Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 443: Về Nhà

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

“Thúc giúp cháu coi chừng bọn nó, đừng để bọn nó làm ra việc sai lầm. Mặt khác, tăng số nhân thủ, học tập Tề San San thuật nuôi cá, tận khả năng học được thuật nuôi cá cô ta nắm giữ. Đúng rồi, đừng để người khác động vào cô ta, cháu sẽ quản giáo Thanh Chí nghiêm thêm, không thể để bọn nó ở cùng một chỗ nữa.”

Vương Minh Sâm gật gật đầu, nói: “Được, ta biết làm thế nào.”

Phường thị Thái Nguyên, trong gian khách phòng nào đó.

Vương Minh Giang ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn, bên ngoài thân bao phủ một tầng ánh sáng màu lam, trong phòng tràn ngập một mảng lớn điểm sáng màu lam, trước người đặt một cái hồ lô màu lam.

Hai mắt hắn nhắm nghiền, khuôn mặt có chút vặn vẹo, cánh tay phình to không chỉ một vòng, gân xanh lộ ra, tựa như đang thừa nhận sự đau khổ nào đó.

Một lát sau, điểm sáng màu lam trong phòng tan đi, Vương Minh Giang mở đôi mắt.

Hắn cảm nhận được khí tức của mình, nhíu mày.

Ngay từ đầu, nhìn thấy Vương Trường Sinh tốc độ tu luyện nhanh như vậy, hắn mới sẽ lựa chọn tu luyện 《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》, có thiên địa linh thủy phụ trợ, tốc độ tu luyện của hắn quả thật không chậm, nhưng theo số tầng tu luyện đề cao, hắn hoảng sợ phát hiện, thần thức mình không đủ cường đại, mỗi lần tu luyện đều cực kỳ khổ sở, giống như thân thể có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Hắn từng dùng Dưỡng Thần Đan, nhưng thần thức tăng trưởng cũng không nhiều, trừ phi dùng lượng lớn, nhưng Dưỡng Thần Đan chảy ra thị trường vốn đã không nhiều, thiên địa linh thủy hắn kiếm được đã rất không dễ dàng, căn bản không có đủ linh thạch đi mua lượng lớn Dưỡng Thần Đan.

“Trách không được tam bá công sẽ nổ tan xác mà chết, thần thức không đủ cường đại, thật đúng là không thể tu luyện công pháp này!”

Vương Minh Giang lẩm bẩm, nhíu mày.

Lần này bế quan, hắn vẫn dừng lại ở Trúc Cơ tầng ba, hắn cảm giác mình cách Trúc Cơ tầng bốn không xa, nhưng có một loại vách ngăn vô hình cản hắn, mỗi khi hắn thử phá tan một tầng vách ngăn này, sẽ cực kỳ khổ sở, thân thể giống như sắp nổ tung rồi.

Hắn bây giờ đâm lao phải theo lao, có thiên địa linh thủy phụ trợ, tốc độ tu luyện《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》quả thật khá nhanh, hắn không thể từ chối dụ hoặc của công pháp địa phẩm, đây là công pháp tốt nhất Vương gia kiếm được. Thần thức hắn không đủ cường đại, không dám tiếp tục tu luyện nữa, nếu không chỉ sợ sẽ giống với tam bá công, nổ tan xác mà chết.

Hắn thu hồi hồ lô màu lam, đứng dậy đi ra ngoài.

Hắn vừa ra khỏi phòng, liền nhìn thấy Vương Trường Phong cũng ra khỏi phòng.

Vương Trường Phong nhìn thấy Vương Minh Giang, ánh mắt lộ ra vài phần vui mừng: “Nhị thập nhất thúc, thúc xuất quan rồi?”



“Ừm, cháu đây là muốn đi đâu?”

Vương Trường Phong đang muốn trả lời, Vương Trường Sinh mở cửa phòng đi ra.

“Ồ, nhị thập nhất thúc, thúc xuất quan rồi.”

Vương Minh Giang gật gật đầu, nói: “Các cháu đến trong phòng ta mà nói đi! Nói với ta, mấy năm qua đều đã xảy ra cái gì.”

Vương Trường Sinh và Vương Trường Phong đi vào phòng Vương Minh Giang, bọn họ nói một lần chuyện trong mấy năm qua.

Biết được Vương Trường Sinh và Vương Trường Phong cùng ba người bọn Triệu Vô Cực tổ đội săn giết yêu thú, Vương Minh Giang nhíu nhíu mày.

“Trường Sinh, trên tay cháu có bao nhiêu con rối thú bậc hai thượng phẩm?”

“Hai, một con vượn khổng lồ một con hạc khổng lồ.”

