Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 764: Vương Minh Nhân Biết Làm Người

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Ngực Uông Như Yên phập phồng, sắc mặt tương đối tái nhợt, quần áo trên người có chút rách mướp, trên thân thể của nàng tản mát ra một luồng linh áp cường đại.

Nàng hít sâu một hơi, trên mặt nở rộ ra vẻ mặt mừng rỡ như điên, từ giờ khắc này bắt đầu, nàng chính thức trở thành tu sĩ Kết Đan.

Nàng đứng lên, khí tức hơi phóng ra ngoài, một làn sóng khí mạnh mẽ thổi quét ra xung quanh, cuốn lên lượng lớn tro bụi.

Một bóng người quen thuộc bay vào, đáp ở bên người Uông Như Yên, chính là Vương Trường Sinh.

“Phu nhân, nàng không sao chứ!”

Vương Trường Sinh quan tâm hỏi.

Uông Như Yên cười tươi, nói: “Phu quân, ta không sao, ta thành công rồi, ta thành công Kết Đan rồi, ha ha.”

Nàng nhớ lại đủ thứ về ngày xưa tu luyện, tâm tình cực kỳ kích động, khổ tu nhiều năm, nàng rốt cuộc bước vào Kết Đan kỳ, ở trên con đường trường sinh bước ra một bước dài.

Vương Trường Sinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, cười nói: “Không sao là tốt rồi, xem ra ba bộ trận pháp phòng ngự bậc ba vẫn là hữu dụng.”

“Kết Đan linh vật ta dùng hai phần, còn lại một trái Phục Kim Quả, nếu không phải phu quân chàng đổi của Thái Nhất tiên môn hai phần linh vật Kết Đan, ta chưa chắc có thể tiến vào Kết Đan kỳ.”

Vương Trường Sinh cười cười, ôm vòng eo Uông Như Yên, mặt đầy nhu tình nói: “Ngốc, nàng là phu nhân của ta, đây là điều ta nên làm. Nàng vừa mới Kết Đan, điều dưỡng cẩn thận một đoạn thời gian, muộn một chút, chúng ta tổ chức một hồi lễ mừng Kết Đan, vui mừng một hồi.”

Uông Như Yên cũng không phản đối, nàng vừa mới tiến vào Kết Đan kỳ, khí tức không quá ổn định, quả thật cần điều dưỡng một đoạn thời gian.

Vương Trường Sinh gật gật đầu, tung người bay lên trời, mấy trăm tộc nhân đều nhìn Vương Trường Sinh.

Vương Trường Sinh nhìn mấy trăm tộc nhân, dùng một loại giọng điệu hưng phấn nói: “Trời phù hộ Vương thị ta, từ nay về sau Vương gia chúng ta đã có hai vị tu sĩ Kết Đan.”



Mấy trăm tu sĩ Vương gia đầu tiên sửng sốt, sau đó bộc phát ra tiếng hoan hô thật lớn, trên mặt mỗi người đều tràn đầy nét vui sướng.

Vương gia có hai vị tu sĩ Kết Đan, có thể dẫn dắt gia tộc đi xa hơn, về sau tu sĩ Vương gia ra ngoài, lưng ưỡn càng thẳng hơn.

Vương Thanh Khải lập tức phái người đi phát thiệp mời, mời thế lực giao hảo tham gia lễ mừng Kết Đan.

“Chúc mừng cửu thúc, cửu thẩm đã tiến vào Kết Đan kỳ, gia tộc chúng ta càng ngày càng tốt rồi.”

Vương Thanh Thuân chúc mừng Vương Trường Sinh, vẻ mặt cực kỳ kích động.

Trên mặt Vương Trường Sinh tràn ngập nụ cười, nói: “Gia tộc không phải chỉ trông vào chúng ta, thiếu các ngươi cũng không được, các ngươi phải cố gắng tu luyện, tương lai các ngươi chưa chắc không có cơ hội tiến vào Kết Đan kỳ. Đúng rồi, Thanh Sơn vẫn ổn chứ?”

“Trước khi chúng cháu trở về, thất ca còn chưa xuất quan.”

Vương Thanh Thuân báo cáo theo sự thật với Vương Trường Sinh một lần việc bọn họ làm ở Đào Sơn, đặc biệt dọn dẹp đầm lầy, Vương Thanh Linh biểu hiện nổi trội xuất sắc.

“Dọn dẹp đầm lầy, các cháu làm không tệ, Thanh Linh con bé này biểu hiện không tệ, nghề nào cũng có chuyên gia, để nó quản Ngự Thú viện là đúng.”

Vương Trường Sinh và Vương Thanh Thuân nói chuyện phiếm chốc lát, liền bảo hắn lui xuống.

Có hai vị tu sĩ Kết Đan, thế phát triển của Vương gia sẽ càng ngày càng tốt, trước mắt trong tộc tu sĩ Trúc Cơ tu vi cao nhất là Mặc Thải Vân, Trúc Cơ tầng tám.

Khi Mặc Thải Vân gả cho Vương Minh Giang, đã là Trúc Cơ tầng sáu, nhiều năm trôi qua như vậy, nàng đã tu luyện đến Trúc Cơ tầng tám.

Mấy năm nay, Mặc Thải Vân bỏ không ít sức cho Vương gia, ba đứa con của nàng và Vương Minh Giang đã lớn lên, Vương Trường Thanh đã Trúc Cơ, Vương Trường Tín cùng Vương Trường Hân đều đã lập gia đình.

Vương Trường Dương trưởng tử của Vương Minh Giang trước sau dùng hai viên Trúc Cơ Đan, cũng chưa thể Trúc Cơ.



Trước mắt tu sĩ Trúc Cơ bối phận chữ “Trường” chỉ hai người, Vương Trường Hoán và Vương Trường Thanh. Vương Trường Hoán mấy năm nay bị địa sát chi khí giày vò, tu vi dừng lại không tiến bộ, Vương Trường Thanh tu luyện rất chăm chỉ, đã là Trúc Cơ tầng hai.

Dựa theo kế hoạch ban đầu của Vương Trường Sinh, sau khi Uông Như Yên Kết Đan, hắn liền giúp Vương Thanh Sơn Kết Đan, nhưng bây giờ xem ra cần thay đổi kế hoạch rồi. Mặc Thải Vân sinh con đẻ cái cho Vương Minh Giang, sau khi hộ tống Vương Minh Giang trở về Vương gia, vẫn luôn ở Thanh Liên sơn trang, góp sức cho Vương gia, giúp nàng Kết Đan cũng là điều nên làm.

Vương Trường Sinh tới chỗ ở của Vương Thanh Dương, hỏi thăm Vương Thanh Dương.

Vương Thanh Dương đầu đầy tóc bạc, trên mặt tràn đầy nếp nhăn, thời gian của hắn không còn nhiều nữa.

Nhìn thấy Vương Thanh Dương mặt đầy nếp nhăn, Vương Trường Sinh khẽ thở dài một hơi.

Vương Thanh Dương sinh ra không bao lâu, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liền bế quan tu luyện, Vương Thanh Dương lúc mười mấy tuổi mới nhìn thấy cha mẹ mình. Thời gian trôi qua thật sự nhanh, chỉ chớp mắt, tuổi thọ Vương Thanh Dương cũng sắp hết rồi, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên còn có hơn ba trăm năm tuổi thọ.

Trên mặt Vương Thanh Dương lộ ra một nụ cười, lòng tràn đầy vui mừng nói: “Cha, mẹ tiến vào Kết Đan kỳ rồi, con thực sự vui thay mẹ.”

“Chúng ta đều vui cho mẹ con, thân thể con thế nào rồi?”

“Con ổn lắm, có thể ăn có thể ngủ, nhưng con biết tuổi thọ của mình không còn nhiều. Cha, nếu con đi rồi, hy vọng người có thể ra sức bồi dưỡng Hữu Vọng, chỉ cần nó có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ, con không còn gì tiếc nuối.”

Hậu nhân xuất sắc nhất của Vương Thanh Dương chính là Vương Hữu Vọng, bản thân hắn không thể Trúc Cơ, nhưng hắn hy vọng Vương Hữu Vọng có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ.

“Được, cha đáp ứng con, con yên tâm là được, chiếu cố thân thể cho tốt.”

Vương Trường Sinh đáp ứng. Vương Hữu Vọng vẫn luôn do Vương Thanh Thiến chiếu cố, Vương Thanh Thiến giám sát hắn tu luyện, dạy hắn luyện chế con rối thú, Vương Trường Sinh có rảnh rỗi sẽ chỉ điểm một chút.

Nói chuyện phiếm chốc lát, Vương Trường Sinh quay về chỗ ở.

Hắn bây giờ luyện chế pháp bảo sơ hình xác xuất thành công rất cao, có thể thử luyện chế pháp bảo rồi. Trên tay hắn có nhiều món pháp bảo bậc một, bởi vì thuộc tính, hắn không thể sử dụng, Uông Như Yên cũng không cách nào sử dụng, hắn tính tìm một cơ hội bán đi những pháp bảo này, mua tài liệu luyện chế pháp bảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook