Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1447: Vương Thu Hồng Toạ Hoá (2)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

“Đa tạ hữu ý tốt của Trần đạo hữu, vô công bất thụ lộc. Ta không thích lấy của người khác thứ gì đó, như vậy đi, ta dùng linh thạch mua.”

Trần Trạch cũng không có cự tuyệt, đáp ứng xuống, bán khối Huyền âm tinh bằn quả trứng chim với giá một vạn khối linh thạch, bán cho Diệp Hải Đường.

Tiễn bước nhanh Trần Trạch, Diệp Hải Đường đi vào lầu các màu xanh.

Trong lầu các có một phòng hơn mười trận đại pháp, trên mặt pháp trận có hơn mười cái lỗ khảm lớn nhỏ không đều.

Diệp Hải Đường lấy ra mấy chục khối Huyền âm thạch, tính cả Huyền âm tinh, để bừa vào bên trong rồi ngồi xếp bằng lên trận pháp.

“Chờ chiến sự chấm dứt, ta liền đi theo cữu cữu và cữu nương đi Vạn Quỷ hải vực tu luyện, đến lúc đó liền không cầm âm khí ở bên trong Huyền âm thạch và Huyền âm tinh, trực tiếp bày trận tụ lại âm khí.”

Diệp Hải Đường lẩm bẩm, hai mắt nhắm lại.

Không quá bao lâu, bên ngoài thân nàng xuất hiện từng mảng hắc sắc hà quang. Từng mảng lớn quỷ ảnh xuất hiện ở phía sau nàng như ẩn như hiện. Tiếng gào khóc thảm thiết lớn tiếng làm cho người ta có một loại cảm giác đặt mình ở truyện ngục.

Hồng Nguyệt hải vực, Ngân Xà đảo.

Trong một lầu các màu xanh, Vương Thu Hồng nằm trên giường, hai bên tóc mai hoa râm, vẻ mặt đầy nếp nhăn. Vương Mạnh Phần, Vương Thiên Kỳ, Vương Thu Hâm đứng ở trước cửa sổ.

Thuận theo cửa sổ mở rộng, có thể nhìn thấy ba đoàn mây lớn màu đen, mây đen phân bố ở các địa phương khác nhau, điện thiểm lôi minh, hiển nhiên có người đánh sâu vào Kim đan kỳ.



Vương Thanh Kỳ kinh thở dài một hơi nói: “Thu Hồng, ngươi nói di ngôn của ngươi, chúng ta tận lực làm cho ngươi.”

“Tứ bá, Mạnh Phần, ta biết thời gian của mình không còn, ta chỉ có hai yêu cầu nhỏ. Hữu Vi là hậu nhân xuất sắc nhất trong mạch, hu vọng các ngươi chiếu cố hắn nhiều hơn. Đương nhiên, nếu hắn trái với tộc quy, các ngươi không cần thả túng hắn, nhất định phải nghiêm trị không tha. Sau khi ta chết, tất cả đơn giản, đem tro cốt của ta quay về Đông Hoang, vẩy vào Thanh liên sơn trang, ta hi vọng hồn quy cố thổ.”

Vương Thu Hồng khẩu khí hữu khí vô lực, có vẻ mười phần suy yếu. Hắn từ nhỏ ở Đông Hoang Nguỵ quốc mà lớn lên. Từ điếm tiểu nhị làm nên, một đường đi đến vị trí gia chủ, thực tại không dễ. Hắn chính mắt chứng kiến gia tộc quật khởi, cũng thấy gia tộc gặp được kiếp nạn. Mà hôm nay, hắn cũng đi đến sinh mệnh cuối cùng.

“Còn có đây này. Ngươi liền chỉ có hai yêu cầu này?”

Vương Thu Hồng vươn bàn tay khô lão của mình nhanh cầm chặt tay Vương Mạnh Phần dặn dò nói: “Mạnh Phần, ngươi nhớ kỹ, ngươi thân là gia chủ, nhất định phải cần cù tẫn trách. Tương lai gia tộc kính nhờ. Mỗi một thế hệ có một sứ mệnh thế hệ. Sứ mệnh của ta đã hoàn thành, còn lại giao cho các ngươi. Chỉ cần tộc nhân cao thấp một lòng, cần cù tự hạn chế, quyết chí tự cường. Sẽ có một ngày, Thanh liên Vương thị chúng ta sẽ trở thành tu tiên thế gia.”

Nói xong lời cuối cùng, vẻ mặt Vương Thu Hồng trở nên mười phần kích động.

Đối với gia tộc tu tiên mà nó, tu tiên thế gia là một cái dấu hiệu rất quan trọng. Có năm vị đã ngoài Nguyên anh tu sĩ, tộc nhân vượt ra hơn vạn tu tiên gia tộc, mới có thể xưng là tu tiên thế gia.

Vương Thu Hồng nằm mơ cũng hy vọng gia tộc trở thành tu tiên thế gia, đó là mục tiêu mà hắn phấn đấu cả đời.

“Thu Hồng tằng thúc công, ngài yên tâm, tôn nho nhất định sẽ cần cù tẫn trách, chiếu khán tốt gia tộc. Nếu gia tộc có thể trở thành tu tiên thế gia, tôn nhi nhất định sẽ đến trước phần mộ ngài và nói cho ngài. Một ngày nào đó chúng ta sẽ quay về Đông Hoang, trùng kiến Thanh Liên.”

Sắc mặt Vương Mạnh Phần ngưng đọng cam đoan nói, vẻ mặ lộ khao khát.



Hắn từ nhỏ ở Thanh Liên sơn trang lớn lên, so với Ngân Xà đảo, hắn càng thêm yêu thích Thanh Liên sơn trang.

“Quay về Đông hoang? Trùng kiến Thanh Liên?”

Vương Thu Hồng lầm bẩm, mặt lộ vẻ hồi ức. Lôi Minh Thanh càng ngày càng nhỏ, bình sinh đủ loai giống nư cưỡi ngựa xem hoa vậy, lục tục xuất hiện ở trong đầu hắn.

Vui sướng khi thăng nhiệm chưởng quầy, đường huynh đệ vào chiến sự bị thương. Tổ phụ Kết đan mừng như điên, bi thống khi gia tộc bị tập kích. Kích động khi tổ phụ tổ mẫu kết anh, vui mừng thấy hậu nhân trẻ tuổi đầy hứa hẹn.

Ánh mắt hắn nhanh nhìn mấy đám mây đen trên cao thầm nghĩ: “Không biết lúc này đây, gia tộc có thể tăng thêm vài vị Kim đan tu sĩ.”

Một cơn buồn ngủ không thể ngăn được ập đến, Vương Thu Hồng cố nén lại cơn buồn ngủ, hai mắt trừng thật to, gắt gao nhìn chằm chằm vào đám mây đen trên cao. Có thể nhìn thấy rõ ràng trong mắt hắn có tơ máu, hai tay hắn gắt gao bắt lấy đệm chăn trên người.

Lôi minh thanh vang lên, đám mây đen trên trời cao hóa thành từng mảng tia chớp lớn từ trên cao bay ra, đánh vào phía dưới.

Một lát sau, một trận tiêm minh thanh rất nhỏ từ bên trong lòng Vương Mạnh truyền đến, hắn lấy ra một mặt truyện tấn bàn, đánh vào một đạo pháp quyết, mặt lộ vẻ sắc vui mừng: “Rất tốt rồi, Thiên Kỳ cô nãi nãi và Thiên Văn thúc công đã tiến vào Kim đan kỳ. Đáng tiếc là Thu Ly cô thái nãi và Thu Diễm tằng thúc công đã thất bại.”

Vương Thu Diễm và Vương Thiên Kỳ đều là lần thứ hai đánh sâu vào Kim đan kỳ. Vương Thu Diễm vẫn là thượng phẩm luyện đan sư bậc hai. Đáng tiếc là Vương Thu Diễm thất bại, Vương Thu Ly chỉ còn một lần cơ hội để đánh sâu vào Kim đan kỳ.

“Thu Hồng tằng thúc công, rất tốt rồi. Trong tộc lại có thểm hai Kim đan tu sĩ.”

Vương Mạnh Phần mặt lộ vẻ vui mừng, nhìn về phía Vương Thu Hồng, chỉ thấy Vương Thu Hồng nhắm hai mắt lại, hai tay buông lỏng đệm chăn, vẻ mặt đầy vui mừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook