Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 516: Xin Giúp Đỡ

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Sau khi hàn huyên vài câu đơn giản, Vương Trường Sinh vào thẳng đề tài chính: “Minh Nhân thúc, Băng Băng, ta lần này đến Thái Nhất tiên môn, có một việc rất quan trọng cần kính nhờ hai người.” Nói tới đây, sắc mặt hắn trở nên ngưng trọng.

“Chúng ta đều là người một nhà, cứ nói đừng ngại, có thể giúp, ta tuyệt không chối từ.”

Vương Minh Nhân nghiêm mặt nói.

“Cậu, có chuyện gì người cứ nói đi! Mấy năm nay, cháu cũng quen biết không ít người, có lẽ có thể giúp cậu.”

Tô Băng Băng mỉm cười, ngọt ngào nói.

“Ta muốn trùng kích Kết Đan kỳ, ta là lợi dụng Địa Sát chi khí Trúc Cơ, ta từng tra điển tịch, có thể dùng Thiên Cương chi khí trùng kích Kết Đan kỳ, Thái Nhất tiên môn có trận pháp hoặc bảo vật dẫn xuống Thiên Cương chi khí hay không? Hoặc là linh vật khác trùng kích Kết Đan cũng được, ừm, ta không có nhiều linh thạch như vậy.”

Vương Minh Nhân nhíu mày, do dự một lát, nói: “Trường Sinh, không nói dối ngươi, Thái Nhất tiên môn có một món linh bảo bậc hai Hạo Thiên Kính, có thể dẫn xuống Thiên Cương chi khí, phụ trợ Kết Đan, Mạnh Thiên Chính Mạnh sư thúc đứng đầu Thái Nhất ngũ kiệt, cũng là lợi dụng Địa Sát chi khí Trúc Cơ, Thiên Cương chi khí Kết Đan, nhưng...”

Nói tới đây, mặt hắn lộ vẻ khó xử.

Vương Trường Sinh đang nghe nhập thần, vội vàng truy hỏi: “Nhưng cái gì?”

“Ngươi không phải người Thái Nhất tiên môn chúng ta, tông môn chưa chắc sẽ cho ngươi sử dụng Hạo Thiên Kính, cho dù cho ngươi sử dụng, cũng cần tiêu phí không nhỏ.”

“Minh Nhân thúc, mặc kệ nói như thế nào, đây đều là một cái biện pháp, thúc và Băng Băng hỗ trợ tìm hiểu một ít, có thể có biện pháp khác, mượn Hạo Thiên Kính hay không, kính nhờ.”

Uông Như Yên đứng dậy, cúi người hành lễ hướng hai người, thành khẩn nói.

Vương Trường Sinh cũng đứng dậy, cúi người hành lễ, nói: “Minh Nhân thúc, Băng Băng, kính nhờ.”



“Được rồi! Các ngươi tạm thời ở lại nơi này, ta cùng Tô sư muội về tìm hiểu một phen, nếu có tin tức, chúng ta sẽ lập tức liên hệ ngươi.”

Vương Minh Nhân đáp ứng, dẫn theo Tô Băng Băng rời khỏi.

Tiễn bước hai người, Vương Trường Sinh lấy ra tài liệu luyện khí, bắt tay vào luyện khí.

Hắn bây giờ nghèo vô cùng, kiếm thêm một chút linh thạch tương đối tốt hơn.

Vương Minh Nhân cùng Tô Băng Băng sau khi về tông, liền tách ra.

Vương Minh Nhân tới một mảng rừng trúc rậm rạp, phát ra một lá bùa truyền âm.

Không qua bao lâu, rừng trúc nhanh chóng xao động, hơn trăm cây linh trúc nhanh chóng di động, nhường ra một con đường nhỏ.

Vương Minh Nhân theo đường nhỏ đi vào.

Không qua bao lâu, một lầu các màu xanh cao ba tầng xuất hiện ở trước mặt hắn.

“Đệ tử thỉnh an sư phụ.”

Vương Minh Nhân cúi người hành lễ về phía lầu các màu xanh, cung kính nói.

“Minh Nhân, ngươi có một đoạn thời gian chưa tới vấn an vi sư, tiến vào nói chuyện.”

Tiếng Từ Tử Hoa từ trong lầu các truyền đến.



Vương Minh Nhân lên tiếng, nâng bước đi vào.

Từ Tử Hoa ngồi ở trên thủ tọa, trên mặt treo nụ cười.

“Ngươi gặp phải việc gì khó đúng không?”

Vương Minh Nhân hơi do dự, nói cho Từ Tử Hoa chuyện Vương Trường Sinh xin giúp đỡ.

