Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 957: Tu Sĩ Chu Gia Điên Cuồng

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Thấy một màn như vậy, Chu Thiên Mộc mừng rỡ, khoảng cách gần như vậy, cho dù Vương Trường Sinh dùng ra pháp bảo phòng ngự, cũng ngăn không được. Hắn muốn thi triển linh thuật đánh lén Vương Trường Sinh, ba con rối thú bậc ba lao về phía hắn, phân biệt phóng thích cột lửa màu đỏ, kiếm quang màu vàng cùng cương phong màu xanh, phong tỏa đường đi của Chu Thiên Mộc.

Chu Thiên Mộc nhíu mày, bắt pháp quyết, ba mươi sáu thanh phi kiếm bắt đầu nhanh chóng chuyển động, phát ra vô số kiếm khí màu xanh, hóa thành một quầng sáng màu xanh thật lớn, che ở trước người.

Ầm ầm ầm!

Quầng sáng màu xanh bị đánh vỡ nát, vô số kiếm khí màu xanh bay ra.

Một tràng tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, vô số phi kiếm màu xanh từ trong lôi quang màu lam bay ra.

Lôi quang màu lam tan đi, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên không tổn hao gì, một quả cầu ánh sáng màu lam nhạt bao phủ bọn họ ở bên trong.

Vương Trường Sinh thi triển linh thuật Tru Linh Chưởng, lúc này mới chặn được giao long màu xanh, nếu không phải trước đó công kích suy yếu lực công kích của giao long màu xanh, hắn chưa chắc có thể đánh bại giao long màu xanh.

Nhìn thấy Tử Nguyệt tiên tử đang công kích Chu Thiên Mộc, Vương Trường Sinh nhất thời đã hiểu, Chu Thiên Mộc vừa rồi muốn động thủ giết bọn họ, cái này cũng không kỳ quái, Vương Trường Sinh nếu có cơ hội, hắn cũng sẽ hạ sát thủ.

“Chu đạo hữu, chúng ta tiếp được ngươi ba chiêu rồi.”

Vương Trường Sinh vẻ mặt lạnh lùng, trong mắt có một tia sát ý hiện lên.



Chu Thiên Mộc chỉ Kết Đan tầng bốn, đã có thực lực mạnh như vậy, người này ngày sau nhất định là một kình địch, nếu không phải kiêng kị cả bộ phi kiếm của đối phương, hắn khẳng định sẽ không từ bỏ ý đồ.

“Đã nói rồi, mời vị tiên tử này thu hồi con rối thú, ta lập tức phái người đưa Ngọc Hư trúc tới, nhưng hy vọng ba vị đạo hữu thực hiện ước định, bằng không Chu mỗ nói cái gì cũng phải cùng ba vị đạo hữu liều chết chiến một trận.”

“Yên tâm, chúng ta chỉ cầu tài.”

Chu Thiên Mộc phái người đào bảy cây Ngọc Hư trúc năm trăm năm, giao cho ba người bọn Vương Trường Sinh.

Tử Nguyệt tiên tử hai cây, Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên đạt được năm cây. Năm cây Ngọc Hư trúc năm trăm năm, có thể luyện chế cho Vương Thanh Sơn một bộ pháp bảo phi kiếm.

“Đi, chúng ta đi hội hợp với Trương đạo hữu.”

Ba người Vương Trường Sinh dẫn theo hơn hai trăm tu sĩ cấp thấp rời khỏi, bọn họ chỉ cầu tài, căn bản không tính tử chiến. Thực lực Chu Thiên Mộc không tầm thường, chó cuống lên còn có thể nhảy tường, xé rách da mặt đối với ai cũng không tốt.

Bảy ngày sau, đám người Vương Trường Sinh xuất hiện ở đảo hoang vô danh nào đó, không qua bao lâu, Trương Quảng Dương dẫn theo người khác tới đây.

Trương Quảng Dương tổn thất không ít nhân thủ, ba tu sĩ Kết Đan chỉ trở về hai người, sắc mặt Trương Quảng Dương trở nên rất khó coi.

Vương Trường Sinh thầm giật mình, may mà hắn chưa tử chiến với Chu Thiên Mộc.

“Trương đạo hữu, Tôn đạo hữu đâu!”



Vương Trường Sinh biết rõ còn cố hỏi, một vị tu sĩ Kết Đan khác khẳng định là đã chết.

“Tôn đạo hữu đã chết, tu sĩ đóng ở Tử Dương đảo dùng ra linh phù bậc bốn, phối hợp một con linh thú bậc ba cùng một con rối thú bậc ba, giết chết Tôn đạo hữu, nhưng chúng ta cũng đã đả thương hắn, nếu không tu sĩ Kết Đan khác của Chu gia chạy tới, chúng ta đã có thể công hãm Tử Dương đảo. Vương đạo hữu, các ngươi thì sao!”

Sắc mặt Trương Quảng Dương rất khó coi. Tu sĩ Kết Đan đóng ở Tử Dương đảo có tu vi Kết Đan tầng sáu, có một con rối thú bậc ba thượng phẩm cùng một con linh thú bậc ba, phối hợp lá bùa bậc bốn, đã giết chết một tu sĩ Kết Đan.

Tuy nói thực lực của đối phương mạnh mẽ, nhưng ba đánh một, bị đối phương giết một người, truyền ra cũng không dễ nghe.

“Chúng ta không thu được gì mà quay về, tu sĩ Kết Đan đóng ở Ngọc Hư đảo là một kiếm tu, có ba mươi sáu thanh phi kiếm, ta luận bàn với hắn một trận, thiếu chút nữa chết ở trên tay hắn. Trương đạo hữu, Tử Dương đảo cùng Ngọc Hư đảo đã khó gặm như vậy, ta thấy đừng công kích Ngọc Tuyền đảo nữa, chúng ta đoạt lấy tài vật cũng không ít rồi, đừng lật thuyền trong mương. Chu gia cũng có thông gia bằng hữu, không chừng Chu gia đã cầu viện, chúng ta xâm nhập nội địa, rất dễ dàng lọt vào mai phục, ta thấy chúng ta vẫn là đổi một mục tiêu đi!”

“Không sai, viện binh của Chu gia nói không chừng đang trên đường, ta thấy chúng ta vẫn là đổi một mục tiêu đi! Không cần thiết nhìn chằm chằm Chu gia không tha, Chu gia truyền thừa ngàn năm, nói không chừng còn có con bài chưa lật cường đại hơn.”

Một nam tử áo bào đỏ ngoài ba mươi tuổi phụ họa nói, vừa nghĩ tới tình huống công kích Tử Dương đảo, trên mặt hắn liền lộ ra biểu cảm nghĩ mà sợ.

Tu sĩ Kết Đan của Chu gia tính tình quá dữ, nếu không phải một tu sĩ Kết Đan khác của Chu gia đuổi tới, tu sĩ Kết Đan của Chu gia muốn tự bạo đồng quy vu tận với bọn họ. Kình Ngư môn cũng không phải chỉ Chu gia một thế lực phụ thuộc, vẫn là chọn quả hồng mềm mà bóp đi.

“Đúng vậy! Tử Dương đảo cùng Ngọc Hư đảo đã không lấy được, càng đừng nói Ngọc Tuyền đảo. Nói không chừng Chu gia chuẩn bị trận pháp tự bạo. Đừng quên, khi chúng ta công kích những hòn đảo nhỏ kia, có không ít con cháu Chu gia lựa chọn tự bạo giết địch. Chu gia có thể truyền thừa ngàn năm không phải không có đạo lý, ta thấy chúng ta vẫn là đổi một mục tiêu đi! Thúy Vân tông rất không tệ.”

Tử Nguyệt tiên tử cũng không muốn tiếp tục tấn công Chu gia, tu sĩ Chu gia quá điên cuồng rồi, gia tộc có thể truyền thừa ngàn năm, nào có dễ dàng tiêu diệt như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook