Thanh Liên Chi Đỉnh (Bản Dịch)
Chương 1432: Yêu Tộc Trợ Giúp
Tiêu Thập Nhất Mạc
30/06/2023
Nhân cơ hội này, một khối cự chuyên ánh vàng rực rỡ từ trên trời giáng xuống, mạnh mẽ tạp về phía bạch sắc cự viên.
Kim sắc cự chuyên nên ở trên người bạch sắc cự viên. Bạch sắc cự viên quì xuống, vẻ mặt lộ sự thống khổ. Sau khi nó hét lớn một tiếng, phun ra một cỗ lam sắc hoả diễm, đánh ở trên kim sắc cự chuyên. Kim sắc cự chuyên chợt kết băng, linh quang ảm đạm xuống dưới.
Bên trong lam sắc thuỷ mạc bay ra từn đạo hồng quang, hoá thành một hồng sắc hoạ trục, trên bức hoạ là hơn trăm con xích sắc ma tước.
Hồng quang chợt loé, vô số xích sắc ma tước từ bên trong hoạ trục bay ra, giống như là mưa sao sa vậy, đánh ở trên người bạch sắc cự viên. Lửa cháy cuồn cuộn bao phủ thân thể bạch sắc cự viên.
Kim sắc cự chuyên hào quang đại trướng, hung hăng nện xuống, nhập vào bên trong biển lửa, truyền ra tiến hét thảm thiết.
Nhưng rất nhanh, bên trong biển lửa sáng lên một trận lam quang, hoả diễm nhanh chóng tắt, để lộ ra bóng người bạch sắc cự viên.
Kim sắc cự chuyên đã muốn biến thành lam sắc băng chuyên. Kim sắc cự chuyên phát ra một tiếng gầm gừ phẫn nộ, một cỗ bạch sắc âm ba bay ra, lam sắc băng chuyên bốn phần ngũ liệt, bị hoá thành một đốn băng tiết.
Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lúc trước bọn họ đối phó với một ngã Nguyên anh trun kỳ băng viên, đối phương phóng ra một loại lam sắc hàn diễm, dễ dàng phá huỷ một món pháp bảo của Lý Cảnh. Hiện tại Nguyên anh sơ kỳ băng viên cũng có loại lam sắc hàn diễm này?
Vương Trường Sinh không biết là, băng viên trên đảo có địa hoả trì thuộc tính băng, Nguyên anh kỳ băng viên đều có thể được một luồng hàn diễm thuộc tính băng. Sau khi luyện hoá, có thể phóng ra ngoài làm đả thương địch thủ.
Một đạo tiếng cầm vang lên dồn dập, một đạo lam sắc âm ba mờ nhạt thổi quét đến. Bạch sắc cự viên muốn tránh đi thì bên tai truyền đến mọt trận chuông thanh trong suốt. Động tác chậm lại, lam sắc âm ba nhanh chóng xẹt qua thân thể nó, bạch sắc cự viên vẻ mặt lộ ra vẻ thống khổ.
Kim quang chợt loé, một quả kim sắc tiểu chung chợt hiện lên, nháy mắt trướng đại. Một trận tiến chuông “Đang đang đang” trầm trọng vang lên, bằng mắt thường có thể nhìn thấy được kim sắc âm ba bay ra. Bạch sắc cự viên hai tay ôm ngực, sắc mặt đỏ bừng lên, nhẹ răng trợn mắt.
Kim sắc cự chung quang mang đại thịnh, hình thể lại trướng đại, lập tức nhốt bạch sắc cự viên ở bên trong.
Đang đang đang!
Tiêng vang liên tiếp vang dội lên, một cỗ kim sắc âm ba thổi quét ra bốn phương tám hướng. Một cỗ máu tươi chảy ra, nhuốm đỏ đất tuyết.
Kim sắc cự chung chợt khôi phục lại như cũ, một con viên hầu nhỏ từ trên trời cao phi xuống, nhưng viên hầu nhỏ này không có bay đi xa, đã bị từng mảng hắc sắc hà quang che kín, không thể động đậy, nhập vào bên trong một cái bình sứ màu đen.
Lam quang chợt loé, một đoàn lam sắc hoả diễm phiêu phù ở trên không khi thể bạch sắc cự viên, nó mất máu mà chết. Mặt ngoài nhìn không có một chút vết thương nhưng ngũ tạng lục phủ toàn bộ đều bị âm ba làm vỡ nát.
Một cái lam sắc cự đỉnh từ trên trời giáng xuống, thả ra từng mảng lớn lam sắc hà quang, thu đi thi thể bạch sắc cự viên cùng với đoàn lam sắc hoả diễm.
Nhìn thấy Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã nhanh như vậy mà tiêu diệt được một gã Nguyên Anh kỳ băng viên, Vương Minh Nhân là Tây Môn Phượng trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ đương nhiên là không biết Vương Trường Sinh có cổ bảo nhiếp hồn linh.
Một tiếng địa nổ kinh thiên động địa vang lên, một đoàn kim sắc kiêu dương hơn trăm trượng dâng lên ở trên Băng Viên đảo. Kim sắc kiêu dương cách địa phương trăm trượng, tuyết đọng đều hoà tan, trong nháy mắt sức nóng lan toả.
Một con xích sắc cự ưng cùng với một con thanh sắc cự mãng ở trên trời cao giáng xuống, nhập vào bên trong kim sắc kiêu dương, truyền ra một tiếng hét thảm..
Trên một phiến đất sáng lên một đạo bạch quang, hiện ra bóng người Thạch Thiên Viên. Thạch Thiên Viên khí tức uể oải, cả người đầy vết thương, máu chảy không ngừng. Cánh tay trái không cánh mà bay. Hai gã Nguyên anh hậu kỳ tu sĩ thêm một ga Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ, hắn quả thật cảm thấy rất áp lực.
Thực lực của hắn không kém, nhưng vận khí hắn không tốt. Trên tay Trần Kiền có thông thiên linh bảo phiến phỏng chế phẩm chu tước. Công pháp Lý Cảnh tu luyện là thuộc tính hoả, hơn nữa thiếu phụ váy xanh này là một Nguyên anh hậu kỳ kiếm tu. Thạch Thiên Viên có thể chống đỡ đến bây giờ, quả thật là không tệ rồi.
Đỉnh đầu hắn tạo nên một trận gợn sóng, hồng quang chợt loé, một xích sắc cự phủ lớn hơn trăm trượng đột nhiên hiện lên, dẫn theo một trận sóng nhiệt ngập trời, mạnh mẽ đánh xuống.
Thạch Thiên Viên đang muốn tránh đi, thì bên tai truyền đến một trận chuông thanh trong suốt. Động tác chậm lại, hai mắt nhìn thấy xích sắc cự phủ muốn chém nó thành hai nửa. Hư không giống như dao động, một cái thanh sắc long trảo lớn hơn mười trượng chụp vào xích sắc cự phủ.
Khanh!
Xích sắc cự phủ bổ vào trên thanh sắc long trảo, truyền ra một tiếng trầm đục kim loại chạm vào nhau.
“Như thế nào? Băng Viên đảo từ khi nào thì thành địa bàn của người tu tiên Nhân tộc? Dám tới nơi này làm càn?”
Một đạo thanh âm của người nam mười phần uy nghiêm chợt vang lên.
Một đoàn thanh quang chợt xuất hiện ở trời cao, hoá thành một con thanh sắc giao long dài hơn trăm trượng, lân giáp dày đặc, răng nanh dài. Nhìn khí tức này, đây là một con thượng phẩm giao long bậc bốn, tương đương với người tu tiên Nguyên anh hậy kỳ.
Trời cao xuất hiện hơn mười đạo độn quang, tốc độ cực nhanh.
Không quá bao lâu, đám người Vương Trường Sinh liền thấy rõ hình dáng độn quang, rõ ràng là Nguyên Anh kỳ Yêu tộc, có giao long, có thanh hạc, có cự sa.
Kim sắc cự chuyên nên ở trên người bạch sắc cự viên. Bạch sắc cự viên quì xuống, vẻ mặt lộ sự thống khổ. Sau khi nó hét lớn một tiếng, phun ra một cỗ lam sắc hoả diễm, đánh ở trên kim sắc cự chuyên. Kim sắc cự chuyên chợt kết băng, linh quang ảm đạm xuống dưới.
Bên trong lam sắc thuỷ mạc bay ra từn đạo hồng quang, hoá thành một hồng sắc hoạ trục, trên bức hoạ là hơn trăm con xích sắc ma tước.
Hồng quang chợt loé, vô số xích sắc ma tước từ bên trong hoạ trục bay ra, giống như là mưa sao sa vậy, đánh ở trên người bạch sắc cự viên. Lửa cháy cuồn cuộn bao phủ thân thể bạch sắc cự viên.
Kim sắc cự chuyên hào quang đại trướng, hung hăng nện xuống, nhập vào bên trong biển lửa, truyền ra tiến hét thảm thiết.
Nhưng rất nhanh, bên trong biển lửa sáng lên một trận lam quang, hoả diễm nhanh chóng tắt, để lộ ra bóng người bạch sắc cự viên.
Kim sắc cự chuyên đã muốn biến thành lam sắc băng chuyên. Kim sắc cự chuyên phát ra một tiếng gầm gừ phẫn nộ, một cỗ bạch sắc âm ba bay ra, lam sắc băng chuyên bốn phần ngũ liệt, bị hoá thành một đốn băng tiết.
Trên mặt Vương Trường Sinh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, lúc trước bọn họ đối phó với một ngã Nguyên anh trun kỳ băng viên, đối phương phóng ra một loại lam sắc hàn diễm, dễ dàng phá huỷ một món pháp bảo của Lý Cảnh. Hiện tại Nguyên anh sơ kỳ băng viên cũng có loại lam sắc hàn diễm này?
Vương Trường Sinh không biết là, băng viên trên đảo có địa hoả trì thuộc tính băng, Nguyên anh kỳ băng viên đều có thể được một luồng hàn diễm thuộc tính băng. Sau khi luyện hoá, có thể phóng ra ngoài làm đả thương địch thủ.
Một đạo tiếng cầm vang lên dồn dập, một đạo lam sắc âm ba mờ nhạt thổi quét đến. Bạch sắc cự viên muốn tránh đi thì bên tai truyền đến mọt trận chuông thanh trong suốt. Động tác chậm lại, lam sắc âm ba nhanh chóng xẹt qua thân thể nó, bạch sắc cự viên vẻ mặt lộ ra vẻ thống khổ.
Kim quang chợt loé, một quả kim sắc tiểu chung chợt hiện lên, nháy mắt trướng đại. Một trận tiến chuông “Đang đang đang” trầm trọng vang lên, bằng mắt thường có thể nhìn thấy được kim sắc âm ba bay ra. Bạch sắc cự viên hai tay ôm ngực, sắc mặt đỏ bừng lên, nhẹ răng trợn mắt.
Kim sắc cự chung quang mang đại thịnh, hình thể lại trướng đại, lập tức nhốt bạch sắc cự viên ở bên trong.
Đang đang đang!
Tiêng vang liên tiếp vang dội lên, một cỗ kim sắc âm ba thổi quét ra bốn phương tám hướng. Một cỗ máu tươi chảy ra, nhuốm đỏ đất tuyết.
Kim sắc cự chung chợt khôi phục lại như cũ, một con viên hầu nhỏ từ trên trời cao phi xuống, nhưng viên hầu nhỏ này không có bay đi xa, đã bị từng mảng hắc sắc hà quang che kín, không thể động đậy, nhập vào bên trong một cái bình sứ màu đen.
Lam quang chợt loé, một đoàn lam sắc hoả diễm phiêu phù ở trên không khi thể bạch sắc cự viên, nó mất máu mà chết. Mặt ngoài nhìn không có một chút vết thương nhưng ngũ tạng lục phủ toàn bộ đều bị âm ba làm vỡ nát.
Một cái lam sắc cự đỉnh từ trên trời giáng xuống, thả ra từng mảng lớn lam sắc hà quang, thu đi thi thể bạch sắc cự viên cùng với đoàn lam sắc hoả diễm.
Nhìn thấy Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đã nhanh như vậy mà tiêu diệt được một gã Nguyên Anh kỳ băng viên, Vương Minh Nhân là Tây Môn Phượng trợn mắt há hốc mồm. Bọn họ đương nhiên là không biết Vương Trường Sinh có cổ bảo nhiếp hồn linh.
Một tiếng địa nổ kinh thiên động địa vang lên, một đoàn kim sắc kiêu dương hơn trăm trượng dâng lên ở trên Băng Viên đảo. Kim sắc kiêu dương cách địa phương trăm trượng, tuyết đọng đều hoà tan, trong nháy mắt sức nóng lan toả.
Một con xích sắc cự ưng cùng với một con thanh sắc cự mãng ở trên trời cao giáng xuống, nhập vào bên trong kim sắc kiêu dương, truyền ra một tiếng hét thảm..
Trên một phiến đất sáng lên một đạo bạch quang, hiện ra bóng người Thạch Thiên Viên. Thạch Thiên Viên khí tức uể oải, cả người đầy vết thương, máu chảy không ngừng. Cánh tay trái không cánh mà bay. Hai gã Nguyên anh hậu kỳ tu sĩ thêm một ga Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ, hắn quả thật cảm thấy rất áp lực.
Thực lực của hắn không kém, nhưng vận khí hắn không tốt. Trên tay Trần Kiền có thông thiên linh bảo phiến phỏng chế phẩm chu tước. Công pháp Lý Cảnh tu luyện là thuộc tính hoả, hơn nữa thiếu phụ váy xanh này là một Nguyên anh hậu kỳ kiếm tu. Thạch Thiên Viên có thể chống đỡ đến bây giờ, quả thật là không tệ rồi.
Đỉnh đầu hắn tạo nên một trận gợn sóng, hồng quang chợt loé, một xích sắc cự phủ lớn hơn trăm trượng đột nhiên hiện lên, dẫn theo một trận sóng nhiệt ngập trời, mạnh mẽ đánh xuống.
Thạch Thiên Viên đang muốn tránh đi, thì bên tai truyền đến một trận chuông thanh trong suốt. Động tác chậm lại, hai mắt nhìn thấy xích sắc cự phủ muốn chém nó thành hai nửa. Hư không giống như dao động, một cái thanh sắc long trảo lớn hơn mười trượng chụp vào xích sắc cự phủ.
Khanh!
Xích sắc cự phủ bổ vào trên thanh sắc long trảo, truyền ra một tiếng trầm đục kim loại chạm vào nhau.
“Như thế nào? Băng Viên đảo từ khi nào thì thành địa bàn của người tu tiên Nhân tộc? Dám tới nơi này làm càn?”
Một đạo thanh âm của người nam mười phần uy nghiêm chợt vang lên.
Một đoàn thanh quang chợt xuất hiện ở trời cao, hoá thành một con thanh sắc giao long dài hơn trăm trượng, lân giáp dày đặc, răng nanh dài. Nhìn khí tức này, đây là một con thượng phẩm giao long bậc bốn, tương đương với người tu tiên Nguyên anh hậy kỳ.
Trời cao xuất hiện hơn mười đạo độn quang, tốc độ cực nhanh.
Không quá bao lâu, đám người Vương Trường Sinh liền thấy rõ hình dáng độn quang, rõ ràng là Nguyên Anh kỳ Yêu tộc, có giao long, có thanh hạc, có cự sa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.