Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 728: Tưởng Thưởng

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Bảy đại tiên môn Đông Hoang liên hợp tu tiên giới Bắc Cương cùng Nam Hải đối phó Đông Hoang Yêu tộc, Yêu tộc không muốn lấy một đánh ba, giải hòa với bảy đại tiên môn Đông Hoang, nhường ra không ít địa bàn, bảy đại tiên môn đều muốn được chia nhiều một chút. Vạn Hoa cung quản lý dưới trướng không nghiêm, bị Yêu tộc chui vào sơ hở, khẳng định phải nhường ra một ít ích lợi, Thái Nhất tiên môn lấy nó áp chế, có thể đạt được thêm một ít ích lợi.

“Được, ta ở Bách Hoa viện chờ ngươi.”

Cắt đứt liên hệ, trên mặt Từ Bân lộ ra nụ cười, hắn nhìn về phía Vương Trường Sinh, vẻ mặt ôn hoà nói: “Vương tiểu hữu, việc này ngươi làm không tệ, nhưng việc này không thể truyền ra ngoài, ảnh hưởng lòng quân, ngươi hiểu chưa?”

“Vãn bối rõ, nên xử trí cô ta như thế nào?”

“Ngươi tự xem mà xử lý đi! Chuyện này người biết đến càng ít càng tốt, tuyệt đối không thể truyền ra ngoài.”

Nếu để lộ tin tức, Vạn Hoa cung khẳng định sẽ nhường ra một bộ phận lớn ích lợi, nhưng Thái Nhất tiên môn không thể độc chiếm, đây không phải điều Thái Nhất tiên môn muốn nhìn thấy.

Trong lòng Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, sắc mặt ngưng trọng nói: “Vãn bối rõ, nói tới, Bách Thú tông và Vương gia chúng ta có thù oán riêng, vãn bối thật ra cũng không muốn giữ cô ta lại.”

Hắn búng ngón tay, mười mấy luồng hào quang màu vàng bay ra, xuyên thủng đầu cùng trái tim Liễu Hiểu Hiểu, Liễu Hiểu Hiểu chết không thể chết lại.

Từ Bân hài lòng gật gật đầu, dặn dò: “Chuyện này tính là Vương gia các ngươi lập công, nhưng nếu để lộ tin tức, vậy không phải công mà là tội. Chờ Yêu tộc hoàn toàn lui binh, ngươi đến Thái Nhất tiên môn lĩnh phong thưởng, Thái Nhất tiên môn chúng ta, chưa bao giờ bạc đãi cấp dưới có công.”

Chờ Thái Nhất tiên môn lấy được ích lợi, cho dù tin tức để lộ, cũng sẽ không ảnh hưởng đại cục.

“Cảm ơn Từ tiền bối nhắc nhở, vãn bối nhất định sẽ ước thúc tốt tộc nhân.”

Vương Trường Sinh lộ ra sắc mặt vui mừng, liên thanh đáp ứng.

Trên tay hắn còn có cây Phượng Minh Quả, nhưng hắn không muốn giao cho Từ Bân, chủ yếu là lo lắng Từ Bân nuốt riêng. Từ Tử Hoa là chấp sự trưởng lão Thái Nhất tiên môn, giao cho Từ Tử Hoa tương đối thích hợp, có mặt nhiều người, cây Phượng Minh Quả mới sẽ không bị người ta nuốt riêng.

Tiễn bước Từ Bân, Vương Trường Sinh triệu tập đám người Vương Thanh Sơn họp, bảo bọn họ quản tốt mồm miệng! Không thể tiết lộ tin tức.



Đám người Vương Thanh Sơn biết tính nghiêm trọng của vấn đề, tự nhiên sẽ không nói ra ngoài.

Một tháng sau, bảy đại tiên môn phái người dán bố cáo, Yêu tộc đã lui binh, các thế lực đều về chỗ ở của mình, nghỉ ngơi lấy lại sức, các thế lực không thể tùy tiện khai chiến, nếu không nghiêm trị không tha.

Từ Bân phái người nói cho Vương Trường Sinh, có thể tới Thái Nhất tiên môn lĩnh phong thưởng, Vương Trường Sinh tự nhiên sẽ không từ chối.

Hắn dẫn theo tám người bọn Vương Thanh Sơn rời khỏi Bình Yêu thành, quay về Ngụy quốc.

Thái Nhất tiên môn, Chấp Sự điện.

Từ Tử Hoa đang phát mệnh lệnh cho cấp dưới, tiền tuyến đại chiến, cần điều khiển nhân thủ và vận chuyển vật tư, trong khoảng thời gian này, tiền tuyến phản công, cần vận chuyển càng nhiều vật tư cùng nhân thủ hơn, hắn ngay cả chỗ ở cũng chưa về, trực tiếp ở Chấp Sự điện, điều phối vật tư cùng nhân thủ.

