Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 777: Thỉnh Giáo (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
“Trần đạo hữu, ngươi có biết thế lực tập kích Mộc Long các các ngươi hay không? Ngươi không thể mời Lãnh Diễm môn ra mặt sao? Còn có, vì sao ngươi không thành lập truyền tống trận, như vậy không phải thuận tiện trợ giúp sao?”
Vương Trường Sinh tung ra một loạt nghi vấn, ngày sau Vương gia đặt chân ở Nam Hải, có thể cũng sẽ gặp mấy vấn đề này.
“Thứ nhất Mộc Long các chúng ta có chút ma sát với hai thế lực, có thể là bọn họ làm, mời Lãnh Diễm môn ra mặt không thể thực hiện được, không có chứng cớ, tu sĩ Kết Đan tập kích Mộc Long các đều chạy trốn rồi, chúng ta có thể nói như thế nào? Về phần mời Lãnh Diễm môn ra mặt, phí dụng quá cao, chúng ta không đủ sức, hai hòn đảo cách nhau hơn ba vạn dặm, truyền tống trận bậc hai phạm vi truyền tống ở khoảng vạn dặm, trận pháp sư bậc ba mới có thể bố trí ra truyền tống trận bậc ba, Mộc Long các chúng ta cũng không có trận pháp sư bậc ba, nếu không đã sớm bố trí một bộ truyền tống trận bậc hai.”
Trần Nhất Long là có thể mời Lãnh Diễm môn ra mặt, nhưng không có chứng cớ, Lãnh Diễm môn không có khả năng ra mặt thay hắn. Cho dù có chứng cớ, Mộc Long các cũng chưa tổn thất cái gì, Lãnh Diễm môn nhiều lắm là răn dạy vài câu, hai thế lực dưới trướng đầu đá, ai cũng phải cho Lãnh Diễm môn lợi ích.
Thế lực phía dưới không hợp, đây chính là điều Lãnh Diễm môn hy vọng nhìn thấy, như vậy thuận tiện bọn họ thống trị.
Uông Như Yên hơi do dự, tò mò hỏi: “Trần đạo hữu, Lãnh Diễm môn mặc kệ người khác làm bậy? Nhỡ đâu, ta nói là nhỡ đâu, Mộc Long các bị người ta công hãm, vậy nên như thế nào?”
Trần Nhất Long cười khổ một tiếng, nói: “Còn có thể thế nào, người đi trà lạnh, Lãnh Diễm môn vừa lúc thu hồi hòn đảo, còn có thể thế nào, nhưng cái này phải xem là ai, nếu là thế lực đối địch Lãnh Diễm môn làm, Lãnh Diễm môn tự nhiên phải ra mặt thay chúng ta. Nam Hải so với các ngươi nghĩ còn phức tạp hơn, trong thời gian ngắn, ta cũng nói không rõ được. Các ngươi an tâm ở lại, từ từ nói với các ngươi.”
Nghe Trần Nhất Long nói, làm chủ phía sau màn cũng là thế lực phụ thuộc Lãnh Diễm môn.
Đề cập đến việc riêng của Mộc Long các, Vương Trường Sinh cũng không muốn hỏi nhiều.
“Trần đạo hữu, lão phu muốn thỉnh giáo ngươi một lần, tìm kiếm yêu thú bậc ba như thế nào? Sau đó nên tiêu diệt như thế nào?”
Uông Hoa Sơn thỉnh giáo Trần Nhất Long chuyện săn giết yêu thú. Lão đến Nam Hải chủ yếu là vì kiếm lấy tài nguyên tu tiên, khác biệt rất lớn với vợ chồng Vương Trường Sinh.
Trần Nhất Long trả lời theo sự thật, không giấu diếm.
Người tu tiên săn giết yêu thú bậc ba, cơ bản dựa vào vận khí. Hải yêu bậc ba trở lên, thân hình linh hoạt, có thể dùng Dụ Yêu Hương hoặc là một thứ gì đó hấp dẫn yêu thú hiện thân, nhưng loại phương pháp này không quá đáng tin, có đôi khi chỉ là đưa tới yêu thú bậc hai. Trần Nhất Long chủ yếu là dựa vào môn hạ đệ tử tìm tòi, dù sao lực lượng cá nhân là có hạn, không có khả năng tu sĩ cấp cao đi đến nơi nào, nơi đó liền có yêu thú bậc ba.
Trần Nhất Long phái một lượng lớn đệ tử tra xét khắp nơi, phát hiện tung tích yêu thú bậc ba liền báo cáo lên, như vậy tỷ lệ tìm được yêu thú bậc ba khá lớn.
Uông Hoa Sơn nghe xong Trần Nhất Long giới thiệu, được lợi rất nhiều, nếu Trần Nhất Long không nói, lão quả thật là tính tìm kiếm yêu thú bậc ba khắp nơi.
“Đúng rồi, thật ra các ngươi có thể săn giết yêu thú bậc hai, yêu thú bậc hai vẫn tương đối dễ dàng phát hiện, thời gian dài, vẫn có thể tích góp được một khoản linh thạch.”
“Đúng vậy! Nghe nói có một tu sĩ Kết Đan trên mặt đầy nốt rỗ, chuyên môn săn giết yêu thú bậc hai, ngay cả yêu thú bậc một cũng không buông tha.”
Tôn Hồng Ngọc cười cười, phụ họa nói.
“Tu sĩ Kết Đan trên mặt mọc đầy vết rỗ?”
Ba người bọn Vương Trường Sinh nhìn nhau, phản ứng đầu tiên của bọn họ, người này là Hoàng Phú Quý.
Vương Trường Sinh cùng Hoàng Phú Quý cộng quá sự, người này làm việc tác phong thật đúng là như là Hoàng Phú Quý.
“Đúng vậy! Đệ tử Mộc Long các chúng ta cũng từng gặp được người này, theo bọn họ nhớ lại, người này độn tốc cực nhanh, yêu cầm bậc ba trung phẩm cũng không đuổi kịp hắn.”
Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh có thể xác định, tu sĩ Kết Đan trong miệng Trần Nhất Long, chính là Hoàng Phú Quý.
Tu sĩ Kết Đan trên mặt đầy vết rỗ, độn tốc cực nhanh, nhắm chừng cũng chỉ một mình Hoàng Phú Quý.
Ba người bọn Vương Trường Sinh ở lại Mộc Long các, vừa có thời gian, Vương Trường Sinh liền đi tìm Trần Nhất Long, thưởng thức trà nói chuyện phiếm, trao đổi tâm đắc luyện khí.
Một tháng thời gian rất nhanh đã trôi qua.
“Trần đạo hữu, quấy rầy nhiều ngày, chúng ta nên rời khỏi rồi.”
Vương Trường Sinh từ biệt Trần Nhất Long, bọn họ không có khả năng ở Mộc Long các mãi, đã tới lúc rời khỏi rồi.
“Vương đạo hữu, là người bên dưới chậm trễ các ngươi phải không?”
Tôn Hồng Ngọc quan tâm hỏi.
Uông Như Yên mỉm cười, nói: “Trần phu nhân hiểu lầm rồi, không có, chúng ta ở rất tốt, nhưng chúng ta có việc cần đi xử lý, không tiện ở lâu, ngày khác có rảnh, chúng ta lại đến làm khách.”
“Được rồi! Vương đạo hữu, ta có việc trong người, không thể dẫn ngươi đi chỗ người bạn tốt đó của ta, ta viết cho ngươi một phong thư, lại cho ngươi một cái vỏ sò truyền âm, các ngươi tự mình đi bái phỏng hắn đi! Có thể đạt được thiên địa linh thủy hay không, phải trông vào ngươi rồi.”
Trần Nhất Long lấy ra một cái vỏ sò màu lam, nói mấy câu, cũng viết ngay tại chỗ một phong thư, giao cho Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh nói lời cảm tạ một tiếng, nhận vỏ sò màu lam và thư tận tay viết.
Vợ chồng Trần Nhất Long tự mình tiễn ba người bọn Vương Trường Sinh rời khỏi, bày tỏ thành ý.
Tôn Hồng Ngọc nhìn bóng lưng ba người Vương Trường Sinh rời đi, hỏi: “Phu quân, Vương đạo hữu thật là luyện khí sư sao?”
“Ừm, trình độ luyện khí của hắn cao hơn ta, nhưng hắn cần thiên địa linh thủy, chưa chắc là lấy để luyện khí, nhưng cái này không liên quan chúng ta, đó là chuyện Điền đạo hữu quan tâm. Không nói bọn họ nữa, chúng ta trong khoảng thời gian này phải cẩn thận một chút mới được, miễn cho bị người ta ám toán. Gần đây không yên ổn, Hoàng Long đảo và Lãnh Diễm môn ma sát không ngừng, nghe nói có mấy thế lực phụ thuộc đã bắt đầu đánh, hy vọng chiến sự mau chóng chấm dứt, đừng lan đến chúng ta.”
Vương Trường Sinh tung ra một loạt nghi vấn, ngày sau Vương gia đặt chân ở Nam Hải, có thể cũng sẽ gặp mấy vấn đề này.
“Thứ nhất Mộc Long các chúng ta có chút ma sát với hai thế lực, có thể là bọn họ làm, mời Lãnh Diễm môn ra mặt không thể thực hiện được, không có chứng cớ, tu sĩ Kết Đan tập kích Mộc Long các đều chạy trốn rồi, chúng ta có thể nói như thế nào? Về phần mời Lãnh Diễm môn ra mặt, phí dụng quá cao, chúng ta không đủ sức, hai hòn đảo cách nhau hơn ba vạn dặm, truyền tống trận bậc hai phạm vi truyền tống ở khoảng vạn dặm, trận pháp sư bậc ba mới có thể bố trí ra truyền tống trận bậc ba, Mộc Long các chúng ta cũng không có trận pháp sư bậc ba, nếu không đã sớm bố trí một bộ truyền tống trận bậc hai.”
Trần Nhất Long là có thể mời Lãnh Diễm môn ra mặt, nhưng không có chứng cớ, Lãnh Diễm môn không có khả năng ra mặt thay hắn. Cho dù có chứng cớ, Mộc Long các cũng chưa tổn thất cái gì, Lãnh Diễm môn nhiều lắm là răn dạy vài câu, hai thế lực dưới trướng đầu đá, ai cũng phải cho Lãnh Diễm môn lợi ích.
Thế lực phía dưới không hợp, đây chính là điều Lãnh Diễm môn hy vọng nhìn thấy, như vậy thuận tiện bọn họ thống trị.
Uông Như Yên hơi do dự, tò mò hỏi: “Trần đạo hữu, Lãnh Diễm môn mặc kệ người khác làm bậy? Nhỡ đâu, ta nói là nhỡ đâu, Mộc Long các bị người ta công hãm, vậy nên như thế nào?”
Trần Nhất Long cười khổ một tiếng, nói: “Còn có thể thế nào, người đi trà lạnh, Lãnh Diễm môn vừa lúc thu hồi hòn đảo, còn có thể thế nào, nhưng cái này phải xem là ai, nếu là thế lực đối địch Lãnh Diễm môn làm, Lãnh Diễm môn tự nhiên phải ra mặt thay chúng ta. Nam Hải so với các ngươi nghĩ còn phức tạp hơn, trong thời gian ngắn, ta cũng nói không rõ được. Các ngươi an tâm ở lại, từ từ nói với các ngươi.”
Nghe Trần Nhất Long nói, làm chủ phía sau màn cũng là thế lực phụ thuộc Lãnh Diễm môn.
Đề cập đến việc riêng của Mộc Long các, Vương Trường Sinh cũng không muốn hỏi nhiều.
“Trần đạo hữu, lão phu muốn thỉnh giáo ngươi một lần, tìm kiếm yêu thú bậc ba như thế nào? Sau đó nên tiêu diệt như thế nào?”
Uông Hoa Sơn thỉnh giáo Trần Nhất Long chuyện săn giết yêu thú. Lão đến Nam Hải chủ yếu là vì kiếm lấy tài nguyên tu tiên, khác biệt rất lớn với vợ chồng Vương Trường Sinh.
Trần Nhất Long trả lời theo sự thật, không giấu diếm.
Người tu tiên săn giết yêu thú bậc ba, cơ bản dựa vào vận khí. Hải yêu bậc ba trở lên, thân hình linh hoạt, có thể dùng Dụ Yêu Hương hoặc là một thứ gì đó hấp dẫn yêu thú hiện thân, nhưng loại phương pháp này không quá đáng tin, có đôi khi chỉ là đưa tới yêu thú bậc hai. Trần Nhất Long chủ yếu là dựa vào môn hạ đệ tử tìm tòi, dù sao lực lượng cá nhân là có hạn, không có khả năng tu sĩ cấp cao đi đến nơi nào, nơi đó liền có yêu thú bậc ba.
Trần Nhất Long phái một lượng lớn đệ tử tra xét khắp nơi, phát hiện tung tích yêu thú bậc ba liền báo cáo lên, như vậy tỷ lệ tìm được yêu thú bậc ba khá lớn.