Vương Minh Giang trầm ngâm một lát, nói như vậy: “Như vậy, cháu để lại con rối hạc khổng lồ, cháu về trong tộc đi! Chúng ta ra ngoài bảy năm rồi, thời gian dài như vậy không quay về, nếu có chuyện gì, ta sợ Như Yên không xử lý được.”

Bọn họ rời khỏi nhiều năm như vậy, Vương Minh Giang thật sự là không yên tâm gia tộc.

Vương Trường Sinh có chút động lòng. Hắn do dự một lát, nói: “Nhị thập nhất thúc, hai con rối thú bậc hai thượng phẩm đều cho hai người đi! Hai người tu vi không cao, có hai con rối thú bậc hai thượng phẩm trên tay, săn giết yêu thú cũng sẽ an toàn hơn chút, ta có thể mua tài liệu tiếp tục luyện chế con rối thú.”

Vương Minh Giang chối từ mãi, nhưng thái độ Vương Trường Sinh rất kiên quyết, Vương Minh Giang đành phải nhận.

Bọn họ chỉ để lại một ngàn khối linh thạch, tài vật khác giao hết cho Vương Trường Sinh, để Vương Trường Sinh mua tài nguyên tu tiên mang về trong tộc.

Vương Minh Giang và Vương Trường Phong đều viết một phong thư tự tay viết, bảo Vương Trường Sinh chuyển giao cho người thân.

Buổi sáng hôm sau, Vương Trường Sinh đi Kim Ngọc các mua một lô tài liệu luyện khí, đi về phía dưới núi.



Lần trước giúp Mạnh Thiên Chính ngăn cản yêu thú bậc ba, Mạnh Thiên Chính cho Vương Trường Sinh năm mươi cân Huyền Băng Hàn Thủy chưa pha loãng.

Vương Trường Sinh cho Triệu Vô Cực một lô tài liệu yêu thú, nhờ Triệu Vô Cực kiếm một ít Huyền Băng Hàn Thủy. Hiện nay, trên người hắn có hơn năm trăm cân thiên địa linh thủy đã pha loãng, cũng đủ hắn tu luyện tám năm mười năm.

“Nhị thập nhất thúc, đại ca, hai người không cần tiễn nữa, ta sẽ chiếu cố tốt gia tộc, các ngươi săn giết yêu thú phải cẩn thận một chút.”

Vương Trường Sinh nói xong, lấy ra pháp khí phi hành, nhảy lên, hướng nơi xa bay đi.

Không qua bao lâu, hắn đã biến mất ở chân trời.

Vân Châu, Tần gia lĩnh.

Tần gia lĩnh trước kia tên Bạch Vân lĩnh, từ sau khi Tần gia chiếm cứ nơi đây, liền sửa thành Tần gia lĩnh.

Tần gia trước mắt chiếm cứ ba linh mạch bậc hai, Tần gia lĩnh chỉ là một cái trong đó.

Tần gia lĩnh có bảy mươi mẫu linh điền, toàn bộ dùng để gieo trồng Tử Nguyệt Hoa, Tử Nguyệt Hoa mười năm tuổi trở lên là có thể luyện chế đan dược, Tử Nguyệt Hoa năm mươi năm trở lên, có thể dùng cho luyện chế Dưỡng Khí Đan, vài loại đan dược bậc hai, cũng cần dùng đến Tử Nguyệt Hoa, nguồn tiêu thụ linh hoa này rất khá.

Vì bảo vệ Tử Nguyệt Hoa, Tần gia phái hai vị tu sĩ Trúc Cơ trấn thủ Tần gia lĩnh, Tần Vân Thái cùng Tần Vân Hổ.

Tần Vân Hổ là Trúc Cơ tầng một, Tần Vân Thái là Trúc Cơ tầng ba, bọn họ bình thường đều ở mật thất tu luyện.

Một ngày này, Tần Vân Thái và Tần Vân Hổ ở trong đình đá uống trà nói chuyện phiếm.

“Bát ca, chúng ta cần nghĩ cách kiếm thêm một chút linh thạch đi, bằng không không đủ chúng ta tu luyện.”

Bọn họ trước mắt có hai nguồn thu nhập, một là bổng lộc gia tộc hàng năm phát, hai là tiền thuê phường thị Tần Vân.

Tần gia sau khi chiếm cứ Bạch Vân lĩnh, chẳng những đổi tên Tần gia lĩnh, ngay cả phường thị trước kia cũng chiếm cứ, đổi tên phường thị Tần Vân.

Địa bàn Tần gia khống chế không ít, nhưng tộc nhân quá nhiều, có hơn năm trăm người tu tiên, mỗi vị tu sĩ Trúc Cơ hàng năm đạt được bổng lộc cũng không nhiều, phường thị Tần Vân làm ăn không phải đặc biệt tốt, thu nhập cũng không cao.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook