Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1394: Trình Khiếu Tiên Và Trình Trảm Tiên (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Vương Thanh Linh giải trừ cấm chế cho Thanh phong ưng, Kim ban viêm trùng, Hủ cốt ngạc. Sau đó giao cho hậu nhân của mình chăn nuôi. Nàng hiện tại chỉ chăn nuôi Băng phong giao, Địa long khâu và Ô tước. Băng phong giao có sức ăn rất lớn, nó không thể kiêng ăn. Thích nhất là cắn nuốt yêu thú hệ băng, cắn nuốt lượng lớn yêu thú hệ băng, sẽ có ích đối với việc tiến giai của nó.
Vì thế, Vương Thanh Linh thường xuyên phái người mua yêu thú hệ băng, có đôi khi nàng sẽ dẫn theo Băng phong giao tự đi bắt.
Nàng tin tưởng Hoàng Phủ Vanh không phải kẻ ngốc. Nếu Hoàng Phủ Vanh không có đầu óc, cũng sẽ không trở thành trọng điểm bồi dưỡng của Hoàng Phủ gia.
“Cẩn thận mà nghĩ, chuyện này vẫn nên nói với tổ phụ tổ mẫu. Nếu Hoàng Phủ Vanh lòng mang ác ý, chúng ta cũng phải phòng bị tốt.”
Vương Thu Minh đề nghị. Chuyện này điểm nghi ngờ trùng trùng, bọn họ cũng không biết mục đích Hoàng Phủ Vanh muốn mua Băng phong giao là gì.
Vương Thanh Linh gật gật đầu, vẻ mặt cưng chiều sờ sờ sừng rồng của Băng phong giao: “Tiểu Bạch, ta sẽ không bán ngươi, ngươi là vô giá.”
Rống!
Băng phong giao phát ra một tiếng rống, mở ra bồn máu to, thè lưỡi, hình như là đói bụng.
“Tiểu Bạch đói bụng, ta phải cho nó ăn, các ngươi đi thôi! Thu Minh, dặn dò tộc nhân mua nhiều một chút ngư yêu hệ băng.”
Vương Thu Minh đáp ứng xuống dưới, cùng Vương Mạnh Bân rời khỏi.
...
Đông Hoang, một mảng bình nguyên rộng lớn.
Vô số tu sĩ cấp thấp đang giao đấu với vô số yêu thú. Tiếng gầm rú vang lên không ngừng, linh quang của các loại pháp thuật không ngừng sáng lên.
Mặt đất gồ ghề, có hơn một trăm cái hố thật lớn. Nguyên bản là một mảng bình nguyên mọc đầy cỏ xanh, giờ lại biến thành mặt đất khô cằn. Trên mặt đất la liệt thi thể của người tu tiên và yêu thú.
Chín đệ tử Thái Nhất tiên môn tập hợp thành một đoàn, sắc mặt bọn họ có chút tái nhợt, quanh thân nằm không ít thi thể yêu thú. Một lớp màn thổ hoàng sắc che kín bọn họ, mấy chục thanh phi kiếm ở trên đỉnh đầu bọn họ bay lượn không ngừng. Đối diện bọn họ còn có một đám thi thể Độc giác tê ngưu. Ngoài thân chúng nó bị bao trùm bởi một lớp thổ giáp thật dày, giống như được phủ một kiện khải giáp cứng cáp.
Mấy chục con bò tót màu vàng vọt lại đây, sừng bò tót sắc bén nhắm ngày lớp màn màu vàng.
“Cửu cung trảm yêu kiếm trận, khởi.”
Mấy chục thanh phi kiếm màu sắc khác nhau hào quang đại trướng, vây quanh mấy chục con bò tót màu vàng. Một trận tiếng kiếm minh trong suốt vang lên, bay ra đủ loại màu sắc kiếm khí. Chém về phía mấy con bò tót màu vàng. Chỉ có thể lưu lại vài đường bạch ngân nhợt nhạt trên người chúng nó.
Oành đùng đùng!
Mặt đất phụ cận chợt nổi lên mấy chục cái thổ bao, mấy chục con yêu trùng từ dưới đất chui lên. Nhện mười tám châm, con rết màu vàng có chiều cao hơn mười trượng, cự hạt ba bốn trượng màu đen. Chúng nó chui ra từ dưới mặt đất, đều công kích lớp màn thổ hoàng sắc.
Chúng nó hoặc phóng thích pháp thuật, hoặc phun ra nọc độc. Nọc độc dánh lên lớp màn thổ hoàng sắc, lập tức bốc lên một trận khói nhẹ.
Cùng lúc đó, một đội yêu cầm đáp từ trên cao xuống. Còn chưa rơi xuống mặt đất, một mảng lớn phong nhận màu xám từ trên trời nện xuống.
Tu sĩ Nhân tộc am hiểu sử dụng trận pháp, nhiều người phối hợp. Dựa vào chiến trận ngan trở yêu thú tiến công. Yêu tộc trong nhiều năm tranh đấu, cũng lần mò ra được chiến trận của bản thân.
Kim Đan kỳ bán yêu chỉ huy yêu thú cấp thấp, căn cứ vào thuộc tính yêu thú để bày binh bố trận. Hoả thuộc tính yêu thú tụ tập cùng một chỗ, phóng thích pháp thuật ở cự ly xa. Yêu thú da thô thịt dày xung phong ở phía trước, tốc độ phi hành của yêu cầm có vẻ mau, tập kích quấy rồi ở trên trời cao. Yêu thú thuộc tính thổ chui vào mặt đất, thừa cơ tập kích người tu tiên.
Oành đùng đùng!
Vang lên một trận tiếng gầm rú thật lón, lớp màn thổ hoàng sắc bị phá nát, mấy chục con yêu cầm từ trên trời giáng xuống. Móng vuốt sắc bén chụp lên trên người đệ tử Thái Nhất tiên môn, mấy chục con yêu trùng và bò tót màu vàng cũng tham gia công kích. Mắt thất mấy chục đệ tử Thái Nhất tiên môn sắp chết thảm dưới sự công kích của mấy chục con yêu thú. Một mảng lớn kiếm khí màu vàng từ trên trời giáng xuống, giống như chém rau vậy, đem đầu của mấy chục con yêu thú đều chém xuống.
“Cẩn thận một chút, những yêu thú này có người chỉ huỷ, không giống như những yêu thú có trí lực thấp mà các ngươi từng đối phó.”
Thanh âm người nam mười phần trung khí từ trên cao truyền đến.
Đệ tử Thái Nhất tiên môn vừa ngẩng đầu liền thấy một đám mây màu lam lớn hơn mười trượng đang phiêu phù trên trời cao. Một người nam áo vàng cao lớn cùng một thiếu phụ váy đỏ đứng ở bên trên.
“Đa tạ Trình tiền bối ra tay cứu giúp.”
Đệ tử Thái Nhất tiên môn nhận thức được hai vị Kim Đan tu sĩ này, là Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam. Bọn họ nửa đường gặp đc Hoàng Phú Quý, bị Hoàng Phú Quý điều động vận chuyển vật tư. Sau khi đến tiền tuyến, bọn họ lệ thuộc Thái Nhất tiên môn.
Tu sĩ cấp thấp đấu pháp trên mặt đất, cao giai tu sĩ đấu pháp trên trời cao.
Hai tộc nhân yêu tựa như cũng không muốn kéo dài lâu, gần đầy thường xuyên giao chiến. Nguyên Anh tu sĩ cũng đều ra tay, hai tộc thương vong thảm trọng.
Loại đại hỗn chiến như thế này, Trịnh Nam không thể phát huy thực lực lớn nhất. Cũng may ngự kiếm thuật của Trình Chấn Vũ có vẻ lợi hại, bọn họ liên thủ đối địch, không ít bán yêu nề hà bọn họ.
Ở dối diện bọn họ, có một thiếu phụ váy xanh với đôi cánh dài màu xanh và một đại hán hồng y với cái đuôi dài. Bọn họ đều là bán yêu.
Vì thế, Vương Thanh Linh thường xuyên phái người mua yêu thú hệ băng, có đôi khi nàng sẽ dẫn theo Băng phong giao tự đi bắt.
Nàng tin tưởng Hoàng Phủ Vanh không phải kẻ ngốc. Nếu Hoàng Phủ Vanh không có đầu óc, cũng sẽ không trở thành trọng điểm bồi dưỡng của Hoàng Phủ gia.
“Cẩn thận mà nghĩ, chuyện này vẫn nên nói với tổ phụ tổ mẫu. Nếu Hoàng Phủ Vanh lòng mang ác ý, chúng ta cũng phải phòng bị tốt.”
Vương Thu Minh đề nghị. Chuyện này điểm nghi ngờ trùng trùng, bọn họ cũng không biết mục đích Hoàng Phủ Vanh muốn mua Băng phong giao là gì.
Vương Thanh Linh gật gật đầu, vẻ mặt cưng chiều sờ sờ sừng rồng của Băng phong giao: “Tiểu Bạch, ta sẽ không bán ngươi, ngươi là vô giá.”
Rống!
Băng phong giao phát ra một tiếng rống, mở ra bồn máu to, thè lưỡi, hình như là đói bụng.
“Tiểu Bạch đói bụng, ta phải cho nó ăn, các ngươi đi thôi! Thu Minh, dặn dò tộc nhân mua nhiều một chút ngư yêu hệ băng.”
Vương Thu Minh đáp ứng xuống dưới, cùng Vương Mạnh Bân rời khỏi.
...
Đông Hoang, một mảng bình nguyên rộng lớn.
Vô số tu sĩ cấp thấp đang giao đấu với vô số yêu thú. Tiếng gầm rú vang lên không ngừng, linh quang của các loại pháp thuật không ngừng sáng lên.
Mặt đất gồ ghề, có hơn một trăm cái hố thật lớn. Nguyên bản là một mảng bình nguyên mọc đầy cỏ xanh, giờ lại biến thành mặt đất khô cằn. Trên mặt đất la liệt thi thể của người tu tiên và yêu thú.
Chín đệ tử Thái Nhất tiên môn tập hợp thành một đoàn, sắc mặt bọn họ có chút tái nhợt, quanh thân nằm không ít thi thể yêu thú. Một lớp màn thổ hoàng sắc che kín bọn họ, mấy chục thanh phi kiếm ở trên đỉnh đầu bọn họ bay lượn không ngừng. Đối diện bọn họ còn có một đám thi thể Độc giác tê ngưu. Ngoài thân chúng nó bị bao trùm bởi một lớp thổ giáp thật dày, giống như được phủ một kiện khải giáp cứng cáp.
Mấy chục con bò tót màu vàng vọt lại đây, sừng bò tót sắc bén nhắm ngày lớp màn màu vàng.
“Cửu cung trảm yêu kiếm trận, khởi.”
Mấy chục thanh phi kiếm màu sắc khác nhau hào quang đại trướng, vây quanh mấy chục con bò tót màu vàng. Một trận tiếng kiếm minh trong suốt vang lên, bay ra đủ loại màu sắc kiếm khí. Chém về phía mấy con bò tót màu vàng. Chỉ có thể lưu lại vài đường bạch ngân nhợt nhạt trên người chúng nó.
Oành đùng đùng!
Mặt đất phụ cận chợt nổi lên mấy chục cái thổ bao, mấy chục con yêu trùng từ dưới đất chui lên. Nhện mười tám châm, con rết màu vàng có chiều cao hơn mười trượng, cự hạt ba bốn trượng màu đen. Chúng nó chui ra từ dưới mặt đất, đều công kích lớp màn thổ hoàng sắc.
Chúng nó hoặc phóng thích pháp thuật, hoặc phun ra nọc độc. Nọc độc dánh lên lớp màn thổ hoàng sắc, lập tức bốc lên một trận khói nhẹ.
Cùng lúc đó, một đội yêu cầm đáp từ trên cao xuống. Còn chưa rơi xuống mặt đất, một mảng lớn phong nhận màu xám từ trên trời nện xuống.
Tu sĩ Nhân tộc am hiểu sử dụng trận pháp, nhiều người phối hợp. Dựa vào chiến trận ngan trở yêu thú tiến công. Yêu tộc trong nhiều năm tranh đấu, cũng lần mò ra được chiến trận của bản thân.
Kim Đan kỳ bán yêu chỉ huy yêu thú cấp thấp, căn cứ vào thuộc tính yêu thú để bày binh bố trận. Hoả thuộc tính yêu thú tụ tập cùng một chỗ, phóng thích pháp thuật ở cự ly xa. Yêu thú da thô thịt dày xung phong ở phía trước, tốc độ phi hành của yêu cầm có vẻ mau, tập kích quấy rồi ở trên trời cao. Yêu thú thuộc tính thổ chui vào mặt đất, thừa cơ tập kích người tu tiên.
Oành đùng đùng!
Vang lên một trận tiếng gầm rú thật lón, lớp màn thổ hoàng sắc bị phá nát, mấy chục con yêu cầm từ trên trời giáng xuống. Móng vuốt sắc bén chụp lên trên người đệ tử Thái Nhất tiên môn, mấy chục con yêu trùng và bò tót màu vàng cũng tham gia công kích. Mắt thất mấy chục đệ tử Thái Nhất tiên môn sắp chết thảm dưới sự công kích của mấy chục con yêu thú. Một mảng lớn kiếm khí màu vàng từ trên trời giáng xuống, giống như chém rau vậy, đem đầu của mấy chục con yêu thú đều chém xuống.
“Cẩn thận một chút, những yêu thú này có người chỉ huỷ, không giống như những yêu thú có trí lực thấp mà các ngươi từng đối phó.”
Thanh âm người nam mười phần trung khí từ trên cao truyền đến.
Đệ tử Thái Nhất tiên môn vừa ngẩng đầu liền thấy một đám mây màu lam lớn hơn mười trượng đang phiêu phù trên trời cao. Một người nam áo vàng cao lớn cùng một thiếu phụ váy đỏ đứng ở bên trên.
“Đa tạ Trình tiền bối ra tay cứu giúp.”
Đệ tử Thái Nhất tiên môn nhận thức được hai vị Kim Đan tu sĩ này, là Trình Chấn Vũ và Trịnh Nam. Bọn họ nửa đường gặp đc Hoàng Phú Quý, bị Hoàng Phú Quý điều động vận chuyển vật tư. Sau khi đến tiền tuyến, bọn họ lệ thuộc Thái Nhất tiên môn.
Tu sĩ cấp thấp đấu pháp trên mặt đất, cao giai tu sĩ đấu pháp trên trời cao.
Hai tộc nhân yêu tựa như cũng không muốn kéo dài lâu, gần đầy thường xuyên giao chiến. Nguyên Anh tu sĩ cũng đều ra tay, hai tộc thương vong thảm trọng.
Loại đại hỗn chiến như thế này, Trịnh Nam không thể phát huy thực lực lớn nhất. Cũng may ngự kiếm thuật của Trình Chấn Vũ có vẻ lợi hại, bọn họ liên thủ đối địch, không ít bán yêu nề hà bọn họ.
Ở dối diện bọn họ, có một thiếu phụ váy xanh với đôi cánh dài màu xanh và một đại hán hồng y với cái đuôi dài. Bọn họ đều là bán yêu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.