Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 462: Vương Thanh Sơn Tràn Đầy Lòng Tin (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Lâm Tiêu lần trước bán cho Vương gia đan phương Trúc Cơ Đan, đổi một lượng lớn linh thạch, chữa khỏi bệnh cho thê tử, vợ chồng hai người lấy săn giết yêu thú mà sống, nhưng tích góp nhiều năm, bọn họ vẫn chưa thể gom được đủ linh thạch, mắt thấy tuổi càng lúc càng lớn, Lâm Tiêu và thê tử bàn bạc mãi, tính giết người đoạt bảo.

Bọn họ tiêu phí hai năm thời gian, cướp giết nhiều người, đạt được một lượng lớn tài vật, ở trong một hội đấu giá ngầm, Lâm Tiêu táng gia bại sản, đấu giá được ba bình Tử Ngọc Linh Thủy, hắn thành công tiến vào Trúc Cơ kỳ, nhưng thê tử hắn còn dừng lại ở Luyện Khí kỳ.

Sau khi tiến vào Trúc Cơ kỳ, tiêu dùng tăng lên rất nhiều, lấy tốc độ kiếm linh thạch của bọn họ, căn bản không đủ tiêu, Hoàng Thánh cung vừa giết mấy tà tu Trúc Cơ kỳ, bọn họ không dám ở cảnh nội Ngụy quốc giết người đoạt bảo.

Đan dược bậc hai động cái cần mấy trăm khối linh thạch, vợ chồng hai người bọn họ kiếm linh thạch căn bản không đủ tiêu, biết được Thanh Liên các nhận làm ăn luyện đan, thù lao cũng không cao, vợ chồng hai người bọn họ liền tới phường thị Thanh Liên.

“Phu quân, Vương gia sẽ đáp ứng yêu cầu của chúng ta không?”

“Hẳn là sẽ! Đan phương bậc hai, bọn họ không có lý do từ chối.”

Ngoài miệng Lâm Tiêu nói như vậy, nhưng trong lòng cũng không tự tin.

Đúng lúc này, một đợt tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến.

Không qua bao lâu, cửa phòng đẩy ra, Vương Thanh Kỳ và Vương Thanh Viễn đi đến.

“Lâm tiền bối, nhiều năm không gặp, không ngờ ngài so với ta tiến vào Trúc Cơ kỳ trước, chúc mừng nha!”

Vương Thanh Viễn chắp tay hướng phía vợ chồng Lâm Tiêu, cười nói.

Nói thật, khi biết được tin tức Lâm Tiêu Trúc Cơ, Vương Thanh Viễn còn có chút không dám tin, tán tu sống cũng không dễ dàng, tán tu có thể tiến vào Trúc Cơ kỳ cũng không nhiều.

“Vương đạo hữu khách khí rồi, ngươi ta là có quen biết, không cần lấy tiền bối xưng hô.”



Lâm Tiêu khiêm tốn nói, hắn bây giờ là tu sĩ Trúc Cơ không giả, nhưng Vương gia thực lực cường đại, căn bản không phải hắn một tên tán tu có thể so sánh, với lại, hắn hôm nay cần nhờ tới Vương gia, vẫn là khách khí một chút tương đối tốt hơn.

“Cái này không thể được, chúng ta không phải đồng tộc, ngươi là tu sĩ Trúc Cơ, một tiếng tiền bối này ngươi xứng đáng. Đúng rồi, giới thiệu cho các ngươi một lần, vị này là tứ ca ta Vương Thanh Kỳ, hắn là luyện đan sư bậc hai, nghe lục thúc nói, các ngươi muốn gặp mặt tứ ca nói chuyện, có lời gì, ngươi nói với tứ ca ta đi!”

Nói xong lời này, hắn liền lui ra ngoài.

“Vương đạo hữu, trên tay ta có một loại đan phương bậc hai, muốn bán cho Vương gia các ngươi, lo lắng tộc thúc ngươi không biết xem hàng, lúc này mới gặp mặt nói chuyện với ngươi.”

Lâm Tiêu nói xong, lấy ra một ngọc giản màu xanh, đưa cho Vương Thanh Kỳ.

Thần thức Vương Thanh Kỳ đảo qua, trong mắt hiện lên vài phần kinh ngạc.

Trong ngọc giản ghi lại là phương pháp luyện chế Tự Linh Đan, đan dược này là cho linh thú dùng, linh thú dùng lượng lớn đan này, đối với tiến giai có trợ giúp nhất định.

Luyện chế Tự Linh Đan cần hai loại linh dược trăm năm cùng mười mấy loại linh dược bậc một, những linh dược này ở trên chợ đều có thể mua được, trong linh dược Vương gia lưu giữ đã có thể gom đủ. Vương Thanh Kỳ tò mò là, Lâm Tiêu là như thế nào kiếm được đan phương?

Tu tiên giới bây giờ đan phương đều là từ công thức cổ thay đổi mà có, đan phương thay đổi, sẽ không dễ dàng truyền ra ngoài, để tránh linh dược bị thu thập hết, cũng là vì cam đoan thu nhập của nhà mình. Cùng loại đan dược, có thể có bao nhiêu loại đan phương, tài liệu cần phần lớn là giống nhau, vì bảo đảm lợi ích của mình, các thế lực sẽ không dễ dàng để đan phương truyền ra ngoài.

Lâm Tiêu một lần trước bán cho Vương gia đan phương Trúc Cơ Đan chính là một ví dụ, vị thuốc chính là yêu đan bậc ba.

“Nếu ta không đoán sai, đan phương cũng không hoàn chỉnh nhỉ! Nói đi! Bao nhiêu linh thạch?”

Lâm Tiêu mỉm cười, nói: “Quả thật không hoàn chỉnh, còn thiếu hai vị thuốc chính, ta có thể cam đoan, tài liệu trên đan phương, tu tiên giới có thể mua được. Lần trước ta bán cho Vương gia các ngươi một loại đan phương Trúc Cơ Đan, muốn kiếm được yêu đan bậc ba cực kỳ khó khăn, nhưng Tự Linh Đan khác, đạt được đan phương, các ngươi lập tức có thể mua linh dược luyện đan, giá tự nhiên cũng đắt một chút, bốn ngàn khối linh thạch.”

Vương Thanh Kỳ nhíu mày, nói: “Đan phương loại vật này, ngươi có thể bán cho chúng ta, cũng có thể bán cho người khác, bốn ngàn quá nhiều, ba ngàn, không thể cao nữa, đan phương bậc hai mà thôi, thời buổi này, linh thạch cũng không dễ kiếm.”

“Ba ngàn quá ít, ba ngàn hai.”



“Ba ngàn hai thì ba ngàn hai, nhưng ta chỉ có thể trả một nửa, một nửa khác, chờ ta luyện chế ra Tự Linh Đan, sau khi xác nhận không có sai lầm, lại cho ngươi một nửa khác, nhỡ đâu đan phương ngươi đưa có vấn đề thì sao!”

Lâm Tiêu do dự một lát, gật đầu nói: “Được, ta tin Vương gia các ngươi, hy vọng Vương đạo hữu tuân thủ lời hứa, chúng ta ngày sau nếu kiếm được thứ tốt khác, sẽ dẫn trước cân nhắc Vương gia các ngươi.”

Vương Thanh Kỳ đáp ứng, lấy ra một ngàn sáu trăm khối linh thạch trả cho Lâm Tiêu, Lâm Tiêu nói ra tên hai vị thuốc chính khác, hai bên ước định, một tháng sau gặp lại.

Tiễn bước vợ chồng Lâm Tiêu, Vương Thanh Kỳ và Vương Thanh Viễn chạy về Vương gia bảo.

Tài liệu luyện chế Tự Linh Đan, trong phòng kho của Vương gia đã có, Vương Thanh Kỳ có thể lập tức thử luyện chế Tự Linh Đan.

Về tới Vương gia bảo, Vương Thanh Kỳ nói chuyện này cho Vương Diệu Long.

“Nhị thập ngũ tằng tổ phụ, cháu hoài nghi đan phương này là bọn họ giết người đoạt bảo có được, không phải đến từ gia tộc tu tiên thì đến từ môn phái tu tiên.”

Vương Diệu Long trầm ngâm một lát, nói: “Mặc kệ đan phương là bọn họ đạt được như thế nào, hắn dám bán, chúng ta dám mua, cháu đi phòng kho lĩnh hai phần tài liệu, thử luyện chế Tự Linh Đan. Nếu là luyện chế ra, một tháng sau, trả khoản còn lại cho bọn họ, nhưng Tự Linh Đan luyện chế ra, không thể lấy ra đi bán, nói không chừng thế lực mất trộm đang truy tra đấy! Giữ lại tự mình dùng đi! Chuyện này đừng để quá nhiều người biết, nghiêm cấm ngoại truyền.”

“Vâng, cháu biết làm thế nào rồi.”

Vương Thanh Kỳ đáp ứng, xoay người rời khỏi.

Hắn chân trước mới vừa đi, một nam tử trung niên hơn bốn mươi tuổi bước nhanh đi đến.

Vương Trường Thái, cháu gọi Vương Diệu Long bằng ông, cha của Vương Thanh Khải.

“Gia chủ, Trần gia thân gia chúng ta tới chơi, dẫn đội là Trần Hổ Trần tiền bối, Nguyệt Hoa cũng đi theo trở lại, bọn họ tổng cộng có tám người.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook