Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1308: Vương Minh Nhân Tái Hôn (2)
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Trần Tương Nhi thường xuyên vì một chuyện nhỏ mà cãi nhau với hắn, thích phát cáu. Những điểm này Vương Minh Nhân có thể nhẫn nhịn, nhưng mà mấu chốt là Trần Tương Nhi nhiều lần khiêu chiến với Vương Minh Nhân, không cho hắn mặt mũi, phái người giám sát Vương Minh Nhân, Vương Minh Nhân không thể nhịn thêm được nữa.
Hắn cũng không phải là phạm nhân, tại sao phải giám sát hắn? Trần Tương Nhi rõ ràng là không tin hắn.
Một ngày ân, trăm năm cừu.
Người khác đối với mình tốt, rất dễ dàng quên, người khác đối với mình không tốt, vẫn sẽ nhớ rõ.
Trần Tương Nhi đối với Vương Minh Nhân quả thật rất tốt, nhưng Vương Minh Nhân đối với hảo cảm của nàng, nàng đều không cần. Vương Minh Nhân hiện tại nhớ tới Trần Tương Nhi, chỉ cảm thấy ghê tởm.
Không sợ bị bắt bẻ, chỉ sợ bị so sánh.
Tây Môn Phượng và Trần Tương Nhi không giốn nhau, nàng cho Vương Minh Nhân mặt mũi, tuyệt đối tín nhiệm Vương Minh Nhân. Vương Minh Nhân ở trước mặt Tây Môn Phượng, hắn mới cỏ cảm giác mình là nam nhân. Trần Tương Nhi trước mặt hắn, hắn cảm giác mình rất uất ức.
So sánh một lần, hắn đối với Trần Tương Nhi lại càng thêm phát chán ghét.
“Cái này… nàng hẳn là sẽ sửa đổi.”
Vương Trường Sinh có chút không xác định nói.
“Sửa đổi? Ta ngay từ đầu cũng là muốn như thế này, cho nàng ta nhiều cơ hội như vậy, ta lui một bước, nàng ta liền tiến thêm một bước. Trường Sinh, ngươi cũng là nam nhân, ngươi nói cho ta biết, ngươi có thể chịu được không? Mừng thọ Lý sư muội, ta không có nói cho nàng, một mình đi chúc mừng, nàng đột nhiên xuất hiện ở động phủ Lý sư muội, đối với Lý sư muội bị một phen châm chọc khiêu khích, nói rất khó nghe. Từ đó về sau, đồng môn trước kia thân cận với ta đều không thể nào liên hệ với ta, ta cũng vì sĩ diện.”
Vương Minh Nhân lớn tiếng rít gào nói, thần sắc có chút dữ tợn, cái vẻ mặt này, rất giống như là muốn ăn tươi nuốt sống Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh nghe xong lời này, không biết là nên trả lời như thế nào. Hắn không phải là Vương Minh Nhân nên không thể hiểu được nổi khổ của Vương Minh Nhân.
Uông Như Yên ở trước mặt người ngoài, cho Vương Trường Sinh mặt mũi, chưa từng qua mặt Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh có chút không thể tin được, trên đời lại có loại nữ nhân như Trần Tương Nhi.
Trần Tương Nhi ở trước mắt người khác khong cho Vương Minh Nhân mặt mũi, còn phái người giám sát Vương Minh Nhân. Loại khống chế dục này quá mạnh mẽ đi.
Uông Như Yên căn bản sẽ không thể như vật, nàng ngược lại còn khuyên Vương Trường Sinh cưới Tử Nguyệt tiên tử. Bọn họ đều có mười thế tôn, tình cảm rất tốt.
“Minh Nhân thúc, vậy nếu ngươi hưu nàng thì sao? Ta nghe nói bối cảnh của nàng không nhỏ, chỉ sợ sau này sẽ làm khó dễ ngươi.”
Vương Trường Sinh ẩn ý nói. Trần Hải Tân nếu tức giận, đầu tiên sẽ tìm Vương Minh Nhân gây phiền toái, tiếp theo đó là đến Vương gia.
Vương Trường Sinh cảm thấy đau đầu, nếu Vương Minh Nhân nếu vì chuyện khác mà trêu chọc Nguyên anh tu sĩ thì hắn có thể lý giải được. Nhưng mà nếu là vì tư tình nữ nhi, cũng có thể lý giải nhưng mà Vương Trường Sinh cảm thất thực rất khó giải quyết.
“Ta muốn hưu nàng, hiện tại ta nhìn nàng là thấy ghê tởm. Trần sư thúc đã Kết anh, chỉ cần ta cẩn thận làm việc, thì hắ hẳn là không làm gì được ta. Cùng lắm thì chúng ta tìm một chỗ rồi trốn hẳn vào, chờ sau khi Kết anh lại quay về tổng đàn.”
Vương Minh Nhân đối với Trần Tương Nhi chán ghét đến mấy điểm, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã Kết anh, hắn đã lường trước việc Trần Hải Tân làm việc quá phận, nếu không ai cũng sẽ bị sượng mặt.
Đương nhiên, hắn là đệ tử của Thái Nhất tiên môn, phải là phục tùng mệnh lệnh môn phái, hắn tin tưởng sư bá sư thúc khác cũng sẽ không để Trần Hải Tân làm chuyện xằng bậy. Dù sao tư chất hắn không kém, tỷ lệ Kết anh vẫn khá lớn.
Vương Minh Nhân đã là Kim đan tầng bảy, hắn có lòng tin là trong vòng năm mươi năm sẽ tu luyện đến Kim đan tầng chín, đánh sâu vào Nguyên anh kỳ. Nếu như không thể trở thành Thái Nhất ngũ kiệt, hắn muốn đổi một phần Kết anh linh vật thì cần một lượng lớn điểm cống hiến, trở thành Thái Nhất ngũ kiệt. Đến Kim đan tầng chín, thì có thể xin hai phần Kết anh linh vật, còn có vật phụ trợ khác, ví dụ như là pháp bảo hoặc là trận pháp.
Vương Trường Sinh cũng không biết nói như thế nào. Thanh quan không quản được việc nhà. Chuyện này là tranh cãi tình cảm, Vương Trường Sinh cũng không thể phán đoán đúng sai. Dù sao thì đây cũng là một lời của Vương Minh Nhân.
Vương Minh Nhân đã muốn hưu Trần Tương Nhi, sự việc kết cục đã định. Vương Trường Sinh cho dù trách cứ Vương Minh Nhân, cũng không giúp được gì. Xem thái độ của Vương Minh Nhân, hẳn là không muốn quay lại với Trần Tương Nhi.
Nói thật, Nếu Vương Minh Nhân và Trần Tương Nhi quay lại với nhau thì đối với sự phát triển của Vương gia rất có lợi, nhưng mà Vương Minh Nhân thật sự chán ghét Trần Tương Nhi, vậy thì không có cách nào.
Vương Trường Sinh trong lòng cười khổ một trận. Hắn hiện tại trêu chọc Cửu U tông, Nhật Nguyệt thần cung, hiện tại lại giống như đang trêu chọc vào Thái Nhất tiên môn, hắn cảm giác rất khó.
“Trường Sinh, nếu các ngươi cảm thấy khó xử, chúng ta sẽ không miễn cưỡng ngươi. Ta có thể dẫn theo Phượng nhi cao chạy xa bay, chờ chúng ta Kết anh, chúng ta sẽ quay về.”
Vương Minh Nhân chân thành nói, vẻ mặt có chút khẩn trương.
Vương Trường Sinh thở dài một hơi rồi nói: “Không cần như vậy, nếu như hành xử như vậy không khác gì phản bội tông môn. Nếu hắn cúi đầu với ngươi, ngươi cũng giải thích không thông, các ngươi vẫn nên cẩn thận một chút! Nếu ngươi đã quyết tâm cùng Tây Môn tiểu huữ thành thân. Ta là phận vãn bối, cũng sẽ không ngăn cản. Chỉ hy vọng ngày sau ngươi không hối hận.”
Hắn cũng không phải là phạm nhân, tại sao phải giám sát hắn? Trần Tương Nhi rõ ràng là không tin hắn.
Một ngày ân, trăm năm cừu.
Người khác đối với mình tốt, rất dễ dàng quên, người khác đối với mình không tốt, vẫn sẽ nhớ rõ.
Trần Tương Nhi đối với Vương Minh Nhân quả thật rất tốt, nhưng Vương Minh Nhân đối với hảo cảm của nàng, nàng đều không cần. Vương Minh Nhân hiện tại nhớ tới Trần Tương Nhi, chỉ cảm thấy ghê tởm.
Không sợ bị bắt bẻ, chỉ sợ bị so sánh.
Tây Môn Phượng và Trần Tương Nhi không giốn nhau, nàng cho Vương Minh Nhân mặt mũi, tuyệt đối tín nhiệm Vương Minh Nhân. Vương Minh Nhân ở trước mặt Tây Môn Phượng, hắn mới cỏ cảm giác mình là nam nhân. Trần Tương Nhi trước mặt hắn, hắn cảm giác mình rất uất ức.
So sánh một lần, hắn đối với Trần Tương Nhi lại càng thêm phát chán ghét.
“Cái này… nàng hẳn là sẽ sửa đổi.”
Vương Trường Sinh có chút không xác định nói.
“Sửa đổi? Ta ngay từ đầu cũng là muốn như thế này, cho nàng ta nhiều cơ hội như vậy, ta lui một bước, nàng ta liền tiến thêm một bước. Trường Sinh, ngươi cũng là nam nhân, ngươi nói cho ta biết, ngươi có thể chịu được không? Mừng thọ Lý sư muội, ta không có nói cho nàng, một mình đi chúc mừng, nàng đột nhiên xuất hiện ở động phủ Lý sư muội, đối với Lý sư muội bị một phen châm chọc khiêu khích, nói rất khó nghe. Từ đó về sau, đồng môn trước kia thân cận với ta đều không thể nào liên hệ với ta, ta cũng vì sĩ diện.”
Vương Minh Nhân lớn tiếng rít gào nói, thần sắc có chút dữ tợn, cái vẻ mặt này, rất giống như là muốn ăn tươi nuốt sống Vương Trường Sinh.
Vương Trường Sinh nghe xong lời này, không biết là nên trả lời như thế nào. Hắn không phải là Vương Minh Nhân nên không thể hiểu được nổi khổ của Vương Minh Nhân.
Uông Như Yên ở trước mặt người ngoài, cho Vương Trường Sinh mặt mũi, chưa từng qua mặt Vương Trường Sinh. Vương Trường Sinh có chút không thể tin được, trên đời lại có loại nữ nhân như Trần Tương Nhi.
Trần Tương Nhi ở trước mắt người khác khong cho Vương Minh Nhân mặt mũi, còn phái người giám sát Vương Minh Nhân. Loại khống chế dục này quá mạnh mẽ đi.
Uông Như Yên căn bản sẽ không thể như vật, nàng ngược lại còn khuyên Vương Trường Sinh cưới Tử Nguyệt tiên tử. Bọn họ đều có mười thế tôn, tình cảm rất tốt.
“Minh Nhân thúc, vậy nếu ngươi hưu nàng thì sao? Ta nghe nói bối cảnh của nàng không nhỏ, chỉ sợ sau này sẽ làm khó dễ ngươi.”
Vương Trường Sinh ẩn ý nói. Trần Hải Tân nếu tức giận, đầu tiên sẽ tìm Vương Minh Nhân gây phiền toái, tiếp theo đó là đến Vương gia.
Vương Trường Sinh cảm thấy đau đầu, nếu Vương Minh Nhân nếu vì chuyện khác mà trêu chọc Nguyên anh tu sĩ thì hắn có thể lý giải được. Nhưng mà nếu là vì tư tình nữ nhi, cũng có thể lý giải nhưng mà Vương Trường Sinh cảm thất thực rất khó giải quyết.
“Ta muốn hưu nàng, hiện tại ta nhìn nàng là thấy ghê tởm. Trần sư thúc đã Kết anh, chỉ cần ta cẩn thận làm việc, thì hắ hẳn là không làm gì được ta. Cùng lắm thì chúng ta tìm một chỗ rồi trốn hẳn vào, chờ sau khi Kết anh lại quay về tổng đàn.”
Vương Minh Nhân đối với Trần Tương Nhi chán ghét đến mấy điểm, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã Kết anh, hắn đã lường trước việc Trần Hải Tân làm việc quá phận, nếu không ai cũng sẽ bị sượng mặt.
Đương nhiên, hắn là đệ tử của Thái Nhất tiên môn, phải là phục tùng mệnh lệnh môn phái, hắn tin tưởng sư bá sư thúc khác cũng sẽ không để Trần Hải Tân làm chuyện xằng bậy. Dù sao tư chất hắn không kém, tỷ lệ Kết anh vẫn khá lớn.
Vương Minh Nhân đã là Kim đan tầng bảy, hắn có lòng tin là trong vòng năm mươi năm sẽ tu luyện đến Kim đan tầng chín, đánh sâu vào Nguyên anh kỳ. Nếu như không thể trở thành Thái Nhất ngũ kiệt, hắn muốn đổi một phần Kết anh linh vật thì cần một lượng lớn điểm cống hiến, trở thành Thái Nhất ngũ kiệt. Đến Kim đan tầng chín, thì có thể xin hai phần Kết anh linh vật, còn có vật phụ trợ khác, ví dụ như là pháp bảo hoặc là trận pháp.
Vương Trường Sinh cũng không biết nói như thế nào. Thanh quan không quản được việc nhà. Chuyện này là tranh cãi tình cảm, Vương Trường Sinh cũng không thể phán đoán đúng sai. Dù sao thì đây cũng là một lời của Vương Minh Nhân.
Vương Minh Nhân đã muốn hưu Trần Tương Nhi, sự việc kết cục đã định. Vương Trường Sinh cho dù trách cứ Vương Minh Nhân, cũng không giúp được gì. Xem thái độ của Vương Minh Nhân, hẳn là không muốn quay lại với Trần Tương Nhi.
Nói thật, Nếu Vương Minh Nhân và Trần Tương Nhi quay lại với nhau thì đối với sự phát triển của Vương gia rất có lợi, nhưng mà Vương Minh Nhân thật sự chán ghét Trần Tương Nhi, vậy thì không có cách nào.
Vương Trường Sinh trong lòng cười khổ một trận. Hắn hiện tại trêu chọc Cửu U tông, Nhật Nguyệt thần cung, hiện tại lại giống như đang trêu chọc vào Thái Nhất tiên môn, hắn cảm giác rất khó.
“Trường Sinh, nếu các ngươi cảm thấy khó xử, chúng ta sẽ không miễn cưỡng ngươi. Ta có thể dẫn theo Phượng nhi cao chạy xa bay, chờ chúng ta Kết anh, chúng ta sẽ quay về.”
Vương Minh Nhân chân thành nói, vẻ mặt có chút khẩn trương.
Vương Trường Sinh thở dài một hơi rồi nói: “Không cần như vậy, nếu như hành xử như vậy không khác gì phản bội tông môn. Nếu hắn cúi đầu với ngươi, ngươi cũng giải thích không thông, các ngươi vẫn nên cẩn thận một chút! Nếu ngươi đã quyết tâm cùng Tây Môn tiểu huữ thành thân. Ta là phận vãn bối, cũng sẽ không ngăn cản. Chỉ hy vọng ngày sau ngươi không hối hận.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.