“Từ sư thúc, bên ngoài có một vị tiền bối tự xưng Vương Trường Sinh tìm ngài, hắn nói là phụng mệnh lệnh Từ Bân Từ sư tổ, đến lĩnh phong thưởng.”

Từ Tử Hoa gật gật đầu, phân phó: “Ngươi đi mời hắn đến thiên điện, ta nói chuyện với hắn.”

Từ Tử Hoa cũng không biết nội tình, hắn chỉ biết chưởng môn Trương Triển Phong tự mình hạ lệnh, bảo hắn cho Vương Trường Sinh một phần thưởng lớn, cũng không biết Vương Trường Sinh lập công lớn gì, khiến chưởng môn Thái Nhất tiên môn tự mình hạ lệnh phong thưởng.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, Vương Trường Sinh xuất hiện ở trong thiên điện của Chấp Sự điện, Từ Tử Hoa cùng một mỹ phụ đồ xanh đứng chung một chỗ.

Vương Trường Sinh sau khi đưa tám người Vương Thanh Sơn về Ngụy quốc, hắn đến thẳng Thái Nhất tiên môn, tính lĩnh phong thưởng.

Từ Tử Hoa sau khi trò chuyện hai câu với Vương Trường Sinh, lấy ra một cái đĩa ngọc màu bạc, nói: “Vương đạo hữu, ta phụng mệnh chưởng môn sư bá, trao thưởng cho ngươi, ngươi...”

“Đợi chút, Từ đạo hữu, ta có chuyện rất quan trọng cần gặp mặt chưởng môn quý phái, còn xin Từ đạo hữu hỗ trợ dẫn tiến.”

Vương Trường Sinh ngắt lời Từ Tử Hoa, khách khí nói.

Hắn vạch trần thân phận chân thật của Trần Ngọc Hoa, lập một phần công lao, một phần công lao không tính là lớn, hai phần công lao thêm cộng lại, vậy thì không nhỏ nữa.



“Gặp chưởng môn sư bá? Vương đạo hữu, có chuyện gì ngươi nói với ta, ta lại báo cáo với chưởng môn sư bá.”

Trương Triển Phong là chưởng môn một phái, không phải muốn gặp thì có thể gặp.

Vương Trường Sinh chắp tay với Từ Tử Hoa, trịnh trọng nói: “Từ đạo hữu, ta thật sự có chuyện rất quan trọng diện kiến lệnh chưởng môn, trừ phi gặp được chưởng môn quý phái, nếu không ta sẽ không nói. Ta có thể cam đoan, đây là một chuyện rất quan trọng, chuyện lông gà vỏ tỏi, ta là không dám quấy rầy chưởng môn quý phái thanh tu.”

Từ Tử Hoa cùng mỹ phụ đồ xanh nhìn nhau một cái, truyền âm trao đổi.

“Được rồi! Lý sư muội, ngươi ở đây chiêu đãi Vương đạo hữu, ta đi mời chưởng môn sư bá.”

Từ Tử Hoa dặn dò một tiếng, bước nhanh rời khỏi.

Mỹ phụ đồ xanh phái người pha trà, chiêu đãi Vương Trường Sinh.

Sau thời gian một chén trà nhỏ, một trận tiếng bước chân rất nhỏ từ bên ngoài truyền đến, Trương Triển Phong đi đến, Từ Tử Hoa đi theo phía sau hắn.

“Bái kiến chưởng môn sư bá.”

Vương Trường Sinh cúi người hành lễ với Trương Triển Phong, nói: “Vãn bối Vương Trường Sinh bái kiến Trương tiền bối.”

“Có chuyện gì, thì mau nói đi! Lão phu không có nhiều thời gian tiêu hao với ngươi như vậy.”

Nếu không phải Trương Triển Phong biết được Vương Trường Sinh vạch trần thân phận chân thật của Trần Ngọc Hoa, Trương Triển Phong chưa chắc sẽ gặp Vương Trường Sinh.

Trương Triển Phong thân là chưởng môn Thái Nhất tiên môn, một đống công việc chờ hắn xử lý, chính hắn cũng phải bận tu luyện.

Vương Trường Sinh lấy ra cây Phượng Minh Quả, nói: “Khi vãn bối ở Trần quốc áp tải vật tư, trùng hợp gặp được một bán yêu Kết Đan kỳ, may mắn chém giết yêu vật này, ở trên người hắn đạt được cây Phượng Minh Quả này, lúc ấy Vạn Hoa cung treo thưởng trăm vạn linh thạch truy bắt hai bán yêu Kết Đan kỳ, không biết có phải đang tìm cây Phượng Minh Quả hay không.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook