Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 859: Vạn Cốt Song Sát (1)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Vương Trường Sinh lấy đi nội đan, tài liệu khác thuộc về Điền Quýnh cùng Tử Nguyệt tiên tử, đây là điều đã nói trước, nếu săn giết là yêu thú hỏa thuộc tính, yêu đan thuộc về Điền Quýnh, tài liệu khác về Vương Trường Sinh cùng Tử Nguyệt tiên tử.
Nói tới, nếu không phải hải vực Vạn Yêu có tu sĩ Nhật Nguyệt cung lui tới, bọn họ săn giết yêu thú cũng không cần bó tay bó chân.
“Thời gian không còn sớm nữa, hội đấu giá sắp tổ chức rồi, chúng ta trở về đi!”
Xử lý xong xác cá mập màu bạc, ba người bọn Vương Trường Sinh hóa thành ba đạo độn quang, bay về phía con đường lúc tới đây, tốc độ cực nhanh.
Nửa năm sau, bọn họ về tới đảo Vạn Tiên.
Theo hội đấu giá cỡ lớn tới gần, tu sĩ cấp cao trong thành Vạn Tiên nhiều lên không ít.
Đi vào phường thị, ba người Vương Trường Sinh liền tách ra, ai cũng có một chút bí mật, không có gì kỳ quái.
Vương Trường Sinh tới Đa Bảo cung, hắn bán đi tài liệu không dùng được trên người, mua một lô tinh hồn yêu thú.
Khi hắn đi ra khỏi Đa Bảo cung, một giọng nam tử tràn ngập ngạc nhiên lẫn vui mừng chợt vang lên, truyền vào bên tai hắn: “Vương đạo hữu, thật khéo!”
Vương Trường Sinh theo ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, thấy được Uông Hoa Sơn, Hoàng Phú Quý đứng ở bên cạnh Uông Hoa Sơn.
Hoàng Phú Quý đã là Kết Đan tầng sáu, so với trước kia béo hơn chút, mặt mày hồng hào, xem ra, hắn lăn lộn không tệ. Uông Hoa Sơn khí sắc cũng không tồi, không biết bọn họ sao lại đi chung với nhau.
“Uông đạo hữu, Hoàng đạo hữu, thật khéo! Các ngươi cũng là tới tham gia hội đấu giá cỡ lớn sao?”
Trước công chúng, Vương Trường Sinh và Uông Hoa Sơn lấy đạo hữu để xưng hô.
Uông Hoa Sơn gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Nghe nói hội đấu giá lần này có linh bảo bán ra, chúng ta một lần này là đến vì hội đấu giá cỡ lớn, chúng ta đã lâu không gặp, phụ cận có một trà lâu, chúng ta đợi lát nữa ở trà lâu tụ tập một phen, như thế nào?”
“Được, ta đi đặt nhã gian trước, chúng ta lát nữa gặp.”
Vương Trường Sinh đáp ứng, đi về phía trà lâu cách đó không xa.
Hắn cần một nhã gian, gọi hai món ăn nhẹ cùng một ấm linh trà, chờ Uông Hoa Sơn cùng Hoàng Phú Quý.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, ngoài cửa truyền đến một trận tiếng đập cửa, tiếng Uông Hoa Sơn chợt vang lên: “Vương đạo hữu, chúng ta đến rồi.”
Vương Trường Sinh mỉm cười, phất tay áo hướng cửa phòng, cửa phòng mở ra, Uông Hoa Sơn cùng Hoàng Phú Quý đi đến.
“Nhiều năm không gặp, tổ phụ, ngài vẫn khỏe chứ?”
Vương Trường Sinh cười hỏi, hắn nhìn ra được, Uông Hoa Sơn sống không tồi, nhưng lấy bản lãnh của lão cùng Hoàng Phú Quý, muốn săn giết yêu thú bậc ba, có một chút khó khăn.
“Tạm được, chúng ta cùng mấy vị đạo hữu xây dựng một đội săn yêu, săn giết yêu thú bậc ba. Trường Sinh, cháu muốn gia nhập chúng ta hay không?”
“Đúng vậy! Vương đạo hữu, ngươi theo chúng ta săn giết yêu thú đi! Tổ đội an toàn hơn chút.”
Hoàng Phú Quý phụ họa nói, giọng điệu thân thiện.
“Không cần, ta đã tổ đội với người khác rồi.”
Uông Hoa Sơn chuyển đề tài, nói: “Trường Sinh, tối nay giờ Dậu, Liễu phu nhân dẫn đội của chúng ta ở Hối Tiên lâu tổ chức một hội trao đổi, có không ít đạo hữu tham gia, cháu muốn đến hay không?”
“Được, cháu nhất định đến đúng giờ.”
Vương Trường Sinh không cần nghĩ ngợi đã đáp ứng. Hắn tính kéo theo Tử Nguyệt tiên tử cùng Điền Quýnh, có lẽ có thể trao đổi được yêu đan bậc ba lôi thuộc tính.
Một trận tiếng kêu dồn dập vang lên, Hoàng Phú Quý cùng Uông Hoa Sơn phân biệt lấy ra một tấm đưa tin, bọn họ ở bên trên thao tác một trận. Hai người nhíu mày, xem ra, bọn họ đã gặp phiền toái.
“Vương đạo hữu, dẫn đội của chúng ta có việc tìm chúng ta, chúng ta cáo từ trước, đêm nay gặp ở Hối Tiên lâu.”
Hoàng Phú Quý nói xong lời này, cùng Uông Hoa Sơn vội vàng rời khỏi.
Vương Trường Sinh vốn định lôi kéo Uông Hoa Sơn, giao đảo Cự Giải cho Uông Hoa Sơn ở lại, thuận tiện trợ giúp, nhưng Uông Hoa Sơn đã gia nhập tiểu đội săn yêu, hẳn là sẽ không đáp ứng.
Cái này cũng rất bình thường, Vương Trường Sinh còn khá trẻ tuổi, tu luyện công pháp địa phẩm, bình cảnh tương đối ít, Uông Hoa Sơn tuổi tác đã cao, lão nếu còn không cố gắng, vậy càng không có cơ hội.
Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh khởi động trận pháp trong phòng, thả ra Phệ Hồn Kim Thiền, để nó cắn nuốt tinh hồn yêu thú.
Phệ Hồn Kim Thiền cắn nuốt lượng lớn tinh hồn yêu thú, thậm chí từng cắn nuốt hai tinh hồn yêu thú bậc ba hạ phẩm, nhưng vẫn ở lại bậc hai thượng phẩm, Vương Trường Sinh có chút thất vọng.
Hắn đột nhiên cảm ứng được cái gì, phất cổ tay, một đạo hào quang màu vàng từ linh thú châu bay ra, chính là Thôn Kim Nghĩ sau.
Xem khí tức của nó, đã là bậc ba hạ phẩm.
Cảm nhận được Thôn Kim Nghĩ Hậu tản mát ra khí tức mạnh mẽ, Vương Trường Sinh lộ vẻ mặt vui mừng.
...
Thôn Kim Nghĩ thích ăn ngũ kim, Vương Trường Sinh luyện khí có không ít sản phẩm báo hỏng, đều để Thôn Kim Nghĩ ăn, Thôn Kim Nghĩ Hậu ăn nhiều nhất, vẫn dừng lại ở bậc hai thượng phẩm.
Vương Trường Sinh cho Thôn Kim Nghĩ Hậu ăn chân tay cụt của con rối bậc ba cùng một ít tài liệu bậc ba, Thôn Kim Nghĩ Hậu liền lâm vào ngủ say.
Nó không biết đã ăn bao nhiêu tài liệu luyện khí bỏ đi, nếu còn không tiến vào bậc ba, Vương Trường Sinh cũng không biết nên nói như thế nào.
Vương Trường Sinh lấy ra một khối khoáng thạch màu vàng tím to bằng nắm tay, ném vê fphía không trung.
Thôn Kim Nghĩ Hậu rung đôi cánh, bắt được khoáng thạch màu tím, bắt đầu gặm.
Tử Huyền Kim, tài liệu luyện khí bậc ba hạ phẩm, thường dùng cho luyện chế pháp bảo công kích.
Không qua bao lâu, Thôn Kim Nghĩ Hậu đã ăn hết khoáng thạch màu tím.
Phệ Hồn Kim Thiền cũng cắn nuốt xong hơn trăm tinh hồn yêu thú, nhưng nó vẫn chưa hài lòng, ở trong phòng xoay quanh không ngừng, phát ra một chuỗi tiếng kêu quái dị, tựa như đang đòi cái gì.
Vương Trường Sinh hơi do dự, lấy ra một cái bình sứ màu đen, cạy nắp bình, một con bạch tuộc màu đỏ sặc sỡ từ trong đó bay ra.
Phệ Hồn Kim Thiền trở nên cực kỳ hưng phấn, đập cánh, lao về phía bạch tuộc màu đỏ.
Bạch tuộc màu đỏ vội vàng tránh đi, nó chỉ là tinh hồn, căn bản không phải đối thủ của Phệ Hồn Kim Thiền.
Nói tới, nếu không phải hải vực Vạn Yêu có tu sĩ Nhật Nguyệt cung lui tới, bọn họ săn giết yêu thú cũng không cần bó tay bó chân.
“Thời gian không còn sớm nữa, hội đấu giá sắp tổ chức rồi, chúng ta trở về đi!”
Xử lý xong xác cá mập màu bạc, ba người bọn Vương Trường Sinh hóa thành ba đạo độn quang, bay về phía con đường lúc tới đây, tốc độ cực nhanh.
Nửa năm sau, bọn họ về tới đảo Vạn Tiên.
Theo hội đấu giá cỡ lớn tới gần, tu sĩ cấp cao trong thành Vạn Tiên nhiều lên không ít.
Đi vào phường thị, ba người Vương Trường Sinh liền tách ra, ai cũng có một chút bí mật, không có gì kỳ quái.
Vương Trường Sinh tới Đa Bảo cung, hắn bán đi tài liệu không dùng được trên người, mua một lô tinh hồn yêu thú.
Khi hắn đi ra khỏi Đa Bảo cung, một giọng nam tử tràn ngập ngạc nhiên lẫn vui mừng chợt vang lên, truyền vào bên tai hắn: “Vương đạo hữu, thật khéo!”
Vương Trường Sinh theo ngọn nguồn thanh âm nhìn lại, thấy được Uông Hoa Sơn, Hoàng Phú Quý đứng ở bên cạnh Uông Hoa Sơn.
Hoàng Phú Quý đã là Kết Đan tầng sáu, so với trước kia béo hơn chút, mặt mày hồng hào, xem ra, hắn lăn lộn không tệ. Uông Hoa Sơn khí sắc cũng không tồi, không biết bọn họ sao lại đi chung với nhau.
“Uông đạo hữu, Hoàng đạo hữu, thật khéo! Các ngươi cũng là tới tham gia hội đấu giá cỡ lớn sao?”
Trước công chúng, Vương Trường Sinh và Uông Hoa Sơn lấy đạo hữu để xưng hô.
Uông Hoa Sơn gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Nghe nói hội đấu giá lần này có linh bảo bán ra, chúng ta một lần này là đến vì hội đấu giá cỡ lớn, chúng ta đã lâu không gặp, phụ cận có một trà lâu, chúng ta đợi lát nữa ở trà lâu tụ tập một phen, như thế nào?”
“Được, ta đi đặt nhã gian trước, chúng ta lát nữa gặp.”
Vương Trường Sinh đáp ứng, đi về phía trà lâu cách đó không xa.
Hắn cần một nhã gian, gọi hai món ăn nhẹ cùng một ấm linh trà, chờ Uông Hoa Sơn cùng Hoàng Phú Quý.
Sau thời gian một chén trà nhỏ, ngoài cửa truyền đến một trận tiếng đập cửa, tiếng Uông Hoa Sơn chợt vang lên: “Vương đạo hữu, chúng ta đến rồi.”
Vương Trường Sinh mỉm cười, phất tay áo hướng cửa phòng, cửa phòng mở ra, Uông Hoa Sơn cùng Hoàng Phú Quý đi đến.
“Nhiều năm không gặp, tổ phụ, ngài vẫn khỏe chứ?”
Vương Trường Sinh cười hỏi, hắn nhìn ra được, Uông Hoa Sơn sống không tồi, nhưng lấy bản lãnh của lão cùng Hoàng Phú Quý, muốn săn giết yêu thú bậc ba, có một chút khó khăn.
“Tạm được, chúng ta cùng mấy vị đạo hữu xây dựng một đội săn yêu, săn giết yêu thú bậc ba. Trường Sinh, cháu muốn gia nhập chúng ta hay không?”
“Đúng vậy! Vương đạo hữu, ngươi theo chúng ta săn giết yêu thú đi! Tổ đội an toàn hơn chút.”
Hoàng Phú Quý phụ họa nói, giọng điệu thân thiện.
“Không cần, ta đã tổ đội với người khác rồi.”
Uông Hoa Sơn chuyển đề tài, nói: “Trường Sinh, tối nay giờ Dậu, Liễu phu nhân dẫn đội của chúng ta ở Hối Tiên lâu tổ chức một hội trao đổi, có không ít đạo hữu tham gia, cháu muốn đến hay không?”
“Được, cháu nhất định đến đúng giờ.”
Vương Trường Sinh không cần nghĩ ngợi đã đáp ứng. Hắn tính kéo theo Tử Nguyệt tiên tử cùng Điền Quýnh, có lẽ có thể trao đổi được yêu đan bậc ba lôi thuộc tính.
Một trận tiếng kêu dồn dập vang lên, Hoàng Phú Quý cùng Uông Hoa Sơn phân biệt lấy ra một tấm đưa tin, bọn họ ở bên trên thao tác một trận. Hai người nhíu mày, xem ra, bọn họ đã gặp phiền toái.
“Vương đạo hữu, dẫn đội của chúng ta có việc tìm chúng ta, chúng ta cáo từ trước, đêm nay gặp ở Hối Tiên lâu.”
Hoàng Phú Quý nói xong lời này, cùng Uông Hoa Sơn vội vàng rời khỏi.
Vương Trường Sinh vốn định lôi kéo Uông Hoa Sơn, giao đảo Cự Giải cho Uông Hoa Sơn ở lại, thuận tiện trợ giúp, nhưng Uông Hoa Sơn đã gia nhập tiểu đội săn yêu, hẳn là sẽ không đáp ứng.
Cái này cũng rất bình thường, Vương Trường Sinh còn khá trẻ tuổi, tu luyện công pháp địa phẩm, bình cảnh tương đối ít, Uông Hoa Sơn tuổi tác đã cao, lão nếu còn không cố gắng, vậy càng không có cơ hội.
Về tới chỗ ở, Vương Trường Sinh khởi động trận pháp trong phòng, thả ra Phệ Hồn Kim Thiền, để nó cắn nuốt tinh hồn yêu thú.
Phệ Hồn Kim Thiền cắn nuốt lượng lớn tinh hồn yêu thú, thậm chí từng cắn nuốt hai tinh hồn yêu thú bậc ba hạ phẩm, nhưng vẫn ở lại bậc hai thượng phẩm, Vương Trường Sinh có chút thất vọng.
Hắn đột nhiên cảm ứng được cái gì, phất cổ tay, một đạo hào quang màu vàng từ linh thú châu bay ra, chính là Thôn Kim Nghĩ sau.
Xem khí tức của nó, đã là bậc ba hạ phẩm.
Cảm nhận được Thôn Kim Nghĩ Hậu tản mát ra khí tức mạnh mẽ, Vương Trường Sinh lộ vẻ mặt vui mừng.
...
Thôn Kim Nghĩ thích ăn ngũ kim, Vương Trường Sinh luyện khí có không ít sản phẩm báo hỏng, đều để Thôn Kim Nghĩ ăn, Thôn Kim Nghĩ Hậu ăn nhiều nhất, vẫn dừng lại ở bậc hai thượng phẩm.
Vương Trường Sinh cho Thôn Kim Nghĩ Hậu ăn chân tay cụt của con rối bậc ba cùng một ít tài liệu bậc ba, Thôn Kim Nghĩ Hậu liền lâm vào ngủ say.
Nó không biết đã ăn bao nhiêu tài liệu luyện khí bỏ đi, nếu còn không tiến vào bậc ba, Vương Trường Sinh cũng không biết nên nói như thế nào.
Vương Trường Sinh lấy ra một khối khoáng thạch màu vàng tím to bằng nắm tay, ném vê fphía không trung.
Thôn Kim Nghĩ Hậu rung đôi cánh, bắt được khoáng thạch màu tím, bắt đầu gặm.
Tử Huyền Kim, tài liệu luyện khí bậc ba hạ phẩm, thường dùng cho luyện chế pháp bảo công kích.
Không qua bao lâu, Thôn Kim Nghĩ Hậu đã ăn hết khoáng thạch màu tím.
Phệ Hồn Kim Thiền cũng cắn nuốt xong hơn trăm tinh hồn yêu thú, nhưng nó vẫn chưa hài lòng, ở trong phòng xoay quanh không ngừng, phát ra một chuỗi tiếng kêu quái dị, tựa như đang đòi cái gì.
Vương Trường Sinh hơi do dự, lấy ra một cái bình sứ màu đen, cạy nắp bình, một con bạch tuộc màu đỏ sặc sỡ từ trong đó bay ra.
Phệ Hồn Kim Thiền trở nên cực kỳ hưng phấn, đập cánh, lao về phía bạch tuộc màu đỏ.
Bạch tuộc màu đỏ vội vàng tránh đi, nó chỉ là tinh hồn, căn bản không phải đối thủ của Phệ Hồn Kim Thiền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.