Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 107: Viện Binh Đến (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Phi thiên viêm hổ và Cự điêu màu xanh cũng vội vàng bay về hang ổ, trên đường hủy diệt hai con Khôi lỗi thú.

Vương Minh Dương trong lòng thở một hơi nhẹ nhõm, thu hồi pháp bảo, bay trở về tường thành.

“Có lão phu ở đây, Tiên Duyên thành tuyệt đối không đổ. Mọi người cố gắng chém giết yêu thú, sau này lão phu sẽ có thưởng.”

Vương Dương Minh la lớn, âm thanh truyền khắp toàn bộ Tiên Duyên thành.

“Tuân lệnh Vương tiền bối.”

Chúng tu sĩ nhận được khích lệ, trăm miệng một lời nói.

Tu sĩ tới gần Vương Dương Minh mới phát hiện, Vương Dương Minh sắc mặt vô cùng tái nhợt, trên trán thậm chí chảy một tầng mồ hôi.

Kiếm khí màu bạc làm bị thương Cự điêu màu xanh cùng Giao long màu lam là một đạo linh thuật, tên là Thái bạch trảm yêu thuật.

Pháp thuật tại tu tiên giới nhiều không đếm xuể, pháp thuật thấp nhất là thuật pháp. Các pháp thuật tầng cao, cao nhất là linh thuật, mỗi một linh thuật đều là bí mật bất truyền. Bạch Lộc thư viện có thể trở thành tứ tông Đại Tống nhất định có liên quan đến Bạch trảm yêu thuật.

Linh thuật có uy lực rất lớn, nói là lật sông nghiêng biển cũng không đủ. Linh thuật có thể phát huy uy lực lớn nhất khi dựa vào pháp bảo. Có lợi thì cũng có hại, uy lực của linh thuật càng lớn thì người thi triển linh thuật cần tiêu hao lượng lớn pháp lực.

Một đạo Bạch trảm yêu thuật này, Vương Dương Minh tiêu hao hết tám phần pháp lực. Nếu hắn là Kim Đan tầng chín, một đạo linh thuật có thể dễ dàng diệt ba con tam giai yêu thú. Đáng tiếc hắn chỉ là Kim Đan tầng ba.

Đương nhiên, nếu thi triển linh thuật không thể dọa đi ba con tam giai thú, hắn sẽ quay về Tiên Duyên thành, cố thủ bằng trận pháp. Về phần có thể kiên trì bao lâu, chính hắn cũng không biết.

Tam giai yêu thú đã có linh trí, điều này đối với chúng nó cũng là chuyện tốt, cũng là chuyện xấu. Nếu yêu thú không có linh trí, chỉ sợ đã muốn liều mạng với Vương Dương Minh.

Ba con tam giai yêu thú trở lại hậu phương, tiếp tục chỉ huy đám nhị giai yêu thú tấn công thành. Chúng muốn dựa vào lượng lớn nhị giai yêu thú này để công phá thành trì.

Ngay từ đầu, tu sĩ thủ thành có thể ngăn cản, nhưng mà càng ngày càng nhiều nhị giai trung phẩm yêu thú tham chiến, áp lực của người tu tiên tăng lên nhiều. Đệ tử Dược Vương cốc phụ trách dẫn đầu khu thành Đông bị yêu thú công phá. Trên bức bức màn bảo vệ thành bị xé ra một khe hở. Có một khe hở lớn, mấy chục con yêu cầm bay vào theo lỗ hổng.



Chúng nó hoặc phóng thích pháp thuật, hoặc dùng móng vuốt cào, giết chết hơn mười người tu tiên.

“Mau, mau ngăn chặn chỗ hổng lại.”

Lý Thanh Sơn là người phụ trách tuyển nhận đệ tử cho Dược vương cốc, cũng là người có trách nhiệm phòng thủ khu vực thành Đông. Mấy chục con yêu cầm bay vào theo chỗ hổng, đã giết chết hơn mười người tu tiên.

Hắn không dám chậm trễ, một bên điều phối nhân thủ giết đám yêu cầm, một bên lấy ra một tiểu đỉnh ba chân lập loè ánh sáng đỏ. Tiểu đỉnh ba đón gió dần bành trướng, thân đỉnh được điêu khắc một đoàn hoa văn liệt hỏa.

Xích viêm đỉnh này là một món thượng phẩm pháp khí, là pháp khí của Lý Thanh Sơn.

Hắn dùng mấy đạo pháp quyết đánh vào mặt trên Xích viêm đỉnh, hoa văn liệt hỏa trên thân đỉnh nhất thời sáng lên. Từng mảng lớn hỏa diễm màu đỏ từ bên trong Xích viêm đỉnh bay ra, đốt mấy con nhất giai yêu cầm thành tro tàn.

Cùng lúc đó, những người tu tiên khác lấy ra nhị giai linh phù, hoặc sử dụng pháp khí tự bạo, công kích đám yêu cầm xâm nhập.

Yêu cầm có tốc độ phi hành cực nhanh, mười phần linh hoạt, rất khó diệt sát. Phiền toái nhất là, lượng lớn yêu cầm bay thành đàn tới, ý đồ theo chỗ hổng ùa vào trong thành.

Thời khắc mấu chốt, Vương Dương Minh lấy ra phi kiếm, chém giết toàn bộ yêu cầm xâm nhập, cũng khống chế trận pháp, tu bổ chỗ hổng.

Số lượng yêu thú công kích không ngừng tăng lên, ánh sáng màu mạc liên tục chớp lên, hào quang nhanh chóng ảm đạm xuống.

Thành Bắc, thành Tây lần lượt bị yêu thú công phá, cũng may tường thành cao, yêu thú tạm thời không vào được. Đám yêu cầm theo chỗ hổng bay vào trong thành, công kích những người tu tiên thủ thành.

May mắn là khu vực bị công phá không phải nơi Vương Trường Sinh phụ trách, hắn cũng không có bị thương, nhưng nhìn tu sĩ khác bị yêu cầm giết chết, làm cho tâm tình hắn có dao động rất lớn.

Muốn đi xa hơn trong tu tiên giới, muốn sống sót trong trận đấu pháp, hắn phải trở nên cường đại.

Vương Dương Minh khống chế trận pháp, ngăn chặn lỗ hổng, tập hợp nhân thủ giết chết đám yêu cầm xâm nhập vào trong thành.

Yêu cầm hệ hỏa phun ra hỏa diễm, ngọn lửa to lớn, ánh lửa tận trời.

Số lượng yêu thú nhiều, Cửu cung bát quái trận căn bản không thể ngăn được, bên ngoài trận đã muốn xuất hiện vài vết rách.



Rơi vào đường cùng, Vươn Dương Minh để cho toàn bộ tu sĩ lui ra sau tường thành, cố thủ sau đạo trận pháp thứ hai.

Tiên Duyên thành chia làm nội thành và ngoại thành. Ngoại thành bày ra tam giai trận pháp Cửu cung bát quái trận, nội thành bày ra tam giai trận pháp Hoàng thiên hậu thổ trận.

Hoàng thiên hậu thổ trận lấy địa mạch khí của Tiên Duyên thành làm mắt trận, lực phòng ngự hơn cả Cửu cung bát quái trận.

Người tu tiên lui về giữ nội thành, ngoại thành nhanh chóng bị yêu thú đánh vỡ nát.

Một lớp màn màu vàng khổng lồ bao bọc nội thành vào trong. Mặc cho yêu cầm yêu thú công kích, lớp màn màu vàng vẫn hoàn hảo không bị hao tổn gì.

Yêu thú công kích thật sự rất dữ dội, Vương Dương Minh đã mang ra đại bộ phận đồ có trong bảo khố, phù triện uy lực lớn, linh khí pháp khí tự bạo, độc dược, độc yêu. Ngoài ra hắn còn tổ chức nhân thủ phối hợp công kích pháp thuật ở phạm vi lớn, miễn cưỡng chặn yêu thú công kích.

Lượng lớn yêu thú chết thảm ở xung quanh lớp màn màu vàng. Một ít đám yêu thú còn chưa chết, nằm ở trên mặt đất, phát ra từng trận gào thét.

Nhị giai yêu thú đã có ý muốn lui, nhưng ba con tam giai yêu thú liền ở phía sau nhìn chằm chằm, chúng nó không dám lui về sau.

Lớp màn màu vàng liên tục chớp lên, hào quang ảm đạm dần.

Vương Dương Minh khống chế trận pháp, không dư pháp lực để đối phó nhị giai yêu thú.

Vào lúc hoàng hôn, trận pháp bị phá, lượng lớn yêu thú vào trong thành, người tu tiên chém giết đám yêu thú, tình hình chiến đấu mười phần thảm thiết.

Một ít tu sĩ nhát gan muốn trốn chạy, bị tu sĩ tứ tông phát hiện đánh chết tại chỗ.

Vương Minh Chiến thấy tình thế không ổn, dẫn Vương Trường Sinh đi theo sau Uông Như Yên.

Bên người Uông Như Yên tụ tập năm tên tu sĩ Trúc cơ, đi bên cạnh nàng có vẻ an toàn.

Tại thời điểm người tu tiên khổ chiến cùng yêu thú, ánh sáng xanh chói mắt xẹt qua phía chân trời, xuất hiện trên bầu trời Tiên Duyên thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook