Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1310: Thiên Hạ Thủ Vi Cường (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Hắn vừa xuất quan, biết Vương Trường Sinh và Uông Như Yên xuất quan, Vương Thanh Sơn mười phần cao, hắn hận không thể lập tức quay về Ngân Xà đảo, cùng Vương Trường Sinh và Uông Như Yên ăn mừng.
“Vừa lúc, tiếp qua mấy năm, bảy đại tiên môn sẽ động thủ đối với yêu tộc, đâu là thời cơ ngươi hoá giải bình cảnh. Thời gian có hạn, người cũng đừng có chạy qua lại, an tâm ở lại trong tông tu luyện kiếm thuật, cùng đồn môn khác diễn luyện kiếm trận. Lúc này đây đại chiến sẽ gây chết thương không ít người,Cái dũng của thất phu không thể thực hiện, tập thể lực lượng là vô cùng, biết không?”
Tiêu Diêu Kiếm Tôn tận tình khuyên bảo dạy. Cá nhân Vương Thanh Sơn thực lực có vẻ cường, nhưng mà lúc này đây quy mô đại chiến lớn chưa từng có. Vì giảm bớt thương vong, các phân mạch đệ tử đều thao luyện chiến trận. Thiên kiếm nhất mạch là nhất đại nhất mạnh của Thái Nhất tiên môn. Tiêu Diêu Kiếm Tôn là phong chủ thiên kiếm nhất mạch, Vương Thanh Sơn tự nhiên sẽ ở thiên kiếm nhất mạch thao luyện.
“Vâng, sư phụ.”
Vương Trường Sinh thành thật đáp ứng, qua thêm mấy năm, đại chiến nhân yêu sẽ chính thức mở ra, hắn quả thật không thể lập tức quay trở về Ngân Xà đảo.
“Phụ trách thao luyện các ngươi là sư đệ Trần Hải Tân. Ừm, cháu gái Trần sư đệ gả cho Minh Nhân thúc công ngươi. Nhưng Minh Nhân thúc công ngươi muốn hưu nàng. Ngươi cũng không cần lo lắng, Trần sư điệt có thể sẽ không xằngbaajy, làm việc vẫn là tuân thủ quy củ. Nhưng mà ngươi nên cẩn thận một chút, nếu gặp được chuyện phiền toái, có thể nói lại với vi sư.”
Tiêu Diêu Kiếm Tôn đơn giản nói một chút. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên sau khi tiến vào Nguyên anh kỳ, chuyện này liền trở nên rất khó sử lý. Nếu xử lý không tốt, Vương gia và Thái Nhất tiên môn sẽ có phiền toái.
Vương Trường Sinh hơi hơi sửng sốt, rất nhanh hiểu được, cúi người hành lễ với Tiêu Diêu Kiếm Tôn: “Đệ tử đa tạ sư phụ.”
“Đây là Cửu thúc và Cử thârm ngươi nhờ Tô sư điệt đưa cho ngươi tài nguyên tu tiên, có hai con khôi lỗi thú bậc ba cùng phù triện bậc ba.”
Tiêu Diêu Kiếm Tôn lấy ra một chuỗi trữ vật châu, đưa cho Vương Thanh Sơn.
Vẻ mặt Vương Thanh Sơn lộ ra sự vui mừng, có hai con khôi lỗi thú bậc ba và phù triện bậcba, hắn chỉ cần không đụng tới Nguyên anh kỳ Yêu tộc thì hẳn là không có nguy hiểm gì.
“Thanh Sơn, ngươi có nghĩ tới việc tìm một vị song tu đạo lữ không?”
Tiêu Diêu Kiếm Tôn thuận miệng hỏi.
Vương Thanh Sơn thẳng lắc đầu nói: “Đệ tử một lòng hướng đạo, đạo lữ quá phiền phức, rất phiền toái.”
“Xin hỏi tình là vật chi, cứ khiến ngườit thề nguyện sống chết, quái tai, quái tai.”
Tiêu Diêu Kiếm Tôn khinh thở dài một hơi, tháo hồ lô bên hông xuống, uống muống chút linh rượu.
“Không còn chuyện gì, ngươi đi thiên kiếm nhất mạch đưa tin đi. Cùng Kim đan tu sĩ khác diễn luyện kiếm trận.”
“Vâng, sư phụ.”
Vương Thanh Sơn đáp ứng rồi khom người lui ra.
…
Ở một ngọn núi thẳng tắp ở phía chân trời, trên đỉnh núi có một toà thạch đình màu xanh.
Hai nam một nữ đang ngồi phẩm trà nói chuyện phiếm, ngoại trừ Thanh Hoa lão tổ và Hắc Hổ lão tổ, còn có một vị người nam kim bào khuôn mặt trắng nõn.
Ba người đều là Hoá thần tu sĩ, người nam kim bào là tân trấn Hoá thần tu sĩ của Yêu tộc Thiên hồ lão tổ.
“Lão tỷ tỷ, ngươi gọi chúng ta đến, nhưng mà sẽ động thủ đối với Vạn Hoa cung?”
Hắc hổ lão tổ thuận miệng hỏi.
Hơn trăm năm trước, bọn họ phát hiện được thực thực hư hư độngphur toạ hoá Thiên Lan chân quân, ngay bên cạnh Vạn Hoa cung. Nếu không phải đúng lúc có người ở Yêu tộc đánh sâu vào Hoá thần kỳ, bọn họ không dám dính vào, để tránh người tu tiên trả thù, ảnh hưởn đến Thiên Hồ đánh sâu vào Hoá thần.
Hiện tại xem ra, quyết sách của bọn họ là đúng.
“Không phải, Yêu tộc ở Nam Hải phái người liên hệ lão thân, nói là tu sĩ Nhân tộc sẽ động thủ với Yêu tộc chúng ta. Bọn hắn định đánh đòn phủ đầu, mời chúng ta đến cùng nhau, bọn họ ở Nam Hải đối phó với Nhân tộc, chúng ta ở Đông Hoang công kích địa bàn bảy đại tông môn.”
Thanh hoa lão tổ chậm rãi nói, sắc mặt ngưng trọng.
“Hừ, nói nghe rất tốt. Đông Hoang, Bắc Cương và Nam Hải ba mặt giáp với Yêu tộc chúng ta ở Đông Hoang. Chúng ta lui không thể lui, giống nư Kim lân nhất tộc, đánh không lại liền đến Hải lực trốn.”
Thiên hồ lão tổ không cho là đúng, cau mày nói.
“Không phải Kim Lân nhất tộc mà là Giao Long nhất tộc. Ô Phượng nhất tộc đưa tin cho ta, lúc này đây không giống như lúc trước. Nhân tộc giống như là muốn tiêu diệt chúng ta. Nam Hải mười mấy năm không có đại chiến sự, Bắc Cương và Trung Nguyên cũng có vẻ bình tĩnh, không có đại sự gì phát sinh. Ta phái người tra xét, hình như là lệnh nghiêm thế lực nhỏ không được ra tay đánh.”
“Cho dù là như thế, cũn không thể chứng minh Nhân tộc sẽ động thủ với chúng ta. Bọn họ căn bản là không diệt được chúng ta. Năm đó Thiên Lan chân quân mất tích, Đông Hoang đại loạn, bọn họ còn không diệt được chúng ta. Huống chi là hiện tại, cho dù Nhân tộc đối phó Yêu tộc chúng ta, chúng ta dựa vào cái gì mà muốn cùng Yêu tộc ở Nam Hải hợp tác? Bọn họ luôn luôn chướng mắt chúng ta, luôn cảm thấy chúng ta là đồ nhà quê. Lần trước mời Kim Lân nhất tộc hỗ trợ, bọn họ công phu sư tử ngoạm.”
Hắc hổ lão tổ không cho là đúng.
Thanh hoa lão tổ hướng Thiên hồ lão tổ hỏi: “Thiên hồ, nói thử cái nhìn của ngươi.”
“Môi hở răng lạnh, nếu Yêu tộc ở Nam Hải bị trọng thương nặng. Chúng ta chính là mục tiêu tiếp theo của Nhân tộc, không thể khinh thị, ta đề nghị đốc xúc Yêu tộc ở Nam Hải động thủ trước, chúng ta thời cơ phối hợp,vừa mượn lúc này thăm dò động phủ toạ hoá Thiên Lan chân quân. Nhưng đừng có giống nhu trước, trúng gian kế Nhân tộc. Năm đó Tứ Quý Kiếm Tôn ở Thái Nhất tiên môn dùng biện pháp này, giết rất nhiều vị Nguyên anh kỳ tộc nhân, đả thương nặng đến Kim Ưng đại nhân, Thiên hồ nhất tộc chúng ta cũng chết bên trong kiếp nạn kia. Yêu tộc Đông Hoang thiếu chút nữa bị giết.”
“Vừa lúc, tiếp qua mấy năm, bảy đại tiên môn sẽ động thủ đối với yêu tộc, đâu là thời cơ ngươi hoá giải bình cảnh. Thời gian có hạn, người cũng đừng có chạy qua lại, an tâm ở lại trong tông tu luyện kiếm thuật, cùng đồn môn khác diễn luyện kiếm trận. Lúc này đây đại chiến sẽ gây chết thương không ít người,Cái dũng của thất phu không thể thực hiện, tập thể lực lượng là vô cùng, biết không?”
Tiêu Diêu Kiếm Tôn tận tình khuyên bảo dạy. Cá nhân Vương Thanh Sơn thực lực có vẻ cường, nhưng mà lúc này đây quy mô đại chiến lớn chưa từng có. Vì giảm bớt thương vong, các phân mạch đệ tử đều thao luyện chiến trận. Thiên kiếm nhất mạch là nhất đại nhất mạnh của Thái Nhất tiên môn. Tiêu Diêu Kiếm Tôn là phong chủ thiên kiếm nhất mạch, Vương Thanh Sơn tự nhiên sẽ ở thiên kiếm nhất mạch thao luyện.
“Vâng, sư phụ.”
Vương Trường Sinh thành thật đáp ứng, qua thêm mấy năm, đại chiến nhân yêu sẽ chính thức mở ra, hắn quả thật không thể lập tức quay trở về Ngân Xà đảo.
“Phụ trách thao luyện các ngươi là sư đệ Trần Hải Tân. Ừm, cháu gái Trần sư đệ gả cho Minh Nhân thúc công ngươi. Nhưng Minh Nhân thúc công ngươi muốn hưu nàng. Ngươi cũng không cần lo lắng, Trần sư điệt có thể sẽ không xằngbaajy, làm việc vẫn là tuân thủ quy củ. Nhưng mà ngươi nên cẩn thận một chút, nếu gặp được chuyện phiền toái, có thể nói lại với vi sư.”
Tiêu Diêu Kiếm Tôn đơn giản nói một chút. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên sau khi tiến vào Nguyên anh kỳ, chuyện này liền trở nên rất khó sử lý. Nếu xử lý không tốt, Vương gia và Thái Nhất tiên môn sẽ có phiền toái.
Vương Trường Sinh hơi hơi sửng sốt, rất nhanh hiểu được, cúi người hành lễ với Tiêu Diêu Kiếm Tôn: “Đệ tử đa tạ sư phụ.”
“Đây là Cửu thúc và Cử thârm ngươi nhờ Tô sư điệt đưa cho ngươi tài nguyên tu tiên, có hai con khôi lỗi thú bậc ba cùng phù triện bậc ba.”
Tiêu Diêu Kiếm Tôn lấy ra một chuỗi trữ vật châu, đưa cho Vương Thanh Sơn.
Vẻ mặt Vương Thanh Sơn lộ ra sự vui mừng, có hai con khôi lỗi thú bậc ba và phù triện bậcba, hắn chỉ cần không đụng tới Nguyên anh kỳ Yêu tộc thì hẳn là không có nguy hiểm gì.
“Thanh Sơn, ngươi có nghĩ tới việc tìm một vị song tu đạo lữ không?”
Tiêu Diêu Kiếm Tôn thuận miệng hỏi.
Vương Thanh Sơn thẳng lắc đầu nói: “Đệ tử một lòng hướng đạo, đạo lữ quá phiền phức, rất phiền toái.”
“Xin hỏi tình là vật chi, cứ khiến ngườit thề nguyện sống chết, quái tai, quái tai.”
Tiêu Diêu Kiếm Tôn khinh thở dài một hơi, tháo hồ lô bên hông xuống, uống muống chút linh rượu.
“Không còn chuyện gì, ngươi đi thiên kiếm nhất mạch đưa tin đi. Cùng Kim đan tu sĩ khác diễn luyện kiếm trận.”
“Vâng, sư phụ.”
Vương Thanh Sơn đáp ứng rồi khom người lui ra.
…
Ở một ngọn núi thẳng tắp ở phía chân trời, trên đỉnh núi có một toà thạch đình màu xanh.
Hai nam một nữ đang ngồi phẩm trà nói chuyện phiếm, ngoại trừ Thanh Hoa lão tổ và Hắc Hổ lão tổ, còn có một vị người nam kim bào khuôn mặt trắng nõn.
Ba người đều là Hoá thần tu sĩ, người nam kim bào là tân trấn Hoá thần tu sĩ của Yêu tộc Thiên hồ lão tổ.
“Lão tỷ tỷ, ngươi gọi chúng ta đến, nhưng mà sẽ động thủ đối với Vạn Hoa cung?”
Hắc hổ lão tổ thuận miệng hỏi.
Hơn trăm năm trước, bọn họ phát hiện được thực thực hư hư độngphur toạ hoá Thiên Lan chân quân, ngay bên cạnh Vạn Hoa cung. Nếu không phải đúng lúc có người ở Yêu tộc đánh sâu vào Hoá thần kỳ, bọn họ không dám dính vào, để tránh người tu tiên trả thù, ảnh hưởn đến Thiên Hồ đánh sâu vào Hoá thần.
Hiện tại xem ra, quyết sách của bọn họ là đúng.
“Không phải, Yêu tộc ở Nam Hải phái người liên hệ lão thân, nói là tu sĩ Nhân tộc sẽ động thủ với Yêu tộc chúng ta. Bọn hắn định đánh đòn phủ đầu, mời chúng ta đến cùng nhau, bọn họ ở Nam Hải đối phó với Nhân tộc, chúng ta ở Đông Hoang công kích địa bàn bảy đại tông môn.”
Thanh hoa lão tổ chậm rãi nói, sắc mặt ngưng trọng.
“Hừ, nói nghe rất tốt. Đông Hoang, Bắc Cương và Nam Hải ba mặt giáp với Yêu tộc chúng ta ở Đông Hoang. Chúng ta lui không thể lui, giống nư Kim lân nhất tộc, đánh không lại liền đến Hải lực trốn.”
Thiên hồ lão tổ không cho là đúng, cau mày nói.
“Không phải Kim Lân nhất tộc mà là Giao Long nhất tộc. Ô Phượng nhất tộc đưa tin cho ta, lúc này đây không giống như lúc trước. Nhân tộc giống như là muốn tiêu diệt chúng ta. Nam Hải mười mấy năm không có đại chiến sự, Bắc Cương và Trung Nguyên cũng có vẻ bình tĩnh, không có đại sự gì phát sinh. Ta phái người tra xét, hình như là lệnh nghiêm thế lực nhỏ không được ra tay đánh.”
“Cho dù là như thế, cũn không thể chứng minh Nhân tộc sẽ động thủ với chúng ta. Bọn họ căn bản là không diệt được chúng ta. Năm đó Thiên Lan chân quân mất tích, Đông Hoang đại loạn, bọn họ còn không diệt được chúng ta. Huống chi là hiện tại, cho dù Nhân tộc đối phó Yêu tộc chúng ta, chúng ta dựa vào cái gì mà muốn cùng Yêu tộc ở Nam Hải hợp tác? Bọn họ luôn luôn chướng mắt chúng ta, luôn cảm thấy chúng ta là đồ nhà quê. Lần trước mời Kim Lân nhất tộc hỗ trợ, bọn họ công phu sư tử ngoạm.”
Hắc hổ lão tổ không cho là đúng.
Thanh hoa lão tổ hướng Thiên hồ lão tổ hỏi: “Thiên hồ, nói thử cái nhìn của ngươi.”
“Môi hở răng lạnh, nếu Yêu tộc ở Nam Hải bị trọng thương nặng. Chúng ta chính là mục tiêu tiếp theo của Nhân tộc, không thể khinh thị, ta đề nghị đốc xúc Yêu tộc ở Nam Hải động thủ trước, chúng ta thời cơ phối hợp,vừa mượn lúc này thăm dò động phủ toạ hoá Thiên Lan chân quân. Nhưng đừng có giống nhu trước, trúng gian kế Nhân tộc. Năm đó Tứ Quý Kiếm Tôn ở Thái Nhất tiên môn dùng biện pháp này, giết rất nhiều vị Nguyên anh kỳ tộc nhân, đả thương nặng đến Kim Ưng đại nhân, Thiên hồ nhất tộc chúng ta cũng chết bên trong kiếp nạn kia. Yêu tộc Đông Hoang thiếu chút nữa bị giết.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.