Uông Hoa Sơn nghe xong Trần Nhất Long giới thiệu, được lợi rất nhiều, nếu Trần Nhất Long không nói, lão quả thật là tính tìm kiếm yêu thú bậc ba khắp nơi.
“Đúng rồi, thật ra các ngươi có thể săn giết yêu thú bậc hai, yêu thú bậc hai vẫn tương đối dễ dàng phát hiện, thời gian dài, vẫn có thể tích góp được một khoản linh thạch.”
“Đúng vậy! Nghe nói có một tu sĩ Kết Đan trên mặt đầy nốt rỗ, chuyên môn săn giết yêu thú bậc hai, ngay cả yêu thú bậc một cũng không buông tha.”
Tôn Hồng Ngọc cười cười, phụ họa nói.
“Tu sĩ Kết Đan trên mặt mọc đầy vết rỗ?”
Ba người bọn Vương Trường Sinh nhìn nhau, phản ứng đầu tiên của bọn họ, người này là Hoàng Phú Quý.
Vương Trường Sinh cùng Hoàng Phú Quý cộng quá sự, người này làm việc tác phong thật đúng là như là Hoàng Phú Quý.
“Đúng vậy! Đệ tử Mộc Long các chúng ta cũng từng gặp được người này, theo bọn họ nhớ lại, người này độn tốc cực nhanh, yêu cầm bậc ba trung phẩm cũng không đuổi kịp hắn.”
Nghe xong lời này, Vương Trường Sinh có thể xác định, tu sĩ Kết Đan trong miệng Trần Nhất Long, chính là Hoàng Phú Quý.
Tu sĩ Kết Đan trên mặt đầy vết rỗ, độn tốc cực nhanh, nhắm chừng cũng chỉ một mình Hoàng Phú Quý.
Ba người bọn Vương Trường Sinh ở lại Mộc Long các, vừa có thời gian, Vương Trường Sinh liền đi tìm Trần Nhất Long, thưởng thức trà nói chuyện phiếm, trao đổi tâm đắc luyện khí.
Một tháng thời gian rất nhanh đã trôi qua.
“Trần đạo hữu, quấy rầy nhiều ngày, chúng ta nên rời khỏi rồi.”
Vương Trường Sinh từ biệt Trần Nhất Long, bọn họ không có khả năng ở Mộc Long các mãi, đã tới lúc rời khỏi rồi.
“Vương đạo hữu, là người bên dưới chậm trễ các ngươi phải không?”
Tôn Hồng Ngọc quan tâm hỏi.
Uông Như Yên mỉm cười, nói: “Trần phu nhân hiểu lầm rồi, không có, chúng ta ở rất tốt, nhưng chúng ta có việc cần đi xử lý, không tiện ở lâu, ngày khác có rảnh, chúng ta lại đến làm khách.”
“Được rồi! Vương đạo hữu, ta có việc trong người, không thể dẫn ngươi đi chỗ người bạn tốt đó của ta, ta viết cho ngươi một phong thư, lại cho ngươi một cái vỏ sò truyền âm, các ngươi tự mình đi bái phỏng hắn đi! Có thể đạt được thiên địa linh thủy hay không, phải trông vào ngươi rồi.”
Trần Nhất Long lấy ra một cái vỏ sò màu lam, nói mấy câu, cũng viết ngay tại chỗ một phong thư, giao cho Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh nói lời cảm tạ một tiếng, nhận vỏ sò màu lam và thư tận tay viết.
Vợ chồng Trần Nhất Long tự mình tiễn ba người bọn Vương Trường Sinh rời khỏi, bày tỏ thành ý.
Tôn Hồng Ngọc nhìn bóng lưng ba người Vương Trường Sinh rời đi, hỏi: “Phu quân, Vương đạo hữu thật là luyện khí sư sao?”
“Ừm, trình độ luyện khí của hắn cao hơn ta, nhưng hắn cần thiên địa linh thủy, chưa chắc là lấy để luyện khí, nhưng cái này không liên quan chúng ta, đó là chuyện Điền đạo hữu quan tâm. Không nói bọn họ nữa, chúng ta trong khoảng thời gian này phải cẩn thận một chút mới được, miễn cho bị người ta ám toán. Gần đây không yên ổn, Hoàng Long đảo và Lãnh Diễm môn ma sát không ngừng, nghe nói có mấy thế lực phụ thuộc đã bắt đầu đánh, hy vọng chiến sự mau chóng chấm dứt, đừng lan đến chúng ta.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.