Từ Tử Hoa nhíu mày, nói: “Dựa theo bản tông quy định, người ngoài có thể mượn Hạo Thiên Kính, nhưng phí dụng ít nhất ba mươi vạn linh thạch, hơn nữa phải có người đảm bảo, nếu Kết Đan thất bại, người đảm bảo phải phụ trách hoàn lại món nợ này. Ngươi nghe rõ rồi chứ, là ít nhất ba mươi vạn, nếu hắn ở lại trong linh trì thời gian tương đối dài, tốn trăm vạn linh thạch lại thất bại, món nợ này cần ngươi tới hoàn lại, lấy gia tộc tu tiên chỗ ngươi, đừng nói trăm vạn linh thạch, ba mươi vạn linh thạch cũng không lấy ra được nhỉ! Thân tộc là cần giúp, nhưng phải xem là chuyện gì, chuyện này, vi sư không đề nghị ngươi hỗ trợ.”

Vương Minh Nhân do dự hồi lâu, hỏi: “Sư phụ, nếu Trường Sinh Kết Đan thất bại, món nợ này đệ tử nhất thời không lấy ra được, nên như thế nào?”

Từ Tử Hoa cười lạnh một tiếng, không chút khách khí nói: “Tông môn không nuôi người rảnh rỗi, cũng sẽ không giúp người ngoài miễn phí, Mạnh sư đệ cũng là lập công lớn, tích góp được đủ điểm cống hiến, mới có thể sử dụng Hạo Thiên Kính. Ba mươi vạn linh thạch, ngươi không lấy ra được, vậy đành phải làm khổ dịch, ngày đêm không ngừng kiếm linh thạch, tóm lại, tông môn sẽ không để ngươi chết, cũng sẽ không cho ngươi quá nhàn rỗi, cái này còn là ba mươi vạn, nếu là trăm vạn linh thạch, tương lai năm mươi năm, ngươi cũng không thoát thân được, ngũ đệ tử Lý Phong của Triệu sư bá ngươi am hiểu luyện đan, Lý Phong đảm bảo cho tộc thúc hắn, mượn Hạo Thiên Kính, kết quả Kết Đan thất bại, tộc thúc hắn chết ngay tại chỗ, hắn gánh vác trăm vạn linh thạch, hắn bây giờ còn ở Thần Đan điện luyện đan đấy! Hàng năm cần hoàn lại mức linh thạch nhất định, nếu không phải chịu trừng phạt nghiêm khắc, trong năm mươi năm, hắn cũng không ra khỏi cửa Thần Đan điện được, cuộc đời này dừng lại Trúc Cơ.”

Đoạn lời này, giống như một chậu nước lạnh đổ vào trên người Vương Minh Nhân.

Theo lý thuyết, Vương Trường Sinh là tộc chất (cháu họ) của hắn, không có Vương Trường Sinh, hắn chưa chắc có thể bái vào Thái Nhất tiên môn, nhưng mấy năm nay, hắn làm không ít cống hiến cho gia tộc, trừ một viên Trúc Cơ Đan, còn có một đám điển tịch, nếu đảm bảo cho Vương Trường Sinh, nhỡ đâu Vương Trường Sinh thất bại, hắn phải gánh vác món nợ khổng lồ, lấy tình huống trước mắt của gia tộc, ba mươi vạn linh thạch là một con số thiên văn, trong mấy chục năm tương lai, hắn cần bận rộn luyện khí trả lại nợ nần, không thoát thân được, nếu không đảm bảo cho Vương Trường Sinh, hắn một thân thoải mái.

“Muốn Kết Đan, thành thật làm ăn, an phận thủ thường, tích góp hơn một trăm năm, vẫn là có thể tích góp được linh thạch mua linh vật phụ trợ Kết Đan, rất nhiều gia tộc tu tiên đều làm như vậy, thành công Kết Đan không nhiều mà thôi. Ngươi nếu không giúp hắn, tương lai tiền đồ một mảng sáng sủa, các ngươi là đồng tộc không giả, không đại biểu ngươi cần hy sinh con đường của mình giúp hắn. Quan trọng nhất là, muốn mượn dùng Hạo Thiên Kính, phải có tu sĩ Kết Đan kỳ đảm bảo, vi sư là sẽ không đồng ý.”

Từ Tử Hoa giọng điệu nghiêm khắc, hắn còn trông cậy vào Vương Minh Nhân giúp hắn tiến vào bí cảnh hái linh dược! Nếu Vương Minh Nhân gánh vác món nợ khổng lồ, một ngày chưa trả hết, một ngày không thể rời khỏi tông môn, tất cả hoạt động đều phải ở dưới đệ tử chấp pháp giám thị.

“Còn cần tu sĩ Kết Đan đảm bảo?”

Từ Tử Hoa trừng mắt nhìn Vương Minh Nhân một cái, không chút khách khí nói: “Nói lời thừa, bản tông hơn vạn đệ tử, nếu là loại người nào cũng có thể đảm bảo, thành công còn tốt, nếu thất bại, bản tông chẳng phải là sẽ thiệt thòi chết? Chính là vì từng xuất hiện loại làm ăn lỗ vốn này, bản tông mới sẽ quy định, phải có tu sĩ Kết Đan đảm bảo.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook