Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 369: Tin Tức Long Môn Đại Điển (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Vương Trường Sinh dùng một loại ánh mắt cưng chiều nhìn Tô Băng Băng, lấy ra một cái hộp ngọc màu trắng, đưa cho Tô Băng Băng.

“Mấy năm không gặp, Băng Băng cũng lớn như vậy rồi, đây là món quà cậu cho cháu.”

Uông Như Yên và Vương Thanh Sơn cũng lấy ra một phần quà, đưa cho Tô Băng Băng.

Tô Băng Băng cảm ơn một câu, nhận lấy món quà.

“Cửu đệ, các ngươi cũng quá tốn kém rồi, đến một chuyến lại tặng cho Băng Băng nhiều thứ như vậy.”

Vương Trường Sinh mỉm cười, nói: “Người trong nhà, không tốn kém gì cả. Đúng rồi, nhị tỷ, sao lại cần tỷ tự mình dạy Băng Băng tri thức tu tiên, Bách Linh môn không phải có chuyên gia truyền thụ tri thức tu tiên sao?”

“Có là có, nhưng Băng nhi quá nghịch ngợm, lần trước luyện tập pháp thuật, nó đóng băng cháu nội của Lý sư đệ, cha nó hung hăng dạy dỗ nó một trận, tính nhốt nó, về sau vẫn là Quảng sư thúc ra mặt, tỷ phu của đệ mới chưa nhốt nó, nhưng từ đó về sau, Băng Băng ở nhà học tập tri thức tu tiên.”

Uông Như Yên chậm rãi giải thích.

“Nhị tỷ, Thanh Thiến lớn hơn Băng Băng mấy tháng, Thanh Thiến còn là Luyện Khí tầng bốn, Băng Băng đã là Luyện Khí tầng sáu, tốc độ tu luyện của nó cũng quá nhanh rồi nhỉ! Không cần tới trăm năm, Băng Băng khẳng định sẽ trở thành vị tu sĩ Kết Đan thứ hai.”

Uông Như Yên mỉm cười, khen.

Vương Trường Tuyết lắc lắc đầu, nói: “Băng Băng không thể trở thành vị tu sĩ Kết Đan thứ hai của Bách Linh môn, qua mấy năm nữa, bảy tiên môn lớn sẽ tổ chức Long Môn Đại Điển, Quảng sư thúc tính đưa Băng Băng vào Thái Nhất tiên môn. Bách Linh môn có mười danh ngạch, lấy tư chất băng linh căn của nó, hẳn là có thể bái vào Thái Nhất tiên môn.”

“Long Môn Đại Điển? Nhị tỷ, Long Môn Đại Điển này là chuyện gì? Sao đệ chưa bao giờ nghe nói?”

“Đệ chưa từng nghe nói cũng rất bình thường, người biết việc này cũng không nhiều, ít nhất gia tộc tu tiên rất ít người biết.”

Vương Trường Tuyết cẩn thận giảng giải một lần lai lịch của Long Môn Đại Điển, tông môn nhỏ đám Bách Linh môn đều là thế lực phụ thuộc bảy đại tiên môn, bảy đại tiên môn cách mỗi trăm năm, sẽ mở sơn môn thu đồ đệ, thế lực phụ thuộc có được danh ngạch đề cử nhất định, thông qua khảo hạch, thì có thể bái vào tiên môn.

Đây là một loại phương thức thu nạp nhân tài, cũng là phương pháp khống chế thế lực phụ thuộc của bảy đại tiên môn, tiểu tông môn đám Bách Linh môn quan hệ với tiên môn, tương tự quan hệ của gia tộc tu tiên cùng tông môn, đề cử đệ tử nếu là học tập có thành tựu, sẽ trở thành chỗ dựa của thế lực phụ thuộc. Hoàng Thánh cung sở dĩ có thể trở thành đứng đầu năm tông phái Ngụy quốc, là vì cháu gái ruột Lý Hải Phong ở Thái Nhất tiên môn đang ở địa vị cao.



Nghe xong Vương Trường Tuyết kể, ba người bọn Vương Trường Sinh chợt hiểu ra, ánh mắt nhìn về phía Tô Băng Băng càng thêm thân thiết.

Lấy tư chất băng linh căn của Tô Băng Băng, ở Thái Nhất tiên môn khẳng định có thể đạt được phát triển tốt hơn.

Vương Trường Sinh nghe đến đó, cũng muốn đưa Vương Minh Nhân đi Thái Nhất tiên môn, nhưng hắn vừa lấy ra tinh huyết giao long cùng thịt giao long, có thể đả động Quảng Đông Nhân, chỉ còn lại vảy bản mạng cùng tinh hồn của hắc giao.

Nếu lấy ra hai thứ đó, Quảng Đông Nhân khẳng định hoài nghi hắn đã làm thịt một con giao long bậc ba, nếu bảo hắn giao ra nội đan, hắn không lấy ra được.

Hắn suy nghĩ mãi, từ bỏ ý niệm này.

Đưa Vương Minh Nhân đi Thái Nhất tiên môn trả giá quá lớn, phiêu lưu quá cao, với lại, Bách Linh môn chỉ là có được danh ngạch đề cử, còn cần thông qua khảo hạch, mới có thể bái vào Thái Nhất tiên môn.

“Đúng rồi, cửu đệ, các ngươi lần này tới đây, là trong tộc xảy ra chuyện gì sao?”

Vương Trường Sinh lắc đầu, nói một lần tình huống sự việc, đương nhiên, hắn nói với Vương Trường Tuyết là nói thật.

“Lấy lực lượng của một mình Thanh Sơn, chưa chắc có thể thuận lợi kiếm được thiên địa linh thủy, thập tứ đệ cũng muốn phái đệ tử tiến vào bí cảnh, không bằng gọi thập tứ đệ cùng đệ tử của hắn tới, làm quen lẫn nhau một lần, ở trong bí cảnh, còn có thể giúp đỡ một chút.”

“Vậy thì tốt quá, làm phiền nhị tỷ rồi.”

Vương Trường Tuyết lấy ra một la bàn đưa tin, đánh lên một đạo pháp quyết, mở miệng nói: “Thập tứ đệ, cửu đệ cùng cửu đệ muội đến đây, bọn họ bây giờ ở chỗ ta, ngươi dẫn đồ đệ của ngươi qua đây một chuyến.”

“Biết rồi, nhị tỷ, ta lập tức dẫn bọn nó qua.”

Sau khi cắt đứt liên hệ, Vương Trường Tuyết bắt đầu nói với Vương Trường Sinh tình huống mấy năm nay của Vương Trường Bình.

Sau khi Trúc Cơ, Vương Trường Bình thu bốn đệ tử, giúp hắn thu thập tài liệu hoặc làm việc vặt, hai đệ tử xuất thân gia tộc nhỏ, ngày lễ ngày tết đều sẽ cho Vương Trường Bình một khoản hiếu kính, hai đệ tử khác giúp hắn xử lý việc vặt.

Loại tình huống này, ở tông môn rất thông thường, tu sĩ tông môn sau khi Trúc Cơ, đều sẽ thu đệ tử, đệ tử phụ trách giúp sư phụ thu thập tài nguyên, hỏi thăm tình huống hoặc là chân chạy, sư phụ cho chiếu cố nhất định, ngẫu nhiên chỉ điểm đôi câu, đệ tử đã vô cùng cảm kích.



Vương Trường Tuyết cũng thu hai đệ tử, giúp nàng chiếu cố linh điền.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Trường Bình dẫn ba đồ đệ xuất hiện ở trước mặt đám người Vương Trường Tuyết.

Sau khi hàn huyên đơn giản, Vương Trường Bình giới thiệu ba vị đệ tử cho đám người Vương Trường Sinh.

Đại đệ tử Tôn Tư Văn, Luyện Khí tầng chín, xuất thân gia tộc tu tiên.

Nhị đệ tử Liễu Nguyệt, Luyện Khí tầng năm, cha mẹ đều là tu sĩ Luyện Khí của Bách Linh môn, quan hệ tương đối rộng.

Tam đệ tử Trương Hoành Thế, Luyện Khí tầng bảy. Xuất thân gia tộc tu tiên.

Tứ đệ tử Tôn Hồng có việc ra ngoài, chưa trở về.

“Vãn bối bái kiến Vương sư thúc, Vương tiền bối, Uông tiền bối.” Ba người không dám chậm trễ, vội vàng hành lễ.

“Cửu ca, cửu tẩu, ba đệ tử này của đệ thế nào? Tư Văn đã là Luyện Khí tầng tám, qua vài năm nữa, nói không chừng có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ.”

Vương Trường Bình cười nói, trong mắt lộ ra vài phần đắc ý.

“Sư phụ quá khen rồi, đều là sư phụ dốc lòng bồi dưỡng, nếu không đệ tử cũng sẽ không có hôm nay.”

Tôn Tư Văn khiêm tốn nói.

“Không tệ, không hổ là đệ tử của thập tứ đệ, đây là cháu của ta Vương Thanh Sơn.”

Vương Thanh Sơn tiến lên một bước, ôm quyền nói: “Tại hạ Vương Thanh Sơn, ra mắt Tôn đạo hữu, Liễu tiên tử, Trương đạo hữu.”

Ba người bọn Tôn Tư Văn không dám chậm trễ, vội vàng hoàn lễ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook