Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Chương 1001: Xuất Phát (1)

Tiêu Thập Nhất Mạc

30/06/2023

Một cái đàn cổ dây đàn là màu bạc, một cái đàn cổ khác dây đàn là màu vàng, đều là pháp bảo bậc một thượng phẩm, nhưng thứ sau uy lực lớn hơn một chút, chất liệu khá tốt.

Ngân Lang Cầm, dùng tơ tằm bậc ba cùng Lôi Hạnh Linh Mộc luyện chế thành. Kim Liên Cầm, dùng tơ tằm cấp bốn và Lôi Hạnh Linh Mộc luyện chế thành.

Trên cây sáo có khắc hai chữ Hồng Trần, dùng Hồng Trần Trúc luyện chế thành.

Có ba món pháp bảo này, có thể nâng cao trên diện rộng thực lực của Uông Như Yên.

“Phu quân, vậy ta liền phái người đi thông báo Tử Nguyệt tiên tử đi! Bàn bạc với nàng ấy chuyện tầm bảo.”

“Không cần, ta tự mình đi Thiên Khôi môn một chuyến đi! Tu sĩ Trúc Cơ độn tốc không đủ nhanh, quá mức chậm trễ thời gian.”

Vương Trường Sinh dặn dò vài câu, rời khỏi Ngân Xà đảo, đi Thiên Khôi môn.

Hơn hai tháng, Vương Trường Sinh đã chạy tới Thiên Khôi môn, rất thuận lợi gặp được Tử Nguyệt tiên tử cùng Điền Quýnh.

“Điền sư huynh, sao lại đột nhiên đẩy sớm tầm bảo? Không phải còn cần mấy năm sao?”

“Người nọ tu luyện 《 Thiên Âm Phiên Hải Công 》thúc giục, nàng đợi sắp hai giáp (120 năm) rồi, cảm thấy lão phu là đang đùa giỡn với nàng ấy. Tuổi thọ lão phu cũng không nhiều nữa, nhỡ đâu ở trong thời gian này, ba người chúng ta có ai gặp chuyện ngoài ý muốn, chỉ sợ phải cần mấy trăm năm mới có thể mở ra cấm chế.”

Tổ tiên của Điền Quýnh để lại cho lão không ít tài nguyên tu tiên, lão mới có thể tu luyện đến Kết Đan kỳ, nếu lão chết, cho dù một lần nữa tìm một người tu tiên tu luyện 《 Liệt Diễm Chân Cương Công 》, không có mấy trăm năm thời gian, căn bản không thể tu luyện đến Kết Đan tầng năm.

Bởi vậy, lão cần đẩy sớm việc đi tầm bảo.

Lão còn có mười mấy năm tuổi thọ, thương thế còn chưa khỏi hẳn, nếu muốn trùng kích Nguyên Anh kỳ, hy vọng xa vời, lão đặt hy vọng ở trên người Tử Nguyệt tiên tử.

“Khi nào xuất phát? Người kia tu luyện 《 Thiên Âm Phiên Hải Công 》 có thân phận thế nào?”



“Nửa năm sau, thân phận người đó không tiện nói cho ngươi. Vương sư đệ, có một câu nói ở phía trước, một lần này chúng ta liên thủ lấy bảo vật, lão phu không hy vọng có người lén lút theo ở phía sau, như vậy đối với mọi người đều không tốt.”

Điền Quýnh nói ý vị sâu xa, ở trước mặt ích lợi thật lớn, lão cũng không dám cam đoan Vương Trường Sinh sẽ không cấu kết người ngoài.

“Điền sư huynh yên tâm, ta biết làm thế nào. Đúng rồi, ta có thể dẫn theo thêm một người hay không?”

Vương Trường Sinh tính mang theo Diệp Lâm, lấy trình độ trận pháp của Diệp Lâm, nói không chừng có thể giúp hắn.

“Không được, nhiều nhất hai người.”

Vương Trường Sinh nhíu mày, nói: “Không thể mang theo thêm một người, chung quy có thể nói cho ta biết vị trí Tàng Kinh Các của Trấn Hải tông chứ!”

Điền Quýnh gật gật đầu. Tử Nguyệt tiên tử lấy ra một vỏ sò màu xanh, nói: “Trong này ghi lại vị trí Tàng Kinh Các, nhưng Tàng Kinh Các chưa chắc sẽ ở vị trí này.”

“Đây là vì sao?”

“Năm đó đại trưởng lão Trấn Hải tông an bài tổ tiên chúng ta rời khỏi, chuẩn bị dìm tông môn chìm xuống đáy biển, cũng truyền tống đến hải vực nào đó. Ngay cả toàn bộ tông môn cũng có thể truyền tống đi, vị trí Tàng Kinh Các thay đổi cũng rất bình thường.”

Vương Trường Sinh nhíu mày, hắn không biết đoạn lời này của Điền Quýnh thật hay giả, mục đích lớn nhất của hắn là tìm được nửa sau bộ công pháp《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》, không biết vị trí Tàng Kinh Các, làm sao tìm được nửa sau bộ công pháp?

“Vương sư đệ đừng hiểu lầm, năm đó đại trưởng lão nói, chỉ có tu sĩ Kết Đan tu luyện ba đại công pháp trấn tông, mới có thể mở ra cấm chế đi vào, đại trưởng lão có thể là vì trọng chấn Trấn Hải tông, Tàng Kinh Các hẳn là sẽ không dời đi, tình huống cụ thể, cần tới bên trong mới rõ, dù sao tông môn chỉ lớn như vậy, chậm rãi tìm tòi là được, khẳng định có thể tìm được.”

Vương Trường Sinh trầm ngâm hồi lâu, gật đầu nói: “Được rồi! Nửa năm sau, ta lại tới tìm các ngươi.”

“Không cần, nửa năm sau, chúng ta hội hợp ở hải vực Ngũ Long Kim Long đảo.”



Vương Trường Sinh hơi sửng sốt, rất nhanh đã phản ứng lại, đây là hậu thủ do Điền Quýnh sắp xếp, Điền Quýnh khẳng định lo lắng có người giở trò, làm một ít thủ đoạn phòng bị cũng rất bình thường.

Vương Trường Sinh đáp ứng, nói chuyện phiếm chốc lát, cáo từ rời khỏi.

...

“Tình Nhi, đến lúc đó lão phu dẫn Lý Hân chạy tới mục tiêu, cháu dẫn đám người Vương sư đệ chạy tới mục tiêu, lòng vòng thêm một chút, hội hợp muộn một chút không có vấn đề gì.”

Điền Quýnh vẻ mặt ngưng trọng dặn dò, xem vẻ mặt lão, tựa như có việc lớn gì xảy ra.

“Tằng thúc công, ngài là cảm thấy Lý Hân có vấn đề? Hay là Vương sư đệ?”

“Khó mà nói, cẩn thận sẽ không có sai lầm lớn, cẩn thận một chút. Vương gia ở Đông Hoang truyền thừa mấy trăm năm, Vương sư đệ có gia có nghiệp hẳn là không có vấn đề, Lý Hân là tán tu, bọn họ theo khả năng sẽ xuất hiện vấn đề, đây chỉ là phân tích cá nhân lão phu, Trấn Hải tông lúc cường thịnh có thể chống lại Nhật Nguyệt cung, di chỉ Trấn Hải tông khẳng định không ít bảo vật, càng là đến thời điểm tầm bảo, càng phải cẩn thận.”

Điền Quýnh giọng điệu trầm trọng, sắc mặt ngưng trọng.

Hải vực San Hô, Hoàng Long đảo.

Mật thất nào đó, Hoàng Long chân nhân đang nói cái gì với một nam một nữ.

Nam tự nhiên là Hoàng Ngọc Hư, nữ là một phụ nhân váy lam hơn ba mươi tuổi.

Hoàng Ngọc Hư là Kết Đan tầng sáu, phụ nhân váy lam là Kết Đan tầng bảy.

“Bọn họ đáp ứng đi tầm bảo rồi sao? Quá tốt rồi, Lý sư điệt, ngươi theo Ngọc Hư đi một chuyến, lão phu sẽ theo đuôi ở phía sau.”

Hoàng Long chân nhân có chút hưng phấn nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook