, vậy cũng có thể giải thích được.”
“Cháu đến đi! Nếu không phải cô cô, chỉ sợ cháu đã bị đoạt xá rồi.”
Mặc Thải Vân lấy ra hai viên thuốc màu đen, cho Vương Thanh Tiểu ăn vào, Vương Thu Minh cũng ăn vào một viên.
Không qua bao lâu, hai người mặt đầy khí đen, một bộ dáng trúng kịch độc.
Ra khỏi hang núi, Vương Thanh Sơn thả ra con thuyền bay màu xanh, chở mọi người bay lên bầu trời.
Trên đường đụng phải không ít tu sĩ Trúc Cơ, bọn họ chỉ là đơn giản hỏi một lần nguyên nhân đám người Vương Thanh Sơn đi ngược chiều, biết được là tộc nhân trúng kịch độc, bọn họ không nghĩ nhiều, tùy ý đám người Vương Thanh Sơn rời khỏi.
Hơn nửa tháng sau, bọn họ về tới Bình Yêu thành, khi bọn họ về tới chỗ ở, vừa lúc đụng phải Vương Trường Sinh ra ngoài.
Nhìn thấy Vương Thanh Tiểu và Vương Thu Minh mặt đầy khí đen, Vương Trường Sinh nhíu mày hỏi: “Chuyện gì vậy? Thanh Tiểu và Thu Minh làm sao vậy?”
“Phu quân, về trong phòng nói.”
Trở lại trong phòng, Uông Như Yên kích hoạt cấm chế trong phòng, nói một lần tình huống sự việc.
“Đoạt xá! Bách Thú tông!”
Sắc mặt Vương Trường Sinh lạnh đi, tính ra, Vương gia cùng Bách Thú tông có thù oán, không ngờ Vương Thanh Tiểu lại bị tu sĩ Kết Đan của Bách Thú tông đoạt xá.
Hai nhà có thù oán, Vương Trường Sinh đúng ra nên giết chết người này, nhưng Vương Trường Sinh muốn từ trong miệng nàng lấy ra một ít tin tức hữu dụng, ví dụ như công pháp chủ tu của nàng, đạt được công pháp của nàng, lại giết nàng cũng không muộn.
Nói thật, nếu không phải sau khi đoạt xá cần điều dưỡng một đoạn thời gian, đám người Uông Như Yên chưa chắc có thể phát hiện Vương Thanh Tiểu khác thường.
“Chuyện này tuyệt đối không thể lộ ra ngoài, các ngươi cũng đừng chạy lung tung, thành thật ở lại chỗ ở, bên ngoài rất loạn. Thanh Sơn, cháu đi Chấp Sự điện đổi hai viên đan dược giải độc, diễn trò làm nguyên bộ.”
“Vâng, cửu thúc.”
Ba ngày sau, Vương Thanh Tiểu đã tỉnh, nàng đã hoàn toàn tiêu hóa ký ức của Vương Thanh Tiểu, nhìn thấy Uông Như Yên và Mặc Thải Vân vây quanh ở bên giường của nàng, trên mặt của nàng lộ ra một nụ cười, nói: “Tổ mẫu, cửu thẩm, chúng ta sao lại ở chỗ này?”
“Được rồi, Liễu Hiểu Hiểu Liễu đạo hữu, ngươi đừng giả bộ nữa, nói đi! Ngươi muốn chết như thế nào, dám đoạt xá tộc nhân của ta.”
Vương Trường Sinh cười lạnh nói, mặt đầy sát khí.
Khuôn mặt Vương Thanh Tiểu biến sắc, đảo tròng mắt, sắc mặt khôi phục bình thường.
Nàng sau khi đoạt xá, chỉ có được tu vi của người bị đoạt xá, tu vi Trúc Cơ kỳ, nàng không lật nổi trời.
“Một tu sĩ Trúc Cơ mà thôi, Vương đạo hữu làm gì thế! Ngươi thả ta đi, sau này ta chắc chắn báo đáp thật lớn.”
Vương Trường Sinh cười khẩy nói: “Là ngươi ngốc hay ta khờ? Bách Thú tông các ngươi có thù oán riêng với Vương gia chúng ta, ngươi đoạt xá tộc nhân của ta, ta giết ngươi là thiên kinh địa nghĩa, còn thả ngươi đi?”
“Muốn ta làm như thế nào, ngươi mới không giết ta?”
“Nói xem, ngươi có tác dụng gì? Có thể giúp ta cái gì?”
Vương Thanh Tiểu nheo mắt, tựa cười mà không cười nói: “Ngươi muốn công pháp chủ tu của ta? Ta nói theo sự thật cho ngươi, chỉ sợ ta cũng không sống nổi nữa, như vậy đi! Ta nói cho ngươi một bí mật kinh thiên, ngươi thả ta đi.”
“Ta không có khả năng thả ngươi đi, không giết ngươi, đã là khoan thứ lớn nhất đối với ngươi, nói đi! Bí mật gì?”
Vương Trường Sinh lạnh lùng nói ra, ánh mắt tràn ngập ánh sáng lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.