Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 788: Thư Sinh Ý Khí Vương Thiên Văn (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Dụng tâm của Vĩnh An quận chúa, Từ Tử Lân làm sao nhìn không ra, hắn cũng muốn mượn cơ hội này, chèn ép sự kiêu ngạo của Vĩnh An quận chúa một phen.

Từ khi Vĩnh An quận chúa đến Đông Hoang, nhìn cái gì cũng không vừa mắt, một bộ dáng tu sĩ Đông Hoang đều là quê mùa.

“Được, một lời đã định, nhưng đao kiếm không có mắt, tu sĩ tham dự so đấu, cần chuẩn bị tâm lý thật tốt mới được.”

“Vĩnh An quận chúa yên tâm, Từ mỗ sẽ an bài thỏa đáng. Được rồi, Từ mỗ còn có chút việc cần xử lý, cáo từ trước, các ngươi nghỉ ngơi.”

Từ Tử Lân đứng dậy cáo từ, hai người bọn Vĩnh An quận chúa đứng dậy tiễn.

“Vĩnh An, ngươi làm như vậy quá lỗ mãng rồi, Đại Yến vương triều chúng ta và thư viện Sùng Dương giao tình trước giờ không tệ, ngươi đừng vì đoạt sự nổi bật, ảnh hưởng quan hệ hai nhà chúng ta.”

Nho sinh áo trắng nhíu mày, dùng một loại giọng điệu trách cứ nói.

“Biết rồi, cửu ca, ta có chừng mực, ta muốn để hắn rõ, tu tiên giới Đông Hoang quả thật không bằng tu tiên giới Trung Nguyên chúng ta, mỗi lần vừa nói đến cái này, hắn liền nâng ra Sùng Dương thất tử, Thái Nhất ngũ kiệt, Vạn Hoa tứ kiều, ta chung quy không thể chạy đi đánh một trận với bọn họ nhỉ!”

Vĩnh An quận chúa vỗ ngực nói, tràn ngập tự tin.

Thấy tình hình này, nho sinh áo trắng cũng không tiện nói cái gì nữa.

Vương Thanh Sơn dẫn theo sáu tộc nhân bước chậm ở trên đường phố rộng rãi, tộc nhân đi theo tò mò đánh giá mọi thứ chung quanh.

Hắn tham gia luận đạo đại hội, một là trao đổi đạo pháp với đồng đạo khác, hai là rèn luyện hậu bối gia tộc, để bọn họ mở rộng tầm mắt.

“Mau nhìn, nơi đó có người đấu pháp!”

Một thanh niên áo vàng chỉ vào một tòa lôi đài nơi xa, có chút hưng phấn nói.

Bọn họ vẫn chưa lập tức rời khỏi, ánh mắt nhìn về phía Vương Thanh Sơn, tựa như đang hỏi ý kiến của Vương Thanh Sơn.

“Muốn đi xem thì đi xem đi! Nhớ kỹ, không thể kết thù kết oán với người ta, hiểu chưa?”

Vương Thanh Sơn sắc mặt nghiêm khắc, không yên tâm dặn dò.



“Vâng, thất bá (thất thúc công).”

Bọn họ trăm miệng một lời đáp ứng, nhanh chóng lao về phía lôi đài.

Người trẻ tuổi thích náo nhiệt, Vương Thanh Sơn có thể hiểu, hắn cũng từng trải qua như thế.

Vương Thanh Sơn bắt đầu đi dạo. Thanh Lộc sơn thật ra là một phường thị cỡ lớn, có mấy vị tu sĩ Kết Đan tọa trấn, không ai dám quấy rối.

Cửa hàng hai bên đường đều là bán ra cùng thu mua tài liệu yêu thú, Vương Thanh Sơn đi dạo một phen, cũng chưa nhìn thấy thứ vừa ý.

“Vương đạo hữu, thật khéo! Ngươi cũng tới tham gia luận đạo đại hội, ta quả nhiên không đoán sai, loại việc trọng đại này, ngươi nhất định sẽ đến.”

Một giọng nữ tử tràn ngập vui sướng vang lên.

Một nữ tử váy đỏ dáng người cao gầy đi tới, trên mặt treo ý cười nồng đậm.

Nữ tử váy đỏ bộ dạng cực kỳ đáng yêu, khuôn mặt hồng hào trắng trẻo lộ ra hai lúm đồng tiền nhỏ, có đôi mắt to đen nhánh, một mái tóc đen nhánh bị trải thành hai cái bím nhỏ đặt phía sau.

Vương Thanh Sơn nhìn thấy nữ tử váy đỏ, cảm thấy đau đầu.

Nữ tử váy đỏ là Hàn Nguyệt Hinh cháu gái Hàn Vũ Hân, Trúc Cơ tầng sáu.

Lúc trước vì tranh đoạt linh địa, Vương Thanh Sơn và Hàn Vũ Hân đấu pháp, một chiêu đánh bại Hàn Vũ Hân, Hàn Nguyệt Hinh biết được việc này, chạy tới Đào Sơn luận bàn với Vương Thanh Sơn.

Vương Thanh Sơn vốn không muốn để ý tới nàng, nhưng Hàn Nguyệt Hinh ở mãi Đào Sơn không đi, nhất định phải tỷ thí với Vương Thanh Sơn.

Không có cách nào, Vương Thanh Sơn đáp ứng tỷ thí với nàng, một chiêu đánh bại Hàn Nguyệt Hinh.

Vốn tưởng việc này cứ như vậy là xong, Hàn Nguyệt Hinh cứ vài bữa là chạy đi Đào Sơn tìm Vương Thanh Sơn, đuổi cũng đuổi không đi, Vương Thanh Sơn không chịu nổi phiền, tuyên bố với bên ngoài là bế quan, Hàn Nguyệt Hinh lúc này mới yên tĩnh một đoạn thời gian.

Vương Thanh Sơn không ngờ, ở nơi đây gặp được Hàn Nguyệt Hinh.

Nghe lời của Hàn Nguyệt Hinh, nàng là cảm thấy Vương Thanh Sơn sẽ tham gia luận đạo đại hội, nàng mới đến.

Vương Thanh Sơn đột nhiên nghĩ tới một sự kiện, Vương Thanh Thuân cố ý nói cho hắn tin tức luận đạo đại hội, bọn người Vương Thanh Thuân, Vương Thanh Linh không đến, sẽ có liên quan với Hàn Nguyệt Hinh hay không?



“Hàn tiên tử, thật khéo.”

Vương Thanh Sơn mỉm cười, chào hỏi một tiếng.

Hàn Nguyệt Hinh mỉm cười, bước nhanh đi đến trước mặt Vương Thanh Sơn, nhiệt tình nói: “Vương đạo hữu, đám người cô cô ta ở trà lâu phía trước, bọn họ mời nhiều vị đạo hữu, đang trao đổi đạo pháp đó! Ngươi muốn đi cùng hay không?”

Vương Thanh Sơn vốn là muốn trao đổi đạo pháp với tu sĩ cùng cấp, tự nhiên sẽ không từ chối đề nghị này của Hàn Nguyệt Hinh.

“Vương đạo hữu, ngươi xuất phát khi nào? Ta lần trước đi Đào Sơn, tộc đệ ngươi nói ngươi đang bế quan, sao ngươi nhanh như vậy đã xuất quan? Ngươi thường xuyên bế quan tu luyện, trách không được ngươi tiến vào Trúc Cơ tầng bảy, ta vẫn là Trúc Cơ tầng sáu, nhưng ta có lòng tin, khẳng định có thể đuổi kịp ngươi.”

Hai người cùng nhau đi về phía trà lâu, Hàn Nguyệt Hinh nói không ngừng, cực kỳ hoạt bát.

Vương Thanh Sơn nhíu mày, Hàn Nguyệt Hinh chính là nói quá nhiều, hắn rất không thích, mỗi lần ở cùng một chỗ với Hàn Nguyệt Hinh, hắn cảm giác có một đám ruồi bọ lượn lờ ở bên người.

Chính bởi vì như thế, hắn mới trốn tránh Hàn Nguyệt Hinh.

Hàn Nguyệt Hinh líu ríu nói không ngừng, nói với Vương Thanh Sơn tình huống mấy năm qua, nàng nói mười mấy câu, Vương Thanh Sơn đáp lại một câu.

Không lâu sau, bọn họ đi vào trà lâu, tới tầng năm.

Hơn hai mươi người tu tiên tốp năm tốp ba ngồi ở bên cạnh bàn trà, thảo luận đạo pháp.

Ánh mắt Vương Thanh Sơn quét về phía tu sĩ khác, ánh mắt hắn lộ ra một nét lạ.

Theo ánh mắt hắn nhìn, một thanh niên áo đỏ dáng người hơi gầy ngồi ở trong góc.

Thanh niên áo đỏ đeo một thanh trường đao màu đỏ, vẻ mặt lạnh như băng, một bộ dáng người lạ chớ lại gần, trên người tản mát ra sát khí nhàn nhạt, Trúc Cơ tầng tám.

Vương Thanh Sơn cẩn thận phát hiện, trên ống tay áo thanh niên áo đỏ có hình mấy con chim yến.

Thanh niên áo đỏ chú ý tới ánh mắt Vương Thanh Sơn, trông lại Vương Thanh Sơn, nhưng rất nhanh đã dời ánh mắt đi.

Vương Thanh Sơn và Hàn Nguyệt Hinh tìm một cái bàn trống, ngồi xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook