Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1261: Vương Minh Nhân Gió Chiều Nào Theo Chiều Đó (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Hắn cắn răng một cái, lấy ra một cái ngọc hạp hồng quang lập lòe đổ trước mặt Vương Minh Nhân nói: “Trường Sinh, ta cũng không có gì tốt, phương diện này là một khối Kim hâm hỏa tinh. Kim hâm hỏa tinh là tài liệu luyện khí bậc bốn, pháp bảo thuộc tính hỏa thông thường luyện thê một chút, có thể tăng thêm uy lực. Mấy năm nay ta đối với gia tộc quan tâm không đủ, khối Kim hâm hỏa tinh này các ngươi hay nhận lấy đi.”
Vương Trường Sinh cũng không khách khí, mở ngọc hạp ra chỉ thấy bên trong có một khối kim sắc linh thạch lớn bằn nắm tay, tinh thạch trong suốt sáng, mặt ngoài bị một đoàn hỏa diễm màu đỏ vây lấy.
Hắn vừa mở ngọc hạp, nhiệt độ trong phòng chợt lên cao, kim sắc linh thạch tỏa ra một trận sóng nhiệt ngập trời, làm cho người ta có cảm giác đặt mình trong núi lửa.
Vương Trường Sinh vội vàng đóng ngọc hạp, sóng nhiệt lúc này mới biến mất.
Ngoại trừ khối Hâm hỏa tinh, Vương Minh Nhân còn lấy ra hai kiện pháp bảo giao cho Vương Trường Sinh, để cho Vương Trường Sinh chuyển giao cho hậu bối gia tộc.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhìn nhau cười, không nói gì thêm rồi nhận.
“Đúng rồi, Trường Sinh, ba chỗ cứ điểm gia tộc bị tập kích là thế lực nào? Biết hung thủ là ai không?”
Vương Minh Nhân dời đi chủ đề. Hắn biết rõ, trong thời gian ngắn, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đối với hắn ấn tượng sẽ không đổi mới, hắn đành phải mang đề tài tới cừu nhân
Vương Trường Sinh thẳng lắc đầu nói: “Không rõ ràng lắm, không có chứng cớ, khó mà nói. Minh Nhân thúc, người có manh mối hay không?”
“Từng có hư hư thực thực người Cửu U tông tập kết giết ta, không biết có phải hay không người của Cửu U tông nhổ cỏ tận gốc. Theo phong cách hành sự mà nói, rấtgiống với diễn xuất của Cửu U tông. Chỉ là rất rõ ràng, rõ ràng đến làm cho người ta hoài nghi.”
Vương Minh Nhân nhíu mày nói. Thời điểm hắn và Tây Môn Phượng áp giải hàng hóa, lọt vào hư hư thực thực phục kích của tu sĩ Cửu U tông. Nhưng hắn không dám xác định là Cửu U tông. Không có cách nào, Cửu U tông là đệ nhất đại phái Bắc Cương. Thái Nhất tiên môn có thể cùng Cửu U tông vật tay, nhưng mà nội tình so ra là kém hơn Cửu U tông.
“Cửu U tông? Cụ thể ra sao?”
Vương Minh Nhân cũng không có giấu diếm, đem sự tình nói qua đơn giản.
Hắn cũng tưởng biết rõ ràn cừu gia là ai, nếu không cả ngày lo lắng, hãi hùng.
“Người của Cửu U tông không có ngu đến như vậy. Minh Nhân thúc, nói thật, chúng ta cũng không biết hung thủ là ai, có thể là Cửu U tông hoặc cũng có thể là thế lực khác.”
Vương Minh Nhân nhíu mày, trong mắt lộ ra một tia không vui, hắn tự nhiên có thể sẽ không tin tưởng. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên khẳng định biết hung thủ là ai, nếu không Thanh Liên sơn trông không vì cái gì? Gia tộc cũng không ở San Hổ hải vực phát triển, cũng không nói có hắn gia tộc hiện tại ở nơi nào phát triển.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không nói, Vuơng Minh Nhân cũng không ép hỏi.
“Đúng rồi, Trường Sinh, trước mắt trong tộc chúng ta có bao nhiêu người tu tiên? Ta có thể nói rõ ràng với ngưi, tương lai nhất định sẽ có đại chiến. Tốt nhất là cổ vũ sinh đẻ. Số lượng tộc nhân quá ít, không có cách nào thuận tiện ở bên trong đại chiến. Trận chiến này phạm vi lan đến rất rộng.”
Vương Minh Nhân trận trọng nói. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có tỷ lệ tiến vào Nguyên anh kỳ, Vương Minh Nhân tự nhiên muốn hỗ trợ gia tộc.
Hắn cảm giác có chút miệng khô, bưng lên một ly linh trà nóng hổi, đưa lên miệng.
“Chúng ta đi ra trước, trong tộc có hơn ba ngàn người tu tiên.”
“Phốc!”
Vương Minh Nhân phun trà trong miệng ra, vẻ mặt khiếp sợ, khóe miệng có chút run rẩy, vẻ mặt khó có thể tin: “Ba…Ba ngàn!”
Vương gia thời kì toàn thịnh nhưng có hơn một ngàn người tu tiên. Ba cứ điểm gia tộc bị tập kích, chết hơn phân nửa. Lúc này mới qua đi mấy chục năm, Vương gia chẳng những khôi phụ nguyên khí, ngược lại số lượng tu sĩ gia tăng gấp mấy chục lần?
Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Vương Minh Nhân, Vương Trường Sinh có chút tự hào nói: “Đúng vậy! Nếu tương lai có đại chiến, chúng ta sẽ đầu tư tài chính, cổ vũ sinh đẻ.”
Có tài chính sung túc, Vương gia đại lực cổ vũ sinh đẻ. Một ít tộc nhân linh căn không tốt nạp thêt thiếp, sinh đẻ nhiều, dân cư số lượng tự nhiên tăng mau.
Nếu tinh thêm đệ tử Vân Hải tông và thế lực phụ thuộc Vân Hải tông, Vương gia có thể điều động người tu tiên lên vạn người. Vân Hải tông đã bị Vương gia khống chế hoàn toàn. Đương nhiên, bên ngoài thì Vân Hải tông và Vương gia vẫn là không hợp.
Vương Minh Nhân cười khổ một trận, thở dài một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười thành khẩn nói: “Trường Sinh, Như Yên, ta cũng là một phần tử của gia tộc, nếu các ngươi cần ta hỗ trợ, cứ mở miệng nói. Ta tuy không phải là Thái Nhất ngũ kiệt, giúp gia tộc một ít cũng không có vấn đề, các ngươi đừng khách khí với ta.”
Vương Thanh Sơn nhướng mày, nhìn thấy thực lực gia tộc thay đổi, thái độ Vương Minh Nhân liền chuyển biến, trước kia còn không nói với hắn những lời này.
Uông Như Yên hiểu ý cười, giải thích nói: “Minh Nhân thúc, nếu cần hỗ trợ, chúng ta sẽ nói với ngài. Gia tộc trước mắt phát triển có vẻ tốt, bởi vì không biết vị địch nhân kia, chúng ta làm việc phải khiêm tốn lại. Ít nhất trước khi Kết anh, chúng ta phải khiêm tốn. Có một số việc không nói với người, không phải là coi người là người ngoài, chỉ là vì suy xét an toàn gia tộc, người không cần nghĩ nhiều.”
Nói chuyện phiếm trong chốc lát, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liền rời khỏi. Vương Minh Nhân tự mình tiễn Vương Trường Sinh và Uông Như Yên. Vương Thanh Sơn và Tô Băng Băng nhìn nhau cười. Vương Minh Nhân lấy lòng Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng quá rõ ràng, trước kia hắn cũng không phải làm như vậy.
Vương Trường Sinh cũng không khách khí, mở ngọc hạp ra chỉ thấy bên trong có một khối kim sắc linh thạch lớn bằn nắm tay, tinh thạch trong suốt sáng, mặt ngoài bị một đoàn hỏa diễm màu đỏ vây lấy.
Hắn vừa mở ngọc hạp, nhiệt độ trong phòng chợt lên cao, kim sắc linh thạch tỏa ra một trận sóng nhiệt ngập trời, làm cho người ta có cảm giác đặt mình trong núi lửa.
Vương Trường Sinh vội vàng đóng ngọc hạp, sóng nhiệt lúc này mới biến mất.
Ngoại trừ khối Hâm hỏa tinh, Vương Minh Nhân còn lấy ra hai kiện pháp bảo giao cho Vương Trường Sinh, để cho Vương Trường Sinh chuyển giao cho hậu bối gia tộc.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên nhìn nhau cười, không nói gì thêm rồi nhận.
“Đúng rồi, Trường Sinh, ba chỗ cứ điểm gia tộc bị tập kích là thế lực nào? Biết hung thủ là ai không?”
Vương Minh Nhân dời đi chủ đề. Hắn biết rõ, trong thời gian ngắn, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đối với hắn ấn tượng sẽ không đổi mới, hắn đành phải mang đề tài tới cừu nhân
Vương Trường Sinh thẳng lắc đầu nói: “Không rõ ràng lắm, không có chứng cớ, khó mà nói. Minh Nhân thúc, người có manh mối hay không?”
“Từng có hư hư thực thực người Cửu U tông tập kết giết ta, không biết có phải hay không người của Cửu U tông nhổ cỏ tận gốc. Theo phong cách hành sự mà nói, rấtgiống với diễn xuất của Cửu U tông. Chỉ là rất rõ ràng, rõ ràng đến làm cho người ta hoài nghi.”
Vương Minh Nhân nhíu mày nói. Thời điểm hắn và Tây Môn Phượng áp giải hàng hóa, lọt vào hư hư thực thực phục kích của tu sĩ Cửu U tông. Nhưng hắn không dám xác định là Cửu U tông. Không có cách nào, Cửu U tông là đệ nhất đại phái Bắc Cương. Thái Nhất tiên môn có thể cùng Cửu U tông vật tay, nhưng mà nội tình so ra là kém hơn Cửu U tông.
“Cửu U tông? Cụ thể ra sao?”
Vương Minh Nhân cũng không có giấu diếm, đem sự tình nói qua đơn giản.
Hắn cũng tưởng biết rõ ràn cừu gia là ai, nếu không cả ngày lo lắng, hãi hùng.
“Người của Cửu U tông không có ngu đến như vậy. Minh Nhân thúc, nói thật, chúng ta cũng không biết hung thủ là ai, có thể là Cửu U tông hoặc cũng có thể là thế lực khác.”
Vương Minh Nhân nhíu mày, trong mắt lộ ra một tia không vui, hắn tự nhiên có thể sẽ không tin tưởng. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên khẳng định biết hung thủ là ai, nếu không Thanh Liên sơn trông không vì cái gì? Gia tộc cũng không ở San Hổ hải vực phát triển, cũng không nói có hắn gia tộc hiện tại ở nơi nào phát triển.
Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không nói, Vuơng Minh Nhân cũng không ép hỏi.
“Đúng rồi, Trường Sinh, trước mắt trong tộc chúng ta có bao nhiêu người tu tiên? Ta có thể nói rõ ràng với ngưi, tương lai nhất định sẽ có đại chiến. Tốt nhất là cổ vũ sinh đẻ. Số lượng tộc nhân quá ít, không có cách nào thuận tiện ở bên trong đại chiến. Trận chiến này phạm vi lan đến rất rộng.”
Vương Minh Nhân trận trọng nói. Vương Trường Sinh và Uông Như Yên có tỷ lệ tiến vào Nguyên anh kỳ, Vương Minh Nhân tự nhiên muốn hỗ trợ gia tộc.
Hắn cảm giác có chút miệng khô, bưng lên một ly linh trà nóng hổi, đưa lên miệng.
“Chúng ta đi ra trước, trong tộc có hơn ba ngàn người tu tiên.”
“Phốc!”
Vương Minh Nhân phun trà trong miệng ra, vẻ mặt khiếp sợ, khóe miệng có chút run rẩy, vẻ mặt khó có thể tin: “Ba…Ba ngàn!”
Vương gia thời kì toàn thịnh nhưng có hơn một ngàn người tu tiên. Ba cứ điểm gia tộc bị tập kích, chết hơn phân nửa. Lúc này mới qua đi mấy chục năm, Vương gia chẳng những khôi phụ nguyên khí, ngược lại số lượng tu sĩ gia tăng gấp mấy chục lần?
Nhìn thấy vẻ mặt khiếp sợ của Vương Minh Nhân, Vương Trường Sinh có chút tự hào nói: “Đúng vậy! Nếu tương lai có đại chiến, chúng ta sẽ đầu tư tài chính, cổ vũ sinh đẻ.”
Có tài chính sung túc, Vương gia đại lực cổ vũ sinh đẻ. Một ít tộc nhân linh căn không tốt nạp thêt thiếp, sinh đẻ nhiều, dân cư số lượng tự nhiên tăng mau.
Nếu tinh thêm đệ tử Vân Hải tông và thế lực phụ thuộc Vân Hải tông, Vương gia có thể điều động người tu tiên lên vạn người. Vân Hải tông đã bị Vương gia khống chế hoàn toàn. Đương nhiên, bên ngoài thì Vân Hải tông và Vương gia vẫn là không hợp.
Vương Minh Nhân cười khổ một trận, thở dài một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười thành khẩn nói: “Trường Sinh, Như Yên, ta cũng là một phần tử của gia tộc, nếu các ngươi cần ta hỗ trợ, cứ mở miệng nói. Ta tuy không phải là Thái Nhất ngũ kiệt, giúp gia tộc một ít cũng không có vấn đề, các ngươi đừng khách khí với ta.”
Vương Thanh Sơn nhướng mày, nhìn thấy thực lực gia tộc thay đổi, thái độ Vương Minh Nhân liền chuyển biến, trước kia còn không nói với hắn những lời này.
Uông Như Yên hiểu ý cười, giải thích nói: “Minh Nhân thúc, nếu cần hỗ trợ, chúng ta sẽ nói với ngài. Gia tộc trước mắt phát triển có vẻ tốt, bởi vì không biết vị địch nhân kia, chúng ta làm việc phải khiêm tốn lại. Ít nhất trước khi Kết anh, chúng ta phải khiêm tốn. Có một số việc không nói với người, không phải là coi người là người ngoài, chỉ là vì suy xét an toàn gia tộc, người không cần nghĩ nhiều.”
Nói chuyện phiếm trong chốc lát, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liền rời khỏi. Vương Minh Nhân tự mình tiễn Vương Trường Sinh và Uông Như Yên. Vương Thanh Sơn và Tô Băng Băng nhìn nhau cười. Vương Minh Nhân lấy lòng Vương Trường Sinh và Uông Như Yên cũng quá rõ ràng, trước kia hắn cũng không phải làm như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.